Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 85: Tìm kiếm linh hồn (năm)
Tô Du Bính
13/01/2017
“Thực là ngoạn mục.” Gregory huơ chén rượu đi tới. Vũ hội xuất hiện nhạc đệm đặc sắc như thế, y là chủ nhân, đương nhiên muốn lại đây chào hỏi.
Hayden và Mundra cùng quay đầu nhìn y.
Gregory làm như không hề phát giác mình vừa không thức thời tùy tiện quấy rầy, mỉm cười với Mundra: “Không ngờ gặp lại cậu ở đây.”
Hayden nhướng mày: “Ta nghĩ ký ức bị mất của ngươi bao gồm đoạn này.” Đối với hai lần mất trí nhớ của Gregory, Hayden giữ thái độ hoài nghi. Chẳng qua hiện tại chưa có chứng cớ gì để chứng minh. Nhưng nếu bây giờ Gregory chỉ ra và xác nhận Mundra giả mạo vị hôn thê Monica của y thì chẳng khác nào tự dẫn ngựa đến dẫm lên chân mình.
Gregory không mảy may kinh hoảng: “Lại nói tiếp, ta có thể bị mất trí nhớ như vậy còn phải cảm tạ ngài a. Ngài nói sao, Mundra tiên sinh?”
Hayden hơi kinh ngạc.
Mundra đáp: “Không quan hệ tới ta.”
“A. Đích xác, xem ra sau khi đầu bị đập một cái, ký ức của ta trở nên lẫn lộn. Nói đúng ra, đầu sỏ phạm tội phải là…” Ánh mắt Gregory đảo qua bốn phía, sau đó chỉ vào Rhodes đang ngồi ở góc phòng, “Vị nào đây?”
Một khắc Mundra và Rhodes bước vào, y đã nhận ra Rhodes. Dù Rhodes giấu mặt bằng áo choàng thùng thình, che lại thân hình, nhưng bộ dáng hắn không chút do dự giơ sọ lên đã khảm thật sâu vào đầu Gregory, cho dù hóa thành tro cũng nhận ra!
Mundra hỏi: “Tại sao ngươi không đi tìm thích khách giết ngươi?”
Gregory đáp: “Nếu có thể, ta thực sự hy vọng hai vị có thể lưu lại một người sống để ta tra hỏi.”
Hayden đúng lúc chen ngang: “Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nghe qua giống như Mundra và bạn đồng hành của em ấy cứu ngươi.”
Gregory cười: “Nói như vậy cũng đúng.” Kỳ thật, sau khi tỉnh lại y cũng vạn phần kinh ngạc mình không chết, lại không lưu lạc thành vật thí nghiệm của pháp sư vong linh. Đương nhiên, y tuyệt đối không cảm kích hai vị pháp sư vong linh ngẫu nhiên nhân từ này, bởi vì y tin bọn họ tuyệt đối không phải xuất phát từ lý do thiện tâm gì. Y nhìn Mundra, đột nhiên khom người vươn tay, “Không biết ta có vinh hạnh được mời ngài nhảy một điệu hay không?”
Các quý tộc vẫn chú ý động thái của bọn họ sôi nổi ồ lên. Tình yêu đồng tính tuy không thấy nhiều lắm trên Mộng đại lục, nhưng cũng không bị kỳ thị, điều này liên quan đến quan niệm thừa kế độc đáo của Mộng đại lục. So với thừa kế cha truyền con nối, bọn họ để ý đến huyết thống hơn, chỉ cần có được huyết thống gia tộc là có được tư cách kế thừa. Đó cũng là một trong những nguyên nhân Soso và Ciro lập gia đình không bị cản trở. Một nguyên nhân khác đương nhiên là lúc ấy không còn người nào có thể ngăn cản quyết định của Ciro.
Cho nên hành động của Gregory vừa có thể lý giải là gia tộc Dana có thiện cảm với pháp sư vong linh, vừa có thể lý giải là bản thân y có cảm tình với Mundra.
Nhất thời, tiếng thầm thì khe khẽ cơ hồ át cả tiếng nhạc.
Hayden bình tĩnh nhìn y, khóe miệng treo một nụ cười không thể nhận ra, tựa hồ không để ý.
Ánh mắt của hắn khiến cho các tiểu thư quý tộc đang thất vọng đau thương vì lời đồn giữa hắn và pháp sư vong linh một lần nữa tỉnh lại, các tiểu thư có chút ái mộ Hayden thậm chí còn ác độc mong Gregory có thể cướp pháp sư vong linh đó đi.
Mundra nghiêng đầu, hồn nhiên không phát hiện tổ hợp kỳ lạ ba người bọn họ đã trở thành tiêu điểm của yến hội, “Khiêu vũ? Giống như nhóm xương khô vừa rồi sao?” Đó là cậu bắt chước những người khác mà bịa đại ra.
Gregory cười: “Có lẽ còn thú vị hơn.”
Mundra quay đầu nhìn Hayden, “Anh biết không?”
Khóe miệng Hayden cong lên, tươi cười càng thêm sáng lạn, “Biết.”
“Anh dạy tôi.” Mundra tự nhiên vươn tay kéo Hayden vào sân nhảy.
Gregory rất phong độ thẳng thắt lưng nhìn bọn họ rời đi, trên mặt từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười, tựa như không hề xấu hổ vì bị cự tuyệt. Thản nhiên của y giành được không ít tâm tư thiếu nữ ở đây – nhất là trong trường hợp nguyên soái Hayden rõ ràng có giao tình không nhỏ với pháp sư vong linh nọ.
Trong sân nhảy.
Hai tay Hayden ôm thắt lưng cậu, nhẹ giọng giảng giải bước nhảy.
Dù Mundra có thể chỉ huy xương khô khiêu vũ vô cùng tình tứ, nhưng năng lực hành động thực tế của bản thân cậu hiển nhiên so ra kém năng lực khống chế con rối của chính mình, chẳng những động tác cứng ngắc, hơn nữa luôn không theo kịp tiết tấu.
Có lẽ đây là sự khác nhau giữa pháp sư vong linh và kỵ sĩ, trong sân nhảy Hayden có thể xưng như cá gặp nước.
Hắn đầy thích thú nhìn bộ dáng cúi đầu buồn rầu của Mundra, hai chân cậu cố gắng tránh đạp vào giầy hắn – dù có mấy lần là Hayden cố ý đặt chân vào dưới giầy cậu. Hắn dường như vô cùng vui vẻ bị đạp vào chân sau đó nhỏ giọng kêu đau để nhìn thấy Mundra ảo não nhíu mày.
Bởi vì đây là điệu nhảy đầu tiên của hắn hôm nay, bạn nhảy lại là vị pháp sư vong linh trong truyền thuyết, cho nên chung quanh dần dần có rất nhiều quý tộc tò mò. Bọn họ mượn danh nghĩa khiêu vũ, không ngừng xoay đến gần hai người, cũng ra sức đánh giá pháp sư vong linh nhìn qua có chút giống con gái này, muốn tìm ra mị lực khiến nguyên soái đế quốc không tiếc hết thảy cứu cậu từ tay Quang Minh thần điện. Nhưng bọn họ thất vọng rồi, bởi vì vị pháp sư này toàn bộ quá trình đều cúi đầu, hoàn toàn không nhìn thấy nghe thấy cậu và Hayden trao đổi, nếu nhất định phải kể đến một câu, đại khái là nguyên soái Hayden nhỏ giọng hô đau, cậu sẽ nhăn chặt mày.
Chẳng lẽ hai người họ đã đạt tới cảnh giới không cần nói chuyện cũng biết suy nghĩ của đối phương? Nhưng cậu ta rõ ràng khiêu vũ không ra sao! Ngay cả vịt chết ở nhà bếp nhảy còn tao nhã hơn.
Tâm các tiểu thư và phu nhân quý tộc sắp hóa thành tro.
Nguyên soái đế quốc của các nàng, tình nhân đại chúng hoàn mỹ nhất anh tuấn nhất đế quốc từ nay về sau sẽ rơi vào tay một pháp sư vong linh vừa không anh tuấn kiệt xuất vừa không khả ái đáng yêu?
Thật khiến cho người ta khó có thể chấp nhận.
Khi Ciro bệ hạ chọn hoàng hậu Soso, trong lòng các nàng dù có nuối tiếc nhưng chúc phúc nhiều hơn. Bởi vì tất cả những người từng gặp bọn họ đều thừa nhận họ rất xứng đôi. Hoàng đế bệ hạ anh tuấn uy nghiêm, hoàng hậu đáng yêu mê người, khi hai người đứng cùng một chỗ, dường như không ai có thể chen vào giữa được.
Nhưng nguyên soái Hayden và pháp sư vong linh…
Quá không tương xứng mà!
Ánh mắt ghen tuông của các nàng tràn ra mù mịt, nhanh chóng bao phủ toàn bộ sân nhảy.
Thậm chí ngay cả khi Hayden và Mundra khiêu vũ xong dắt tay rời đi cũng không thể xóa được vị chua nồng nặc.
Cách sân nhảy không xa, phu nhân Lilian đang vung vẩy cây quạt trong tay bằng tốc độ thị giác khó có thể nhìn thấy, làm như bà sắp nóng đến mức bốc hơi.
“Mẫu thân.” Gregory đưa cho bà một ly nước chanh.
Phu nhân Lilian dừng quạt, cầm nước chanh uống một ngụm, thấp giọng oán giận: “Trời ạ. Con điên rồi. Sao phải đến gần tên pháp sư tà ác kia? Con không ngửi thấy mùi xác thối trên người nó sao? Nguyên soái Hayden cũng điên rồi! Anh ta quên giáo huấn của phụ thân rồi à? Phu nhân Nicole đáng lẽ phải quản giáo anh ta kỹ hơn!”
Gregory mỉm cười: “Bệ hạ đang cố gắng xúc tiến hợp tác với pháp sư vong linh.”
Tay nắm chén của phu nhân Lilian siết chặt. “Hừ! Xúc tiến hợp tác gì chứ, thật ra là muốn cứu Audis chứ gì? Không hiểu Audis kia mị lực đến đâu mà bệ hạ và ông nội của con đều phải lao tâm khổ tứ vì sống chết của nó.”
Gregory nói: “Trong cảm nhận của bọn họ, cậu ta là anh hùng đế quốc.”
“Đó là bởi vì lúc ấy con không ở Fariel.” Phu nhân Lilian oán hận, “Nếu lúc đó con ở đây, con nhất định còn biểu hiện xuất sắc hơn nó.”
Gregory đáp: “Có lẽ.” Điều này hắn từng trộm nghĩ tới không chỉ một lần, cuối cùng lại không thể không thừa nhận mình bại bởi Audis. Không phải vì sức chiến đấu của Audis cao hơn, mà vì y không thể khẳng định mình có thể đánh đổi tính mạng cho đế quốc ở thời khắc mấu chốt không.
Người đã chết thì cái gì cũng không có.
Y e ngại điểm này.
Đây là điều y ý thức được khi bị Rhodes đánh ngất xỉu.
Nhưng phu nhân Lilian không nghĩ vậy, tựa như trong mắt mỗi người mẹ đều có đứa con độc nhất vô nhị, bà cũng tương tự. “Không phải có lẽ! Là nhất định. Ta tin tưởng con ta là người thừa kế ưu tú nhất của gia tộc Dana. Nếu không phải nhìn đến điểm ấy, ông nội con sẽ không lấy tên con tổ chức yến hội. Ta nghĩ, có lẽ ông ta đã suy nghĩ thông suốt, Audis cứu không được nữa, con mới là người thừa kế duy nhất và thích hợp nhất của gia tộc Dana.”
Gregory nói: “Ông đang an ủi con.”
Phu nhân Lilian sửng sốt, “An ủi?”
Gregory nói tiếp: “Duy trì cân bằng giữa con và Audis.”
Phu nhân Lilian cau mày: “Nghĩa là thế nào?”
Gregory giải thích: “Vì cứu Audis mà ông ấy nợ ân huệ rất nhiều người, dùng rất nhiều tiền. Yến hội này, chính là bồi thường nhỏ của ông ấy cho con.”
Phu nhân Lilian cắn môi, “Hóa ra ông ta vẫn chưa quyết định người thừa kế sao? Một buổi yến hội đã muốn tống cổ chúng ta, quá tiện lợi rồi.”
Gregory còn muốn giải thích, nhưng bị cắt ngang bởi lời thông báo từ ngoài cửa.
“Hoàng hậu bệ hạ giá lâm!”
Thông báo thình lình khiến tất cả mọi người ngơ ngẩn, lập tức nhận ra mình phải tuân thủ lễ nghi.
Soso mặc một thân lễ phục trắng xuất hiện ở cửa phòng yến hội. Keane giống như thần hộ mệnh theo sát cậu phía sau hai bước.
Các quý tộc đều khom lưng hành lễ với Soso, còn pháp sư vong linh đứng thẳng tắp, trợn to hai mắt tò mò đánh giá vị hoàng hậu đế quốc có được lửa giận tinh linh trong truyền thuyết. Ngoại lệ duy nhất là Rhodes, hắn phi thường quen nếp hành lễ.
Kỳ thần lần này Soso xuất hiện mang sắc thái chính trị nồng đậm, biểu thị thái độ của hoàng đế đối với việc pháp sư vong linh gia nhập đế quốc cho quý tộc và chính pháp sư vong linh, đồng thời tạo cả hướng giải hòa với Quang Minh thần hội. Nếu Quang Minh thần hội truy cứu việc này, Ciro hoàn toàn có thể lấy hành vi riêng của hoàng hậu để giải thích, có ý nghĩa khác xa với đích thân hoàng đế đến.
Soso và Gregory, phu nhân Lilian nói vài lời xã giao xong, đi đến trước mặt Mundra.
“Cậu thật sự là Mundra?” Soso giương to mắt, kinh ngạc nhìn cậu. Mundra mặc đồ nam hiển nhiên không xuất sắc bằng khi mặc đồ nữ, nhưng đôi mắt đen sáng rực vẫn khiến người khác khắc sâu ấn tượng. Cậu mỉm cười, vươn tay cho cậu bé, “Rất vui vì cậu bằng lòng gia nhập đế quốc.” n oán năm đó dường như đều biến mất trong nụ cười này.
Mundra cúi đầu nhìn cậu vươn tay, hơn nửa ngày mới nắm chặt, sau đó không chịu buông lỏng nữa. Tuy không thể lấy bàn chải chà tới chà lui trên cánh tay trắng nõn mịn màng trước mặt mọi người, nhưng dùng ánh mắt chà cũng được.
Hai người cầm tay thật lâu, lâu đến mức tất cả mọi người đều chú ý.
Tuy Soso muốn rút tay về, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp khiến cậu nhịn được thôi thúc muốn trực tiếp rút tay, chỉ nhỏ giọng hỏi: “Tay ta có gì không đúng sao?”
Mundra hỏi: “Tay ngài có dễ hút nước không?”
Soso đáp: “Tắm xong phải dùng khăn mặt lau khô tay.”
Mundra nói: “Lỗ chân lông rất nhỏ, mặt ngoài thực trơn bóng, dùng nước thuốc gì cũng không chà mất từng khối từng khối, là làn da rất tốt.”
Mặc dù không biết cậu bé nói nước thuốc là nước thuốc gì, nhưng Soso nghe hiểu câu làn da rất tốt. Cho nên cậu ngượng ngập trả lời: “Cám ơn.”
Hayden yên lặng nắm chặt tay Mundra, nhẹ tách tay bọn họ ra, “Không bằng chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Soso khoan khoái hồi đáp: “Được.” Dù đã trở thành hoàng hậu của một trong hai đại đế quốc ở Mộng đại lục, dù trong rất nhiều trường hợp ở rất nhiều thời điểm phải gánh vác trách nhiệm hoàng hậu, dù bản thân cậu rất cố gắng thành một vị hoàng hậu đủ tư cách, nhưng có những lúc vẫn lơ đãng toát ra tia hồn nhiên hoàng đế bệ hạ tự mình bảo vệ.
Yến hội khởi xướng trên danh nghĩa Gregory cuối cùng đã ổn định quan hệ giữa pháp sư vong linh và đế quốc, sau đó, có rất nhiều pháp sư vong linh đến hưởng ứng lệnh triệu tập, đế quốc căn cứ vào tình huống của bọn họ, ủy nhiệm những trọng trách khác nhau.
Đế quốc và pháp sư vong linh liên tục tiếp xúc rốt cục khiến cho Quang Minh thần hội phát ra kháng nghị bất mãn.
Vì thế, Ciro đặc biệt mời tư tế của Quang Minh thần hội đến cùng hội chẩn với pháp sư vong linh cứu chữa Audis. Lời mời này đương nhiên bị Quang Minh thần hội từ chối. Giáo hoàng vẫn đồng ý cứu người, nhưng cường điệu tuyệt đối không thể ở chung một chỗ với pháp sư vong linh!
Ciro phát công hàm cảm tạ quan tâm của ông ta với Audis, về phần bài xích của ông ta với pháp sư vong linh thì lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ.
Trong lúc Ciro và giáo hoàng quan hệ “hài hòa”, Rhodes đã bọc kín như bưng và Mundra cùng được đưa đến mật thất của gia tộc Dana.
Audis bị đóng băng trong quan tài thủy tinh được nâng ra.
Trong mật thất ngoại trừ Mundra, Rhodes và Murdoch, còn có Frank, Hayden, Soso, Gregory cùng với Olivia và Vincent vừa gấp gáp trở về vì chuyện này.
Vincent lôi ra một tờ giấy, nói: “Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu làm tan băng.” Ông ta vươn tay, chậm rãi hóa giải thủy nguyên tố trong băng, sau đó tản ra.
Tầm mắt mọi người đều dán chặt vào quan tài thủy tinh.
Frank thậm chí không nhịn được nắm cánh tay Hayden. Hayden an ủi vỗ lưng cậu.
Động tác làm tan băng của Vincent cũng không chậm, nhưng với Murdoch và Frank mà nói, tựa như hai thế kỷ.
Thủy nguyên tố rốt cục hoàn toàn được hóa giải trên không trung, lộ ra thân thể trần trụi của Audis.
Gregory lấy một cái chăn đắp cho hắn.
Vincent cầm tờ giấy nói: “Bây giờ cần dùng chú ngữ đánh thức hắn.”
Mundra quay đầu liếc nhìn Rhodes.
Rhodes chần chờ gật đầu.
Mundra quay đầu lại lạnh nhạt bảo: “Không cần. Anh ta chết rồi.”
Hayden và Mundra cùng quay đầu nhìn y.
Gregory làm như không hề phát giác mình vừa không thức thời tùy tiện quấy rầy, mỉm cười với Mundra: “Không ngờ gặp lại cậu ở đây.”
Hayden nhướng mày: “Ta nghĩ ký ức bị mất của ngươi bao gồm đoạn này.” Đối với hai lần mất trí nhớ của Gregory, Hayden giữ thái độ hoài nghi. Chẳng qua hiện tại chưa có chứng cớ gì để chứng minh. Nhưng nếu bây giờ Gregory chỉ ra và xác nhận Mundra giả mạo vị hôn thê Monica của y thì chẳng khác nào tự dẫn ngựa đến dẫm lên chân mình.
Gregory không mảy may kinh hoảng: “Lại nói tiếp, ta có thể bị mất trí nhớ như vậy còn phải cảm tạ ngài a. Ngài nói sao, Mundra tiên sinh?”
Hayden hơi kinh ngạc.
Mundra đáp: “Không quan hệ tới ta.”
“A. Đích xác, xem ra sau khi đầu bị đập một cái, ký ức của ta trở nên lẫn lộn. Nói đúng ra, đầu sỏ phạm tội phải là…” Ánh mắt Gregory đảo qua bốn phía, sau đó chỉ vào Rhodes đang ngồi ở góc phòng, “Vị nào đây?”
Một khắc Mundra và Rhodes bước vào, y đã nhận ra Rhodes. Dù Rhodes giấu mặt bằng áo choàng thùng thình, che lại thân hình, nhưng bộ dáng hắn không chút do dự giơ sọ lên đã khảm thật sâu vào đầu Gregory, cho dù hóa thành tro cũng nhận ra!
Mundra hỏi: “Tại sao ngươi không đi tìm thích khách giết ngươi?”
Gregory đáp: “Nếu có thể, ta thực sự hy vọng hai vị có thể lưu lại một người sống để ta tra hỏi.”
Hayden đúng lúc chen ngang: “Tuy không biết chuyện gì xảy ra, nhưng nghe qua giống như Mundra và bạn đồng hành của em ấy cứu ngươi.”
Gregory cười: “Nói như vậy cũng đúng.” Kỳ thật, sau khi tỉnh lại y cũng vạn phần kinh ngạc mình không chết, lại không lưu lạc thành vật thí nghiệm của pháp sư vong linh. Đương nhiên, y tuyệt đối không cảm kích hai vị pháp sư vong linh ngẫu nhiên nhân từ này, bởi vì y tin bọn họ tuyệt đối không phải xuất phát từ lý do thiện tâm gì. Y nhìn Mundra, đột nhiên khom người vươn tay, “Không biết ta có vinh hạnh được mời ngài nhảy một điệu hay không?”
Các quý tộc vẫn chú ý động thái của bọn họ sôi nổi ồ lên. Tình yêu đồng tính tuy không thấy nhiều lắm trên Mộng đại lục, nhưng cũng không bị kỳ thị, điều này liên quan đến quan niệm thừa kế độc đáo của Mộng đại lục. So với thừa kế cha truyền con nối, bọn họ để ý đến huyết thống hơn, chỉ cần có được huyết thống gia tộc là có được tư cách kế thừa. Đó cũng là một trong những nguyên nhân Soso và Ciro lập gia đình không bị cản trở. Một nguyên nhân khác đương nhiên là lúc ấy không còn người nào có thể ngăn cản quyết định của Ciro.
Cho nên hành động của Gregory vừa có thể lý giải là gia tộc Dana có thiện cảm với pháp sư vong linh, vừa có thể lý giải là bản thân y có cảm tình với Mundra.
Nhất thời, tiếng thầm thì khe khẽ cơ hồ át cả tiếng nhạc.
Hayden bình tĩnh nhìn y, khóe miệng treo một nụ cười không thể nhận ra, tựa hồ không để ý.
Ánh mắt của hắn khiến cho các tiểu thư quý tộc đang thất vọng đau thương vì lời đồn giữa hắn và pháp sư vong linh một lần nữa tỉnh lại, các tiểu thư có chút ái mộ Hayden thậm chí còn ác độc mong Gregory có thể cướp pháp sư vong linh đó đi.
Mundra nghiêng đầu, hồn nhiên không phát hiện tổ hợp kỳ lạ ba người bọn họ đã trở thành tiêu điểm của yến hội, “Khiêu vũ? Giống như nhóm xương khô vừa rồi sao?” Đó là cậu bắt chước những người khác mà bịa đại ra.
Gregory cười: “Có lẽ còn thú vị hơn.”
Mundra quay đầu nhìn Hayden, “Anh biết không?”
Khóe miệng Hayden cong lên, tươi cười càng thêm sáng lạn, “Biết.”
“Anh dạy tôi.” Mundra tự nhiên vươn tay kéo Hayden vào sân nhảy.
Gregory rất phong độ thẳng thắt lưng nhìn bọn họ rời đi, trên mặt từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười, tựa như không hề xấu hổ vì bị cự tuyệt. Thản nhiên của y giành được không ít tâm tư thiếu nữ ở đây – nhất là trong trường hợp nguyên soái Hayden rõ ràng có giao tình không nhỏ với pháp sư vong linh nọ.
Trong sân nhảy.
Hai tay Hayden ôm thắt lưng cậu, nhẹ giọng giảng giải bước nhảy.
Dù Mundra có thể chỉ huy xương khô khiêu vũ vô cùng tình tứ, nhưng năng lực hành động thực tế của bản thân cậu hiển nhiên so ra kém năng lực khống chế con rối của chính mình, chẳng những động tác cứng ngắc, hơn nữa luôn không theo kịp tiết tấu.
Có lẽ đây là sự khác nhau giữa pháp sư vong linh và kỵ sĩ, trong sân nhảy Hayden có thể xưng như cá gặp nước.
Hắn đầy thích thú nhìn bộ dáng cúi đầu buồn rầu của Mundra, hai chân cậu cố gắng tránh đạp vào giầy hắn – dù có mấy lần là Hayden cố ý đặt chân vào dưới giầy cậu. Hắn dường như vô cùng vui vẻ bị đạp vào chân sau đó nhỏ giọng kêu đau để nhìn thấy Mundra ảo não nhíu mày.
Bởi vì đây là điệu nhảy đầu tiên của hắn hôm nay, bạn nhảy lại là vị pháp sư vong linh trong truyền thuyết, cho nên chung quanh dần dần có rất nhiều quý tộc tò mò. Bọn họ mượn danh nghĩa khiêu vũ, không ngừng xoay đến gần hai người, cũng ra sức đánh giá pháp sư vong linh nhìn qua có chút giống con gái này, muốn tìm ra mị lực khiến nguyên soái đế quốc không tiếc hết thảy cứu cậu từ tay Quang Minh thần điện. Nhưng bọn họ thất vọng rồi, bởi vì vị pháp sư này toàn bộ quá trình đều cúi đầu, hoàn toàn không nhìn thấy nghe thấy cậu và Hayden trao đổi, nếu nhất định phải kể đến một câu, đại khái là nguyên soái Hayden nhỏ giọng hô đau, cậu sẽ nhăn chặt mày.
Chẳng lẽ hai người họ đã đạt tới cảnh giới không cần nói chuyện cũng biết suy nghĩ của đối phương? Nhưng cậu ta rõ ràng khiêu vũ không ra sao! Ngay cả vịt chết ở nhà bếp nhảy còn tao nhã hơn.
Tâm các tiểu thư và phu nhân quý tộc sắp hóa thành tro.
Nguyên soái đế quốc của các nàng, tình nhân đại chúng hoàn mỹ nhất anh tuấn nhất đế quốc từ nay về sau sẽ rơi vào tay một pháp sư vong linh vừa không anh tuấn kiệt xuất vừa không khả ái đáng yêu?
Thật khiến cho người ta khó có thể chấp nhận.
Khi Ciro bệ hạ chọn hoàng hậu Soso, trong lòng các nàng dù có nuối tiếc nhưng chúc phúc nhiều hơn. Bởi vì tất cả những người từng gặp bọn họ đều thừa nhận họ rất xứng đôi. Hoàng đế bệ hạ anh tuấn uy nghiêm, hoàng hậu đáng yêu mê người, khi hai người đứng cùng một chỗ, dường như không ai có thể chen vào giữa được.
Nhưng nguyên soái Hayden và pháp sư vong linh…
Quá không tương xứng mà!
Ánh mắt ghen tuông của các nàng tràn ra mù mịt, nhanh chóng bao phủ toàn bộ sân nhảy.
Thậm chí ngay cả khi Hayden và Mundra khiêu vũ xong dắt tay rời đi cũng không thể xóa được vị chua nồng nặc.
Cách sân nhảy không xa, phu nhân Lilian đang vung vẩy cây quạt trong tay bằng tốc độ thị giác khó có thể nhìn thấy, làm như bà sắp nóng đến mức bốc hơi.
“Mẫu thân.” Gregory đưa cho bà một ly nước chanh.
Phu nhân Lilian dừng quạt, cầm nước chanh uống một ngụm, thấp giọng oán giận: “Trời ạ. Con điên rồi. Sao phải đến gần tên pháp sư tà ác kia? Con không ngửi thấy mùi xác thối trên người nó sao? Nguyên soái Hayden cũng điên rồi! Anh ta quên giáo huấn của phụ thân rồi à? Phu nhân Nicole đáng lẽ phải quản giáo anh ta kỹ hơn!”
Gregory mỉm cười: “Bệ hạ đang cố gắng xúc tiến hợp tác với pháp sư vong linh.”
Tay nắm chén của phu nhân Lilian siết chặt. “Hừ! Xúc tiến hợp tác gì chứ, thật ra là muốn cứu Audis chứ gì? Không hiểu Audis kia mị lực đến đâu mà bệ hạ và ông nội của con đều phải lao tâm khổ tứ vì sống chết của nó.”
Gregory nói: “Trong cảm nhận của bọn họ, cậu ta là anh hùng đế quốc.”
“Đó là bởi vì lúc ấy con không ở Fariel.” Phu nhân Lilian oán hận, “Nếu lúc đó con ở đây, con nhất định còn biểu hiện xuất sắc hơn nó.”
Gregory đáp: “Có lẽ.” Điều này hắn từng trộm nghĩ tới không chỉ một lần, cuối cùng lại không thể không thừa nhận mình bại bởi Audis. Không phải vì sức chiến đấu của Audis cao hơn, mà vì y không thể khẳng định mình có thể đánh đổi tính mạng cho đế quốc ở thời khắc mấu chốt không.
Người đã chết thì cái gì cũng không có.
Y e ngại điểm này.
Đây là điều y ý thức được khi bị Rhodes đánh ngất xỉu.
Nhưng phu nhân Lilian không nghĩ vậy, tựa như trong mắt mỗi người mẹ đều có đứa con độc nhất vô nhị, bà cũng tương tự. “Không phải có lẽ! Là nhất định. Ta tin tưởng con ta là người thừa kế ưu tú nhất của gia tộc Dana. Nếu không phải nhìn đến điểm ấy, ông nội con sẽ không lấy tên con tổ chức yến hội. Ta nghĩ, có lẽ ông ta đã suy nghĩ thông suốt, Audis cứu không được nữa, con mới là người thừa kế duy nhất và thích hợp nhất của gia tộc Dana.”
Gregory nói: “Ông đang an ủi con.”
Phu nhân Lilian sửng sốt, “An ủi?”
Gregory nói tiếp: “Duy trì cân bằng giữa con và Audis.”
Phu nhân Lilian cau mày: “Nghĩa là thế nào?”
Gregory giải thích: “Vì cứu Audis mà ông ấy nợ ân huệ rất nhiều người, dùng rất nhiều tiền. Yến hội này, chính là bồi thường nhỏ của ông ấy cho con.”
Phu nhân Lilian cắn môi, “Hóa ra ông ta vẫn chưa quyết định người thừa kế sao? Một buổi yến hội đã muốn tống cổ chúng ta, quá tiện lợi rồi.”
Gregory còn muốn giải thích, nhưng bị cắt ngang bởi lời thông báo từ ngoài cửa.
“Hoàng hậu bệ hạ giá lâm!”
Thông báo thình lình khiến tất cả mọi người ngơ ngẩn, lập tức nhận ra mình phải tuân thủ lễ nghi.
Soso mặc một thân lễ phục trắng xuất hiện ở cửa phòng yến hội. Keane giống như thần hộ mệnh theo sát cậu phía sau hai bước.
Các quý tộc đều khom lưng hành lễ với Soso, còn pháp sư vong linh đứng thẳng tắp, trợn to hai mắt tò mò đánh giá vị hoàng hậu đế quốc có được lửa giận tinh linh trong truyền thuyết. Ngoại lệ duy nhất là Rhodes, hắn phi thường quen nếp hành lễ.
Kỳ thần lần này Soso xuất hiện mang sắc thái chính trị nồng đậm, biểu thị thái độ của hoàng đế đối với việc pháp sư vong linh gia nhập đế quốc cho quý tộc và chính pháp sư vong linh, đồng thời tạo cả hướng giải hòa với Quang Minh thần hội. Nếu Quang Minh thần hội truy cứu việc này, Ciro hoàn toàn có thể lấy hành vi riêng của hoàng hậu để giải thích, có ý nghĩa khác xa với đích thân hoàng đế đến.
Soso và Gregory, phu nhân Lilian nói vài lời xã giao xong, đi đến trước mặt Mundra.
“Cậu thật sự là Mundra?” Soso giương to mắt, kinh ngạc nhìn cậu. Mundra mặc đồ nam hiển nhiên không xuất sắc bằng khi mặc đồ nữ, nhưng đôi mắt đen sáng rực vẫn khiến người khác khắc sâu ấn tượng. Cậu mỉm cười, vươn tay cho cậu bé, “Rất vui vì cậu bằng lòng gia nhập đế quốc.” n oán năm đó dường như đều biến mất trong nụ cười này.
Mundra cúi đầu nhìn cậu vươn tay, hơn nửa ngày mới nắm chặt, sau đó không chịu buông lỏng nữa. Tuy không thể lấy bàn chải chà tới chà lui trên cánh tay trắng nõn mịn màng trước mặt mọi người, nhưng dùng ánh mắt chà cũng được.
Hai người cầm tay thật lâu, lâu đến mức tất cả mọi người đều chú ý.
Tuy Soso muốn rút tay về, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp khiến cậu nhịn được thôi thúc muốn trực tiếp rút tay, chỉ nhỏ giọng hỏi: “Tay ta có gì không đúng sao?”
Mundra hỏi: “Tay ngài có dễ hút nước không?”
Soso đáp: “Tắm xong phải dùng khăn mặt lau khô tay.”
Mundra nói: “Lỗ chân lông rất nhỏ, mặt ngoài thực trơn bóng, dùng nước thuốc gì cũng không chà mất từng khối từng khối, là làn da rất tốt.”
Mặc dù không biết cậu bé nói nước thuốc là nước thuốc gì, nhưng Soso nghe hiểu câu làn da rất tốt. Cho nên cậu ngượng ngập trả lời: “Cám ơn.”
Hayden yên lặng nắm chặt tay Mundra, nhẹ tách tay bọn họ ra, “Không bằng chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Soso khoan khoái hồi đáp: “Được.” Dù đã trở thành hoàng hậu của một trong hai đại đế quốc ở Mộng đại lục, dù trong rất nhiều trường hợp ở rất nhiều thời điểm phải gánh vác trách nhiệm hoàng hậu, dù bản thân cậu rất cố gắng thành một vị hoàng hậu đủ tư cách, nhưng có những lúc vẫn lơ đãng toát ra tia hồn nhiên hoàng đế bệ hạ tự mình bảo vệ.
Yến hội khởi xướng trên danh nghĩa Gregory cuối cùng đã ổn định quan hệ giữa pháp sư vong linh và đế quốc, sau đó, có rất nhiều pháp sư vong linh đến hưởng ứng lệnh triệu tập, đế quốc căn cứ vào tình huống của bọn họ, ủy nhiệm những trọng trách khác nhau.
Đế quốc và pháp sư vong linh liên tục tiếp xúc rốt cục khiến cho Quang Minh thần hội phát ra kháng nghị bất mãn.
Vì thế, Ciro đặc biệt mời tư tế của Quang Minh thần hội đến cùng hội chẩn với pháp sư vong linh cứu chữa Audis. Lời mời này đương nhiên bị Quang Minh thần hội từ chối. Giáo hoàng vẫn đồng ý cứu người, nhưng cường điệu tuyệt đối không thể ở chung một chỗ với pháp sư vong linh!
Ciro phát công hàm cảm tạ quan tâm của ông ta với Audis, về phần bài xích của ông ta với pháp sư vong linh thì lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ.
Trong lúc Ciro và giáo hoàng quan hệ “hài hòa”, Rhodes đã bọc kín như bưng và Mundra cùng được đưa đến mật thất của gia tộc Dana.
Audis bị đóng băng trong quan tài thủy tinh được nâng ra.
Trong mật thất ngoại trừ Mundra, Rhodes và Murdoch, còn có Frank, Hayden, Soso, Gregory cùng với Olivia và Vincent vừa gấp gáp trở về vì chuyện này.
Vincent lôi ra một tờ giấy, nói: “Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu làm tan băng.” Ông ta vươn tay, chậm rãi hóa giải thủy nguyên tố trong băng, sau đó tản ra.
Tầm mắt mọi người đều dán chặt vào quan tài thủy tinh.
Frank thậm chí không nhịn được nắm cánh tay Hayden. Hayden an ủi vỗ lưng cậu.
Động tác làm tan băng của Vincent cũng không chậm, nhưng với Murdoch và Frank mà nói, tựa như hai thế kỷ.
Thủy nguyên tố rốt cục hoàn toàn được hóa giải trên không trung, lộ ra thân thể trần trụi của Audis.
Gregory lấy một cái chăn đắp cho hắn.
Vincent cầm tờ giấy nói: “Bây giờ cần dùng chú ngữ đánh thức hắn.”
Mundra quay đầu liếc nhìn Rhodes.
Rhodes chần chờ gật đầu.
Mundra quay đầu lại lạnh nhạt bảo: “Không cần. Anh ta chết rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.