Mộng Thiên Thu - Một Kiếp Nhân Sinh
Chương 9: Gặp Lại Cố Nhân.
Tiểu Vũ Miêu Miêu
21/07/2019
- Các vị hoàng tử vui vẻ trò chuyện với nàng, duy chỉ có một thân ảnh vẫn là lạnh lùng không bước tới nói chuyện với bọn họ. Một hồi lâu sau mọi người lại duy chuyển về nơi đại tiệc đang diễn ra, một đám mệnh phụ, phu nhân đều nhân cơ hội tặng quà cho nàng và Mộ Dung tướng gia để làm quen. Thái hậu hôm vui rất vui vẻ, nàng đứng dậy nói.
Bẩm thái hậu, hoàng thượng, quý phi nương nương, con muốn dâng tặng cho người một ca khúc không biết có được không?
- Thái hậu và hoàng thượng nghe thế ngạc nhiên hỏi.
Con cũng biết đàn sao?
- Nàng cười.
Con không những biến đàn, cầm, kỳ, thư, họa, tứ đại tài nghệ con đều biết hết.
- Nghe nàng nói thế tất cả mọi người đều ồ lên, họ không ngờ nàng là con gái của võ tướng mà lại có được tài nghệ tinh thông như vậy, bình thường đã biết võ nghệ là hay lắm rồi, tất cả đều vỗ tay cổ vũ nàng lên biểu diễn, nhưng mặt khác cũng có những ánh mắt đang chờ thọc gậy bánh xe nàng, Mộ DUng tướng quân cha nàng nghe nàng nói thế ngẩn người quay đầu nhìn mẹ nàng hỏi.
Phu nhân, từ khi nào Nguyệt Anh lại có thể tinh thông cầm, kỳ, thư, họa vậy?
- Mẹ nàng không biết, chỉ lắc đầu nói.
Thiếp cũng không biết con bé làm sao có thể tinh thông được tứ đại tài nghệ .
- Mộ Dung tướng quân thở dài, ông chỉ hy vọng nàng đừng đắc thắng quá mà hại bản thân, nghe thấy tiếng ông thở dài, bá phụ nàng an ủi nói.
Ta tin con bé sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu.
Đại ca, ta không sợ bé làm chúng ta thất vọng chỉ sợ làm thái hậu và hoàng thượng nổi giận mà thôi.
- Bá Phụ của nàng gật đầu nói.
Ta tin con bé biết tự lượng sức.
- Ông cũng hy vọng nàng biết tự lượng sức, hy vọng không có chuyện gì xảy ra. Quý phi nương nương vui vẻ nói.
Còn không mau mang cổ cầm đến cho Thuần Nghi a.
Vâng, nô tỳ lập tức đi ngay.
- Một vị cung nữ lui ra đi lấy đàn cho nàng, một lúc sau đã đem chiếc cổ cầm lên, nàng còn nhớ ra năm xưa nàng cũng là dùng nó mà đàn.Nàng ngồi xuống bắt đầu gảy nhẹ dây đàn, từng lời nhẹ lung linh trôi nổi trong gió truyền đến tai của người nghe quả là cực phẩm, một giọng ca nhè nhẹ cất lên.
♪♪
Bẩm thái hậu, hoàng thượng, quý phi nương nương, con muốn dâng tặng cho người một ca khúc không biết có được không?
- Thái hậu và hoàng thượng nghe thế ngạc nhiên hỏi.
Con cũng biết đàn sao?
- Nàng cười.
Con không những biến đàn, cầm, kỳ, thư, họa, tứ đại tài nghệ con đều biết hết.
- Nghe nàng nói thế tất cả mọi người đều ồ lên, họ không ngờ nàng là con gái của võ tướng mà lại có được tài nghệ tinh thông như vậy, bình thường đã biết võ nghệ là hay lắm rồi, tất cả đều vỗ tay cổ vũ nàng lên biểu diễn, nhưng mặt khác cũng có những ánh mắt đang chờ thọc gậy bánh xe nàng, Mộ DUng tướng quân cha nàng nghe nàng nói thế ngẩn người quay đầu nhìn mẹ nàng hỏi.
Phu nhân, từ khi nào Nguyệt Anh lại có thể tinh thông cầm, kỳ, thư, họa vậy?
- Mẹ nàng không biết, chỉ lắc đầu nói.
Thiếp cũng không biết con bé làm sao có thể tinh thông được tứ đại tài nghệ .
- Mộ Dung tướng quân thở dài, ông chỉ hy vọng nàng đừng đắc thắng quá mà hại bản thân, nghe thấy tiếng ông thở dài, bá phụ nàng an ủi nói.
Ta tin con bé sẽ không làm chúng ta thất vọng đâu.
Đại ca, ta không sợ bé làm chúng ta thất vọng chỉ sợ làm thái hậu và hoàng thượng nổi giận mà thôi.
- Bá Phụ của nàng gật đầu nói.
Ta tin con bé biết tự lượng sức.
- Ông cũng hy vọng nàng biết tự lượng sức, hy vọng không có chuyện gì xảy ra. Quý phi nương nương vui vẻ nói.
Còn không mau mang cổ cầm đến cho Thuần Nghi a.
Vâng, nô tỳ lập tức đi ngay.
- Một vị cung nữ lui ra đi lấy đàn cho nàng, một lúc sau đã đem chiếc cổ cầm lên, nàng còn nhớ ra năm xưa nàng cũng là dùng nó mà đàn.Nàng ngồi xuống bắt đầu gảy nhẹ dây đàn, từng lời nhẹ lung linh trôi nổi trong gió truyền đến tai của người nghe quả là cực phẩm, một giọng ca nhè nhẹ cất lên.
♪♪
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.