Chương 36
Tam Nguyệt Thanh Hạnh
01/02/2016
Edit: Mogami
Ngũ Thi Lâm vẫn còn đang há hốc mồm thì box tin nhắn lại nhấp nha nhấp nháy.
Cố gắng kiềm chế ý định lên kênh thế giới gào thét điên cuồng, Ngũ Thi Lâm thầm hít thở rồi mở box tin nhắn.
Giờ phút này Ngũ Thi Lâm rất rất mong Xem đi xem đi đến phỏng vấn nàng, như thế thì nàng có thể quang minh chính đại mà mời Xem đi xem đi PK để cùng “Luận bàn”.
Thật sự rất muốn tìm một người để trút giận.
“Ha ha ha ha, quá quá hay quá quá hay!” Là Chi Thảo Đinh Lan.
Không thèm quan tâm.
Xem diễn đàn.
Nhưng mà Dương Chi cũng không dễ dàng buông tha cho nàng như vậy.
“Hắc hắc, mấy người này quả thực có óc sáng tạo vượt bậc, ta bảo này, Tiểu Lâm, ngươi mau đến sống cùng với phu phu sư huynh đi! Ha ha, là phu phu nga ~” (Mog: Phu – chồng)
Vẫn không thèm quan tâm đến.
“Vừa hay hệ thống gửi đến cho ta một phiếu điều tra, ta lập tức nêu ra ý tưởng. Khụ khụ, ta vừa mới viết là: Khẩn thiết yêu cầu hệ thống mở thêm chức năng kết hông đồng tính! Ha ha ha ha ha!”
Nghĩ đến cảnh tượng Dương Chi đang cười lăn cười bò đến phát điên phát rồ ở bên kia, Ngũ Thi Lâm nổi giận.
Lạch cạch bàn phím: “Ngươi còn nữa, ta sẽ đem ngươi cho vào lò nướng, cho ngươi cười thỏa thích ^__^”
Sau đó, bình tĩnh.
Chỉ một lát sau, lại có tin nhắn của Chi Thảo Đinh Lan: “Được rồi, Tiểu Lâm, đại gia biết sai rồi. Ta sẽ chuộc lỗi với ngươi, ta mời ngươi đi cùng ta đi bắt đạo tặc được không? Hôm nay ta rất may mắn, hệ thống thưởng cho nhiệm vụ nga ~”
Gần đây, Ngũ Thi Lâm vì vướng vào mấy vụ rắc rối này, đã lâu lắm rồi không đi đánh quái làm nhiệm vụ để tăng điểm kinh nghiệm, vừa nghe thấy chữ nhiệm vụ, lập tức đồng ý.
“Ở đâu?” Gửi đi.
“Đến quan phủ Khiêm thành.”
Sau khi gia nhập đội ngũ, nhìn thấy tên các thành viên trong đội ngũ, Ngũ Thi Lâm hối hận.
Chi Thảo Đinh Lan, Lam Phong Hiểu Nguyệt, Ngọc thụ lâm phong, Vũ Nhất Kiếm, Nữ thần mỉm cười.
Nhìn thấy Ngọc Thụ Lâm Phong, Ngũ Thi Lâm nổi cơn, rất muốn đá cho hắn một phát, để cho hắn tiếp tục khóc lóc kể lể với ‘Các cháu’.
Kênh đội ngũ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tên Xem đi xem đi vừa mới đòi gia nhập đội ngũ hóng chuyện, ta nói với hắn là hết chỗ rồi, hắc hắc.
[Nữ thần mỉm cười]: Không cho hắn gia nhập là đúng! Nếu không, hắn nhìn thấy Lâm Uyên ở đây, chắc là nhảy dựng lên mà thao thao bất tuyệt?”
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ha ha ha ha, hai nhân vật nam phản diện a!
[Chi Thảo Đinh Lan]: Oa ha ha, ta không nhịn được, ta rất muốn cười.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Em là đội trưởng, đừng cười đến nỗi không phân biệt được Nam bắc.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tuân mệnh! Sư huynh!
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà, sao chưa bao giờ anh thấy em nghe lời anh như vậy?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Nữ nhân đang nói chuyện, anh là con trai tránh sang bên cạnh đi!
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Vũ Nhất Kiếm]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: Bây giờ ta chính là nữ giả trang nam!
Lại là một quãng im lặng.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Nhanh hoàn thành nhiệm vụ đi.
Đến khi Dương Chi dẫn đội ngũ đi tìm đạo tặc, Ngũ Thi Lâm đã hiểu được chút chút cách thức làm nhiệm vụ.
Đầu tiên là đến chỗ quan phủ, đến chỗ NPC Bộ đầu tiến hành đối thoại một bài dài dằng dặc, sau đó ra khỏi thành, đến tọa độ được cho đánh nhau với đạo tặc, sau đó, trở lại gặp quan phủ, tiếp tục nói chuyện, nhận thưởng, OVER.
Một nhiệm vụ cực kì bình thường.
Trong đội ngũ không có ai lo lắng việc không đánh lại được cường đạo.
Thế nên lúc này trong đội ngũ, mọi người trêu đùa nhau rất thoải mái.
Kênh đội ngũ.
[Nữ thần mỉm cười]: Lâm Uyên đại hiệp, đại tẩu Thải Thảo của chúng ta đâu rồi?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Không online.
[Nữ thần mỉm cười]: Đại tẩu không online, đúng là cơ hội tốt a cơ hội tốt a!
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: Phản đối kịch liệt!
[Nữ thần mỉm cười]: Ngươi phản đối cái gì?
[Ngọc thụ lâm phong]: Cháu dâu của ta chẳng lẽ lại là con trai sao? Không cần a…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Câm miệng!
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Câm miệng!
Một quãng yên lặng.
[Chi thảo đinh Lan]: Mỉm cười, như thế kia là thế nào nhỉ?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thân vô thải phượng song phi dực, tiếp theo là?
[Nữ thần mỉm cười]: Tâm hữu linh thê nhất điểm thông!
(Mog: đây là 2 câu thơ trong bài Vô đề thứ nhất của Lý Thương Ẩn (813-858) 2 câu thơ này í chỉ tình nhân có thần giao cách cảm, ví dụ như nhìn thấy một sự vật hay người cùng đồng thanh nói, cách thức giải quyết vấn đề đều nghĩ giống nhau.)
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Nhanh chóng gửi tin nhắn riêng cho Chi Thảo Đinh Lan.
“Ngứa mồm à?”
Bên kia trả lời rất nhanh: “Đang làm nhiệm vụ, không làm phiền!”
Công không mạnh, thủ cao máu nhiều, tốc độ không nhanh, chính là đồng chí đạo tặc kia ạ.
Duy nhất có một đặc điểm khó chịu, hắn luôn triệu hồi tiểu đệ (Mog: gọi đến).
Đánh một vòng rồi một vòng, nhưng cột máu của nó cứ xuống một chút rồi lại tăng lên ngay, nhất định không giảm hẳn xuống, thật ra là hắn liên tục đổi chỗ với tiểu đệ của hắn.
Buồn chân buồn tay, trong đội ngũ lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
Kênh đội ngũ.
[Ngọc thụ lâm phong]: Lâm Uyên a, ta chưa thừa nhận cháu dâu a, sao trong tài khoản của ngươi lại có nhiều trang bị của nữ thế?
[Ngọc thụ lâm phong]: Bé con a, ngươi cho Ngọc thúc được không? Ta rất muốn học theo ngươi đến server thất nguyệt lập một tài khoản nhân yêu a!
[Nữ thần mỉm cười]: Ngọc thúc cố lên!
[Chi Thảo đinh lan]: Gương mẫu móc nối a, Ngọc thúc!
Mà Ngũ Thi Lâm ở bên này, lại nhận được tin nhắn từ người chắc đã cười lăn cười bò nãy giờ rồi: “Ha ha ha ha ha, không phải dễ a, trở thành tấm gương cho Ngọc thúc!”
Không quan tâm.
[Ngọc thụ lâm phong]: Không đúng, đây là server khác, ngươi cầm trang bị nữ cũng không có tác dụng gì a.
[Ngọc thụ lâm phong]: Nếu không phải như vậy, Lâm Uyên, ta thấy tài khoản kia trang bị cũng không phải ít nha, ta sang bên đó, ngươi dùng tài khoản kia cho ta một ít trang bị vũ khí nhé?
[Ngọc thụ lâm phong]: Được không?
Nhìn lên màn hình tất cả những người còn lại đều im thin thít, Ngũ Thi Lâm vô thức xoa xoa lên hai cánh tay mình… Giữa mùa hè, mà lạnh dữ ha.
[Ngọc thụ lâm phong]: Đồng ý với ta nhé!
Vì sao mở miệng ra là lại xin người lạ thứ này thứ nọ a?
Ngũ Thi Lâm đang định từ chối, thì…
Trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, tâm trạng Ngũ Thi Lâm tốt hẳn lên.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tốt, bây giờ ngươi đăng nhập vào tài khoản bên server thất nguyệt đi, ta sẽ chuyển cho ngươi.
[Ngọc thụ lâm phong]: Được được!
[Ngọc thụ lâm phong]: Ngọc thúc không có thói quen đăng nhập hai tài khoản cùng lúc. Chờ tiêu diệt tên đạo tặc để nộp cho quan phủ xong ta sẽ đăng nhập server ngũ nguyệt.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Không vấn đề gì.
Gõ xong mấy chữ này, Ngũ Thi Lâm ấn ‘Tự động công kích’, sau đó đứng dậy đi sang phòng Ngũ Thi Lang.
Hai chị em nói thầm một hai phút xong, Ngũ Thi Lâm cười toe toét về phòng, còn Ngũ Thi Lang cười gian để tài khoản đang luyện cấp sang một bên, bắt đầu ngồi ăn bánh quy.
Trở về phòng, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy tên đạo tặc đã được giải quyết từ bao giờ.
Mọi người đang trên đường trở về thành.
Mà mọi người vẫn đang tiếp tục nói chuyện phiếm.
Kênh đội ngũ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Đại thần phao tin hướng dẫn ta.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Mỉm cười, ngươi công bố đi.
[Nữ thần mỉm cười]: Đại thần phao tin nhờ chúng ta hỏi ngươi, Lâm Uyên đại hiệp.
Ngũ Thi Lâm chóng mặt.
[Nữ thần mỉm cười]: Ngươi có nguyện ý gả cho Lam Phong hiểu nguyệt không?
Không còn chút sức lực để chú ý tới đội ngũ này nữa.
[Nữ thần mỉm cười]: Lam Phong, ngươi nguyện ý cưới Lâm Uyên Ngư Nhi không?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Sư huynh, phối hợp với chúng ta đi…
[Lam phong Hiểu Nguyệt]: Ừh.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Các ngươi muốn nghĩ thế nào thì cứ nghĩ như thế đi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: hắc hắc hắc hắc hắc…
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà, em cười rất WS (Mog: WS – Hèn mọn, bỉ ổi)
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tránh ra đi.
Lúc này, Ngũ Thi Lâm rất muốn ấn vào nút ‘Rời khỏi đội ngũ’ sau đó cường P Chi Thảo Đinh Lan.
Không dạy dỗ là không được.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm a, sư huynh đã cố gắng miễn cưỡng đồng ý cưới ngươi, sao ngươi còn không chấp nhận đi?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thải Thảo nhất định cũng không để ý đâu, hắc hắc.
Ngũ Thi Lâm chuẩn bị bốc hỏa.
Vì thế, bên kia Chi Thảo Đinh Lan nhận được một thông báo của hệ thống.
[Hệ thống]: Lâm Uyên Ngư Nhi cho bạn 30 cỏ nuôi súc vật.
[Hệ thống]: Lâm Uyên Ngư Nhi cho bạn 30 cỏ nuôi súc vật.
… Những dòng này liên tục xuất hiện.
Chờ đến khi hệ thống thông báo túi vật phẩm của đối phương đầy xong, Ngũ Thi Lâm mới ngừng động tác mua cỏ nuôi súc vật từ cửa hàng lưu động của hệ thống.
Cửa hàng lưu động của hệ thống, chính là cửa hàng khi nào gọi đến là sẽ đến, chỉ cần ấn một phím là có thể xuất hiện.
Cỏ nuôi súc vật không quý, một cây 0.1 lượng mà thôi.
Ngũ Thi Lâm không ngần ngại khi cho Chi Thảo Đinh Lan nhiều cỏ nuôi súc vật như vậy, không ngần ngại một chút nào.
Nếu Dương Chi không vứt số cỏ nuôi súc vật này đi mà để túi vật phẩm đầy như vậy, thì đến lúc nàng đến chỗ NPC lĩnh thưởng hệ thống sẽ tự động cho rằng Chi Thảo Đinh Lan không cần nhận thưởng nữa.
Chi Thảo Đinh Lan lập tức ngậm miệng lại, sau đó lên kênh đội ngũ nịnh nọt Lâm Uyên Ngư Nhi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm, ta sai rồi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ngươi đừng ném nữa, ta biết là ta sai rồi!
[Ngọc thu lâm phong]: Ném cái gì?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ngại quá, vừa mới gián đoạn tính thần kinh thác loạn phát tác, chọn nhầm mục tiêu, vốn định ném số cỏ nuôi súc vật cho bò nhưng lại chọn nhầm Chi Thảo Đinh Lan thôi mà.
[Chi Thảo Đinh Lan]: …
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm, ngươi không cần phải lòng vòng như thế để mắng ta đâu a… Trái tim của ta rất đau a.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Tốt lắm, mọi người im lặng.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Vừa mới xem qua web, năm nay hoạt động lễ hội thất tịch không giống năm ngoái. Mọi người chú ý nhé! (Mog: Thất tịch: Ngày 7/7, hình như là ngưu lang chức nữ, Valentine của trung quốc)
Ngũ Thi Lâm vẫn còn đang há hốc mồm thì box tin nhắn lại nhấp nha nhấp nháy.
Cố gắng kiềm chế ý định lên kênh thế giới gào thét điên cuồng, Ngũ Thi Lâm thầm hít thở rồi mở box tin nhắn.
Giờ phút này Ngũ Thi Lâm rất rất mong Xem đi xem đi đến phỏng vấn nàng, như thế thì nàng có thể quang minh chính đại mà mời Xem đi xem đi PK để cùng “Luận bàn”.
Thật sự rất muốn tìm một người để trút giận.
“Ha ha ha ha, quá quá hay quá quá hay!” Là Chi Thảo Đinh Lan.
Không thèm quan tâm.
Xem diễn đàn.
Nhưng mà Dương Chi cũng không dễ dàng buông tha cho nàng như vậy.
“Hắc hắc, mấy người này quả thực có óc sáng tạo vượt bậc, ta bảo này, Tiểu Lâm, ngươi mau đến sống cùng với phu phu sư huynh đi! Ha ha, là phu phu nga ~” (Mog: Phu – chồng)
Vẫn không thèm quan tâm đến.
“Vừa hay hệ thống gửi đến cho ta một phiếu điều tra, ta lập tức nêu ra ý tưởng. Khụ khụ, ta vừa mới viết là: Khẩn thiết yêu cầu hệ thống mở thêm chức năng kết hông đồng tính! Ha ha ha ha ha!”
Nghĩ đến cảnh tượng Dương Chi đang cười lăn cười bò đến phát điên phát rồ ở bên kia, Ngũ Thi Lâm nổi giận.
Lạch cạch bàn phím: “Ngươi còn nữa, ta sẽ đem ngươi cho vào lò nướng, cho ngươi cười thỏa thích ^__^”
Sau đó, bình tĩnh.
Chỉ một lát sau, lại có tin nhắn của Chi Thảo Đinh Lan: “Được rồi, Tiểu Lâm, đại gia biết sai rồi. Ta sẽ chuộc lỗi với ngươi, ta mời ngươi đi cùng ta đi bắt đạo tặc được không? Hôm nay ta rất may mắn, hệ thống thưởng cho nhiệm vụ nga ~”
Gần đây, Ngũ Thi Lâm vì vướng vào mấy vụ rắc rối này, đã lâu lắm rồi không đi đánh quái làm nhiệm vụ để tăng điểm kinh nghiệm, vừa nghe thấy chữ nhiệm vụ, lập tức đồng ý.
“Ở đâu?” Gửi đi.
“Đến quan phủ Khiêm thành.”
Sau khi gia nhập đội ngũ, nhìn thấy tên các thành viên trong đội ngũ, Ngũ Thi Lâm hối hận.
Chi Thảo Đinh Lan, Lam Phong Hiểu Nguyệt, Ngọc thụ lâm phong, Vũ Nhất Kiếm, Nữ thần mỉm cười.
Nhìn thấy Ngọc Thụ Lâm Phong, Ngũ Thi Lâm nổi cơn, rất muốn đá cho hắn một phát, để cho hắn tiếp tục khóc lóc kể lể với ‘Các cháu’.
Kênh đội ngũ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tên Xem đi xem đi vừa mới đòi gia nhập đội ngũ hóng chuyện, ta nói với hắn là hết chỗ rồi, hắc hắc.
[Nữ thần mỉm cười]: Không cho hắn gia nhập là đúng! Nếu không, hắn nhìn thấy Lâm Uyên ở đây, chắc là nhảy dựng lên mà thao thao bất tuyệt?”
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ha ha ha ha, hai nhân vật nam phản diện a!
[Chi Thảo Đinh Lan]: Oa ha ha, ta không nhịn được, ta rất muốn cười.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Em là đội trưởng, đừng cười đến nỗi không phân biệt được Nam bắc.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tuân mệnh! Sư huynh!
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà, sao chưa bao giờ anh thấy em nghe lời anh như vậy?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Nữ nhân đang nói chuyện, anh là con trai tránh sang bên cạnh đi!
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Vũ Nhất Kiếm]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: Bây giờ ta chính là nữ giả trang nam!
Lại là một quãng im lặng.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Nhanh hoàn thành nhiệm vụ đi.
Đến khi Dương Chi dẫn đội ngũ đi tìm đạo tặc, Ngũ Thi Lâm đã hiểu được chút chút cách thức làm nhiệm vụ.
Đầu tiên là đến chỗ quan phủ, đến chỗ NPC Bộ đầu tiến hành đối thoại một bài dài dằng dặc, sau đó ra khỏi thành, đến tọa độ được cho đánh nhau với đạo tặc, sau đó, trở lại gặp quan phủ, tiếp tục nói chuyện, nhận thưởng, OVER.
Một nhiệm vụ cực kì bình thường.
Trong đội ngũ không có ai lo lắng việc không đánh lại được cường đạo.
Thế nên lúc này trong đội ngũ, mọi người trêu đùa nhau rất thoải mái.
Kênh đội ngũ.
[Nữ thần mỉm cười]: Lâm Uyên đại hiệp, đại tẩu Thải Thảo của chúng ta đâu rồi?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Không online.
[Nữ thần mỉm cười]: Đại tẩu không online, đúng là cơ hội tốt a cơ hội tốt a!
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Ngọc thụ lâm phong]: Phản đối kịch liệt!
[Nữ thần mỉm cười]: Ngươi phản đối cái gì?
[Ngọc thụ lâm phong]: Cháu dâu của ta chẳng lẽ lại là con trai sao? Không cần a…
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Câm miệng!
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Câm miệng!
Một quãng yên lặng.
[Chi thảo đinh Lan]: Mỉm cười, như thế kia là thế nào nhỉ?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thân vô thải phượng song phi dực, tiếp theo là?
[Nữ thần mỉm cười]: Tâm hữu linh thê nhất điểm thông!
(Mog: đây là 2 câu thơ trong bài Vô đề thứ nhất của Lý Thương Ẩn (813-858) 2 câu thơ này í chỉ tình nhân có thần giao cách cảm, ví dụ như nhìn thấy một sự vật hay người cùng đồng thanh nói, cách thức giải quyết vấn đề đều nghĩ giống nhau.)
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: …
Nhanh chóng gửi tin nhắn riêng cho Chi Thảo Đinh Lan.
“Ngứa mồm à?”
Bên kia trả lời rất nhanh: “Đang làm nhiệm vụ, không làm phiền!”
Công không mạnh, thủ cao máu nhiều, tốc độ không nhanh, chính là đồng chí đạo tặc kia ạ.
Duy nhất có một đặc điểm khó chịu, hắn luôn triệu hồi tiểu đệ (Mog: gọi đến).
Đánh một vòng rồi một vòng, nhưng cột máu của nó cứ xuống một chút rồi lại tăng lên ngay, nhất định không giảm hẳn xuống, thật ra là hắn liên tục đổi chỗ với tiểu đệ của hắn.
Buồn chân buồn tay, trong đội ngũ lại bắt đầu nói chuyện phiếm.
Kênh đội ngũ.
[Ngọc thụ lâm phong]: Lâm Uyên a, ta chưa thừa nhận cháu dâu a, sao trong tài khoản của ngươi lại có nhiều trang bị của nữ thế?
[Ngọc thụ lâm phong]: Bé con a, ngươi cho Ngọc thúc được không? Ta rất muốn học theo ngươi đến server thất nguyệt lập một tài khoản nhân yêu a!
[Nữ thần mỉm cười]: Ngọc thúc cố lên!
[Chi Thảo đinh lan]: Gương mẫu móc nối a, Ngọc thúc!
Mà Ngũ Thi Lâm ở bên này, lại nhận được tin nhắn từ người chắc đã cười lăn cười bò nãy giờ rồi: “Ha ha ha ha ha, không phải dễ a, trở thành tấm gương cho Ngọc thúc!”
Không quan tâm.
[Ngọc thụ lâm phong]: Không đúng, đây là server khác, ngươi cầm trang bị nữ cũng không có tác dụng gì a.
[Ngọc thụ lâm phong]: Nếu không phải như vậy, Lâm Uyên, ta thấy tài khoản kia trang bị cũng không phải ít nha, ta sang bên đó, ngươi dùng tài khoản kia cho ta một ít trang bị vũ khí nhé?
[Ngọc thụ lâm phong]: Được không?
Nhìn lên màn hình tất cả những người còn lại đều im thin thít, Ngũ Thi Lâm vô thức xoa xoa lên hai cánh tay mình… Giữa mùa hè, mà lạnh dữ ha.
[Ngọc thụ lâm phong]: Đồng ý với ta nhé!
Vì sao mở miệng ra là lại xin người lạ thứ này thứ nọ a?
Ngũ Thi Lâm đang định từ chối, thì…
Trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, tâm trạng Ngũ Thi Lâm tốt hẳn lên.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Tốt, bây giờ ngươi đăng nhập vào tài khoản bên server thất nguyệt đi, ta sẽ chuyển cho ngươi.
[Ngọc thụ lâm phong]: Được được!
[Ngọc thụ lâm phong]: Ngọc thúc không có thói quen đăng nhập hai tài khoản cùng lúc. Chờ tiêu diệt tên đạo tặc để nộp cho quan phủ xong ta sẽ đăng nhập server ngũ nguyệt.
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Không vấn đề gì.
Gõ xong mấy chữ này, Ngũ Thi Lâm ấn ‘Tự động công kích’, sau đó đứng dậy đi sang phòng Ngũ Thi Lang.
Hai chị em nói thầm một hai phút xong, Ngũ Thi Lâm cười toe toét về phòng, còn Ngũ Thi Lang cười gian để tài khoản đang luyện cấp sang một bên, bắt đầu ngồi ăn bánh quy.
Trở về phòng, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy tên đạo tặc đã được giải quyết từ bao giờ.
Mọi người đang trên đường trở về thành.
Mà mọi người vẫn đang tiếp tục nói chuyện phiếm.
Kênh đội ngũ.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Đại thần phao tin hướng dẫn ta.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Mỉm cười, ngươi công bố đi.
[Nữ thần mỉm cười]: Đại thần phao tin nhờ chúng ta hỏi ngươi, Lâm Uyên đại hiệp.
Ngũ Thi Lâm chóng mặt.
[Nữ thần mỉm cười]: Ngươi có nguyện ý gả cho Lam Phong hiểu nguyệt không?
Không còn chút sức lực để chú ý tới đội ngũ này nữa.
[Nữ thần mỉm cười]: Lam Phong, ngươi nguyện ý cưới Lâm Uyên Ngư Nhi không?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Sư huynh, phối hợp với chúng ta đi…
[Lam phong Hiểu Nguyệt]: Ừh.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Các ngươi muốn nghĩ thế nào thì cứ nghĩ như thế đi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: hắc hắc hắc hắc hắc…
[Vũ Nhất Kiếm]: Lão bà, em cười rất WS (Mog: WS – Hèn mọn, bỉ ổi)
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tránh ra đi.
Lúc này, Ngũ Thi Lâm rất muốn ấn vào nút ‘Rời khỏi đội ngũ’ sau đó cường P Chi Thảo Đinh Lan.
Không dạy dỗ là không được.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm a, sư huynh đã cố gắng miễn cưỡng đồng ý cưới ngươi, sao ngươi còn không chấp nhận đi?
[Chi Thảo Đinh Lan]: Thải Thảo nhất định cũng không để ý đâu, hắc hắc.
Ngũ Thi Lâm chuẩn bị bốc hỏa.
Vì thế, bên kia Chi Thảo Đinh Lan nhận được một thông báo của hệ thống.
[Hệ thống]: Lâm Uyên Ngư Nhi cho bạn 30 cỏ nuôi súc vật.
[Hệ thống]: Lâm Uyên Ngư Nhi cho bạn 30 cỏ nuôi súc vật.
… Những dòng này liên tục xuất hiện.
Chờ đến khi hệ thống thông báo túi vật phẩm của đối phương đầy xong, Ngũ Thi Lâm mới ngừng động tác mua cỏ nuôi súc vật từ cửa hàng lưu động của hệ thống.
Cửa hàng lưu động của hệ thống, chính là cửa hàng khi nào gọi đến là sẽ đến, chỉ cần ấn một phím là có thể xuất hiện.
Cỏ nuôi súc vật không quý, một cây 0.1 lượng mà thôi.
Ngũ Thi Lâm không ngần ngại khi cho Chi Thảo Đinh Lan nhiều cỏ nuôi súc vật như vậy, không ngần ngại một chút nào.
Nếu Dương Chi không vứt số cỏ nuôi súc vật này đi mà để túi vật phẩm đầy như vậy, thì đến lúc nàng đến chỗ NPC lĩnh thưởng hệ thống sẽ tự động cho rằng Chi Thảo Đinh Lan không cần nhận thưởng nữa.
Chi Thảo Đinh Lan lập tức ngậm miệng lại, sau đó lên kênh đội ngũ nịnh nọt Lâm Uyên Ngư Nhi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm, ta sai rồi.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Ngươi đừng ném nữa, ta biết là ta sai rồi!
[Ngọc thu lâm phong]: Ném cái gì?
[Lâm Uyên Ngư Nhi]: Ngại quá, vừa mới gián đoạn tính thần kinh thác loạn phát tác, chọn nhầm mục tiêu, vốn định ném số cỏ nuôi súc vật cho bò nhưng lại chọn nhầm Chi Thảo Đinh Lan thôi mà.
[Chi Thảo Đinh Lan]: …
[Chi Thảo Đinh Lan]: Tiểu Lâm, ngươi không cần phải lòng vòng như thế để mắng ta đâu a… Trái tim của ta rất đau a.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Tốt lắm, mọi người im lặng.
[Lam Phong Hiểu Nguyệt]: Vừa mới xem qua web, năm nay hoạt động lễ hội thất tịch không giống năm ngoái. Mọi người chú ý nhé! (Mog: Thất tịch: Ngày 7/7, hình như là ngưu lang chức nữ, Valentine của trung quốc)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.