Chương 19
Tam Nguyệt Thanh Hạnh
01/02/2016
Liếc nhìn mấy cô bạn cùng phòng đang cười ngặt nghẽo, Ngũ Thi Lâm xoay người, khởi động máy tính.
“Cười cười cười, có cái gì buồn cười hả? Chẳng phải là tự mình trả tiền ăn cho mình thôi sao…”
Hoàng Kỳ nghe thấy Ngũ Thi Lâm nói thế, lập tức vỗ trán “Haiz, Tiểu Dương, ngươi nói xem, bao nhiêu công dạy bảo của ta có phải đã trở thành công cốc rồi không?”
Bạch Dương đang ngồi giải quyết đống đồ ăn vặt, không ngẩng mặt lên đáp: “Đúng vậy, quả thật là công cốc. Có người mời cơm mà lại tự trả tiền. Hoàng kỳ a, công dạy bảo của ngươi không phải là công cốc một cách bình thường đâu.”
“Các ngươi bớt nói nhảm đi.” Máy tính đã khởi động xong, Ngũ Thi Lâm đã chuyển sự chú ý của mình lên màn hình máy tính.
Mà Hoàng Kỳ quyết không buông tha cho nàng.
Hoàng Kỳ đến phía sau Ngũ Thi Lâm “Đồng chí Tiểu Lâm à, hiện tại tổ chức muốn hỏi đồng chí, đồng chí phải thành thật trả lời a…”
Quay đầu lại, Ngũ Thi Lâm bất đắc dĩ nhìn Hoàng Kỳ “Tổ chức muốn hỏi tôi điều gì?”
“Bạch Dương, lại đây” Hoàng Kỳ hưng phấn vẫy vẫy tay với Bạch Dương, sau đó quay sang phía Vương Ngọc đang sắp xếp hành lý “Ngọc Ngọc, ba người chúng ta chất vấn, ngươi có hứng thú không?”
“Ta thích ngồi xem.”
Nghe thấy câu trả lời, Hoàng Kỳ cũng không cố níu kéo Vương Ngọc tới nữa.
“Tiểu Lâm thân mến, mau báo cáo cho tổ chức, lúc ngươi với đồng chí Tô Minh gọi món đã xảy ra chuyện gì?”
Bất đắc dĩ nhìn hai khuôn mặt tò mò trước mắt, Ngũ Thi Lâm vô cùng khinh bỉ các nàng: Chuyện này tò mò để làm gì không biết?
“Không có gì, các ngươi thừa biết là ta nói rất ít trước mặt người lạ…”
“Hay là ngươi tận dụng cơ hội thổ lộ với Tô Minh?” Không thèm để ý tới lời nói của Ngũ Thi Lâm, Hoàng Kỳ tiếp tục tự biên tự diễn.
“Hay là” Bạch Dương dựa đầu vào vai Hoàng Kỳ “đồng chí Tô Minh thổ lộ với Tiểu Lâm nhà chúng ta nhỉ?”
Trừng mắt nhìn hai nàng, sau đó Ngũ Thi Lâm vẫn quyết định nhìn sang máy tính “Không thèm chơi với các ngươi nữa, cần làm gì thì làm đi.”
Trong trấn yêu tháp, hắc y độc hành hiệp dẫn một bạch y độc hành hiệp đi lên đỉnh tháp, luyện cấp.
[Nhất nhãn]: Thi Lâm, sao bạn lại chọn nhân vật nam?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ách.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tô Minh, trong game đừng gọi tên thật của mình.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Gọi mình là Lâm Uyên đi.
[Nhất nhãn]: Được thôi, Tiểu Lâm.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Vì sao lại gọi thân mật như vậy?
Một lúc sau.
[Nhất nhãn]: Tiểu Lâm, trò chơi hay đến vậy sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Giải trí thôi mà.
[Nhất nhãn]: Bây giờ chúng ta lên thư viện nhé?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Mình có hẹn.
[Nhất nhãn]: Ha ha, chờ mình một chút nhé, Tiểu Lâm. Mình tạo thêm một nhân vật nữa.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Bạn không thích độc hành hiệp?
[Nhất nhãn]: Độc hành hiệp cũng không sao. Chỉ là…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: ??
[Nhất nhãn]: Mình muốn thử cảm giác được làm nhân yêu.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Bạn học Tô Minh ơi, bạn cố tình châm chọc mình là nhân yêu sao?
Một lúc sau, hắc ý độc hành hiệp lại dẫn theo một người chơi mới lần nữa từ lầu 1 trấn yêu tháp lên đến tầng cao nhất.
Người mới đã thay đổi hình dạng, là một vũ lâm tiên.
Nhìn hình ảnh vũ lâm tiên theo sau hắc y độc hành hiệp, Ngũ Thi lâm không khỏi nhớ đến một chuyện trước đây.
Từng có người chơi trên diễn đàn ‘Mộng nhiễu tam giới’ mở một topic bình chọn: Trong mắt các con trai, nhân vật nữ nào trong game giống nữ nhần nhất.
Kết quả cuối cùng, là vũ lâm tiên.
Sau đó, lại có người mở topic bình chọn: Nhân vật nữ nào dễ là nhân yêu nhất?
Kết quả cuối cùng, vẫn là vũ lâm tiên.
Quả nhiên a…
Kênh lân cận.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Làm nhân yêu rất dễ thân bại danh liệt.
[Khán hoa lạc khởi]: Không ăn trộm không lừa đảo không ăn cướp, không sợ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ra vẻ… Vẫn sẽ bị người đời khinh rẻ…
[Khán hoa lạc khởi]: Chứ bạn thì được người đời coi trọng sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Khán hoa lạc khởi]: Đó không phải là lạc.
(Mog: Câu này ta không hiểu. Lạc: tiếng phát ra từ cổ họng (cười); một trạng từ đứng ở cuối câu; tranh luận, bàn cãi. Ban đầu ta nghĩ Tô Minh muốn nói là họ vẫn đang nói chuyện bt chứ k phải tranh luận j cả nhưng mà văn cảnh đằng sau thì lại không phù hợp. Mà trong nik của Tô Minh cũng có chữ lạc, không biết câu này thì 2 lạc có liên quan tới nhau không nữa)
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Với lại không ai biết cả.
[Khán hoa lạc khởi]: Cũng không có ai biết mình là nhân yêu.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Ngũ Thi Lâm đang không biết nói gì nữa thì trên màn hình xuất hiện yêu cầu xin gia nhập tổ đội.
“Ngàn Khuynh Nhi và Chi Thảo Đinh Lan xin gia nhập đội ngũ của bạn. A. Đồng ý; B. Từ chối.”
Càng nhiều người tham gia, kinh nghiệm sẽ càng nhiều.
Không chút đắn đo, Ngũ Thi Lâm lập tức chọn Đồng ý.
Đang định chào hỏi Chi Thảo Đinh Lan, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy đoạn đối thoại trên màn hình, không dám chen vào.
Kênh lân cận.
[Khán hoa lạc khởi]: Xin chào, hai vị tỷ tỷ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu muội muội thật ngoan.
[Khán hoa lạc khởi]: Tỷ tỷ đúng là người tốt.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Tránh ra.
[Khán hoa lạc khởi]: (icon đáng thương) Tỷ tỷ, ngươi…
[Chi Thảo Đinh Lan]: Uy, Ngàn Khuynh Nhi, nói chuyện cùng tiểu muội muội một chút, ngươi ghen tị a?
[Ngàn Khuynh Nhi]: Sao ta phải ghen tị?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Nàng đáng yêu hơn ngươi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thế nên Tiểu Lâm của chúng ta mới lại đến dẫn người mới, phải không, bạn thân mến?
…
Nàng có thể trả lời là ‘Phải’ sao?
[Ngàn Khuynh Nhi]: Lúc trước ta không phải là người mới.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thế nên mới nói lúc trước Tiểu Lâm không nên đi giúp đỡ mấy người mới.
Khi Chi Thảo Đinh Lan nói ra những lời này, trên màn hình trừ tiếng đánh quái thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Một lúc sau.
[Ngàn khuynh Nhi]: Ý ngươi là gì?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ngươi nghĩ là gì thì nó là cái đó.
[Khán hoa lạc khởi]: Hai vị tỷ tỷ xin ngừng lời.
Ngàn Khuynh Nhi cũng không thèm trả lời.
Ngũ Thi Lâm lén gửi tin nhắn cho Chi Thảo Đinh Lan.
“Bạn thân mến, ngươi đừng giận nữa.” Kiểu ăn nói không còn nể mặt người khác như vậy, nàng ta chắc đang rất tức giận.
Chỉ một lát sau, Chi Thảo Đinh Lan đã trả lời.
“Trong game thì ai thèm tức giận cơ chứ? Cô nãi nãi ta chỉ là thấy khó chịu với cô ta thôi.”
Ngay lúc Ngũ Thi Lâm đang đọc tin nhắn này thì trên thế giới xuất hiện một thông báo của hệ thống.
[Hệ thống]: Người chơi Ngàn Khuynh Nhi gửi lời mời khiêu chiến với người chơi Chi Thảo Đinh Lan.
[Hệ thống]: Người chơi Chi Thảo Đinh Lan chấp nhận lời mời khiêu chiến của người chơi Chi Thảo Đinh Lan. Trận đấu sẽ bắt đầu vào tám giờ tối mai.
Kênh thế giới.
[Xem đi xem đi]: Lời mời khiêu chiến? Gian tình truyền kiếp lại bắt đầu?
[Ngàn Yêu Nhi]: Chi Thảo Đinh Lan, ngươi lại chọc tức Khuynh Nhi sao? Mau đến chiến đấu đi!
[Ngàn Luyến Nhi]: Chi Thảo Đinh Lan, ngươi đúng là không biết xấu hổ, suốt ngày chỉ biết bắt nạt Khuynh Nhi nhà ta a, mau đến chiến đấu đi!
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà của ta chắc chắn sẽ ứng chiến. Ngàn Khuynh Nhi, ngươi lại dám động đến lão bà nhà ta sao? Gia tộc ngàn năm, muốn PK cứ tìm ta là được, ta sẽ chấp nhận hết.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Đinh Lan nhà ta không làm gì sai hết, đến chiến đấu đi, ta sẽ đấu đến cùng.
…
Sau khi Ngũ Thi Lâm nói những lời này xong, Ngàn Khuynh Nhi lại gửi tin nhắn đến.
“Huynh giúp cô ta ư?”
“Cô ấy không làm gì sai, người sai là ta?”
“Lâm Uyên?”
“Thật xin lỗi.” Ngũ Thi Lâm chỉ có thể gõ ra những chữ này.
Kênh lân cận.
[Ngàn Khuynh Nhi] rời khỏi đội ngũ.
Sau đó, Ngàn Khuynh Nhi cũng ra mặt trên Thế giới.
“Ta quyết đấu cùng Chi Thảo Đinh Lan, không cần bất cứ người nào xen vào.”
Sau đó, hệ thống lại thông báo.
[Hệ thống]: Bạn tốt Ngàn Khuynh Nhi đã thoát khỏi trò chơi.
Kênh lân cận.
[Khán hoa lạc khởi]: Chi Thảo tỷ tỷ, mọi người…
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu muội muội đừng sợ, tỷ tỷ đang đối phó với người xấu thôi.
[Khán hoa lạc khởi]: Thật là đáng sợ…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Bạn học Tô Minh à, bạn mà biết sợ sao?
Thật ra, trong game và ngoài đời, đôi khi là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Những lời này quả thật là chân lý.
Đúng là bạn học Tô Minh ở trong game và ở ngoài đời quả thực rất khác nhau a…
“Cười cười cười, có cái gì buồn cười hả? Chẳng phải là tự mình trả tiền ăn cho mình thôi sao…”
Hoàng Kỳ nghe thấy Ngũ Thi Lâm nói thế, lập tức vỗ trán “Haiz, Tiểu Dương, ngươi nói xem, bao nhiêu công dạy bảo của ta có phải đã trở thành công cốc rồi không?”
Bạch Dương đang ngồi giải quyết đống đồ ăn vặt, không ngẩng mặt lên đáp: “Đúng vậy, quả thật là công cốc. Có người mời cơm mà lại tự trả tiền. Hoàng kỳ a, công dạy bảo của ngươi không phải là công cốc một cách bình thường đâu.”
“Các ngươi bớt nói nhảm đi.” Máy tính đã khởi động xong, Ngũ Thi Lâm đã chuyển sự chú ý của mình lên màn hình máy tính.
Mà Hoàng Kỳ quyết không buông tha cho nàng.
Hoàng Kỳ đến phía sau Ngũ Thi Lâm “Đồng chí Tiểu Lâm à, hiện tại tổ chức muốn hỏi đồng chí, đồng chí phải thành thật trả lời a…”
Quay đầu lại, Ngũ Thi Lâm bất đắc dĩ nhìn Hoàng Kỳ “Tổ chức muốn hỏi tôi điều gì?”
“Bạch Dương, lại đây” Hoàng Kỳ hưng phấn vẫy vẫy tay với Bạch Dương, sau đó quay sang phía Vương Ngọc đang sắp xếp hành lý “Ngọc Ngọc, ba người chúng ta chất vấn, ngươi có hứng thú không?”
“Ta thích ngồi xem.”
Nghe thấy câu trả lời, Hoàng Kỳ cũng không cố níu kéo Vương Ngọc tới nữa.
“Tiểu Lâm thân mến, mau báo cáo cho tổ chức, lúc ngươi với đồng chí Tô Minh gọi món đã xảy ra chuyện gì?”
Bất đắc dĩ nhìn hai khuôn mặt tò mò trước mắt, Ngũ Thi Lâm vô cùng khinh bỉ các nàng: Chuyện này tò mò để làm gì không biết?
“Không có gì, các ngươi thừa biết là ta nói rất ít trước mặt người lạ…”
“Hay là ngươi tận dụng cơ hội thổ lộ với Tô Minh?” Không thèm để ý tới lời nói của Ngũ Thi Lâm, Hoàng Kỳ tiếp tục tự biên tự diễn.
“Hay là” Bạch Dương dựa đầu vào vai Hoàng Kỳ “đồng chí Tô Minh thổ lộ với Tiểu Lâm nhà chúng ta nhỉ?”
Trừng mắt nhìn hai nàng, sau đó Ngũ Thi Lâm vẫn quyết định nhìn sang máy tính “Không thèm chơi với các ngươi nữa, cần làm gì thì làm đi.”
Trong trấn yêu tháp, hắc y độc hành hiệp dẫn một bạch y độc hành hiệp đi lên đỉnh tháp, luyện cấp.
[Nhất nhãn]: Thi Lâm, sao bạn lại chọn nhân vật nam?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ách.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tô Minh, trong game đừng gọi tên thật của mình.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Gọi mình là Lâm Uyên đi.
[Nhất nhãn]: Được thôi, Tiểu Lâm.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Vì sao lại gọi thân mật như vậy?
Một lúc sau.
[Nhất nhãn]: Tiểu Lâm, trò chơi hay đến vậy sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Giải trí thôi mà.
[Nhất nhãn]: Bây giờ chúng ta lên thư viện nhé?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Mình có hẹn.
[Nhất nhãn]: Ha ha, chờ mình một chút nhé, Tiểu Lâm. Mình tạo thêm một nhân vật nữa.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Bạn không thích độc hành hiệp?
[Nhất nhãn]: Độc hành hiệp cũng không sao. Chỉ là…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: ??
[Nhất nhãn]: Mình muốn thử cảm giác được làm nhân yêu.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Bạn học Tô Minh ơi, bạn cố tình châm chọc mình là nhân yêu sao?
Một lúc sau, hắc ý độc hành hiệp lại dẫn theo một người chơi mới lần nữa từ lầu 1 trấn yêu tháp lên đến tầng cao nhất.
Người mới đã thay đổi hình dạng, là một vũ lâm tiên.
Nhìn hình ảnh vũ lâm tiên theo sau hắc y độc hành hiệp, Ngũ Thi lâm không khỏi nhớ đến một chuyện trước đây.
Từng có người chơi trên diễn đàn ‘Mộng nhiễu tam giới’ mở một topic bình chọn: Trong mắt các con trai, nhân vật nữ nào trong game giống nữ nhần nhất.
Kết quả cuối cùng, là vũ lâm tiên.
Sau đó, lại có người mở topic bình chọn: Nhân vật nữ nào dễ là nhân yêu nhất?
Kết quả cuối cùng, vẫn là vũ lâm tiên.
Quả nhiên a…
Kênh lân cận.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Làm nhân yêu rất dễ thân bại danh liệt.
[Khán hoa lạc khởi]: Không ăn trộm không lừa đảo không ăn cướp, không sợ.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ra vẻ… Vẫn sẽ bị người đời khinh rẻ…
[Khán hoa lạc khởi]: Chứ bạn thì được người đời coi trọng sao?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Khán hoa lạc khởi]: Đó không phải là lạc.
(Mog: Câu này ta không hiểu. Lạc: tiếng phát ra từ cổ họng (cười); một trạng từ đứng ở cuối câu; tranh luận, bàn cãi. Ban đầu ta nghĩ Tô Minh muốn nói là họ vẫn đang nói chuyện bt chứ k phải tranh luận j cả nhưng mà văn cảnh đằng sau thì lại không phù hợp. Mà trong nik của Tô Minh cũng có chữ lạc, không biết câu này thì 2 lạc có liên quan tới nhau không nữa)
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Với lại không ai biết cả.
[Khán hoa lạc khởi]: Cũng không có ai biết mình là nhân yêu.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Ngũ Thi Lâm đang không biết nói gì nữa thì trên màn hình xuất hiện yêu cầu xin gia nhập tổ đội.
“Ngàn Khuynh Nhi và Chi Thảo Đinh Lan xin gia nhập đội ngũ của bạn. A. Đồng ý; B. Từ chối.”
Càng nhiều người tham gia, kinh nghiệm sẽ càng nhiều.
Không chút đắn đo, Ngũ Thi Lâm lập tức chọn Đồng ý.
Đang định chào hỏi Chi Thảo Đinh Lan, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy đoạn đối thoại trên màn hình, không dám chen vào.
Kênh lân cận.
[Khán hoa lạc khởi]: Xin chào, hai vị tỷ tỷ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu muội muội thật ngoan.
[Khán hoa lạc khởi]: Tỷ tỷ đúng là người tốt.
[Ngàn Khuynh Nhi]: Tránh ra.
[Khán hoa lạc khởi]: (icon đáng thương) Tỷ tỷ, ngươi…
[Chi Thảo Đinh Lan]: Uy, Ngàn Khuynh Nhi, nói chuyện cùng tiểu muội muội một chút, ngươi ghen tị a?
[Ngàn Khuynh Nhi]: Sao ta phải ghen tị?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Nàng đáng yêu hơn ngươi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thế nên Tiểu Lâm của chúng ta mới lại đến dẫn người mới, phải không, bạn thân mến?
…
Nàng có thể trả lời là ‘Phải’ sao?
[Ngàn Khuynh Nhi]: Lúc trước ta không phải là người mới.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thế nên mới nói lúc trước Tiểu Lâm không nên đi giúp đỡ mấy người mới.
Khi Chi Thảo Đinh Lan nói ra những lời này, trên màn hình trừ tiếng đánh quái thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Một lúc sau.
[Ngàn khuynh Nhi]: Ý ngươi là gì?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ngươi nghĩ là gì thì nó là cái đó.
[Khán hoa lạc khởi]: Hai vị tỷ tỷ xin ngừng lời.
Ngàn Khuynh Nhi cũng không thèm trả lời.
Ngũ Thi Lâm lén gửi tin nhắn cho Chi Thảo Đinh Lan.
“Bạn thân mến, ngươi đừng giận nữa.” Kiểu ăn nói không còn nể mặt người khác như vậy, nàng ta chắc đang rất tức giận.
Chỉ một lát sau, Chi Thảo Đinh Lan đã trả lời.
“Trong game thì ai thèm tức giận cơ chứ? Cô nãi nãi ta chỉ là thấy khó chịu với cô ta thôi.”
Ngay lúc Ngũ Thi Lâm đang đọc tin nhắn này thì trên thế giới xuất hiện một thông báo của hệ thống.
[Hệ thống]: Người chơi Ngàn Khuynh Nhi gửi lời mời khiêu chiến với người chơi Chi Thảo Đinh Lan.
[Hệ thống]: Người chơi Chi Thảo Đinh Lan chấp nhận lời mời khiêu chiến của người chơi Chi Thảo Đinh Lan. Trận đấu sẽ bắt đầu vào tám giờ tối mai.
Kênh thế giới.
[Xem đi xem đi]: Lời mời khiêu chiến? Gian tình truyền kiếp lại bắt đầu?
[Ngàn Yêu Nhi]: Chi Thảo Đinh Lan, ngươi lại chọc tức Khuynh Nhi sao? Mau đến chiến đấu đi!
[Ngàn Luyến Nhi]: Chi Thảo Đinh Lan, ngươi đúng là không biết xấu hổ, suốt ngày chỉ biết bắt nạt Khuynh Nhi nhà ta a, mau đến chiến đấu đi!
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà của ta chắc chắn sẽ ứng chiến. Ngàn Khuynh Nhi, ngươi lại dám động đến lão bà nhà ta sao? Gia tộc ngàn năm, muốn PK cứ tìm ta là được, ta sẽ chấp nhận hết.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Đinh Lan nhà ta không làm gì sai hết, đến chiến đấu đi, ta sẽ đấu đến cùng.
…
Sau khi Ngũ Thi Lâm nói những lời này xong, Ngàn Khuynh Nhi lại gửi tin nhắn đến.
“Huynh giúp cô ta ư?”
“Cô ấy không làm gì sai, người sai là ta?”
“Lâm Uyên?”
“Thật xin lỗi.” Ngũ Thi Lâm chỉ có thể gõ ra những chữ này.
Kênh lân cận.
[Ngàn Khuynh Nhi] rời khỏi đội ngũ.
Sau đó, Ngàn Khuynh Nhi cũng ra mặt trên Thế giới.
“Ta quyết đấu cùng Chi Thảo Đinh Lan, không cần bất cứ người nào xen vào.”
Sau đó, hệ thống lại thông báo.
[Hệ thống]: Bạn tốt Ngàn Khuynh Nhi đã thoát khỏi trò chơi.
Kênh lân cận.
[Khán hoa lạc khởi]: Chi Thảo tỷ tỷ, mọi người…
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu muội muội đừng sợ, tỷ tỷ đang đối phó với người xấu thôi.
[Khán hoa lạc khởi]: Thật là đáng sợ…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Bạn học Tô Minh à, bạn mà biết sợ sao?
Thật ra, trong game và ngoài đời, đôi khi là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Những lời này quả thật là chân lý.
Đúng là bạn học Tô Minh ở trong game và ở ngoài đời quả thực rất khác nhau a…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.