Chương 16: Đan tình giày vò
Lạc Ức
21/09/2024
Tình trạng hiếu học của Vĩ Ân giờ đây đã cao hơn dạo trước trong lòng nàng ta thì vui vẻ vô cùng thường xuyên tặng quà A Lam trong khi nàng ta đang vui bởi Dạ Hành thần quân đã khen không ngớt thì nơi Từ Noãn Các nàng Mèo cũng chìm trong biển tình,Thanh Ly tiến bộ vượt trội Dạ Hành cũng quan tâm Lạc Miên hơn mặc dù chàng ta vẫn giữ khoảng cách nhưng không đáng kể
-Lạc Miên tỷ tỷ hôm nay chúng ta sẽ học gì ?
Thanh Ly tay cầm chong chóng do huynh trưởng làm líu lo vọng tới
-Có phải ngày thường dạy muội nhiều quá đến nỗi vậy không?
Lạc Miên đang ngồi ăn táo cũng phải bật cười tính cách nàng hiếu động đi đến đâu pha trò đến đó khiến Thanh Ly càng thích thú hơn
-Hôm nay chúng ta sẽ ra ngoài chơi chịu không?
Nàng nháy mắt với Thanh Ly cô bé nghe xong vứt luôn cái chong chóng đang chơi dở chạy tót ra ngoài còn nàng cũng chạy theo sau,Nàng trèo lên cây hái lê cho cô bé ăn,hái hoa cho cô bé chơi ung dung như vậy vô tình chạm mặt Vĩ Ân cũng đang đi tản bộ với A Lam,Thanh Ly thấy nàng ta liền kéo Lạc Miên đi về phía khác
-Chờ đỡ!
Vĩ Ân lên tiếng hỏi
-Thanh Ly và cô đây là ai?
-Đây là Lạc Miên tỷ tỷ của ta có chuyện gì sao Công Chúa?
-Lạc Miên tham kiến Công Chúa
-Hai người chắc ngang tuổi nhau ha
-A ra là Lạc Miên cô nương sao nghe nói cô dạy Thanh Ly hôm nay ta mới được gặp nhan sắc cũng không tầm thường
-Tài sắc của Công Chúa cũng tuyệt thế
-Đương nhiên rồi tộc Khổng Tước ta cao quý như vậy mà lại so bì với vài tộc tép riêu
Biết nàng ta đang nói mình Thanh Ly đã nhịn không nổi thay cho Lạc Miên
-Nếu Công Chúa muốn vượt trội như thần tiên thực thụ vậy trở về luyện thêm đi! Lạc Miên ta muốn xem cái này đi nào
Dứt câu cô bé kéo nàng đi không kịp chờ phản ứng của Vĩ Ân,Lạc Miên lại không nhịn nữa nhẹ tay khiến trái lê trên cành rơi trúng đầu nàng ta khiến nàng ta vừa ăn cục tức nay còn tức hơn A Lam đã nhìn thấy Lạc Miên trong tâm trí cô ta đang muốn tiếp cận nàng nhưng hiện tại đang ở cạnh Vĩ Ân nên mới hỏi han
-Cũng chỉ là một tiểu yêu hèn mọn mà cũng dám so bì với bổn công chúa
-Công Chúa đừng tức giận như vậy sẽ nhăn mặt huỷ dung đó nàng ta là ai vậy ạ?
-Ta nào biết chứ có chút nhan sắc thì làm được gì chứ nhìn thôi cũng thấy chán ghét rồi có cách gì diệt trừ mối hoạ này không?
A Lam ghé tai thì thầm nghe xong Vĩ Ân thoả mãn hẳn nàng ta còn cười đắc ý,Lạc Miên sau khi gặp Vĩ Ân loáng thoáng thấy cận hầu nàng ta có đôi nét giống một người nào đó rất quen mắt nhưng chưa nhớ ra ai
-Tỷ tỷ! Nhìn kia đó là ảo cảnh sao?
Lạc Miên theo hướng tay cô bé chỉ mà ngước lên bầu trời trước mặt nàng đầy những đám mây hồng vàng xen kẽ nhau những tiên nữ tí hon cùng những đôi cánh bướm bay lượn những âm thanh đến từ những loài chim líu lo vang thấu như một buổi hoà tấu nàng nở một nụ cười tươi cùng Thanh Ly xoay vòng những nàng tiên kia thấy nhan sắc trong sáng của nàng vẫy gọi các tiên khác đến cùng hoà ca Thanh Ly cảm thấy vui vô cùng còn nàng cảm thấy bình yên lắm nhưng chẳng hiểu sao bên trong trái tim nàng vẫn trống rỗng lạ thường
Từ khi nàng đi đến nay ngày nào Tiêu Duật cũng đứng trên lầu nhìn xuống trong tâm trí hắn lấp đầy hình bóng của nàng chẳng hiểu tại sao lại vậy rõ ràng hắn bị nàng cho uống đan tình rõ ràng Trành Yển đưa chế ra loại đan giải tình mà sao hắn vẫn không ngừng sốt ruột hắn nhớ cái ngày hắn trò chuyện với Trành Yển
/-“Chủ nhân lệnh ta đến rốt cuộc có gì sao?
-Lạc Miên cô ấy đã đi bao lâu rồi?
-Cũng đã bảy ngày rồi Chủ Nhân
-Thật chẳng hiểu sao mỗi lần bên cạnh cô ấy ta rất nóng ruột bên trong như muốn loạn nhịp vậy thậm chí ta còn muốn chiếm lấy cô ấy làm của riêng mặc dù ta muốn khai thác nội lực lấy cạn thứ đó nhưng tại sao ta lại đau đầu vì thế chứ Trành Yển cô nói đi
-Dạo trước khi mà nàng ấy đến chỗ thuộc hạ vô tình thấy ta đang chế đan đâm ra tò mò nhân lúc ta không để ý lấy một viên đi rồi
-Ý ngươi là sao?
-Thuộc hạ e rằng cô ấy muốn chọc Ngài nên lấy đan cho Ngài ăn rồi
-C..công dụng nó như nào?
-Khiến người ăn phải nảy sinh tình ái nhưng dùng sai mục đích có thể khiến người trúng đan bị thao túng thuộc hạ nghĩ cô ấy chỉ muốn trêu đùa lại không có ý định hại Chủ Nhân!
-Chẳng phải nàng ta ăn cơm với ta sao?
-V..vậy có thể cũng dính đan rồi nhưng lại không biết thuộc hạ sẽ chế đan giải ngay cho Chủ Nhân
-Mau đi đi ta hết chịu nổi rồi”/
-“Lạc Miên chờ cô quay về ta sẽ giết chết cô! Cô dám mưu kế lên ta mà nhưng tại sao ta đã uống nửa tháng nay vẫn không nguôi ngoai được”
-Tham kiến Chủ Nhân!
Tường Phi đang hành lễ với Tiêu Duật nàng ta từ khi biết Lạc Miên đi mất trong lòng nghĩ có thể lấy lại uy quyền bên cạnh Tiêu Duật thời gian Ma Quân bên cạnh nàng khiến Tường Phi cảm thấy rất chán nản nàng ta không thể lấy da nàng Lạc đắp lên mặt nên dùng thuật cải trang thành mặt Lạc Miên đứng trước mặt Tiêu Duật
-Chủ Nhân sao vậy ạ?
Tiêu Duật khi nhìn lại gương mặt lanh lợi này liền lại gần muốn chạm vào nó nhưng nhìn lại bộ y phục hớ hênh kia quay ngoắt đi khiến Tường Phi khó hiểu rõ ràng chỉ một chút nữa thôi mà tại sao lại quay đi lẽ nào Tiêu Duật không hề thích Lạc Miên
-Ngươi đang làm trò gì vậy Tường Phi?
Hắn gằn giọng hỏi ả
-A chỉ là thuộc hạ phác hoạ dung mạo của Lạc Miên cô nương
-Ngươi nhàn rỗi quá à? Đừng bao giờ mang gương mặt đó đến diện kiến ta nếu ngươi không muốn tự mình giết mình ! Cút!
-Thuộc hạ không cố ý! Thuộc hạ đi ngay
-“Đúng là rất giống”
Rất giống nàng nhưng nàng lanh lợi không xu nịnh càng không lộ thân như Tường Phi,ánh mắt kiều mị đó mãi mãi không phải Lạc Miên nhưng vừa nhìn gương mặt đó hắn đã dường như không kiểm soát được hành động của bản thân hắn còn Lạc Miên sau khi một ngày vui chơi thoả thích nàng trở về chính mình ngồi nghịch mấy cuộn len còn Thanh Ly đang ngồi luyện chữ
-Hôm nay chơi có vui không A Ly?
-Có Lạc Miên tỷ tỷ là vui rồi ạ nay huynh trưởng về sớm vậy
-Cũng không bận mấy
Dạ Hành nhìn Lạc Miên đang đắm chìm trong những cuộn len do y mang đến nhìn nàng say sưa như vậy hắn cũng chỉ mỉm cười
-Lạc Miên!
-Lạc Miên!
-a?
Đang nghịch len nàng ngước lên ngơ ngác như chú nai tơ hắn có hơi dao động vì hành động vô tri và nét mặt đáng yêu của nàng
-Lạc Miên tỷ tỷ hôm nay chúng ta sẽ học gì ?
Thanh Ly tay cầm chong chóng do huynh trưởng làm líu lo vọng tới
-Có phải ngày thường dạy muội nhiều quá đến nỗi vậy không?
Lạc Miên đang ngồi ăn táo cũng phải bật cười tính cách nàng hiếu động đi đến đâu pha trò đến đó khiến Thanh Ly càng thích thú hơn
-Hôm nay chúng ta sẽ ra ngoài chơi chịu không?
Nàng nháy mắt với Thanh Ly cô bé nghe xong vứt luôn cái chong chóng đang chơi dở chạy tót ra ngoài còn nàng cũng chạy theo sau,Nàng trèo lên cây hái lê cho cô bé ăn,hái hoa cho cô bé chơi ung dung như vậy vô tình chạm mặt Vĩ Ân cũng đang đi tản bộ với A Lam,Thanh Ly thấy nàng ta liền kéo Lạc Miên đi về phía khác
-Chờ đỡ!
Vĩ Ân lên tiếng hỏi
-Thanh Ly và cô đây là ai?
-Đây là Lạc Miên tỷ tỷ của ta có chuyện gì sao Công Chúa?
-Lạc Miên tham kiến Công Chúa
-Hai người chắc ngang tuổi nhau ha
-A ra là Lạc Miên cô nương sao nghe nói cô dạy Thanh Ly hôm nay ta mới được gặp nhan sắc cũng không tầm thường
-Tài sắc của Công Chúa cũng tuyệt thế
-Đương nhiên rồi tộc Khổng Tước ta cao quý như vậy mà lại so bì với vài tộc tép riêu
Biết nàng ta đang nói mình Thanh Ly đã nhịn không nổi thay cho Lạc Miên
-Nếu Công Chúa muốn vượt trội như thần tiên thực thụ vậy trở về luyện thêm đi! Lạc Miên ta muốn xem cái này đi nào
Dứt câu cô bé kéo nàng đi không kịp chờ phản ứng của Vĩ Ân,Lạc Miên lại không nhịn nữa nhẹ tay khiến trái lê trên cành rơi trúng đầu nàng ta khiến nàng ta vừa ăn cục tức nay còn tức hơn A Lam đã nhìn thấy Lạc Miên trong tâm trí cô ta đang muốn tiếp cận nàng nhưng hiện tại đang ở cạnh Vĩ Ân nên mới hỏi han
-Cũng chỉ là một tiểu yêu hèn mọn mà cũng dám so bì với bổn công chúa
-Công Chúa đừng tức giận như vậy sẽ nhăn mặt huỷ dung đó nàng ta là ai vậy ạ?
-Ta nào biết chứ có chút nhan sắc thì làm được gì chứ nhìn thôi cũng thấy chán ghét rồi có cách gì diệt trừ mối hoạ này không?
A Lam ghé tai thì thầm nghe xong Vĩ Ân thoả mãn hẳn nàng ta còn cười đắc ý,Lạc Miên sau khi gặp Vĩ Ân loáng thoáng thấy cận hầu nàng ta có đôi nét giống một người nào đó rất quen mắt nhưng chưa nhớ ra ai
-Tỷ tỷ! Nhìn kia đó là ảo cảnh sao?
Lạc Miên theo hướng tay cô bé chỉ mà ngước lên bầu trời trước mặt nàng đầy những đám mây hồng vàng xen kẽ nhau những tiên nữ tí hon cùng những đôi cánh bướm bay lượn những âm thanh đến từ những loài chim líu lo vang thấu như một buổi hoà tấu nàng nở một nụ cười tươi cùng Thanh Ly xoay vòng những nàng tiên kia thấy nhan sắc trong sáng của nàng vẫy gọi các tiên khác đến cùng hoà ca Thanh Ly cảm thấy vui vô cùng còn nàng cảm thấy bình yên lắm nhưng chẳng hiểu sao bên trong trái tim nàng vẫn trống rỗng lạ thường
Từ khi nàng đi đến nay ngày nào Tiêu Duật cũng đứng trên lầu nhìn xuống trong tâm trí hắn lấp đầy hình bóng của nàng chẳng hiểu tại sao lại vậy rõ ràng hắn bị nàng cho uống đan tình rõ ràng Trành Yển đưa chế ra loại đan giải tình mà sao hắn vẫn không ngừng sốt ruột hắn nhớ cái ngày hắn trò chuyện với Trành Yển
/-“Chủ nhân lệnh ta đến rốt cuộc có gì sao?
-Lạc Miên cô ấy đã đi bao lâu rồi?
-Cũng đã bảy ngày rồi Chủ Nhân
-Thật chẳng hiểu sao mỗi lần bên cạnh cô ấy ta rất nóng ruột bên trong như muốn loạn nhịp vậy thậm chí ta còn muốn chiếm lấy cô ấy làm của riêng mặc dù ta muốn khai thác nội lực lấy cạn thứ đó nhưng tại sao ta lại đau đầu vì thế chứ Trành Yển cô nói đi
-Dạo trước khi mà nàng ấy đến chỗ thuộc hạ vô tình thấy ta đang chế đan đâm ra tò mò nhân lúc ta không để ý lấy một viên đi rồi
-Ý ngươi là sao?
-Thuộc hạ e rằng cô ấy muốn chọc Ngài nên lấy đan cho Ngài ăn rồi
-C..công dụng nó như nào?
-Khiến người ăn phải nảy sinh tình ái nhưng dùng sai mục đích có thể khiến người trúng đan bị thao túng thuộc hạ nghĩ cô ấy chỉ muốn trêu đùa lại không có ý định hại Chủ Nhân!
-Chẳng phải nàng ta ăn cơm với ta sao?
-V..vậy có thể cũng dính đan rồi nhưng lại không biết thuộc hạ sẽ chế đan giải ngay cho Chủ Nhân
-Mau đi đi ta hết chịu nổi rồi”/
-“Lạc Miên chờ cô quay về ta sẽ giết chết cô! Cô dám mưu kế lên ta mà nhưng tại sao ta đã uống nửa tháng nay vẫn không nguôi ngoai được”
-Tham kiến Chủ Nhân!
Tường Phi đang hành lễ với Tiêu Duật nàng ta từ khi biết Lạc Miên đi mất trong lòng nghĩ có thể lấy lại uy quyền bên cạnh Tiêu Duật thời gian Ma Quân bên cạnh nàng khiến Tường Phi cảm thấy rất chán nản nàng ta không thể lấy da nàng Lạc đắp lên mặt nên dùng thuật cải trang thành mặt Lạc Miên đứng trước mặt Tiêu Duật
-Chủ Nhân sao vậy ạ?
Tiêu Duật khi nhìn lại gương mặt lanh lợi này liền lại gần muốn chạm vào nó nhưng nhìn lại bộ y phục hớ hênh kia quay ngoắt đi khiến Tường Phi khó hiểu rõ ràng chỉ một chút nữa thôi mà tại sao lại quay đi lẽ nào Tiêu Duật không hề thích Lạc Miên
-Ngươi đang làm trò gì vậy Tường Phi?
Hắn gằn giọng hỏi ả
-A chỉ là thuộc hạ phác hoạ dung mạo của Lạc Miên cô nương
-Ngươi nhàn rỗi quá à? Đừng bao giờ mang gương mặt đó đến diện kiến ta nếu ngươi không muốn tự mình giết mình ! Cút!
-Thuộc hạ không cố ý! Thuộc hạ đi ngay
-“Đúng là rất giống”
Rất giống nàng nhưng nàng lanh lợi không xu nịnh càng không lộ thân như Tường Phi,ánh mắt kiều mị đó mãi mãi không phải Lạc Miên nhưng vừa nhìn gương mặt đó hắn đã dường như không kiểm soát được hành động của bản thân hắn còn Lạc Miên sau khi một ngày vui chơi thoả thích nàng trở về chính mình ngồi nghịch mấy cuộn len còn Thanh Ly đang ngồi luyện chữ
-Hôm nay chơi có vui không A Ly?
-Có Lạc Miên tỷ tỷ là vui rồi ạ nay huynh trưởng về sớm vậy
-Cũng không bận mấy
Dạ Hành nhìn Lạc Miên đang đắm chìm trong những cuộn len do y mang đến nhìn nàng say sưa như vậy hắn cũng chỉ mỉm cười
-Lạc Miên!
-Lạc Miên!
-a?
Đang nghịch len nàng ngước lên ngơ ngác như chú nai tơ hắn có hơi dao động vì hành động vô tri và nét mặt đáng yêu của nàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.