Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Chương 103: Đế quốc lựa chọn (ba)

Tô Du Bính

13/01/2017

Rhodes lanh tay lẹ mắt thả lọ vào túi không gian, nhưng đã muộn một bước, dưới nền đất đột nhiên chui ra tám cái xương tay, nắm chặt chân lọ, cố định nó tại chỗ.

Mundra hỏi: “Ngươi cần nó làm gì?”

Made chậm rãi tụ thành bóng, “Ta muốn tìm thú cưng của ta về.”

“Chẳng lẽ giáo hoàng Quang Minh thần hội là thú cưng của ngươi?” Rhodes lập tức thu hồi tay khoát trên lọ, nhún vai, “Vậy ngươi nhanh mang hắn về đây đi. Tốt nhất là toàn bộ tổng bộ Quang Minh thần hội cũng dọn đến vong linh giới luôn.”

Made hỏi: “Ngươi đang nói giỡn sao?”

Rhodes đáp: “Đúng vậy, ta đang giỡn đó. Vậy thú cưng ngươi nói là con gì?”

Hayden cười: “Chắc là thú phệ hồn rồi.” Tử thần bằng lòng đích thân ra tay bắt thú phệ hồn về khiến hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi, hiện nay, đế quốc hoàn toàn không có lực chống đỡ với một con quái thú vừa tới gần đã bị hút linh hồn.

Mundra cau mày: “Thú phệ hồn do ngươi thả ra?”

“Không, dĩ nhiên không phải.” Made nói, “Thời điểm ta đến vong linh giới, nó đã không còn ở đây, ta chưa từng gặp nó. Năm đó tử thần tiền nhiệm mang theo nó đến Mộng đại lục đối phó với nữ thần Quang Minh và con của ánh sáng, bị bọn họ liên thủ đả bại, để tử thần tiền nhiệm có thể thuận lợi trở về vong linh giới, thú phệ hồn lưu lại cản phía sau, rồi ở Mộng đại lục luôn. Tử thần tiền nhiệm vẫn nhớ thương nó mãi không quên, cho nên trước khi chết đã hạ cấm chú với ta: trừ phi thú phệ hồn trở lại vong linh giới, nếu không ta không thể rời vong linh giới nửa bước. Nhưng cái con súc vật chết tiệt kia hình như lưu luyến Mộng đại lục quên cả đường về rồi!

Mundra hỏi: “Vậy ngươi cần lọ làm gì?”

Made đáp: “Ta nghĩ, ta chỉ nghĩ vậy thôi, nếu các ngươi có thể dùng lọ mang vong linh ra ngoài, có lẽ ta cũng có thể.”

Rhodes hỏi: “Sau đó ngươi đi thuần phục thú phệ hồn?”

Made trả lời: “Đúng vậy, sau đó nhốt nó ở vong linh giới, không cho đi đâu!” Như vậy hắn thích đi chỗ nào thì có thể đi chỗ ấy, không bao giờ còn bị trói buộc ở cái chốn trống rỗng này nữa.

Ma pháp sư hiếu kỳ: “Làm sao ngươi biết thú phệ hồn chưa chết?”

“Nó sẽ không chết.” Made nói, “Chỉ cần có linh hồn, nó có thể sống lại. Giống như con của ánh sáng chỉ cần được ánh sáng chiếu rọi thì vĩnh viễn sẽ không tiêu tán.”

Mundra quay đầu nhìn Hayden.

Hayden đang suy xét.

“Chúng ta cần thương lượng một chút.” Rhodes nói.

“Ta cảm thấy đâu có cần thiết.” Made trả lời, “Đây thực sự là một giao dịch rất có lời! Đúng rồi, trước đó không phải ngươi bảo có người mạo danh ta lệnh cho pháp sư vong linh công kích thành thị của nhân loại sao? Có ta ở đây, chuyện này có thể giải quyết rồi.”

Hayden mỉm cười: “Làm thế nào tin được ngươi?”

Made đáp: “Thề trên danh nghĩa của tử thần!”

Hayden nói: “Nếu ta nhớ không lầm, tử thần tiền nhiệm đã bị ngươi ăn tươi.”

“Đúng vậy, rất là ngon miệng… A, ta là nói, ta có thể thề trên danh nghĩa của ta.” Made đáp.

Hayden nói tiếp: “Cách đây không lâu, hỏa thần vừa tấn công Fariel.”

Made trả lời: “Ta không quen biết hắn, ta chỉ biết cái tên bị ta ăn rồi thôi. Thế nên, trong mắt các thần khác có lẽ ta chỉ là một bé đáng yêu qua đường cũng nên.”

Rhodes phản bác: “Nữ thần Quang Minh nhất định sẽ không nghĩ vậy.”

Made nói: “Có lẽ nàng còn nhiều ý tưởng hơn, kiểu như, bé nghịch ngợm đáng yêu?”

Hayden ngẫm nghĩ: “Có chú ngữ nào hạn chế được tử thần không?”

Made kêu lên, “Có lầm hay không đấy? Hạn chế ta á? Ta là tử thần, thần, thần, thần… Ngươi có biết thần là cái gì không?”

“Đừng làm rộn, bé đáng yêu.” Rhodes xua tay.

Bóng dáng Made nháy mắt dịch lại gần hắn hai thước.

Rhodes vèo một cái trốn đến sau lưng Hayden.

Made cắn răng: “Ta không đến thương lượng với các ngươi! Ta đến nói cho các ngươi quyết định của ta. Các ngươi phải mang ta rời khỏi vong linh giới, nếu không ai cũng đừng hòng rời đi.”

Vô số xương khô từ dưới đất chui lên, lộ ra xương sọ xương tay trắng hếu, quỳ rạp trên mặt đất, lặng lẽ nhìn bọn họ chằm chằm.

– lúc ngươi uy hiếp có phải đã quên sự tồn tại của ta rồi không?

Lão Mundra bất mãn hỏi.

Made nói: “Ngươi cũng muốn đến ăn một đá sao?”

– nghe nói ăn sống tử thần có thể trở thành tử thần?

Lão Mundra bay đến gần.

Made giơ chân, “Ta biết mà, ngươi vẫn luôn ham muốn ta!”



– thân thể của ngươi.

Lão Mundra bổ sung.

Made rất biết lắng nghe bổ sung đầy đủ: “Ngươi luôn luôn ham muốn cơ thể của ta, lão già chết tiệt này! Đáng lẽ thời điểm ngươi vừa đến vong linh giới ta phải bóp chết ngươi từ trong nôi.”

– nơi này không có nôi, đến gậy trúc còn chẳng có.

Made hỏi: “Bây giờ là lúc thảo luận về gậy trúc sao?”

Ma pháp sư hạ giọng: “Không phải chúng ta nên rời đi lúc này sao?”

Rhodes nhíu mày, “Bọn họ hình như muốn đánh nhau.”

Mundra nhìn về phía Hayden. Hiện tại cậu đã có thói quen giao đại đa số vấn đề cho Hayden quyết định.

Hayden nói: “Ta đang suy xét tính khả thi của việc hợp tác.”

Made lập tức đáp: “Không cần phải suy xét, ngươi đồng ý đi, không chút do dự mà đồng ý!”

Hayden trả lời: “Ta phải lo nghĩ đến an toàn của Mộng đại lục.” Lần trước chỉ một hỏa thần đã thiêu hủy nửa Fariel, nếu lần này tử thần lại đến, có khả năng toàn bộ Kanding đế quốc sẽ bị đẩy vào tình cảnh nguy hiểm không thể cứu chữa.

Made nói: “Ta là tử thần, không phải thần bóng tối, địa bàn của ta ở vong linh giới, cho dù ngươi có cho ta toàn bộ đại lục cũng vô dụng. Ta không giống nữ thần Quang Minh, nguồn gốc sức mạnh của nàng là tín ngưỡng, nguồn gốc sức mạnh của ta là linh hồn.”

Hayden đáp: “Mộng đại lục có rất nhiều linh hồn.”

“Vong linh giới còn nhiều hơn, chất lượng lại còn rất cao. Nhưng thế thì sao, số lượng vong linh ta có thể tiêu hóa mỗi ngày rất hữu hạn, con số vong linh hàng ngày đưa đến vượt xa nhu cầu của ta. Nếu không ngươi cho rằng lão già chết tiệt kia làm thế nào mạnh lên?” Giọng điệu của Made càng lúc càng nóng nảy.

– sức mạnh của ta đến từ trí tuệ, không liên quan đến ngươi.

Lão Mundra minh oan vì bản thân.

Made không để ý đến lão, tiếp tục nói: “Thành thật một chút nhé. Nếu ta quấy rối ở Mộng đại lục, không, ý ta nói nếu ta gây ra chút phiền toái nhỏ, nhất định là bởi vì Quang Minh thần hội. Là tử thần hiện tại và là pháp sư vong linh trong quá khứ, ta chỉ có thù địch với cái chỗ kia.”

Hayden hỏi: “Lấy tên của ngươi thề?”

“Kỵ sĩ đúng là nghề nghiệp phiền toái.” Made nhỏ giọng lẩm bẩm, sau đó phi thường trịnh trọng nói, “Ta lấy tên Made thề, tuyệt đối sẽ không tổn hại bất kỳ sinh vật nào ở Mộng đại lục trừ Quang Minh thần hội!”

Hayden bảo: “Được rồi.”

Rhodes giật mình: “Ngươi cư nhiên đồng ý.”

Hayden đáp: “Lời thề của hắn làm ta cảm động.” Quan trọng nhất là, đề nghị đối phó Quang Minh thần hội nghe thật sự quá tuyệt diệu.

Made như sợ hắn đổi ý, khẩn cấp chui vào trong lọ.

Mundra thu hai cái lọ vào túi không gian của mình, sau đó thấp giọng: “Thầy, con đi đây.”

– nếu luyện chế vu yêu thành công, mang nó đến cho thầy nhìn xem.

Lão Mundra điềm tĩnh nói.

Rhodes hỏi: “Nếu thất bại thì sao?”

– học sinh của ta làm sao thất bại được?!

Lão Mundra không vui phản bác, nhưng rất nhanh lại bổ sung một câu –

– nếu thất bại, càng phải trở lại. Ít nhất thầy có thể chỉ cho mi những điều ma pháp sư thổ hệ không thể.

Rhodes lẩm bẩm: “Muốn nó tới thăm ngươi thì cứ việc nói thẳng ra đi.”

Mundra rút cốt trượng, bắt đầu đọc chú ngữ.

Giây lát, một con đường không gian xuất hiện trước mặt.

Bên ngoài lại nổi gió lốc.

Hayden thi triển đấu khí tạo thành một vòng bảo vệ, một tay nắm Mundra, một tay nắm Frank bước từng bước ra ngoài.

Sức gió cực lớn, ra sức lôi kéo hai tay hắn.

Mundra chỉ cảm thấy tay mình bị nắm càng lúc càng chặt, như muốn bẻ gãy đoạn xương cốt này, sau đó nhập làm một thể.

May mắn gió rất nhanh đã ngừng thổi, yên lặng, xung quanh cây cối san sát, là vườn hoa của nhà quý tộc nào đó.

Hayden buông tay, mới phát hiện mình nắm tay Mundra đến đỏ ửng. “Thật có lỗi.” Hắn đau lòng nâng tay cậu lên, xoa xoa mu bàn tay.



Ngón tay Mundra gãi nhẹ lòng bàn tay hắn, “Không có việc gì.”

Ánh mắt Hayden rực sáng, đôi mắt xanh thẳm bị ngọn lửa trong mắt thiêu đốt gần như biến thành màu tím nhạt.

“Sao ta thấy nơi này quen mắt thế nhỉ?” Rhodes nhẹ giọng hỏi.

Pohle, Henry và ma pháp sư đi vòng quanh một vòng trở về, sau đó đồng thanh nói: “Nơi này là thành Neal.”

Ma pháp sư thốt ra: “Ta nhìn thấy nóc thần điện Quang Minh.”

Rhodes kêu lên: “Trời ạ.”

Pohle nêu ý kiến: “Quanh đây chắc là khu của quý tộc Sangtu, nhưng mà chỗ nào cũng rất yên tĩnh, ngay cả đèn cũng không thắp.”

Frank nói: “Chỗ này tương ứng với vị trí ở vong linh giới, chúng ta lúc ở vong linh giới vừa vặn đứng trong thành Neal của Mộng đại lục.”

Hayden cười khổ: “Chúng ta nên cảm thấy thỏa mãn, ít nhất đứng đây nghênh đón không phải giáo hoàng.”

Mundra hỏi: “Có cảm giác thấy không?”

“Cảm giác cái…” Rhodes kinh ngạc, “Khí vong linh?”

Hayden cũng cảm giác được. Hắn xoay người, nhìn về phía Quang Minh thần điện.

Nơi này là thành Neal, đại bản doanh của Quang Minh thần hội, sao lại có khí vong linh cường liệt như thế?

Rhodes đập trán: “Nhất định là tử thần. Đáng chết! Chúng ta phải lập tức đem nó ra, không thì bại lộ cả lũ.”

Lúc hắn đang nói, Mundra đã lấy ra cái lọ.

Một ông lão bằng đất cao tầm thước bảy an an tĩnh tĩnh đứng giữa bọn họ.

Rhodes nghi hoặc nhìn về phía Mundra.

Mundra lắc đầu.

Frank hỏi: “Ông ấy đi rồi?”

Hayden nhướng mày: “Phải nói, hắn căn bản chưa đi ra.”

Tân tử thần bị tử thần tiền nhiệm trước khi chết hạ chú ngữ giam trong vong linh giới đang đứng tại chỗ chửi bậy.

Lão Mundra sung sướng trêu chọc hắn, thưởng thức động tác hắn hùng hùng hổ hổ rồi lại không biết làm thế nào.

Chốc lát sau, đường vào một lần nữa mở ra.

Nhóm Hayden trở về.

Made lập tức thẳng người, “Sao các ngươi lại trở lại rồi?”

Mundra đáp: “Bởi vì ngươi trở lại trước.”

“…” Made uể oải, “Ta nghĩ phương pháp này vô dụng.” Tử thần tiền nhiệm quá là biến thái, ngay cả chút kẽ hở cũng không chừa!

Hayden bày ra nụ cười cực kỳ thân mật: “Tuy ngươi không thể tự mình động thủ, nhưng có lẽ chúng ta có thể giúp ngươi.”

Made hồ nghi hỏi: “Các ngươi định giúp ta thật sao?” Dù Hayden cười rất rạng rỡ, nhưng hắn luôn có loại ảo giác không rét mà run.

Hayden đáp: “Giúp ngươi chính là giúp ta. Thú phệ hồn vừa tập kích thành thị nhân loại không lâu, cho nên ta muốn biết có biện pháp gì ngăn cản nó không.”

Lý do đó quả nhiên thuyết phục Made. Hắn nói: “Ta làm sao biết ngươi nhất định sẽ đưa nó về?”

Những lời này vừa tiết lộ một tin tức rất quan trọng, hóa ra thú phệ hồn có thể bị nhốt, mà không cần trực tiếp đưa đến vong linh giới. Hayden tươi cười càng hòa ái dễ gần, “Ngoại trừ vong linh giới, ta nghĩ không có nơi nào có thể chứa được quái vật to vậy đâu. Hay là, ngài biết có chỗ như thế?”

“Đương nhiên không có.” Made nhấn mạnh ngữ khí, “Không có chỗ nào thích hợp với nó hơn vong linh giới.”

Hayden vuốt cằm: ” Ta cũng cho là thế, vậy có cách nào bắt nó không?”

Made trầm mặc một hồi, “Có lẽ có một cách có thể thử xem.” Hắn nói xong, ngoắc ngón tay với Rhodes, “Ngươi lại đây.”

Rhodes cảnh giác, “Có thể từ chối không?”

Made phát cáu: “Đừng có lãng phí thời gian của mọi người, ngu ngốc.”

Rhodes quát: “Ngươi phải nói trước ngươi muốn làm gì đi đã?”

Made nói: “Ta muốn chia sẻ cơ thể của ta với ngươi.”

Rhodes: “…” Trong lòng hắn gầm gừ: Không! Hắn không muốn chia sẻ thân thể với cái tên không mặt mũi không da lông này tẹo nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook