Mộng Du
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
1,
Kiều Hy có một bí mật nhỏ nhoi, cô thầm thương trộm nhớ anh trai trên danh nghĩa của mình.
Mùa thu mười bảy tuổi năm ấy, cô mượn cơn say vào phòng, trao cho anh cái hôn ngây ngô trong bóng đêm.
Sau này, Hình Tranh vô tình nhắc đến đêm ấy, má cô ửng đỏ như máu, lắp ba lắp bắp: “... Chắc em mộng du đấy.”
Thiếu niên im lặng nhìn cô, cười nhạt không đáp.
Tối hôm đó, anh viết vào nhật ký: “Từ nay về sau chỉ được mộng du với mình anh thôi.”
2,
Mười tám tuổi bên bờ biển, Kiều Hy lấy hết can đảm tỏ tình với anh. Cô khóc nức nở không ngừng, dùng nước mắt để tế lễ cho tình yêu sắp chết đi của mình.
Hình Tranh lau nước mắt, cúi đầu hôn lên môi cô.
“Kiều Kiều, há miệng nào.”
Kiều Hy nắm chặt áo anh, hô hấp nhọc nhằn.
Cái hôn mặn ngọt ướt át, thấm đẫm hương gió biển ấy, sau này cứ mãi xuất hiện trong giấc mơ của cô.
Cô nhớ mãi khôn nguôi đôi mắt bị ánh chiều tà nhuộm đỏ.
Ánh trăng và biển, không bằng một phần ngàn sự dịu dàng của anh.
3,
Nhiều năm qua đi, Hình Tranh trở thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự làm việc sấm rền gió cuốn.
Một ngày, mấy cấp dưới rôm rả hàn huyên, nhắc đến nữ cảnh sát xinh đẹp vừa bị anh từ chối gần đây, một người đưa ra đánh giá: “Người máu lạnh vô tình như đội trưởng Hình của chúng ta, không hề có thất tình lục đục.”
Người đàn ông giấu mình trong bóng tối, mỏi mệt gẩy tàn thuốc trên tay.
Sao lại không đây?
Trên đời này, chỉ một hình bóng có thể dễ dàng khuấy động cảm xúc trong anh.
Đó là trên đường phố vắng người, cô hôn lên môi anh, ngẩng đầu làm nũng: “Cúi đầu được không, nhón chân mỏi quá.”
Đó là trong đêm hè oi ả, ánh trăng mờ len lỏi giữa không gian đầy nét xuân tình, tiếng hít thở đan xen với tiếng triền miên nhũn tai, anh mạnh mẽ đè lên, mười ngón tay nắm chặt, người đổ đầy mồ hôi. Cô bật khóc, gọi anh trai như đang van nài.
Đó là ngày cô nói lời chia tay, anh quay người với đôi mắt hoen đỏ, bước đi suốt cả đêm như hồn ma trong cơn gió lạnh, cuối cùng ngã quỵ giữa cơn mưa tầm tã.
Từ đó về sau, mỗi một ngày trôi qua, anh đều sống mơ màng như đang mộng du.
Couple: Học sinh múa mảnh mai yếu đuối (Kiều Hy) VS Học sinh thể thao bụng dạ đen tối nói một đằng làm một nẻo (Hình Tranh)
Tag: Vườn trường, song khiết, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành.
Một câu tổng kết: Ngọt thì rất ngọt, đau cũng thật đau.
Kiều Hy có một bí mật nhỏ nhoi, cô thầm thương trộm nhớ anh trai trên danh nghĩa của mình.
Mùa thu mười bảy tuổi năm ấy, cô mượn cơn say vào phòng, trao cho anh cái hôn ngây ngô trong bóng đêm.
Sau này, Hình Tranh vô tình nhắc đến đêm ấy, má cô ửng đỏ như máu, lắp ba lắp bắp: “... Chắc em mộng du đấy.”
Thiếu niên im lặng nhìn cô, cười nhạt không đáp.
Tối hôm đó, anh viết vào nhật ký: “Từ nay về sau chỉ được mộng du với mình anh thôi.”
2,
Mười tám tuổi bên bờ biển, Kiều Hy lấy hết can đảm tỏ tình với anh. Cô khóc nức nở không ngừng, dùng nước mắt để tế lễ cho tình yêu sắp chết đi của mình.
Hình Tranh lau nước mắt, cúi đầu hôn lên môi cô.
“Kiều Kiều, há miệng nào.”
Kiều Hy nắm chặt áo anh, hô hấp nhọc nhằn.
Cái hôn mặn ngọt ướt át, thấm đẫm hương gió biển ấy, sau này cứ mãi xuất hiện trong giấc mơ của cô.
Cô nhớ mãi khôn nguôi đôi mắt bị ánh chiều tà nhuộm đỏ.
Ánh trăng và biển, không bằng một phần ngàn sự dịu dàng của anh.
3,
Nhiều năm qua đi, Hình Tranh trở thành đội trưởng đội cảnh sát hình sự làm việc sấm rền gió cuốn.
Một ngày, mấy cấp dưới rôm rả hàn huyên, nhắc đến nữ cảnh sát xinh đẹp vừa bị anh từ chối gần đây, một người đưa ra đánh giá: “Người máu lạnh vô tình như đội trưởng Hình của chúng ta, không hề có thất tình lục đục.”
Người đàn ông giấu mình trong bóng tối, mỏi mệt gẩy tàn thuốc trên tay.
Sao lại không đây?
Trên đời này, chỉ một hình bóng có thể dễ dàng khuấy động cảm xúc trong anh.
Đó là trên đường phố vắng người, cô hôn lên môi anh, ngẩng đầu làm nũng: “Cúi đầu được không, nhón chân mỏi quá.”
Đó là trong đêm hè oi ả, ánh trăng mờ len lỏi giữa không gian đầy nét xuân tình, tiếng hít thở đan xen với tiếng triền miên nhũn tai, anh mạnh mẽ đè lên, mười ngón tay nắm chặt, người đổ đầy mồ hôi. Cô bật khóc, gọi anh trai như đang van nài.
Đó là ngày cô nói lời chia tay, anh quay người với đôi mắt hoen đỏ, bước đi suốt cả đêm như hồn ma trong cơn gió lạnh, cuối cùng ngã quỵ giữa cơn mưa tầm tã.
Từ đó về sau, mỗi một ngày trôi qua, anh đều sống mơ màng như đang mộng du.
Couple: Học sinh múa mảnh mai yếu đuối (Kiều Hy) VS Học sinh thể thao bụng dạ đen tối nói một đằng làm một nẻo (Hình Tranh)
Tag: Vườn trường, song khiết, thanh mai trúc mã, gương vỡ lại lành.
Một câu tổng kết: Ngọt thì rất ngọt, đau cũng thật đau.