Món Ăn Riêng Của Bạn Gái

Chương 0

Tạp Nhi

27/01/2013

Tiết tử

Gia đình của ta thực đáng yêu, nhà cửa sạch sẽ ngăn nắp lại ổn định bình yên, anh chị em yêu thương lẫn nhau, cha mẹ đều hiền lành…

Một bài hát thiếu nhi quen thuộc.

Mọi gia đình đều là như vậy, nhưng vì sao riêng ông Cổ lại cảm thấy hình như thiêu thiếu một chút ấm áp.

Bản thân ông có được 5 người con, không thể nói bọn chúng bất hiếu, thế nhưng tại sao trên người bọn chúng đều không có lấy một chút đôn hậu nào, rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?

Phong thủy xảy ra vấn đề sao?

Kiếp trước chắc người ta đốt hương thơm, còn ông là đốt hương muỗi quá.

Cổ lão ba quả thực không nghĩ ra lý do giải thích, dù sao cuộc đời này ông cũng chưa từng làm bất kỳ chuyện thông thiên hại lý gì.

Cả sự nghiệp làm ra từ hai bàn tay trắng, vợ con có thể có một cuộc sống vô ưu vô lo, chẳng lẽ nhà càng có đại nghiệp thì lại càng vô phúc sao?

Cổ Việt Đàn ngồi bên cạnh, thấy cha đang ngồi lặng im như có chuyện gì phiền muộn.

“Ba, ba đang nghĩ đến chuyện gì vậy?”

Đây là đứa con lớn nhất Cổ Việt Đàn, người có đầu óc cực thông minh, con mắt tinh đời khiến tài lực của nhà họ Cổ chỉ có tăng chứ không có giảm.

Cổ Việt Đàn vừa nói đã khiến cho Cổ Việt Sâm ngồi bên liền liếc nhìn sang Cổ lão ba.

Cổ lão ba nhanh chóng lấy lại nụ cười để che giấu đi nỗi niềm riêng tư, nói với các con, “Ta không nghĩ gì cả, chỉ là đang nghe các con thảo luận thôi.”

Cổ lão ba bất an rời mắt đi, nhưng cuộc thảo luận của các con căn bản là không lọt vào lỗ tai của ông một chữ một câu nào.

“Ba, đối với việc thu mua công ty hoá chất Hoa Đạt, ba có cách nhìn như thế nào?” Cổ Việt Đàn mở miệng hỏi.

Cổ lão ba hai mắt mở lớn hỏi, “Thu mua công ty hoá chất Hoa Đạt?”

Công ty hoá chất Hoa Đạt? Không phải là công ty hoá chất của ông Văn sao? Mười năm trước chỉ cần nghe đến công ty hoá chất Hoa Đạt thì người nào cũng giơ ngón cái lên khen, hơn nữa hóa chất nghiên cứu ra chiết xuất từ nhau thai của Hoa Đạt có thể làm cho phụ nữ trẻ ra mười tuổi, phụ nữ trên đời ai cũng săn tìm bỏ tiền ra mua, thu nhập mỗi ngày của công ty mấy xe tải cũng không chở hết. Mười năm sau làm sao Hoa Đạt lại có thể bị người ta thu mua. Nhưng mà việc này cũng rất khó nói, chuyện đời không ai lường trước được tương lai, hay Hoa Đạt đã xảy ra chuyện gì? Nếu không con của ông cũng không thu mua Hoa Đạt, bởi vì ông hiểu rõ con mình, nhất là đứa con lớn, trên đời chuyện làm ăn gì không có lãi thì nhất định sẽ không làm.

“Cách nhìn của ta ư?” Cổ lão ba nhìn đứa con lớn hỏi.

“Ba, dù sao ba cũng là chủ tịch của tập đoàn Cự Phong, chúng con đương nhiên muốn biết ý kiến của cha.” Cổ Việt Đàn thâm ý theo dõi biểu hiện của cha mình.

Cổ lão ba nặng nề mà thở dài : “Mặc dù ta là chủ tịch tập đoàn Cổ Phong, nhưng quyền lại ở trên người các con, ta già rồi, cũng không muốn nhúng tay vào nhiều việc.” Lời nói ngập tràn sầu não, rõ ràng chỉ thị toàn quyền cho các con quyết định.



“Ba, tức là ba không có ý kiến gì?” Cổ Việt Đàn mỉm cười.

Cổ lão ba ngẩng đầu lên nhìn các con : “Chỉ cần các con cho là có lợi thì ta không có ý kiến gì.”

Cổ Việt Sâm nghiên cứu biểu hiện trên mặt cha mình. “Ba thật sự không có ý kiến gì sao?”

“Ta không có ý kiến gì, ta chỉ là không rõ vì sao các con muốn thu mua Hoa Đạt. Từ trước tới nay Hoa Đạt không cho người ngoài đầu tư vào, làm sao các con có thể thu mua được?”

Một tiếng cười vang lên làm Cổ lão ba bực mình nhìn về phía người con thứ hai.

“Con cười cái gì chẳng lẽ ta nói sai sao?”

“Ba à, Hoa Đạt đã không công là công ty Hoa Đạt trước kia.” Cổ Việt Đàn lạnh lùng lên tiếng.

Cổ lão ba trong lòng thất kinh. Hiện tại Hoa Đạt đã không còn là công ty hóa chất Hoa Đạt trước kia sao?

“Con nói rõ xem nào?”

“Văn lão gia sau khi qua đời đem công ty giao cho con gái ông ta. Cô ta đã biến cả công ty thành công ty hồ đồ rồi , Cổ Việt Sâm khẽ lắc đầu, trên mặt hiện lên nụ cười khinh bỉ. “Đàn bà chính là đàn bà, Văn lão gia mà biết tình hình hiện giờ, không nhảy từ trong quan tài ra mới là lạ.”

Cổ lão cha nhìn đứa con lớn. “Thật sự tệ như vậy sao?”

“Đâu chỉ tệ? Công ty Hoa Đạt mau tuyên bố đóng cửa thì hơn.” Cổ Việt Đàn nói trào phúng.

Cổ lão ba nhìn ánh mắt cương quyết của đứa con lớn, trong lòng nổi lên chút ý khiêu chiến, xem tình hình hiện nay thì việc công ty Hoa Đạt rơi vào tay bọn họ chỉ là chuyện sớm hay muộn.

“Nếu muốn thu mua, các con có kế hoạch gì?” Đây là chỗ Cổ lão ba thấy khó hiểu nhất.

Nghe cha hỏi như vậy trong họng Cổ Việt Đàn phát ra tiếng cười.

Tiếng cười lọt vào tai Cổ lão ba khiến ông khó chịu, ông trừng mắt nhìn đứa con lớn mà quát “Câm miệng ..”

Tiếng quát của ông khiến cho Cổ Việt Đàn lẫn Cổ Việt Sâm kinh ngạc. Tính tình từ trước đến giờ của phụ thân rất tốt, sao đột nhiên lại tức giận?

“Ta cho các con tiếp quản tập đoàn nhưng không phải các con muốn làm bậy gì cũng được.”

Ba năm rồi, đây là lần đầu tiên cha phát biểu cảm tưởng, khiến hai anh em hắn vô cùng kinh ngạc.

Cổ Việt Đàn cố gắng kìm nén sự tò mò, mỉm cười với cha mình. “Ba, có phải là ba không tán thành việc chúng con thu mua Hoa Đạt không?”

Cổ lão ba thản nhiên nói : “Các con thu mua công ty gì ta cũng mặc kệ. Nhưng cũng không được khinh thường bọn họ, dù sao họ cũng có những ngày tháng huy hoàng.”



A, phụ thân lại bắt đầu phát huy tấm lòng Bồ Tát, hai người âm thầm thở hắt ra.

Cổ Việt Đàn mở miệng nói, “Ba chúng con không khinh thường công ty đó.”

“Là do công ty bọn họ làm ăn không tốt, đối với việc thu mua mà nói là đang cứu công ty bọn họ đó. Nếu chúng ta không thu mua sớm mà đợi bọn họ đóng cửa thì công nhân của Hoa Đạt sẽ bị thất nghiệp đó.” Cổ Việt Sâm lạnh lùng nói.

Cổ lão ba ném cho hắn một ánh mắt tức giận.

Cổ Việt Đàn thấy thế cũng lên tiếng : “Việt Sâm nói đúng đó ba, hiện tại nền kinh tế không tốt, rất nhiều công ty đóng cửa, chúng ta làm vậy sẽ khiến cho công nhân không bị thất nghiệp.”

Cổ Việt Đàn vừa nói, Cổ lão ba liền hết giận.

“Nói như vậy trong lòng ta rất thoải mái. Ta hy vọng đối với những người đang trong tình cảnh đáng thương này, các con không nên giậu đổ bìm leo.” (Nguyên văn là “bỏ thêm đá xuống giếng”, ý chỉ thấy người gặp nguy thì thừa cơ hãm hại.)

“Giậu đổ bìm leo?” Cổ Việt Sâm hét to một tiếng: “Ba, bọn con không làm chuyện giậu đổ bìm leo đâu!”

“Vậy sao?” Cổ lão ba cười lạnh, “Biết con không ai bằng cha mẹ. Cá tính mỗi người các con còn cần ta phải giảng rõ ra nữa sao? Ta chỉ muốn khuyên các con cần phải khoan dung độ lượng.”

Nói xong Cổ lão ba liền đứng dậy đi khỏi bàn ăn. Hai người đưa mắt ngơ ngác nhìn nhau.

Cổ Việt Sâm đột nhiên cười to : “Em cứ nghĩ ba không quản việc gì cả, hóa ra là mọi việc đều nằm trong tay ba cả.”

Cổ Việt Đàn cũng cười, “Thật không thể khinh thường lão ba được.”

“Việc thu mua công ty Hoa Đạt…” Nhìn thái độ của cha, Cổ Việt Sâm có chút do dự.

Cổ Việt Đàn cúi đầu suy nghĩ, “Việc thu mua công ty hóa chất Hoa Đạt, đột nhiên ba lại có ý kiến. Chuyện này nên tạm thời gác lại.”

“Tạm thời gác lại sao?”

Đại ca đã ngửi thấy mùi tiền, nhưng hôm nay anh ta lại vì cảm nhận của cha mà tạm hoãn dự án lại, Cổ Việt Sâm cảm thấy không thể tin nổi.

“Anh chuẩn bị khi nào thì nói lại chuyện này?” Cổ Việt Sâm hỏi anh cả.

“Theo tình hình này, để trấn an lòng lão ba, ít nhất cũng dăm ba bữa đi.” Cổ Việt Đàn khoanh chặt hai tay trước ngực, bên môi nhếch lên khẽ nở nụ cười kỳ quái.

Cổ Việt Sâm đã hiểu được ý của đại ca, cũng nhếch miệng mỉm cười quỷ quyệt.

Đã nói rồi mà!

Cổ Việt Đàn chính là Cổ Việt Đàn, làm sao anh ta bỏ qua được bất kỳ một cơ hội kiếm tiền nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Món Ăn Riêng Của Bạn Gái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook