Mộng Sinh Nhuỵ Tình

Chương 26: Hạnh phúc trong đêm

Lạc Ức

22/09/2024

Tường Phi đắc ý trong lòng bởi Phong Lôi đã tự mình thoát ra biết tin con trai mình thoát ra phụ thân nổi giận vô cùng Phụng Chi đang chăm sóc vườn dâu thấy có điều không ổn an ủi cha mình

Phụ thân xin bớt giận! Con đoán ca ca sẽ không làm gì bất trắc đâu huynh ấy hẳn sẽ biết tồn ti trước sau sẽ không tuỳ tiện hành động theo cảm tính Ta có thể không lo lắng hay sao? Nó thân là trưởng nam mà hành xử lỗ mãng như vậy nếu nó mà đến chỗ Thiên Đế thật thì ta biết giấu mặt vào đâu đây Phụ thân chẳng phải Ân nhi đang ở chỗ Thiên Hậu hay sao? Con tin bà ấy sẽ không trách phạt đại ca hơn nữa Vĩ Ân ở đó bà ấy có thể tàn nhẫn nhìn Đại Ca bị hành quyết sao? Phụng Chi à,con nghĩ Thiên Hậu sẽ tha tội chết cho Phong Lôi hay sao? Tội chết mà trốn tội sống khó tha ta đã già chừng này tuổi mà còn phải lo lắng cho nó nữa ta không hiểu Nguyệt Sa gì đó có gì khiến nó thành ra như vậy "Nguyệt Sa? Chẳng phải cô ấy đã chết từ lâu sao?" Trong lúc Phụng Chi giữ chân Cha mình thì Phong Lôi đã tìm được một căn nhà trú ẩn căn nhà này ở dưới chân núi bọn họ ở đó tạm thời còn ở Ma Giới trời đã chập tối

Tối rồi sao? Lạc Miên tiên tử! Đến giờ cơm mời dùng! Được! Đa tạ Lạc Miên nhìn bóng dáng tì nữ khuất xa dần rồi lại nhìn bàn đầy những thức ăn nàng thở dài tình hình tộc nhân đang sắp lâm nguy,Thần Giới nổi loạn nàng làm gì còn tâm trạng ăn cơm chứ lúc này nàng muốn đi đâu đó cho khuây khỏa nàng liền nghĩ tới Tiêu Duật

-"Liệu bây giờ ta đến đó Tiêu Duật có nghi ngờ ta không? Mà có hay không thì hiện tại cũng không quan trọng nữa quan trọng nhất có thể kéo dài thời gian để tộc Miêu kịp thời di chuyển nơi khác chắc chỉ còn cách này thôi vậy sẽ khó khăn thời gian đầu nhưng mong mọi thứ ổn thoả"

Nàng liền đi đến chỗ hắn lúc này hắn đang đọc sách thì thấy nàng tung tăng đi đến xua tan bầu không khí căng thẳng và xua tan những suy nghĩ rối ren trong hắn, Tiêu Duật mỉm cười nhìn nàng

Đến rồi sao? Ăn cơm xong chưa? Ăn xong rồi! Huynh đang đọc sách sao? Muốn đọc cùng không? Ta ghét đọc sách lắm huynh cũng biết mà Bảo sao tu vi vẫn thấp lắm.

Hắn xoa đầu nàng đưa nàng đi dạo vừa đi vừa nói chuyện hắn cảm thấy bên cạnh nàng hạnh phúc hơn tất cả có thể bên nàng thấy nàng cười đã mãn nguyện lắm rồi nhưng liệu rằng những việc hắn làm nàng biết được liệu nàng còn muốn bên hắn không? Liệu nàng còn cười thoải mái với hắn nữa không? Nếu Lạc Miên biết hắn lợi dụng tộc nhân nàng biết luyện trùng độc âm thầm lên từng người một liệu nàng có tha thứ cho hắn không? Nếu nàng biết chiến tranh Thần Ma lặp lại lần nữa và hắn chủ đích liệu nàng có còn muốn gặp hắn nữa không?

Lạc Miên này! Hả? Nang ngay tho quay dau ra nhin han

-Sau này cho dù chuyện gì xảy ra ta vẫn sẽ bảo vệ cô!

Hắn vừa nói xong trong lòng nàng hiểu ra gì đó

Vậy ta.cũng sẽ bảo vệ huynh Tiêu Duật à! Ta hỏi thật cô có tin ta không? Nếu... Nàng che miệng hắn lại

Ta nói ta tin huynh vậy còn huynh? Huynh có tin ta không? Huynh sẽ không làm hại ta chứ? Cô đối với ta tốt như thế sao ta có thể làm hại cô chứ? Lúc nào ta cũng tin cô mặc dù ta hơi tò mò Về danh tính của ta sao? Vậy. ta hỏi huynh nhé Hỏi đi Biết được ta là ai rồi huynh có gây chiến không? Huynh có làm hại chúng sinh vô tội không? Nếu trên thương trường huynh có chĩa kiếm về phía ta không? Hắn biết nàng đang hỏi ngược hắn một chút nào đó hắn bối rối không biết phải trả lời làm sao hắn đã âm thầm giấu nàng biết bao nhiêu chuyện Tiêu Duật sẽ không chĩa kiếm vào nàng nhưng liệu nàng có tha thứ cho sự dối trá đó của hắn không? Nàng có tha thứ và đồng ý bên cạnh hắn đời đời kiếp kiếp không



-Không! Chẳng phải cô rất yêu chúng sinh sao? Vậy ta sẽ không giết hại bọn họ vô tội! Càng không chĩa kiếm vào cô

Hắn gần nàng hôn nhẹ lên trán nàng khiến nàng vừa bất ngờ vừa e ngại

-Vậy cô đừng rời xa ta có được không Lạc Miên?

Hắn ôm nàng vào lòng nói lời chân tình phát ra từ trái tim hắn, nàng vỗ về hắn nói nhỏ

-Được!

Dù cả hai đều tin tưởng nhau nhưng số phận không cho những điều họ muốn được toại nguyện bởi sáng mai đây hắn đã đi từ sớm còn nàng lén theo hắn theo dõi tình hình sao nàng đành lòng nhìn gia quyến bị chết chứ hắn đi cùng Khuyển Cầm mặc dù nàng không hiểu sao Khuyển Cầm xuất hiện nhưng có hắn thì không đơn giản là chuyến thăm bình thường bọn họ một chủ một tớ tạm dừng tạm một hang động gần Miêu tộc

Chủ Nhân nơi này có gì đó bất thường! Vậy chúng ta vào xem ! Hai người bước vào cửa hang thấy bên trong kiến trúc đồ sộ nhưng nơi này đã quá lâu không ai sống nên là nơi yêu ma hành hoành bước vào Nàng cảm thấy có phần dựng lông nhưng vẫn đủ can đảm đi tiếp lúc này nàng nghe thấy có tiếng bên ngoài đang đi vào nàng núp sau tảng đá

-Ai ?

Khuyển Cầm vừa vung lưỡi liềm vừa lớn giọng

-Ma yêu? Tiêu Duật?

Nghe thấy tiếng Tiêu Duật bình thản quay lưng lại

-Chẳng phải là Dạ Hành thần quân sao? Sao đột nhiên xuất hiện nơi này vậy hai ta có duyền nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Sinh Nhuỵ Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook