Mộng Khó Quên

Chương 3: Kế

A_L_Love

01/06/2017

Ngói ngọc lưu li trùng trùng điệp điệp,cung nữ thái dám kể bê qua người bê lại,khắp hoàng cung đều tất bật chuẩn bị yến tiệc chúc nhị hoàng tử Triều Long lên đường bình an.Văn võ bá quan đã tới đông đủ,ngay cả đấng tối cao hoàng thượng,hoàng hậu,quý phi ...đã ngồi xuống bàn duy chỉ nhân vật chính vẫn chưa có tăm hơi.Bên trái hoàng thượng là nơi an tọa của thái tử,nam nhân cẩm y chốc chốc lại đưa mắt ngóng nơi đại sảnh tỏ vẻ đứng ngồi không yên.

----------------------------------------------------------------------------------------

-"Sao lâu thế?"

Đường Hi ngồi vắt vẻo trên ghế,thu cả chân lên,ngóng ra cửa than.

-"Sắp rồi."

Nam nhân một thân y phục thị vệ nhàn nhã uống trà,một thân toát lên vẻ vương giả chẳng mảy may để ý tới cô.

-"Ngươi cứ ở đó mà sắp,ta muộn học rồi đây,lại còn đói nữa chứ!.Mang tiếng tẩm cung hoàng tử không chủ là chả có gì bỏ mồm."

Than thêm lần nữa,lấy tay xoa xoa cái bụng phẳng lì đang réo inh ỏi,mặt cô méo sệch. May mắn hắn từ nhỏ sống trên núi vừa về cung cũng chưa tham gia yến tiệc gì gì đó đặc biệt là tên họ Chu tướng quân nơi biên ải kia chưa diện kiến qua hắn,cô chỉ việc mượn tạm tên thị vệ thân cận của hắn thay chủ đi thôi,thật là nhàn hạ.Biên ải cũng chỉ mới lục đục,chưa thật khởi dậy chiến tranh,kéo dài thêm khoảng thời gian nữa chắc không có vấn đề.Nhưng tên Triều Lam sao giờ còn chưa tới? Theo kế hoạch cô sẽ cho tên "hoàng tử" hờ ngồi kiệu hoàng tử rời đến biên ải,sau đó Lân công công-thân cận của hoàng thượng sẽ nhận được tin Triều Long đã lên đường từ sớm.Tiếp theo chuyển sang kế hoạch hai,tên Triều Lam sẽ xin hoàng thượng chuyển tới ở tại tẩm cung Triều Long đã ở.Tất nhiên lí do cô cũng đã vẽ ra từ trước.Hoàng thượng vốn rất tin lời thiên sư, mà thiên sư ấy lại là người của thừa tướng không dễ mua chuộc. Vậy thẳng tay cho hắn một liều thuốc xổ,chỉ cần yến tiệc hắn không tới vậy thì người của Triều Lam dễ dàng khua môi múa mép nói âm khí tại tẩm cung thái tử quá nặng,may thay cung của nhị hoàng tử lại rất hợp phong thủy. Tất cả đã xong xuôi.Vẹn cả đôi đường,quân ta gần ta,cô khỏi lo cảnh giác.

Vừa nhắc tào tháo tào thái đã tới.Thân cẩm y phiêu phiêu trong gió nhanh tựa như bay tiến vào,mặt không quên mang theo nét cười,hiếm khi thấy hắn cười vui tới vậy,Đường Hi bất giác nhìn theo,nơi bên trái đập nhanh dần theo bước chân ai kia.

-"Hoàng huynh."

Nhìn theo hướng mắt cô,thấy bóng dáng Triều Lam tới bên ngoài,kẻ đang thưởng trà kia chạy lại chắn ngang tầm mắt cô hô lớn.

-"Hảo hảo.Tất cả đều tốt.Bất quá ta thực không hiểu.Đường Hi cô nương ,hà cớ chi ta phải rời cung tới đây?"



Triều Lam tiêu sái tiến vào,cả người tản gia khí chất vương giả.Nhắc tới chuyện này,nét mặt đã lạnh đi vài phần,hẳn không đồng ý.

-"ẤY.Thái tử điện hạ kính yêu,ta chốn chui chốn lủi ở đây,tên Triều Long à nhầm Nhị hoàng tử lại mang danh ra biên ải không thể suất đầu lộ diện.Tuy có người đi thay nhưng bọn ta ơử đây rất nguy hiểm nha.Tốt nhất là ta và hắn cả ngươi nữa ở chung để đề phòng bất chắc.Ta là cô nương tay trói gà không chặt đâu a."

Chỉ mặt từng người một,cô kêu. Người cổ đại võ công nội công con khỉ gió gì cứ bay vèo vèo như chim .Chẳng bù cô đây ù ù cạc cạc,nhỡ đâu có thích khách hay trộm vặt gì đó,một mình tên Triều Long lo bản thân hắn mà bỏ cô lại thì làm sao?

-"Ở chung?"

Triều Long cùng Triều Lam nhắc lại.

-"Không phải không phải.Ý ta là ngươi ở phòng khác đi.Ta với tên Triều Long ở lại phòng này."

Xua tay phân giải,cô nói.Hai người bọn hán nghĩ gì vậy?

-"Nam nữ thụ thụ bất thân."

Triều Long liếc cô.

Nhảy bật trên ghế xuống cô quát lớn.

-"Cái gì mà nam với nữ.Ở chung đâu có nghĩa là chung giường đây.Cổ hủ.



-"Sẽ tổn hại danh tiết của ngươi."

Tiều Long nhìn cô ánh mắt không thể tin được,hai bên má mang thêm vài tầng ửng hồng.

-"Đúng vậy.Cô nam quả nữ.Đệ hay ở phòng bên cạnh đi.Đường Hi cô nương cứ ở lại đây."

Im lặng từ nãy,Triều Lam lên tiếng.

-"Tùy tùy các ngươi,miễn sao gần phòng ta ,thích khách có bay vào giết ta thì sao chứ."

Thứ lỗi cho cô không phải nhiễm mấy bộ phim kiếm hiệp mà tưởng tượng ra đâu.Ở đây toàn kiếm thật là đồ thật,sắt thật,thép thật,và sắc thật.Cứa một nhát là đi đời nhà ma chứ đâu phải diễn như phim.An toàn vẫn là trên hết.

-"Cứ quyết như vậy.Hoàng huynh,bên thừa tướng không có động tĩnh. Phải chăng chúng ta qua mắt lão quá dễ dàng?"

Triều Long nói vẻ thận trọng.Hắn đã cho người đi dò la nhưng vẫn không ra kế hoạch tiếp theo lão cáo già Tần Y Phiên đó có kế hoạch gì?

-"Tất nhiên là lão sẽ không tin rồi.Đã là cáo già làm sao qua mặt dễ vậy được.Chẳng qua lão không vạch mặt chúng ta thôi."

Đường Hi nhàn nhạt đáp,tuy chưa giáp mặt lão nhưng đồn thổi thì không thiếu.Bản thân cô cũng nghe được chút ít,biết người biết ta trăm trận trăm thắng không phải sao?

-"Ta cũng nghĩ vậy,tai mắt của lão khắp nơi trong hoàng cung,đệ phải cẩn thận."

Triều Lam vẫn ngồi suy tư đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Khó Quên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook