Chương 9: Tái Ngộ Xấu Hổ
Tái Lai Nhất Chi Đại Tuyết Gia
10/06/2016
Ba người kia nhanh chóng biến mất khỏi khu vực này, bởi vì phải giải quyết đám hành tẩu tang thi cho nên Triệu nam đã mất đi bóng dáng của bọn họ.
Cứ việc thầm hận trong lòng, nhưng mà cũng chri có thể bất đắc dĩ nuốt vào trong bụng.
Triệu Nam trốn vào bên trong khu vực an toàn, nhìn thi thể tên huấn luyện viên Taekwondo đã dần dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt không mang theo một chút cảm tình nào.
Chuyện như vậy, dù sao cũng đã tập mãi thành quen... Chỉ là, cái thứ trò chơi này đúng là chó chết!
Thậm chí có một số thời khắc Triệu Nam có ý nghĩ ngây thơ, đó là đem cái hệ thống ẩn giấu trong trò chơi này, tìm ra hắn đập chết mịa nó, sau đó đem dáng dấp thế giới cũ phục hồi lại.
Nhưng là, chuyện như vậy nhiều nhất thì có thể xem là mơ mộng mà thôi... 3 năm ở kiếp trước, cũng chưa từng nghe người ta nói phát hiện ra hệ thống ở nơi nào.
"Tốt nhất là nhanh lên đường đem nhiệm vụ hoàn thành ngay mới là vương đạo a."
Sau một phen thu lại tâm tình, Triệu Nam tiếp tục nhiệm vụ đánh giết hành tẩu tang thi. Bởi vì có nhẫn Medusa nên tốc độ đánh chết tang thi nhanh hơn không ít. Đồng thời Triệu Nam cũng không dám chơi với tinh anh quái nữa.
Thông thường thì tinh anh quái ở khu vực tử vong, thì nhanh nhất phải trải qua 48 tiếng mới quét ra lại. Chỉ là Triệu Nam biết rằng, lần thứ hai quét ra con tinh anh quái kia đã không còn là nhân loại, mà chỉ là dùng bản thể nhân loại sau khi trở thành quái vật kết toán ra số liệu mà quét ra thôi, loại tinh anh quái này đã mất đi khả năng tiếp tục tiến hóa.
Trước buổi trưa, nhiệm vụ hành tẩu tang thi đã xong xuôi. Bởi vì nguyên nhân đạt đến level 5 cho nên đám tang thi này chỉ cung cấp cho hắn 1 điểm EXP mà thôi.
Từ cấp 5 đến cấp 6, cần phải có 600 điểm EXP, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hành tảu tang thi, kinh nghiệm Triệu Nam ở cấp 5 mới tăng lên mấy chục điểm mà thôi.
Tiếp theo là tới Cuồng Bạo Thỏ. Loại quái vật này có đẳng cấp so với hành tẩu tang thi còn thấp hơn, lấy uy lực tiểu hỏa cầu của Triệu Nam thì chỉ cần một hit mà thôi.
Bên trong Mộng Ảo Thần Vực, một khi player vượt qua quái vật hơn 3 cấp độ, vì do chênh lệch đẳng cấp cho nên kinh nghiệm tuôn ra sẻ ít dần đi. Hiện tại Triệu Nam đánh chết quái vật cấp 0 - 1 thì căn bản là không được kinh nghiệm nào, đánh chết cấp 2 cũng chỉ có 1 điểm mà thôi.
Trên đường thanh lý cuồng bạo thỏ, làm cho tiểu hỏa cầu đã max độ thuần thụ, lần thứ hai đề thăng một cấp, đạt đến trình độ cấp 3.
Trong game, skill max cấp là level 10. Về sau phải sử dụng đạo cụ đặc thù mới có thể để cho kỹ năng tiến hóa. Quyển trục tiến hóa cho kỹ năng phải đạt đến tầm cấp 15 mới có rớt ra, hiện tại nóng lòng cũng không được.
Tiếp đó là nhiệm vụ hái Nguyệt Kiến Thảo, cũng là vì một khâu trọng yếu hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp bí ẩn kia. Triệu nam nhìn sắc trời đã có chút tối lại, hơi bất đắc dĩ chạy thoát khỏi bày thỏ, chui vào bên trong khu an toàn.
Khu vực để hái Nguyệt Kiến Thảo cần thông qua khu quái vật Cuồng Bạo Công Ngưu cấp 5. Hơn nữa là về đêm lực công kích bổ trợ cho đám quái vật, muốn an toàn mà đi qua thì độ khó rất lớn.
Triệu Nam nằm trên mặt đất nghỉ ngơi, ánh mắt rơi vào những quang cầu ánh sáng chiếu rọi đám cuồng bạo thỏ. Hầu như là mỗi con đều to hơn con thỏ bình thường gấp 2, mọc ra mấy cái răng cửa to lớn, một đôi lỗ tai dài như là cánh tay người trưởng thành có tác dụng công kích. Một vài con cuồng bạo thỏ yên tĩnh ăn cỏ xanh, một ít thì là nằm trên đất ngủ say. Đám thỏ bị Triệu nam đánh chết đã qua một thời gian quét mới ra lại. Bên trong khu vực này lần thứ hai hiện ra không ít quái vật.
Triệu nam buồn chán nhìn tin tức nhân vật của mình. Từ level 0 đến level 5, do tác dụng của thẻ gấp đôi nên thuộc tính hắn được x2, quả nhiện đạt đến 10 điểm. Thế nhưng Triệu Nam cũng không có suy nghĩ sử dụng mấy điểm số này thời điểm bây giờ.
Kiếp trước hắn là Kiếm Sĩ cấp 49, hiện tại thì lực chọn thành pháp sư, đối với cái nghề luyện phép này hắn cũng không hiểu rõ ràng. Vì lẻ đó mà mấy số điểm hiện giwof hắn cũng không dám sử dụng.
"Vẫn là để xem có trở thành loại class kia hay không đã, nếu như là không, thì tính ra phương án phân phối khác vật." Triệu Nam yên lặng suy nghĩ.
Thêm nữa là trên người hắn hiện có hai chiếc nhẫn, để cho hắn tăng lên 7 điểm công kích, còn có 4 điểm cơ sở thuộc tính. Lấy thực lực hắn bây giờ muốn đối phó quái cấp 5 - 6 cũng không khó. Chỉ cần cẩn thận một chút thì chơi với cấp 7 cũng có lòng tin bem chết nó.
Sắc trời đã triệt để tối đi, trong đêm tối, từng đôi mắt của đám cuồng bạo thỏ đều có màu đỏ tươi. Lúc này có một đạo bóng đen nhanh chóng trong khu vực cuồng bạo thỏ mà chạy.
Triệu Nam vội vã đề phòng, trải qua một lần sự kiện đánh cướp lúc nãy, hắn không dám khinh suất trình độ điên của đám người chơi lúc này.
"Cứu mạng a!"
Bởi vì trong khu vực an toàn có ánh sáng rõ hơn bên ngoài. Đối phương rõ ràng nhìn thấy Triệu Nam, đồng thời hi vọng được cứu giúp.
Triệu Nam nhíu nhíu mày, không thể làm gì khác hơn là bước ra khu vực an toàn. Sống trong cái trò chơi này, lãnh huyết thì có thể, nhưng là không thể đánh mất nhân tính bản thân, nếu không phải vậy thì trước sau gì bản thân cũng sẽ mất đi lý trí sống trong mê muội mà thôi.
Nhân loại ở trong trò chơi này không ngừng chết đi, ở kiếp trước, sau ba năm thì người ta thống kê nhân số toàn cầu không tới ngàn vạn. Hơn nữa con số này còn đang giảm dần dần.
"Ngồi xuống!"
Triệu Nam quát một tiếng, bóng người phía trước ngeh vậy nhanh chóng ngồi xổm xuống, một Tiểu Hỏa Cầu từ đỉnh đầu của nàng bay qua, vang lên tiếng nổ ở phía sau nàng.
"Chạy mau!" Triệu Nam hô lần thứ hai.
Tiếp đó, lại một Tiểu Hỏa Cầu bay tới. Chỉ là hỏa cầu này chỉ nổ trước mặt đám cuồng bạo thỏ mà thôi, ngăn cản đường tiến lên của chúng nó.
Sau khi được Triệu Nam yểm hộ, người này nhanh chóng đi vào bên trong khu an toàn. Mở to mắt nhìn, Triệu Nam rốt cục nhìn rõ dáng dấp người này.
"Là ngươi!"
"Là ngươi?"
Hai người đồng thởi ngẩn ra. Nữ nhân giữa đêm chạy long nhong này lại là nàng ta, Hứa Dương... tình cảnh tập kích bộ ngựa kia trong nháy mắt hiện lên trong đầu.
Không biết có phải là do vừa chạy trốn kịch liệt kia hay không, hứa dương sắc mặt hồng nhuận, miệng nhỏ khẽ thở dốc.
Hai người trầm mặc một lát, Hứa Dương bỗng nhiên nói: "Cảm ơn..."
Triệu Nam gật gật đầu, cũng không có nói nhiều thêm. Đồng thời bắt đầu nhớ tới một ít tư liệu về Hứa Dương. Hứa Dương, là lão sư môn tiếng anh lớp 12, tốt nghiệp đại học danh tiếng, 24 tuổi, bình dị gần gũi, là một nữ tính vô cùng đẹp mê người, và nhân khí tại trường học cũng rất tốt.
Đại khái chỉ nhớ chừng đó.
Nhưng vào lúc này, Hứa Dương bỗng nhiên kêu thót lên một tiếng, nhanh chóng ngồi xổm xuống trước mặt Triệu Nam, hoảng hốt nói: "Không nên nhìn!"
Cần phải vậy hay không...
Triệu Nam bất đắc dĩ xoa xoa cái trán. Nữ nhân này phỏng chừng bị công kích không ít, quần áo trên n gười phần lớn đều bị xé rách, nguyên mảng da thịt trắng bóc lộ ra bên ngoài, trình độ này còn hơn mấy tên đệ tử cái bang.
"Mặc vào đi, nếu ngươi không chê bẩn."
Triệu Nam cởi bỏ y phục trên người, ném tới trước mặt Hứa Dương. Bởi vì nguyên nhân là không có thời gian dư thừa, từ khi đăng nhập game xong, Triệu Nam cũn không thèm để ý hình tượng bề ngoài bản thân quá.
Trên y phục, ống tay áo đều dính đầy các loại vết máu, tuy chúng nó đã khô, nhưng dáng dấp rất đáng sợ. Hứa Dương ngẩn ra, nhất thời có chút chần chờ.
"Hay là ngươi muốn duy trì bộ dạng này, sau đó để người ta nhìn thấy?"
"Không được!"
Hứa Dương vội vã đem quần áo tròng lên thân thể, lúc này âm thanh như muỗi vang lên: "Cảm ơn..."
"Không có gì, chỉ là một bộ y phục mà thôi."
"Lần trước cũng vậy..."
Nói tới chỗ này, sắc mặt Hứa Dương lại ửng đỏ, nặng lặng lẽ liếc nhìn Triệu Nam, phát hiện đối phương tựa hồ không nhìn nàng, ánh mắt chỉ nhìn về phía trước, bộ dạng tựa như đang suy nghĩ.
"Này... Ngươi tên là gì?"
Chỉ chốc lát sau, tâm tình Hứa Dương bình phục không ít, lần thứ hai lên tiếng hỏi.
"Triệu Nam."
Cứ việc thầm hận trong lòng, nhưng mà cũng chri có thể bất đắc dĩ nuốt vào trong bụng.
Triệu Nam trốn vào bên trong khu vực an toàn, nhìn thi thể tên huấn luyện viên Taekwondo đã dần dần trở nên lạnh lẽo, ánh mắt không mang theo một chút cảm tình nào.
Chuyện như vậy, dù sao cũng đã tập mãi thành quen... Chỉ là, cái thứ trò chơi này đúng là chó chết!
Thậm chí có một số thời khắc Triệu Nam có ý nghĩ ngây thơ, đó là đem cái hệ thống ẩn giấu trong trò chơi này, tìm ra hắn đập chết mịa nó, sau đó đem dáng dấp thế giới cũ phục hồi lại.
Nhưng là, chuyện như vậy nhiều nhất thì có thể xem là mơ mộng mà thôi... 3 năm ở kiếp trước, cũng chưa từng nghe người ta nói phát hiện ra hệ thống ở nơi nào.
"Tốt nhất là nhanh lên đường đem nhiệm vụ hoàn thành ngay mới là vương đạo a."
Sau một phen thu lại tâm tình, Triệu Nam tiếp tục nhiệm vụ đánh giết hành tẩu tang thi. Bởi vì có nhẫn Medusa nên tốc độ đánh chết tang thi nhanh hơn không ít. Đồng thời Triệu Nam cũng không dám chơi với tinh anh quái nữa.
Thông thường thì tinh anh quái ở khu vực tử vong, thì nhanh nhất phải trải qua 48 tiếng mới quét ra lại. Chỉ là Triệu Nam biết rằng, lần thứ hai quét ra con tinh anh quái kia đã không còn là nhân loại, mà chỉ là dùng bản thể nhân loại sau khi trở thành quái vật kết toán ra số liệu mà quét ra thôi, loại tinh anh quái này đã mất đi khả năng tiếp tục tiến hóa.
Trước buổi trưa, nhiệm vụ hành tẩu tang thi đã xong xuôi. Bởi vì nguyên nhân đạt đến level 5 cho nên đám tang thi này chỉ cung cấp cho hắn 1 điểm EXP mà thôi.
Từ cấp 5 đến cấp 6, cần phải có 600 điểm EXP, sau khi hoàn thành nhiệm vụ hành tảu tang thi, kinh nghiệm Triệu Nam ở cấp 5 mới tăng lên mấy chục điểm mà thôi.
Tiếp theo là tới Cuồng Bạo Thỏ. Loại quái vật này có đẳng cấp so với hành tẩu tang thi còn thấp hơn, lấy uy lực tiểu hỏa cầu của Triệu Nam thì chỉ cần một hit mà thôi.
Bên trong Mộng Ảo Thần Vực, một khi player vượt qua quái vật hơn 3 cấp độ, vì do chênh lệch đẳng cấp cho nên kinh nghiệm tuôn ra sẻ ít dần đi. Hiện tại Triệu Nam đánh chết quái vật cấp 0 - 1 thì căn bản là không được kinh nghiệm nào, đánh chết cấp 2 cũng chỉ có 1 điểm mà thôi.
Trên đường thanh lý cuồng bạo thỏ, làm cho tiểu hỏa cầu đã max độ thuần thụ, lần thứ hai đề thăng một cấp, đạt đến trình độ cấp 3.
Trong game, skill max cấp là level 10. Về sau phải sử dụng đạo cụ đặc thù mới có thể để cho kỹ năng tiến hóa. Quyển trục tiến hóa cho kỹ năng phải đạt đến tầm cấp 15 mới có rớt ra, hiện tại nóng lòng cũng không được.
Tiếp đó là nhiệm vụ hái Nguyệt Kiến Thảo, cũng là vì một khâu trọng yếu hoàn thành nhiệm vụ nghề nghiệp bí ẩn kia. Triệu nam nhìn sắc trời đã có chút tối lại, hơi bất đắc dĩ chạy thoát khỏi bày thỏ, chui vào bên trong khu an toàn.
Khu vực để hái Nguyệt Kiến Thảo cần thông qua khu quái vật Cuồng Bạo Công Ngưu cấp 5. Hơn nữa là về đêm lực công kích bổ trợ cho đám quái vật, muốn an toàn mà đi qua thì độ khó rất lớn.
Triệu Nam nằm trên mặt đất nghỉ ngơi, ánh mắt rơi vào những quang cầu ánh sáng chiếu rọi đám cuồng bạo thỏ. Hầu như là mỗi con đều to hơn con thỏ bình thường gấp 2, mọc ra mấy cái răng cửa to lớn, một đôi lỗ tai dài như là cánh tay người trưởng thành có tác dụng công kích. Một vài con cuồng bạo thỏ yên tĩnh ăn cỏ xanh, một ít thì là nằm trên đất ngủ say. Đám thỏ bị Triệu nam đánh chết đã qua một thời gian quét mới ra lại. Bên trong khu vực này lần thứ hai hiện ra không ít quái vật.
Triệu nam buồn chán nhìn tin tức nhân vật của mình. Từ level 0 đến level 5, do tác dụng của thẻ gấp đôi nên thuộc tính hắn được x2, quả nhiện đạt đến 10 điểm. Thế nhưng Triệu Nam cũng không có suy nghĩ sử dụng mấy điểm số này thời điểm bây giờ.
Kiếp trước hắn là Kiếm Sĩ cấp 49, hiện tại thì lực chọn thành pháp sư, đối với cái nghề luyện phép này hắn cũng không hiểu rõ ràng. Vì lẻ đó mà mấy số điểm hiện giwof hắn cũng không dám sử dụng.
"Vẫn là để xem có trở thành loại class kia hay không đã, nếu như là không, thì tính ra phương án phân phối khác vật." Triệu Nam yên lặng suy nghĩ.
Thêm nữa là trên người hắn hiện có hai chiếc nhẫn, để cho hắn tăng lên 7 điểm công kích, còn có 4 điểm cơ sở thuộc tính. Lấy thực lực hắn bây giờ muốn đối phó quái cấp 5 - 6 cũng không khó. Chỉ cần cẩn thận một chút thì chơi với cấp 7 cũng có lòng tin bem chết nó.
Sắc trời đã triệt để tối đi, trong đêm tối, từng đôi mắt của đám cuồng bạo thỏ đều có màu đỏ tươi. Lúc này có một đạo bóng đen nhanh chóng trong khu vực cuồng bạo thỏ mà chạy.
Triệu Nam vội vã đề phòng, trải qua một lần sự kiện đánh cướp lúc nãy, hắn không dám khinh suất trình độ điên của đám người chơi lúc này.
"Cứu mạng a!"
Bởi vì trong khu vực an toàn có ánh sáng rõ hơn bên ngoài. Đối phương rõ ràng nhìn thấy Triệu Nam, đồng thời hi vọng được cứu giúp.
Triệu Nam nhíu nhíu mày, không thể làm gì khác hơn là bước ra khu vực an toàn. Sống trong cái trò chơi này, lãnh huyết thì có thể, nhưng là không thể đánh mất nhân tính bản thân, nếu không phải vậy thì trước sau gì bản thân cũng sẽ mất đi lý trí sống trong mê muội mà thôi.
Nhân loại ở trong trò chơi này không ngừng chết đi, ở kiếp trước, sau ba năm thì người ta thống kê nhân số toàn cầu không tới ngàn vạn. Hơn nữa con số này còn đang giảm dần dần.
"Ngồi xuống!"
Triệu Nam quát một tiếng, bóng người phía trước ngeh vậy nhanh chóng ngồi xổm xuống, một Tiểu Hỏa Cầu từ đỉnh đầu của nàng bay qua, vang lên tiếng nổ ở phía sau nàng.
"Chạy mau!" Triệu Nam hô lần thứ hai.
Tiếp đó, lại một Tiểu Hỏa Cầu bay tới. Chỉ là hỏa cầu này chỉ nổ trước mặt đám cuồng bạo thỏ mà thôi, ngăn cản đường tiến lên của chúng nó.
Sau khi được Triệu Nam yểm hộ, người này nhanh chóng đi vào bên trong khu an toàn. Mở to mắt nhìn, Triệu Nam rốt cục nhìn rõ dáng dấp người này.
"Là ngươi!"
"Là ngươi?"
Hai người đồng thởi ngẩn ra. Nữ nhân giữa đêm chạy long nhong này lại là nàng ta, Hứa Dương... tình cảnh tập kích bộ ngựa kia trong nháy mắt hiện lên trong đầu.
Không biết có phải là do vừa chạy trốn kịch liệt kia hay không, hứa dương sắc mặt hồng nhuận, miệng nhỏ khẽ thở dốc.
Hai người trầm mặc một lát, Hứa Dương bỗng nhiên nói: "Cảm ơn..."
Triệu Nam gật gật đầu, cũng không có nói nhiều thêm. Đồng thời bắt đầu nhớ tới một ít tư liệu về Hứa Dương. Hứa Dương, là lão sư môn tiếng anh lớp 12, tốt nghiệp đại học danh tiếng, 24 tuổi, bình dị gần gũi, là một nữ tính vô cùng đẹp mê người, và nhân khí tại trường học cũng rất tốt.
Đại khái chỉ nhớ chừng đó.
Nhưng vào lúc này, Hứa Dương bỗng nhiên kêu thót lên một tiếng, nhanh chóng ngồi xổm xuống trước mặt Triệu Nam, hoảng hốt nói: "Không nên nhìn!"
Cần phải vậy hay không...
Triệu Nam bất đắc dĩ xoa xoa cái trán. Nữ nhân này phỏng chừng bị công kích không ít, quần áo trên n gười phần lớn đều bị xé rách, nguyên mảng da thịt trắng bóc lộ ra bên ngoài, trình độ này còn hơn mấy tên đệ tử cái bang.
"Mặc vào đi, nếu ngươi không chê bẩn."
Triệu Nam cởi bỏ y phục trên người, ném tới trước mặt Hứa Dương. Bởi vì nguyên nhân là không có thời gian dư thừa, từ khi đăng nhập game xong, Triệu Nam cũn không thèm để ý hình tượng bề ngoài bản thân quá.
Trên y phục, ống tay áo đều dính đầy các loại vết máu, tuy chúng nó đã khô, nhưng dáng dấp rất đáng sợ. Hứa Dương ngẩn ra, nhất thời có chút chần chờ.
"Hay là ngươi muốn duy trì bộ dạng này, sau đó để người ta nhìn thấy?"
"Không được!"
Hứa Dương vội vã đem quần áo tròng lên thân thể, lúc này âm thanh như muỗi vang lên: "Cảm ơn..."
"Không có gì, chỉ là một bộ y phục mà thôi."
"Lần trước cũng vậy..."
Nói tới chỗ này, sắc mặt Hứa Dương lại ửng đỏ, nặng lặng lẽ liếc nhìn Triệu Nam, phát hiện đối phương tựa hồ không nhìn nàng, ánh mắt chỉ nhìn về phía trước, bộ dạng tựa như đang suy nghĩ.
"Này... Ngươi tên là gì?"
Chỉ chốc lát sau, tâm tình Hứa Dương bình phục không ít, lần thứ hai lên tiếng hỏi.
"Triệu Nam."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.