Chương 13: Sao Cô Dám Đe Dọa Tôi?
Vô Hữu
01/09/2021
Lời nói của Vương Oánh đã khiến Lâm Dật bất ngờ.
Ủa, làm thế nào mà họ bị sa thải rồi, tốc độ có phải có chút nhanh không.
"Cô có chắc chắn không? "
"Chắc không nhằm đâu, tôi có một người bạn ở bộ phận nhân sự, chính là cô ấy nói cho tôi biết."
"Loại tin tức này nói chung không phải là không có căn cứ, không có lửa thì làm sao có khói hai người bọn họ có khả năng thật sự bị sa thải rồi." Lâm Dật nói.
"Lâm Dật, việc này quá kỳ lạ."
Vương Oánh nói : "Anh mới vừa bị sa thải, Lý Giang Đông và lão Vu bà bình thường vẫn hay sỉ nhục anh, cũng đều bị sa thải rồi, việc này có phải là quan hệ với anh hay không."
"Làm sao có khả năng?" Lâm Dật dở khóc dở cười nói: "Tôi không có quan hệ giao thiệp rộng rãi, bằng không cũng không bị sa thải rồi."
"Nói cũng đúng."
Sau vài câu trò chuyện bình thường, Lâm Dật cúp điện thoại, sau đó hắn liền gửi tin nhắn wechat cho Kỷ Khuynh Nhan.
Lâm Dật: "Cô đã sa thải Vu Lệ Lệ và Lý Giang Đông rồi?"
Kỷ Khuynh Nhan: "Anh cũng biết rồi sao? Tôi đã điều tra một chút, bọn họ có vấn đề nên trực tiếp khai trừ, coi như là trút giận cho anh đi."
Nhận được câu trả lời khẳng định, Lâm Dật mỉm cười, động tác của Kỷ Nghiêng Nhan thật nhanh.
Lâm Dật: "Không biết vị trí quản lý bộ phận tiêu thụ đã có ứng viên nào chưa?"
Kỷ Khuynh Nhan: "Tạm thời không có, nếu như anh trở về, tôi có thể để lại cho anh."
Lâm Dật: "Không có hứng thú, tôi cảm thấy Vương Oánh ở bộ phận tiêu thụ cũng khá tốt, cô có thể xem xét thử."
Kỷ Khuynh nhan: "Không thành vấn đề."
Kỷ nghiêng nhan: "Xe của tôi còn chưa sửa xong, ngày mai anh đến đón tôi."
Lâm Dật: "Tài xế Didi, hân hạnh được phục vụ ngài."
Đón người có thể, nhưng không trả tiền thì không được.
Sau khi tắm rửa thoải mái, Lâm Dật ngủ một giấc đến rạng sáng.
Lái xe đến biệt thự Vân Thủy, nhân viên bảo an ở cửa nhìn thấy Pagani của Lâm Đạt, liền mở cửa ngay, một câu vô nghĩa cũng không có.
Một người có thể chinh phục được giám đốc Kỷ, ai dám ngăn cản?!
"Đến sớm như vậy?"
Kỷ Khuynh Nhan đang rửa mặt tại phòng vệ sinh, ngạc nhiên hỏi.
"Lúc trước đi làm, đều là sáu giờ sáng đã dậy, đã hình thành thói quen rồi."
"Chờ tôi một chút, lập tức xong ngay đây."
"Không sao đâu, cô không cần vội."
Động tác của Kỷ Khuynh Nhan rất nhanh nhẹn, gần ba mươi phút, đã rửa mặt trang điểm xong các loại.
"Lâm Dật, giúp tôi xem một chút, bộ quần áo nào đẹp hơn? "
Kỷ Khuynh Nhan đứng ở lầu hai, tay trái cầm váy bước một bước, tay phải cầm một bộ áo hoa phối quần.
"Tôi thấy cô mặc váy cảm giác khá tốt."
"Được, hôm nay sẽ mặc cái này."
Mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan từ trên lầu đi xuống, loại váy kiểu dáng dài như này, cũng chỉ có người phụ nữ cao như Kỷ Khuynh Nhan mới có thể mặc đẹp như vậy.
Mặc dù là một bộ váy rất thục nữ, nhưng khi mặc ở trên người cô lại có một loại mùi của đại tỷ.
Điều này rất thú vị.
Đi giày cao gót, hai người cùng nhau lên xe, Lâm Dật lấy điện thoại di động ra.
"Kỷ tổng, phiền ngài đặt đơn."
"Yên tâm, không thiếu của anh đâu." Kỷ Khuynh Nhan trợn mắt nhìn Lâm Dật, trong lòng oán thầm nói: "Thật là không hiểu phong tình."
Ngay sau đó, điện thoại của Lâm Dật liền nhận được đơn đặt hàng của Kỷ Khuynh Nhan, hắn ngay lập tức liền bấm nhận đơn về tay.
Hệ thống nhiệm vụ: Nhận được đánh giá năm sao và khen thưởng 200.000 điểm thông thạo (3/5 ).
Nhìn những con số trong ngoặc đơn, Lâm Dật đoán được, đây cũng chính là tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.
Bởi vì từ hôm qua đến bây giờ, chính mình hoàn đã hoàn thành ba đơn hàng.
Hai trong số đó là của Kỷ Khuynh Nhan, còn cái còn lại là của Vương Oánh, đều là người một nhà nên đều nhận được đánh giá năm sao.
Mà đơn hàng thứ tư, vẫn là của Kỷ Khuynh Nhan, kế tiếp chắc chắn lại có thêm một cái đánh giá năm sao thắng lợi đang hướng về phía mình vẫy tay rồi kìa!
Đạp chân ga, Lâm Dật lái xe, mang theo Kỷ Nghiêng Nhan chạy đến hầm để xe của công ty.
"Kỷ tổng, đừng quên đánh giá năm sao cho tôi nha.”
"Xem tâm trạng."
Mở khóa an toàn, Kỷ Khuynh Nhan xuống xe, đúng lúc thấy một chiếc Sagitar màu trắng đang đậu cách đó không xa.
"Kỷ tổng, Lâm Dật "
Người vừa lên tiếng là Vương Oánh, hôm nay đi nhờ xe của một nữ đồng nghiệp khác đến công ty, không ngờ lại gặp giám đốc và Lâm Dật ở đây.
"Như các cô cũng biết, tôi làm tài xế Didi, trùng hợp tình cờ gặp Kỷ tổng thuê xe." Lâm Dật lập tức giải thích.
Hai người lộ ra vẻ mặt không tin.
Rõ ràng là đang cùng giám đốc kéo dài thời gian nói chuyện, còn giải thích nói mình chỉ là tài xế Didi, ai tin!
Bây giờ Vương Oánh đã có thể đoán được nguyên nhân Vu Lệ lệ và Lý Giang đông bị sa thải, tất cả đều là vì Lâm Dật!
Người ta và tổng giám đốc giương đông kích tây quan hệ ngầm, bọn họ lại sỉ nhục người ta, không bị sa thải mới là lạ!
Đúng lúc này, cửa thang máy của nhà để xe dưới tầng hầm mở ra, Vu Lệ lệ và Lý Giang Đông từ bên trong đi ra, trên tay họ cầm một hộp carton.
Hiển nhiên là đến để thu dọn đồ đạc.
Nhìn thấy Lâm Dật và tổng giám đốc đang ở đây, vẻ mặt hai người thập phần lúng túng và xấu hộ, sau đó chán nản rời đi.
"Sắp tới giờ làm việc rồi, chúng ta cùng nhau đi lên thôi."
Đối mặt với Vương Oánh và những người khác, Kỷ Khuynh Nhan lại khôi phục hình tượng cao lãnh, không còn dễ gần như khi ở bên cạnh Lâm Dật nữa.
"Vâng giám đốc."
Vương Oánh và một đồng nghiệp khác chào Lâm Dật, sau đó cùng Kỷ Khuynh Nhan lên lầu.
Lâm Dật ngồi trong xe, chuẩn bị đi một vòng trung tâm thương mại.
Phòng ở đã có, phải đi mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, mình đã mặc bộ đồ này được hai ngày rồi, mặc nữa sẽ có mùi đó.
Ngay khi Lâm Dật chuẩn bị lái xe đi, tin nhắn trên wechat hiện lên trên điện thoại, là Kỷ Khuynh Nhan nhắn đến.
Kỷ Khuynh Nhan: "Anh muốn được đánh giá năm sao ư?"
Lâm Dật: "Dĩ nhiên là muốn."
Kỷ Khuynh Nhan: "Tôi còn thiếu nợ anh tám lần động tác squats, đổi một lần đánh giá năm sao, bằng không tôi liền cho anh một sao."
Lâm Dật: "Tôi không muốn đánh giá năm sao nữa, tám lần động tác squats, một cái cũng không thể thiếu."
Độc tác squats gì gì đó, đối với Lâm Dật cũng không đáng kể, nhưng tiểu cô nương này, rõ ràng là đang uy hiếp mình.
Việc này không được.
Kỷ Khuynh Nhan: "Qủy háo sắc."
Không bao lâu, một lời nhắc nhở đánh giá năm sao đã được gửi đến App Didi.
Nhất định là Kỷ Khuynh Nhan.
Lâm Dật nở nụ cười, "Tuy nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hủ."
Sau khi xem qua nhiệm vụ hệ thống, đã là 4/5 rồi, Lâm Dật quyết định đi mua quần áo sau.
Tranh thủ nhận thêm một đơn, hoàn thành nhiệm vụ trước khi đi trung tâm thương mại, dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Mở APP, nó sẽ tự động thông báo thông tin đơn hàng mới nhất gần đây, Lâm Dật tiện tay nhận một đơn.
Điểm xuất phát là chung cư Thiên Di gần đó, cách nơi này không xa, chạy xe mấy phút liền đến.
...
Chung cư Thiên Di, tòa nhà số bốn, đơn vị số một, phòng 1302.
Phòng ở rộng gần 60 mét vuông, tiêu chuẩn hai phòng ngủ và một phòng khách, nhà ba người.
"Cha, đồng nghiệp của cha cùng nhau hội họp, mang theo con làm gì? Con không đi."
Người nói chuyện là một cô gái trẻ tuổi, gần 25~26 tuổi, có một khuôn mặt trái xoan đẹp, tóc dài xõa ngang vai, thật khiến người khác phải ngoái lại nhìn, vô cùng hấp dẫn.
Cô gái tên là Hạ Tâm Vũ, cô ấy là hoạt náo viên ngoài trời, cũng có chút tiếng tăm trên sân khấu.
"Không được, con nhất định phải theo chúng ta đi." Cha của Hạ Tâm Vũ, Hạ Hoành Viễn nói.
"Con thừa biết các người nghĩ gì, chính là muốn giới thiệu đối tượng cho con chứ gì."
"Không phải chúng ta cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi sao, con cũng không còn nhỏ nữa, ngay cả bạn trai cũng không có, cha đối với con là không có hy vọng gì rồi."
"Lúc con còn nhỏ, không phải cha luôn nói là để con bên cạnh cha cả đời sao?." Hạ Tâm Vũ nói: "Sao bây giờ cha lại nóng ruột muốn gả con ra ngoài rồi?."
"Cha chính là tùy tiện nói một chút, ai biết con lại nghe lời như vậy."
Hạ Tâm Vũ:...
----
Dịch: MBMH Translate
Ủa, làm thế nào mà họ bị sa thải rồi, tốc độ có phải có chút nhanh không.
"Cô có chắc chắn không? "
"Chắc không nhằm đâu, tôi có một người bạn ở bộ phận nhân sự, chính là cô ấy nói cho tôi biết."
"Loại tin tức này nói chung không phải là không có căn cứ, không có lửa thì làm sao có khói hai người bọn họ có khả năng thật sự bị sa thải rồi." Lâm Dật nói.
"Lâm Dật, việc này quá kỳ lạ."
Vương Oánh nói : "Anh mới vừa bị sa thải, Lý Giang Đông và lão Vu bà bình thường vẫn hay sỉ nhục anh, cũng đều bị sa thải rồi, việc này có phải là quan hệ với anh hay không."
"Làm sao có khả năng?" Lâm Dật dở khóc dở cười nói: "Tôi không có quan hệ giao thiệp rộng rãi, bằng không cũng không bị sa thải rồi."
"Nói cũng đúng."
Sau vài câu trò chuyện bình thường, Lâm Dật cúp điện thoại, sau đó hắn liền gửi tin nhắn wechat cho Kỷ Khuynh Nhan.
Lâm Dật: "Cô đã sa thải Vu Lệ Lệ và Lý Giang Đông rồi?"
Kỷ Khuynh Nhan: "Anh cũng biết rồi sao? Tôi đã điều tra một chút, bọn họ có vấn đề nên trực tiếp khai trừ, coi như là trút giận cho anh đi."
Nhận được câu trả lời khẳng định, Lâm Dật mỉm cười, động tác của Kỷ Nghiêng Nhan thật nhanh.
Lâm Dật: "Không biết vị trí quản lý bộ phận tiêu thụ đã có ứng viên nào chưa?"
Kỷ Khuynh Nhan: "Tạm thời không có, nếu như anh trở về, tôi có thể để lại cho anh."
Lâm Dật: "Không có hứng thú, tôi cảm thấy Vương Oánh ở bộ phận tiêu thụ cũng khá tốt, cô có thể xem xét thử."
Kỷ Khuynh nhan: "Không thành vấn đề."
Kỷ nghiêng nhan: "Xe của tôi còn chưa sửa xong, ngày mai anh đến đón tôi."
Lâm Dật: "Tài xế Didi, hân hạnh được phục vụ ngài."
Đón người có thể, nhưng không trả tiền thì không được.
Sau khi tắm rửa thoải mái, Lâm Dật ngủ một giấc đến rạng sáng.
Lái xe đến biệt thự Vân Thủy, nhân viên bảo an ở cửa nhìn thấy Pagani của Lâm Đạt, liền mở cửa ngay, một câu vô nghĩa cũng không có.
Một người có thể chinh phục được giám đốc Kỷ, ai dám ngăn cản?!
"Đến sớm như vậy?"
Kỷ Khuynh Nhan đang rửa mặt tại phòng vệ sinh, ngạc nhiên hỏi.
"Lúc trước đi làm, đều là sáu giờ sáng đã dậy, đã hình thành thói quen rồi."
"Chờ tôi một chút, lập tức xong ngay đây."
"Không sao đâu, cô không cần vội."
Động tác của Kỷ Khuynh Nhan rất nhanh nhẹn, gần ba mươi phút, đã rửa mặt trang điểm xong các loại.
"Lâm Dật, giúp tôi xem một chút, bộ quần áo nào đẹp hơn? "
Kỷ Khuynh Nhan đứng ở lầu hai, tay trái cầm váy bước một bước, tay phải cầm một bộ áo hoa phối quần.
"Tôi thấy cô mặc váy cảm giác khá tốt."
"Được, hôm nay sẽ mặc cái này."
Mấy phút sau, Kỷ Khuynh Nhan từ trên lầu đi xuống, loại váy kiểu dáng dài như này, cũng chỉ có người phụ nữ cao như Kỷ Khuynh Nhan mới có thể mặc đẹp như vậy.
Mặc dù là một bộ váy rất thục nữ, nhưng khi mặc ở trên người cô lại có một loại mùi của đại tỷ.
Điều này rất thú vị.
Đi giày cao gót, hai người cùng nhau lên xe, Lâm Dật lấy điện thoại di động ra.
"Kỷ tổng, phiền ngài đặt đơn."
"Yên tâm, không thiếu của anh đâu." Kỷ Khuynh Nhan trợn mắt nhìn Lâm Dật, trong lòng oán thầm nói: "Thật là không hiểu phong tình."
Ngay sau đó, điện thoại của Lâm Dật liền nhận được đơn đặt hàng của Kỷ Khuynh Nhan, hắn ngay lập tức liền bấm nhận đơn về tay.
Hệ thống nhiệm vụ: Nhận được đánh giá năm sao và khen thưởng 200.000 điểm thông thạo (3/5 ).
Nhìn những con số trong ngoặc đơn, Lâm Dật đoán được, đây cũng chính là tiến độ hoàn thành nhiệm vụ.
Bởi vì từ hôm qua đến bây giờ, chính mình hoàn đã hoàn thành ba đơn hàng.
Hai trong số đó là của Kỷ Khuynh Nhan, còn cái còn lại là của Vương Oánh, đều là người một nhà nên đều nhận được đánh giá năm sao.
Mà đơn hàng thứ tư, vẫn là của Kỷ Khuynh Nhan, kế tiếp chắc chắn lại có thêm một cái đánh giá năm sao thắng lợi đang hướng về phía mình vẫy tay rồi kìa!
Đạp chân ga, Lâm Dật lái xe, mang theo Kỷ Nghiêng Nhan chạy đến hầm để xe của công ty.
"Kỷ tổng, đừng quên đánh giá năm sao cho tôi nha.”
"Xem tâm trạng."
Mở khóa an toàn, Kỷ Khuynh Nhan xuống xe, đúng lúc thấy một chiếc Sagitar màu trắng đang đậu cách đó không xa.
"Kỷ tổng, Lâm Dật "
Người vừa lên tiếng là Vương Oánh, hôm nay đi nhờ xe của một nữ đồng nghiệp khác đến công ty, không ngờ lại gặp giám đốc và Lâm Dật ở đây.
"Như các cô cũng biết, tôi làm tài xế Didi, trùng hợp tình cờ gặp Kỷ tổng thuê xe." Lâm Dật lập tức giải thích.
Hai người lộ ra vẻ mặt không tin.
Rõ ràng là đang cùng giám đốc kéo dài thời gian nói chuyện, còn giải thích nói mình chỉ là tài xế Didi, ai tin!
Bây giờ Vương Oánh đã có thể đoán được nguyên nhân Vu Lệ lệ và Lý Giang đông bị sa thải, tất cả đều là vì Lâm Dật!
Người ta và tổng giám đốc giương đông kích tây quan hệ ngầm, bọn họ lại sỉ nhục người ta, không bị sa thải mới là lạ!
Đúng lúc này, cửa thang máy của nhà để xe dưới tầng hầm mở ra, Vu Lệ lệ và Lý Giang Đông từ bên trong đi ra, trên tay họ cầm một hộp carton.
Hiển nhiên là đến để thu dọn đồ đạc.
Nhìn thấy Lâm Dật và tổng giám đốc đang ở đây, vẻ mặt hai người thập phần lúng túng và xấu hộ, sau đó chán nản rời đi.
"Sắp tới giờ làm việc rồi, chúng ta cùng nhau đi lên thôi."
Đối mặt với Vương Oánh và những người khác, Kỷ Khuynh Nhan lại khôi phục hình tượng cao lãnh, không còn dễ gần như khi ở bên cạnh Lâm Dật nữa.
"Vâng giám đốc."
Vương Oánh và một đồng nghiệp khác chào Lâm Dật, sau đó cùng Kỷ Khuynh Nhan lên lầu.
Lâm Dật ngồi trong xe, chuẩn bị đi một vòng trung tâm thương mại.
Phòng ở đã có, phải đi mua một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, mình đã mặc bộ đồ này được hai ngày rồi, mặc nữa sẽ có mùi đó.
Ngay khi Lâm Dật chuẩn bị lái xe đi, tin nhắn trên wechat hiện lên trên điện thoại, là Kỷ Khuynh Nhan nhắn đến.
Kỷ Khuynh Nhan: "Anh muốn được đánh giá năm sao ư?"
Lâm Dật: "Dĩ nhiên là muốn."
Kỷ Khuynh Nhan: "Tôi còn thiếu nợ anh tám lần động tác squats, đổi một lần đánh giá năm sao, bằng không tôi liền cho anh một sao."
Lâm Dật: "Tôi không muốn đánh giá năm sao nữa, tám lần động tác squats, một cái cũng không thể thiếu."
Độc tác squats gì gì đó, đối với Lâm Dật cũng không đáng kể, nhưng tiểu cô nương này, rõ ràng là đang uy hiếp mình.
Việc này không được.
Kỷ Khuynh Nhan: "Qủy háo sắc."
Không bao lâu, một lời nhắc nhở đánh giá năm sao đã được gửi đến App Didi.
Nhất định là Kỷ Khuynh Nhan.
Lâm Dật nở nụ cười, "Tuy nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hủ."
Sau khi xem qua nhiệm vụ hệ thống, đã là 4/5 rồi, Lâm Dật quyết định đi mua quần áo sau.
Tranh thủ nhận thêm một đơn, hoàn thành nhiệm vụ trước khi đi trung tâm thương mại, dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Mở APP, nó sẽ tự động thông báo thông tin đơn hàng mới nhất gần đây, Lâm Dật tiện tay nhận một đơn.
Điểm xuất phát là chung cư Thiên Di gần đó, cách nơi này không xa, chạy xe mấy phút liền đến.
...
Chung cư Thiên Di, tòa nhà số bốn, đơn vị số một, phòng 1302.
Phòng ở rộng gần 60 mét vuông, tiêu chuẩn hai phòng ngủ và một phòng khách, nhà ba người.
"Cha, đồng nghiệp của cha cùng nhau hội họp, mang theo con làm gì? Con không đi."
Người nói chuyện là một cô gái trẻ tuổi, gần 25~26 tuổi, có một khuôn mặt trái xoan đẹp, tóc dài xõa ngang vai, thật khiến người khác phải ngoái lại nhìn, vô cùng hấp dẫn.
Cô gái tên là Hạ Tâm Vũ, cô ấy là hoạt náo viên ngoài trời, cũng có chút tiếng tăm trên sân khấu.
"Không được, con nhất định phải theo chúng ta đi." Cha của Hạ Tâm Vũ, Hạ Hoành Viễn nói.
"Con thừa biết các người nghĩ gì, chính là muốn giới thiệu đối tượng cho con chứ gì."
"Không phải chúng ta cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi sao, con cũng không còn nhỏ nữa, ngay cả bạn trai cũng không có, cha đối với con là không có hy vọng gì rồi."
"Lúc con còn nhỏ, không phải cha luôn nói là để con bên cạnh cha cả đời sao?." Hạ Tâm Vũ nói: "Sao bây giờ cha lại nóng ruột muốn gả con ra ngoài rồi?."
"Cha chính là tùy tiện nói một chút, ai biết con lại nghe lời như vậy."
Hạ Tâm Vũ:...
----
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.