Chương 11
Tụ Đao
24/10/2023
Trong ký túc xá đột nhiên yên lặng.
Làn gió đêm từ cửa sổ sát đất thổi vào, làm chiếc chuông gió bằng vỏ sò mà Lâm Kiều treo trên bàn kêu leng keng.
Trong sự im lặng khác thường, Thẩm Viên Tinh tập trung suy nghĩ.
Lắc đầu, “Không được, không được, trông cậu ấy như người có tính cách. lạnh. nhạt, chắc chắn không tán được.”
Hơn nữa, cô vừa mới thề thốt với Thẩm Minh Xuyên, nói rằng cô sẽ không yêu đương với chàng trai nào nhỏ tuổi hơn mình.
Không thể tự tát vào mặt mình trong chớp mắt.
Thẩm Viên Tinh vỗ mặt, tạm thời dập tắt ý định lợi dụng Từ Thành Liệt để trả thù Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng.
Lâm Kiều vừa mới chờ mong ngập tràn cõi lòng: “……”
“Nếu cậu không cua được cậu ấy, e rằng sẽ không có ai trên đời này có thể làm được. Tinh Tinh, cậu tin tưởng vào bản thân mình một chút được không?”
Tuy nói như thế, nhưng Lâm Kiều vẫn thầm đồng ý với những gì Thẩm Viên Tinh vừa nói.
Đặc biệt là bản tính. lạnh. nhạt của Từ Thành Liệt, ai có mắt cũng nhìn thấy rõ.
Nghe nói từ lúc khai giảng cho tới nay, có không ít sinh viên nữ tỏ tình với anh.
Từ các em gái năm nhất, cho đến những đàn chị năm tư, ít ai có thể đứng vững trước bề ngoài siêu đẹp đáng kinh ngạc của Từ Thành Liệt.
Ngoài ra, anh còn là thủ khoa của khoa văn trong kỳ thi đại học, học lực ưu tú, bản chất trong sạch, được mệnh danh là đóa hoa thanh cao lạnh lùng của Nam Đại……
Số lượng người muốn hái nhiều không đếm xuể.
Sau một thời gian dài, các sinh viên nữ lần lượt tỏ tình đều bị từ chối không chừa một ai.
Từ Thành Liệt hoàn toàn khẳng định danh hiệu “Đóa hoa thanh cao lạnh lùng”.
Quả thật có không ít người kín đáo thảo luận về tính tình. lạnh. nhạt, hoặc xu hướng. tình. dục của anh có vấn đề.
Chính vì điều này, với tư cách là quần chúng ăn dưa, Lâm Kiều mới vô cùng chờ mong trận đấu giữa Thẩm Viên Tinh và Từ Thành Liệt.
Dù sao thì trước khi nhập học, Thẩm Viên Tinh được các bạn cùng trường khen là mỹ nhân có sức hấp dẫn tự nhiên nhất từ trước tới nay.
Thẩm Viên Tinh ôm lưng ghế nhìn Lâm Kiều, “Nhưng cậu ấy là bạn của A Xuyên em tớ……”
“Hơn nữa, cũng không chắc Liễu Tinh Đồng có thật sự thích cậu ấy không, lỡ như không phải thì uổng phí cho sự cố gắng và kỹ năng diễn xuất của tớ.”
Lâm Kiều: “……”
Cô sẽ không thừa nhận cô có ý đồ riêng, chỉ muốn nhìn hai người đẹp nhất Nam Đại yêu nhau mà thôi.
–
Chuyện đi cua Từ Thành Liệt tạm thời được đặt trong lòng Thẩm Viên Tinh.
Tuần sau đó, cô rất tức giận, một lòng một dạ tập trung vào việc học.
Tựa như chỉ làm mình bận rộn mới có thể giảm bớt sự khó chịu trong giai đoạn đầu chia tay.
Nhưng những ngày bình an không kéo dài được mấy ngày.
Sau một ngày cuối tuần, tin tức hoa khôi của khoa pháp y Thẩm Viên Tinh và hotboy của khoa tiếng Trung Hoắc Minh Đào chia tay đã lan truyền nhanh chóng trên diễn đàn của trường.
Chỉ vì có người đăng một tấm ảnh lên diễn đàn.
Trong ảnh, Hoắc Minh Đào ngồi xổm trước mặt một cô gái, cột dây giày cho cô ta.
Cô gái đó, chính là sinh viên năm nhất của khoa tiếng Trung – Liễu Tinh Đồng, cũng là hoa khôi mới được bầu của khoa tiếng Trung.
Vì bạn gái cũ của Hoắc Minh Đào, tức là Thẩm Viên Tinh, cũng là hoa khôi, nên trên diễn đàn có một loạt tin nhắn của khoa tiếng Trung, nói rằng hoa khôi của khoa pháp y đã thua hoa khôi của khoa tiếng Trung bọn họ.
Các sinh viên khoa pháp y tức giận đến mức lần lượt leo lên diễn đàn để chống lại.
“Cái gì, cái gì? Thẩm Viên Tinh thua Liễu Tinh Đồng? Đây là chuyện cười nhảm nhí gì đó, nhan sắc của hoa khôi Thẩm bọn tôi vượt xa Đồng gì đó mười mấy con phố.”
“Mới vừa chia tay với hoa khôi Thẩm đã quay ngoắt lại đuổi theo Liễu, thực chất là thông suốt, hay là nam cặn bã cấu kết với nữ đê tiện để làm hại hoa khôi bên tôi?”
“Lầu trên, cậu nói chuyện uyển chuyển quá, văn vẻ với khoa tiếng Trung làm gì, nói thẳng ra đi! Có phải Liễu xen vào tình cảm của người khác hay không?”
“Có một nói một, ánh mắt của Hoắc này thật sự phân liệt giống như vách núi bị chia cắt, không biết nghĩ cái gì?”
“……”
Tiết tấu của diễn đàn bị sinh viên khoa pháp y nắm giữ, dựa trên manh mối do nhiều người qua đường ghép lại, cơ bản chứng minh được chuyện Liễu Tinh Đồng xen vào mối quan hệ giữa Hoắc Minh Đào và Thẩm Viên Tinh là sự thật.
Vì thế tất cả các sinh viên khoa tiếng Trung ngóc đầu lên trước đó đều im lặng, còn lại khoa pháp y điên cuồng phát ra, mắng Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng là một cặp chó má, v.v…
Các bài đăng liên quan ngay lập tức trở nên sôi sục trên trang chủ của diễn đàn.
Không ít người đã xuống nước, lên án tác phong của Liễu Tinh Đồng, và bản chất đê tiện của Hoắc Minh Đào.
Có lẽ những lời nhận xét này đã truyền tới tai Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào, trong giờ ăn trưa, Hoắc Minh Đào đã đăng lên diễn đàn, nói rằng anh ta và Liễu Tinh Đồng lớn lên cùng nhau, anh ta thích Liễu Tinh Đồng từ lâu rồi.
Từng câu từng chữ đều bảo vệ Liễu Tinh Đồng, hoàn toàn không cân nhắc đến cảm xúc của Thẩm Viên Tinh.
Nhưng Thẩm Viên Tinh không thấy bài đăng này.
Trong khi sự hỗn loạn nổi lên trên diễn đàn, cô vẫn là một nhân viên chăm chỉ trong quán trà sữa.
Buôn bán đắt đến mức không có thời gian uống miếng nước.
Tuy nhiên, những gì đám Lâm Kiều nhìn thấy khi lên diễn đàn là hướng gió đột nhiên thay đổi.
Tiếng mắng mỏ Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào nhỏ dần, càng ngày càng nhiều người nói rằng Thẩm Viên Tinh là thế thân của Liễu Tinh Đồng.
“Những người này đừng hiến mắt nhé, dám nói Tinh Tinh của chúng ta là thế thân của Liễu Tinh Đồng!” Lâm Kiều giận sôi máu, vừa định đối đầu thì có một ID tên là “Anh tuấn phóng khoáng” lên tiếng trước.
【 Anh tuấn phóng khoáng: Thẩm Viên Tinh xinh đẹp động lòng người, nếu không yêu đương với kẻ phụ lòng Hoắc thì người ta đã trở thành hoa khôi của trường từ lâu. Còn thế thân, ai đó xứng với cô ấy à? 】
Lâm Kiều nhanh chóng trả lời bên dưới: 【 Cuối cùng cũng có một người sáng suốt! 】
Sau đó, có một người tên “Hy Vy” đã trả lời bài đăng mới của Hoắc Minh Đào với nhiều ảnh của Thẩm Viên Tinh.
Trong những tấm ảnh đó, Thẩm Viên Tinh mặc đồng phục màu xanh trắng với mái tóc đuôi ngựa buộc cao, hoặc mái tóc dài đen mướt xõa trên vai phối với váy đầm đỏ tươi, mỗi một tấm đều là Thẩm Viên Tinh mà bạn bè chưa từng thấy trước đây.
Ngay cả Lâm Kiều và Tô Mộng cũng nhìn chằm chằm vào những tấm ảnh đó đầy sững sờ, một lúc lâu mới nhận ra thân phận của người đăng ảnh nhất định không đơn giản.
“Mấy tấm này chụp trước khi Tinh Tinh vào đại học đúng không? Bối cảnh giống như được chụp lúc học trung học.” Lâm Kiều cầm di động nhìn kỹ.
Tô Mộng cũng đang coi, bị cô gái xinh đẹp da trắng trong ảnh thu hút đến mức không nỡ chớp mắt, “Cái ID ‘Anh tuấn phóng khoáng’ này, có thể nào là em trai của Tinh Tinh không?”
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn cảm thấy mấy tấm ảnh hàng ngày này, e rằng là tài nguyên mà chỉ có Thẩm Minh Xuyên mới có.
Tấm ảnh chụp Thẩm Viên Tinh trong thời kỳ trung học, tóc đuôi ngựa cột cao và đồng phục màu xanh trắng, trẻ trung tươi sáng, nụ cười ngây thơ xinh đẹp, quả thực đạt tới sự thuần khiết cực điểm.
Về phần mấy tấm hình váy đỏ rực rỡ kia, có vẻ như tham gia hoạt động ở trường, trang điểm nhẹ, chắc được chụp trước và sau khi biểu diễn trên sân khấu.
Thẩm Viên Tinh tóc đen môi đỏ, thể hiện sự quyến rũ vô cùng nhuần nhuyễn, ánh mắt nhìn vào ống kính giống như móc câu, khiến tim người ta loạn nhịp, mê mẩn điên đảo tâm hồn.
Ngoài ra còn có mấy tấm ảnh hàng ngày chụp ở nhà.
Trong ảnh, Thẩm Viên Tinh mặc áo thun rộng với quần soóc ngắn, gấu áo thun vừa che đến đùi, bên dưới là đôi chân dài cân đối trắng nõn, cảm giác quen thuộc như từ trong truyện tranh bước ra!
Ảnh vừa được tung ra, những người trong diễn đàn đã trực tiếp bị mấy tấm ảnh đẹp của Thẩm Viên Tinh làm cho mê mẩn đến choáng váng.
“Chu cha! Đẹp quá chừng, đây là nhan sắc thần tiên!”
“Cũng là hoa khôi, nhưng hoa khôi Thẩm quá nổi bật, làm sao mấy hoa khôi khác sống được?”
“Tôi coi xong là hiểu ngay, bản chất của hoa khôi Thẩm là quyến rũ cực độ! Cô ấy chọn con đường dịu dàng ngọt ngào để làm gì, không thích hợp với cô ấy chút nào!”
“Không sai, người khác đều tận dụng điểm mạnh, tránh đi điểm yếu của mình, còn hoa khôi Thẩm thì làm ngược lại, cô ấy nghĩ gì thế?”
“Hy vọng sau khi thoát khỏi biển tình cay đắng, hoa khôi Thẩm có thể trở lại đỉnh cao của nhan sắc! Tôi không thể nào quên được tấm ảnh mà người qua đường chụp vào ngày cô ấy nhập học, không biết có ai còn nhớ tấm ảnh đó hay không? Tôi nhớ bài đăng đó đã nổi trên trang nhất của diễn đàn mấy ngày liền!”
“Nhớ, nhớ, bạn đang nói về tấm ảnh chụp áo có dây treo và quần soóc hở rốn phải không? Cứu tôi với, vừa đẹp vừa sành điệu làm tôi thèm nhỏ dãi!”
“……”
Nhìn vào câu trả lời từ tầng ảnh, nó giống như tòa nhà cao tầng mọc lên từ mặt đất, rất đáng sợ.
Cao Thần, người đăng tấm ảnh, nhếch khóe môi, không quên đăng ảnh chụp màn hình danh sách bầu chọn hoa khôi có tên Thẩm Viên Tinh lên.
- --ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Nhân tiện đăng thêm một tấm ảnh đã được chỉnh sửa của Liễu Tinh Đồng.
Kiều Anh Tuấn ngồi cạnh Cao Thần nhíu mày, “Cậu đăng ảnh của Liễu Tinh Đồng làm gì? Còn đăng tấm đã được chỉnh sửa……”
“Cậu theo phe kia à?”
Nãy giờ vẫn luôn quan sát, Thẩm Minh Xuyên nhìn Cao Thần, mơ hồ hiểu dụng ý của anh, vì thế giải thích với Kiều Anh Tuấn: “Đừng lo, tấm ảnh được chỉnh sửa với độ nét cao của Liễu Tinh Đồng không thể đánh bại những tấm chụp hàng ngày tự nhiên của chị tớ.”
“Những người đó sẽ tự phân biệt xấu đẹp.”
Cao Thần: “Đúng rồi, A Xuyên thông minh.”
“Công chúng có con mắt tinh tường, nhan sắc của đàn chị Thẩm rạng ngời 360 độ không góc chết, nhưng tấm ảnh chỉnh sửa cho đẹp của Liễu Tinh Đồng vẫn có khuyết điểm.”
“Tuấn Nhi, cậu chuyển hướng gió đi.”
Kiều Anh Tuấn tham gia thảo luận với ID “Anh tuấn phóng khoáng”.
Đúng như lời của Cao Thần và Thẩm Minh Xuyên, những người trong diễn đàn có ánh mắt độc ác đến mức ngay cả dấu vết mụn trên thái dương của Liễu Tinh Đồng cũng bị moi ra.
So sánh ảnh đã chỉnh sửa của Liễu Tinh Đồng và ảnh của Thẩm Viên Tinh, ai đẹp ai xấu, thấy thế nào là quyền của mỗi người.
“À này A Xuyên, chị cậu biết chuyện này chưa?”
Cao Thần nhìn Thẩm Minh Xuyên, nghĩ đến vụ náo động lớn như vậy trên diễn đàn, ngay cả Hoắc Minh Đào cũng đứng ra bảo vệ Liễu Tinh Đồng trước mặt mọi người.
Nếu Thẩm Viên Tinh nhìn thấy bài đăng, liệu cô có nhịn được không?
Thẩm Minh Xuyên gãi đầu, “Chắc chưa biết, sáng nay chị không có tiết nào, đang đi làm thêm ở quán trà sữa.”
Bọn họ tán gẫu, thỉnh thoảng xem hướng gió trên diễn đàn.
Sau khi mọi việc đã xong, Thẩm Minh Xuyên mời các bạn một bữa vì đã đồng ý giúp đỡ.
Trong lúc rảnh rỗi, Kiều Anh Tuấn nhìn qua phía Từ Thành Liệt đang gõ máy tính xách tay ở bàn.
Gân cổ hét lên, “A Liệt, cậu thật sự không muốn xem ảnh của đàn chị Thẩm trước khi vào đại học à? Đẹp lắm!”
Lúc trước, khi Thẩm Minh Xuyên nhờ bọn họ giúp xoay chuyển cục diện trên diễn đàn, Từ Thành Liệt đã từ chối.
Anh nói, Thẩm Viên Tinh sẽ không muốn họ nhúng tay vào việc người khác.
Cũng không tán thành việc Thẩm Minh Xuyên đăng ảnh trước đây của Thẩm Viên Tinh lên diễn đàn.
Nhưng sự phản đối của Từ Thành Liệt không có tác dụng đáng kể nào.
Dù sao thì anh cũng chỉ là bạn cùng phòng của em trai Thẩm Viên Tinh mà thôi, vốn không có quyền lên tiếng trong những vấn đề liên quan đến Thẩm Viên Tinh.
Vì vậy anh dứt khoát im lặng, ngồi ở bàn lặng lẽ gõ chữ.
Về phần những tấm ảnh cũ của Thẩm Viên Tinh, Từ Thành Liệt đã không xem.
Anh sợ sau khi mình nhìn thấy nó, sẽ liều lĩnh ngăn cản Cao Thần đăng ảnh lên diễn đàn của trường.
Kiều Anh Tuấn vừa dứt lời, Thẩm Minh Xuyên đã nhận được điện thoại của Thẩm Viên Tinh.
–
Lúc đó, Thẩm Viên Tinh vừa xong việc, đang trên đường về trường.
Trên đường đi, cô nhìn thấy WeChat của Lâm Kiều, trong đó có một liên kết đến một bài đăng trên diễn đàn về cô.
Vì thế Thẩm Viên Tinh nhấp vào diễn đàn để đọc hai bài viết liên quan.
Từ bài đăng đầu tiên của người qua đường đến bài đăng thanh minh thứ hai của Hoắc Minh Đào, cô xem rất kỹ, cuối cùng thấy những tấm ảnh do một ID tên là “Hy Vy” đăng lên.
Đều là ảnh chụp trước khi cô vào đại học, có ảnh mặc đồng phục thời trung học, có ảnh trước khi lên sân khấu tham gia biểu diễn văn nghệ, có ảnh chụp ở nhà……
Chỉ cần nhìn vào mấy tấm ảnh này, Thẩm Viên Tinh đã đoán được người đăng ảnh.
Bởi vì trong toàn bộ Nam Đại, chỉ có một người có nhiều ảnh thường ngày của cô như vậy —— Thẩm Minh Xuyên.
Những tấm ảnh cũ bị đăng lên diễn đàn của trường khiến Thẩm Viên Tinh hơi khó chịu trong lòng.
Hơn nữa, trên đường trở về đã gặp không ít bạn cùng trường, ai nấy không tránh khỏi liếc nhìn cô vài lần.
Loại cảm giác như gai đâm vào lưng làm Thẩm Viên Tinh không vui.
Lúc này gọi điện thoại cho Thẩm Minh Xuyên, cô có chút cảm xúc, “Khi không em đăng ảnh của chị làm gì, em cho rằng chuyện chưa đủ lớn, phải mất mặt đến mức cả trường đều biết mới hài lòng phải không?”
Nhận được điện thoại, Thẩm Minh Xuyên không ngờ sẽ bị mắng vào mặt, cắn môi không lên tiếng một hồi lâu, có chút uất ức.
Trong lúc im lặng, Thẩm Viên Tinh đi vào tòa nhà ký túc xá, đứng chờ thang máy.
Gió ở hành lang nhẹ nhàng xoa dịu sự khô khan trong lòng cô, Thẩm Viên Tinh hít sâu một hơi, bình tĩnh hơn nhiều, “A Xuyên, em nghĩ thế nào?”
Nhận thấy giọng điệu của Thẩm Viên Tinh mềm đi rất nhiều, Thẩm Minh Xuyên mới thận trọng mở miệng, cực kỳ uất ức, “Em chỉ…… không muốn nhìn bọn họ chửi chị và bắt nạt chị.”
“Chị không phải là người làm sai, vì sao muốn tránh né, nhẫn nhịn không chịu nói?”
Ở đầu dây bên này, Thẩm Viên Tinh sững người, run rẩy trong lòng.
Những lời của Thẩm Minh Xuyên ập tới như một làn sóng, đảo lộn tư duy cố hữu không muốn gây to chuyện của cô.
Trong ống nghe, Thẩm Minh Xuyên còn tiếp tục, “Cao Thần và Kiều Anh Tuấn nói đúng, người như Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng, chị lui một bước thì bọn họ có thể tiến ba thước.”
“Sự nhượng bộ và im lặng của chị sẽ chỉ khiến bọn họ cảm thấy dễ bắt nạt chị.”
“Chị, em không chấp nhận sự uất ức này, có được không?”
Đinh ——
Cửa thang máy trước mặt Thẩm Viên Tinh từ từ mở ra.
Ánh đèn trắng lạnh lẽo bên trong lấp đầy đôi mắt đen láy của cô, tựa như chiếu vào nơi tối tăm tận đáy lòng.
Những khó chịu và bực bội từ lúc chia tay tới giờ đều cuồn cuộn dâng lên ngay lúc này.
Thẩm Viên Tinh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, nín thở một lúc, cuối cùng nhẹ nhàng đáp lại Thẩm Minh Xuyên, “Chị biết rồi.”
“Em đừng nhúng tay vào chuyện trên diễn đàn nữa, chị có thể tự mình xử lý.”
“Yên tâm đi, chị sẽ không bị uất ức đâu.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Minh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Thẩm Viên Tinh bảo anh đừng động vào chuyện trên diễn đàn, nhưng anh với Cao Thần và Kiều Anh Tuấn vẫn canh chừng diễn đàn.
Khoảng hai mươi phút sau, có một bài viết mới trên diễn đàn.
Người đăng bài là Thẩm Viên Tinh, tiêu đề đơn giản và thô lỗ: 【 Vốn dĩ muốn chia tay trong hoà bình, không quấy rầy lẫn nhau, nhưng anh cứ khăng khăng giẫm lên tôi và nâng niu cô ta, vậy tôi phải nói lý lẽ với anh một chút. 】
Bài đăng này nhắm thẳng vào mục tiêu.
Rõ ràng là đáp lại bài đăng của Hoắc Minh Đào bảo vệ Liễu Tinh Đồng.
Biết Thẩm Viên Tinh đã lên diễn đàn, Từ Thành Liệt đang ngồi thất thần gõ chữ trước máy tính dứt khoát cầm di động trên bàn.
Nhanh chóng đăng nhập vào diễn đàn của trường.
Làn gió đêm từ cửa sổ sát đất thổi vào, làm chiếc chuông gió bằng vỏ sò mà Lâm Kiều treo trên bàn kêu leng keng.
Trong sự im lặng khác thường, Thẩm Viên Tinh tập trung suy nghĩ.
Lắc đầu, “Không được, không được, trông cậu ấy như người có tính cách. lạnh. nhạt, chắc chắn không tán được.”
Hơn nữa, cô vừa mới thề thốt với Thẩm Minh Xuyên, nói rằng cô sẽ không yêu đương với chàng trai nào nhỏ tuổi hơn mình.
Không thể tự tát vào mặt mình trong chớp mắt.
Thẩm Viên Tinh vỗ mặt, tạm thời dập tắt ý định lợi dụng Từ Thành Liệt để trả thù Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng.
Lâm Kiều vừa mới chờ mong ngập tràn cõi lòng: “……”
“Nếu cậu không cua được cậu ấy, e rằng sẽ không có ai trên đời này có thể làm được. Tinh Tinh, cậu tin tưởng vào bản thân mình một chút được không?”
Tuy nói như thế, nhưng Lâm Kiều vẫn thầm đồng ý với những gì Thẩm Viên Tinh vừa nói.
Đặc biệt là bản tính. lạnh. nhạt của Từ Thành Liệt, ai có mắt cũng nhìn thấy rõ.
Nghe nói từ lúc khai giảng cho tới nay, có không ít sinh viên nữ tỏ tình với anh.
Từ các em gái năm nhất, cho đến những đàn chị năm tư, ít ai có thể đứng vững trước bề ngoài siêu đẹp đáng kinh ngạc của Từ Thành Liệt.
Ngoài ra, anh còn là thủ khoa của khoa văn trong kỳ thi đại học, học lực ưu tú, bản chất trong sạch, được mệnh danh là đóa hoa thanh cao lạnh lùng của Nam Đại……
Số lượng người muốn hái nhiều không đếm xuể.
Sau một thời gian dài, các sinh viên nữ lần lượt tỏ tình đều bị từ chối không chừa một ai.
Từ Thành Liệt hoàn toàn khẳng định danh hiệu “Đóa hoa thanh cao lạnh lùng”.
Quả thật có không ít người kín đáo thảo luận về tính tình. lạnh. nhạt, hoặc xu hướng. tình. dục của anh có vấn đề.
Chính vì điều này, với tư cách là quần chúng ăn dưa, Lâm Kiều mới vô cùng chờ mong trận đấu giữa Thẩm Viên Tinh và Từ Thành Liệt.
Dù sao thì trước khi nhập học, Thẩm Viên Tinh được các bạn cùng trường khen là mỹ nhân có sức hấp dẫn tự nhiên nhất từ trước tới nay.
Thẩm Viên Tinh ôm lưng ghế nhìn Lâm Kiều, “Nhưng cậu ấy là bạn của A Xuyên em tớ……”
“Hơn nữa, cũng không chắc Liễu Tinh Đồng có thật sự thích cậu ấy không, lỡ như không phải thì uổng phí cho sự cố gắng và kỹ năng diễn xuất của tớ.”
Lâm Kiều: “……”
Cô sẽ không thừa nhận cô có ý đồ riêng, chỉ muốn nhìn hai người đẹp nhất Nam Đại yêu nhau mà thôi.
–
Chuyện đi cua Từ Thành Liệt tạm thời được đặt trong lòng Thẩm Viên Tinh.
Tuần sau đó, cô rất tức giận, một lòng một dạ tập trung vào việc học.
Tựa như chỉ làm mình bận rộn mới có thể giảm bớt sự khó chịu trong giai đoạn đầu chia tay.
Nhưng những ngày bình an không kéo dài được mấy ngày.
Sau một ngày cuối tuần, tin tức hoa khôi của khoa pháp y Thẩm Viên Tinh và hotboy của khoa tiếng Trung Hoắc Minh Đào chia tay đã lan truyền nhanh chóng trên diễn đàn của trường.
Chỉ vì có người đăng một tấm ảnh lên diễn đàn.
Trong ảnh, Hoắc Minh Đào ngồi xổm trước mặt một cô gái, cột dây giày cho cô ta.
Cô gái đó, chính là sinh viên năm nhất của khoa tiếng Trung – Liễu Tinh Đồng, cũng là hoa khôi mới được bầu của khoa tiếng Trung.
Vì bạn gái cũ của Hoắc Minh Đào, tức là Thẩm Viên Tinh, cũng là hoa khôi, nên trên diễn đàn có một loạt tin nhắn của khoa tiếng Trung, nói rằng hoa khôi của khoa pháp y đã thua hoa khôi của khoa tiếng Trung bọn họ.
Các sinh viên khoa pháp y tức giận đến mức lần lượt leo lên diễn đàn để chống lại.
“Cái gì, cái gì? Thẩm Viên Tinh thua Liễu Tinh Đồng? Đây là chuyện cười nhảm nhí gì đó, nhan sắc của hoa khôi Thẩm bọn tôi vượt xa Đồng gì đó mười mấy con phố.”
“Mới vừa chia tay với hoa khôi Thẩm đã quay ngoắt lại đuổi theo Liễu, thực chất là thông suốt, hay là nam cặn bã cấu kết với nữ đê tiện để làm hại hoa khôi bên tôi?”
“Lầu trên, cậu nói chuyện uyển chuyển quá, văn vẻ với khoa tiếng Trung làm gì, nói thẳng ra đi! Có phải Liễu xen vào tình cảm của người khác hay không?”
“Có một nói một, ánh mắt của Hoắc này thật sự phân liệt giống như vách núi bị chia cắt, không biết nghĩ cái gì?”
“……”
Tiết tấu của diễn đàn bị sinh viên khoa pháp y nắm giữ, dựa trên manh mối do nhiều người qua đường ghép lại, cơ bản chứng minh được chuyện Liễu Tinh Đồng xen vào mối quan hệ giữa Hoắc Minh Đào và Thẩm Viên Tinh là sự thật.
Vì thế tất cả các sinh viên khoa tiếng Trung ngóc đầu lên trước đó đều im lặng, còn lại khoa pháp y điên cuồng phát ra, mắng Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng là một cặp chó má, v.v…
Các bài đăng liên quan ngay lập tức trở nên sôi sục trên trang chủ của diễn đàn.
Không ít người đã xuống nước, lên án tác phong của Liễu Tinh Đồng, và bản chất đê tiện của Hoắc Minh Đào.
Có lẽ những lời nhận xét này đã truyền tới tai Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào, trong giờ ăn trưa, Hoắc Minh Đào đã đăng lên diễn đàn, nói rằng anh ta và Liễu Tinh Đồng lớn lên cùng nhau, anh ta thích Liễu Tinh Đồng từ lâu rồi.
Từng câu từng chữ đều bảo vệ Liễu Tinh Đồng, hoàn toàn không cân nhắc đến cảm xúc của Thẩm Viên Tinh.
Nhưng Thẩm Viên Tinh không thấy bài đăng này.
Trong khi sự hỗn loạn nổi lên trên diễn đàn, cô vẫn là một nhân viên chăm chỉ trong quán trà sữa.
Buôn bán đắt đến mức không có thời gian uống miếng nước.
Tuy nhiên, những gì đám Lâm Kiều nhìn thấy khi lên diễn đàn là hướng gió đột nhiên thay đổi.
Tiếng mắng mỏ Liễu Tinh Đồng và Hoắc Minh Đào nhỏ dần, càng ngày càng nhiều người nói rằng Thẩm Viên Tinh là thế thân của Liễu Tinh Đồng.
“Những người này đừng hiến mắt nhé, dám nói Tinh Tinh của chúng ta là thế thân của Liễu Tinh Đồng!” Lâm Kiều giận sôi máu, vừa định đối đầu thì có một ID tên là “Anh tuấn phóng khoáng” lên tiếng trước.
【 Anh tuấn phóng khoáng: Thẩm Viên Tinh xinh đẹp động lòng người, nếu không yêu đương với kẻ phụ lòng Hoắc thì người ta đã trở thành hoa khôi của trường từ lâu. Còn thế thân, ai đó xứng với cô ấy à? 】
Lâm Kiều nhanh chóng trả lời bên dưới: 【 Cuối cùng cũng có một người sáng suốt! 】
Sau đó, có một người tên “Hy Vy” đã trả lời bài đăng mới của Hoắc Minh Đào với nhiều ảnh của Thẩm Viên Tinh.
Trong những tấm ảnh đó, Thẩm Viên Tinh mặc đồng phục màu xanh trắng với mái tóc đuôi ngựa buộc cao, hoặc mái tóc dài đen mướt xõa trên vai phối với váy đầm đỏ tươi, mỗi một tấm đều là Thẩm Viên Tinh mà bạn bè chưa từng thấy trước đây.
Ngay cả Lâm Kiều và Tô Mộng cũng nhìn chằm chằm vào những tấm ảnh đó đầy sững sờ, một lúc lâu mới nhận ra thân phận của người đăng ảnh nhất định không đơn giản.
“Mấy tấm này chụp trước khi Tinh Tinh vào đại học đúng không? Bối cảnh giống như được chụp lúc học trung học.” Lâm Kiều cầm di động nhìn kỹ.
Tô Mộng cũng đang coi, bị cô gái xinh đẹp da trắng trong ảnh thu hút đến mức không nỡ chớp mắt, “Cái ID ‘Anh tuấn phóng khoáng’ này, có thể nào là em trai của Tinh Tinh không?”
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn cảm thấy mấy tấm ảnh hàng ngày này, e rằng là tài nguyên mà chỉ có Thẩm Minh Xuyên mới có.
Tấm ảnh chụp Thẩm Viên Tinh trong thời kỳ trung học, tóc đuôi ngựa cột cao và đồng phục màu xanh trắng, trẻ trung tươi sáng, nụ cười ngây thơ xinh đẹp, quả thực đạt tới sự thuần khiết cực điểm.
Về phần mấy tấm hình váy đỏ rực rỡ kia, có vẻ như tham gia hoạt động ở trường, trang điểm nhẹ, chắc được chụp trước và sau khi biểu diễn trên sân khấu.
Thẩm Viên Tinh tóc đen môi đỏ, thể hiện sự quyến rũ vô cùng nhuần nhuyễn, ánh mắt nhìn vào ống kính giống như móc câu, khiến tim người ta loạn nhịp, mê mẩn điên đảo tâm hồn.
Ngoài ra còn có mấy tấm ảnh hàng ngày chụp ở nhà.
Trong ảnh, Thẩm Viên Tinh mặc áo thun rộng với quần soóc ngắn, gấu áo thun vừa che đến đùi, bên dưới là đôi chân dài cân đối trắng nõn, cảm giác quen thuộc như từ trong truyện tranh bước ra!
Ảnh vừa được tung ra, những người trong diễn đàn đã trực tiếp bị mấy tấm ảnh đẹp của Thẩm Viên Tinh làm cho mê mẩn đến choáng váng.
“Chu cha! Đẹp quá chừng, đây là nhan sắc thần tiên!”
“Cũng là hoa khôi, nhưng hoa khôi Thẩm quá nổi bật, làm sao mấy hoa khôi khác sống được?”
“Tôi coi xong là hiểu ngay, bản chất của hoa khôi Thẩm là quyến rũ cực độ! Cô ấy chọn con đường dịu dàng ngọt ngào để làm gì, không thích hợp với cô ấy chút nào!”
“Không sai, người khác đều tận dụng điểm mạnh, tránh đi điểm yếu của mình, còn hoa khôi Thẩm thì làm ngược lại, cô ấy nghĩ gì thế?”
“Hy vọng sau khi thoát khỏi biển tình cay đắng, hoa khôi Thẩm có thể trở lại đỉnh cao của nhan sắc! Tôi không thể nào quên được tấm ảnh mà người qua đường chụp vào ngày cô ấy nhập học, không biết có ai còn nhớ tấm ảnh đó hay không? Tôi nhớ bài đăng đó đã nổi trên trang nhất của diễn đàn mấy ngày liền!”
“Nhớ, nhớ, bạn đang nói về tấm ảnh chụp áo có dây treo và quần soóc hở rốn phải không? Cứu tôi với, vừa đẹp vừa sành điệu làm tôi thèm nhỏ dãi!”
“……”
Nhìn vào câu trả lời từ tầng ảnh, nó giống như tòa nhà cao tầng mọc lên từ mặt đất, rất đáng sợ.
Cao Thần, người đăng tấm ảnh, nhếch khóe môi, không quên đăng ảnh chụp màn hình danh sách bầu chọn hoa khôi có tên Thẩm Viên Tinh lên.
- --ĐỌC FULL TẠI dtruyen.com---
Nhân tiện đăng thêm một tấm ảnh đã được chỉnh sửa của Liễu Tinh Đồng.
Kiều Anh Tuấn ngồi cạnh Cao Thần nhíu mày, “Cậu đăng ảnh của Liễu Tinh Đồng làm gì? Còn đăng tấm đã được chỉnh sửa……”
“Cậu theo phe kia à?”
Nãy giờ vẫn luôn quan sát, Thẩm Minh Xuyên nhìn Cao Thần, mơ hồ hiểu dụng ý của anh, vì thế giải thích với Kiều Anh Tuấn: “Đừng lo, tấm ảnh được chỉnh sửa với độ nét cao của Liễu Tinh Đồng không thể đánh bại những tấm chụp hàng ngày tự nhiên của chị tớ.”
“Những người đó sẽ tự phân biệt xấu đẹp.”
Cao Thần: “Đúng rồi, A Xuyên thông minh.”
“Công chúng có con mắt tinh tường, nhan sắc của đàn chị Thẩm rạng ngời 360 độ không góc chết, nhưng tấm ảnh chỉnh sửa cho đẹp của Liễu Tinh Đồng vẫn có khuyết điểm.”
“Tuấn Nhi, cậu chuyển hướng gió đi.”
Kiều Anh Tuấn tham gia thảo luận với ID “Anh tuấn phóng khoáng”.
Đúng như lời của Cao Thần và Thẩm Minh Xuyên, những người trong diễn đàn có ánh mắt độc ác đến mức ngay cả dấu vết mụn trên thái dương của Liễu Tinh Đồng cũng bị moi ra.
So sánh ảnh đã chỉnh sửa của Liễu Tinh Đồng và ảnh của Thẩm Viên Tinh, ai đẹp ai xấu, thấy thế nào là quyền của mỗi người.
“À này A Xuyên, chị cậu biết chuyện này chưa?”
Cao Thần nhìn Thẩm Minh Xuyên, nghĩ đến vụ náo động lớn như vậy trên diễn đàn, ngay cả Hoắc Minh Đào cũng đứng ra bảo vệ Liễu Tinh Đồng trước mặt mọi người.
Nếu Thẩm Viên Tinh nhìn thấy bài đăng, liệu cô có nhịn được không?
Thẩm Minh Xuyên gãi đầu, “Chắc chưa biết, sáng nay chị không có tiết nào, đang đi làm thêm ở quán trà sữa.”
Bọn họ tán gẫu, thỉnh thoảng xem hướng gió trên diễn đàn.
Sau khi mọi việc đã xong, Thẩm Minh Xuyên mời các bạn một bữa vì đã đồng ý giúp đỡ.
Trong lúc rảnh rỗi, Kiều Anh Tuấn nhìn qua phía Từ Thành Liệt đang gõ máy tính xách tay ở bàn.
Gân cổ hét lên, “A Liệt, cậu thật sự không muốn xem ảnh của đàn chị Thẩm trước khi vào đại học à? Đẹp lắm!”
Lúc trước, khi Thẩm Minh Xuyên nhờ bọn họ giúp xoay chuyển cục diện trên diễn đàn, Từ Thành Liệt đã từ chối.
Anh nói, Thẩm Viên Tinh sẽ không muốn họ nhúng tay vào việc người khác.
Cũng không tán thành việc Thẩm Minh Xuyên đăng ảnh trước đây của Thẩm Viên Tinh lên diễn đàn.
Nhưng sự phản đối của Từ Thành Liệt không có tác dụng đáng kể nào.
Dù sao thì anh cũng chỉ là bạn cùng phòng của em trai Thẩm Viên Tinh mà thôi, vốn không có quyền lên tiếng trong những vấn đề liên quan đến Thẩm Viên Tinh.
Vì vậy anh dứt khoát im lặng, ngồi ở bàn lặng lẽ gõ chữ.
Về phần những tấm ảnh cũ của Thẩm Viên Tinh, Từ Thành Liệt đã không xem.
Anh sợ sau khi mình nhìn thấy nó, sẽ liều lĩnh ngăn cản Cao Thần đăng ảnh lên diễn đàn của trường.
Kiều Anh Tuấn vừa dứt lời, Thẩm Minh Xuyên đã nhận được điện thoại của Thẩm Viên Tinh.
–
Lúc đó, Thẩm Viên Tinh vừa xong việc, đang trên đường về trường.
Trên đường đi, cô nhìn thấy WeChat của Lâm Kiều, trong đó có một liên kết đến một bài đăng trên diễn đàn về cô.
Vì thế Thẩm Viên Tinh nhấp vào diễn đàn để đọc hai bài viết liên quan.
Từ bài đăng đầu tiên của người qua đường đến bài đăng thanh minh thứ hai của Hoắc Minh Đào, cô xem rất kỹ, cuối cùng thấy những tấm ảnh do một ID tên là “Hy Vy” đăng lên.
Đều là ảnh chụp trước khi cô vào đại học, có ảnh mặc đồng phục thời trung học, có ảnh trước khi lên sân khấu tham gia biểu diễn văn nghệ, có ảnh chụp ở nhà……
Chỉ cần nhìn vào mấy tấm ảnh này, Thẩm Viên Tinh đã đoán được người đăng ảnh.
Bởi vì trong toàn bộ Nam Đại, chỉ có một người có nhiều ảnh thường ngày của cô như vậy —— Thẩm Minh Xuyên.
Những tấm ảnh cũ bị đăng lên diễn đàn của trường khiến Thẩm Viên Tinh hơi khó chịu trong lòng.
Hơn nữa, trên đường trở về đã gặp không ít bạn cùng trường, ai nấy không tránh khỏi liếc nhìn cô vài lần.
Loại cảm giác như gai đâm vào lưng làm Thẩm Viên Tinh không vui.
Lúc này gọi điện thoại cho Thẩm Minh Xuyên, cô có chút cảm xúc, “Khi không em đăng ảnh của chị làm gì, em cho rằng chuyện chưa đủ lớn, phải mất mặt đến mức cả trường đều biết mới hài lòng phải không?”
Nhận được điện thoại, Thẩm Minh Xuyên không ngờ sẽ bị mắng vào mặt, cắn môi không lên tiếng một hồi lâu, có chút uất ức.
Trong lúc im lặng, Thẩm Viên Tinh đi vào tòa nhà ký túc xá, đứng chờ thang máy.
Gió ở hành lang nhẹ nhàng xoa dịu sự khô khan trong lòng cô, Thẩm Viên Tinh hít sâu một hơi, bình tĩnh hơn nhiều, “A Xuyên, em nghĩ thế nào?”
Nhận thấy giọng điệu của Thẩm Viên Tinh mềm đi rất nhiều, Thẩm Minh Xuyên mới thận trọng mở miệng, cực kỳ uất ức, “Em chỉ…… không muốn nhìn bọn họ chửi chị và bắt nạt chị.”
“Chị không phải là người làm sai, vì sao muốn tránh né, nhẫn nhịn không chịu nói?”
Ở đầu dây bên này, Thẩm Viên Tinh sững người, run rẩy trong lòng.
Những lời của Thẩm Minh Xuyên ập tới như một làn sóng, đảo lộn tư duy cố hữu không muốn gây to chuyện của cô.
Trong ống nghe, Thẩm Minh Xuyên còn tiếp tục, “Cao Thần và Kiều Anh Tuấn nói đúng, người như Hoắc Minh Đào và Liễu Tinh Đồng, chị lui một bước thì bọn họ có thể tiến ba thước.”
“Sự nhượng bộ và im lặng của chị sẽ chỉ khiến bọn họ cảm thấy dễ bắt nạt chị.”
“Chị, em không chấp nhận sự uất ức này, có được không?”
Đinh ——
Cửa thang máy trước mặt Thẩm Viên Tinh từ từ mở ra.
Ánh đèn trắng lạnh lẽo bên trong lấp đầy đôi mắt đen láy của cô, tựa như chiếu vào nơi tối tăm tận đáy lòng.
Những khó chịu và bực bội từ lúc chia tay tới giờ đều cuồn cuộn dâng lên ngay lúc này.
Thẩm Viên Tinh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, nín thở một lúc, cuối cùng nhẹ nhàng đáp lại Thẩm Minh Xuyên, “Chị biết rồi.”
“Em đừng nhúng tay vào chuyện trên diễn đàn nữa, chị có thể tự mình xử lý.”
“Yên tâm đi, chị sẽ không bị uất ức đâu.”
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Minh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Thẩm Viên Tinh bảo anh đừng động vào chuyện trên diễn đàn, nhưng anh với Cao Thần và Kiều Anh Tuấn vẫn canh chừng diễn đàn.
Khoảng hai mươi phút sau, có một bài viết mới trên diễn đàn.
Người đăng bài là Thẩm Viên Tinh, tiêu đề đơn giản và thô lỗ: 【 Vốn dĩ muốn chia tay trong hoà bình, không quấy rầy lẫn nhau, nhưng anh cứ khăng khăng giẫm lên tôi và nâng niu cô ta, vậy tôi phải nói lý lẽ với anh một chút. 】
Bài đăng này nhắm thẳng vào mục tiêu.
Rõ ràng là đáp lại bài đăng của Hoắc Minh Đào bảo vệ Liễu Tinh Đồng.
Biết Thẩm Viên Tinh đã lên diễn đàn, Từ Thành Liệt đang ngồi thất thần gõ chữ trước máy tính dứt khoát cầm di động trên bàn.
Nhanh chóng đăng nhập vào diễn đàn của trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.