Chương 30: Lên Đỉnh (Cưỡng Hiếp Trong Mơ, Làm Từ Đằng Sau)
Aki Tưởng Hát Trân Châu Nãi Trà
01/10/2023
Cô đang nằm mơ sao?
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, có một chiếc đèn bàn đang phát sáng, có thể nhìn ra là phòng làm việc của Kylo.
Lily bò dậy từ trên ghế sô pha.
Cô trông thấy đôi chân thon dài thẳng tắp của chính mình… Ừm, quả nhiên là đang nằm mơ.
“Ophelia.” Giọng nói của Kylo truyền đến từ phía sau.
Lily bất thình lình quay đầu lại, đụng phải lồng ngực của anh ta.
Anh ta đang từ từ cởi cà vạt và áo sơ mi ra. m thanh khi dây thắt lưng bị cởi ra vang lên lanh lảnh, rất nhanh, quần cũng rơi xuống đất. Anh ta tới gần một bước, dường như muốn đụng ngã cô.
Lily lùi lại theo bản năng.
Kylo vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên, say đắm nhìn gương mặt hoàn hảo thuộc về Ophelia.
Lily nói với bản thân phải “phân biệt rõ ràng” ra.
Bây giờ cô là Ophelia, không phải Lily.
Chỉ cần phối hợp tưởng tượng tình dục của người đàn ông này, cô sẽ không bị thương, đó là bài học đau đớn và thê thảm mà tên người cá dạy cho cô, mỗi lần cô cố gắng phản kháng, đều sẽ bị những chiếc răng nhọn cắn đến máu me đầm đìa.
Cô đã ý thức được những giấc mơ này chung quy là thuộc về người khác.
Cho dù cô giữ lại ý thức của bản thân, cũng sẽ bị chủ nhân giấc mơ điều khiển, rất khó để có thể thoát ra được.
Một khi phản kháng sẽ bị cưỡng ép xâm hại.
Cơn đau đớn này không khác gì hiện thực, cô tuyệt đối không muốn phải trải nghiệm thêm một lần nào nữa.
“Ophelia…” Kylo chăm chú nhìn cô, hơi cúi đầu rồi hôn lên môi của cô.
Lily cố nén sự ghê tởm, khẽ mở miệng.
Đầu lưỡi của anh ta lập tức đưa vào, thăm dò bên trong cô một cách dịu dàng. Bên trong vừa trơn vừa mềm, nước bọt của hai người hòa vào nhau, tiếng lép nhép làm Lily liên tục cảm thấy buồn nôn.
Cô chỉ có thể tự an ủi bản thân mình, chí ít là trông Kylo vừa sạch sẽ lại vừa khôi ngô, không phải là con ma men với cái miệng đầy răng vàng nào đó.
Nhưng thật ra, ngoại hình chẳng quan trọng chút nào.
Vì cô không dám mở mắt ra.
Mấy năm tiếp theo này, cô đều phải gặp cái người này trên lớp. Cô thật sự không hy vọng có thêm bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến ký ức đời sống bình thường.
Trong lúc Lily đang suy nghĩ lung tung, Kylo đã cởi khoá chiếc váy của cô.
Trong giấc mơ của anh ta, Ophelia lúc nào cũng mặc váy.
Lily không quen với kiểu dáng trang phục này cho lắm.
Kéo khóa kéo xuống, rồi cởi cái nút của chiếc váy lót ra, phụ tùng bằng ren bên trong cũng hết sức phức tạp, tầng tầng lớp lớp, nở rộ ra như một đoá hoa. Chiếc này váy phức tạp hơn so với tất cả trang phục mà cô đã từng mặc trong kiếp này cộng lại.
Cô lùi ra sau rồi bị đẩy lên chiếc ghế sô pha mềm mại.
Kylo vùi đầu vào ngực của cô, vừa hôn vừa vuốt ve bụng của cô. Khi anh ta sờ đến mảnh thịt nhỏ giữa hai chân cô, Lily không nhịn được mà run rẩy.
Kylo chú ý tới, thế là nhìn chằm chằm vào âm vật nhạy cảm, không ngừng vân vê, khẽ vặn rồi đè nó xuống. Lily không nhịn được rên rỉ một cách khó chịu, cô cảm giác giữa hai chân ngày càng trơn ướt, nơi bị anh ta ma sát càng ngày càng nóng, đầu óc cũng mê man.
“Em thích được sờ ở đây sao?” Kylo ngẩng đầu hỏi cô.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, có một chiếc đèn bàn đang phát sáng, có thể nhìn ra là phòng làm việc của Kylo.
Lily bò dậy từ trên ghế sô pha.
Cô trông thấy đôi chân thon dài thẳng tắp của chính mình… Ừm, quả nhiên là đang nằm mơ.
“Ophelia.” Giọng nói của Kylo truyền đến từ phía sau.
Lily bất thình lình quay đầu lại, đụng phải lồng ngực của anh ta.
Anh ta đang từ từ cởi cà vạt và áo sơ mi ra. m thanh khi dây thắt lưng bị cởi ra vang lên lanh lảnh, rất nhanh, quần cũng rơi xuống đất. Anh ta tới gần một bước, dường như muốn đụng ngã cô.
Lily lùi lại theo bản năng.
Kylo vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên, say đắm nhìn gương mặt hoàn hảo thuộc về Ophelia.
Lily nói với bản thân phải “phân biệt rõ ràng” ra.
Bây giờ cô là Ophelia, không phải Lily.
Chỉ cần phối hợp tưởng tượng tình dục của người đàn ông này, cô sẽ không bị thương, đó là bài học đau đớn và thê thảm mà tên người cá dạy cho cô, mỗi lần cô cố gắng phản kháng, đều sẽ bị những chiếc răng nhọn cắn đến máu me đầm đìa.
Cô đã ý thức được những giấc mơ này chung quy là thuộc về người khác.
Cho dù cô giữ lại ý thức của bản thân, cũng sẽ bị chủ nhân giấc mơ điều khiển, rất khó để có thể thoát ra được.
Một khi phản kháng sẽ bị cưỡng ép xâm hại.
Cơn đau đớn này không khác gì hiện thực, cô tuyệt đối không muốn phải trải nghiệm thêm một lần nào nữa.
“Ophelia…” Kylo chăm chú nhìn cô, hơi cúi đầu rồi hôn lên môi của cô.
Lily cố nén sự ghê tởm, khẽ mở miệng.
Đầu lưỡi của anh ta lập tức đưa vào, thăm dò bên trong cô một cách dịu dàng. Bên trong vừa trơn vừa mềm, nước bọt của hai người hòa vào nhau, tiếng lép nhép làm Lily liên tục cảm thấy buồn nôn.
Cô chỉ có thể tự an ủi bản thân mình, chí ít là trông Kylo vừa sạch sẽ lại vừa khôi ngô, không phải là con ma men với cái miệng đầy răng vàng nào đó.
Nhưng thật ra, ngoại hình chẳng quan trọng chút nào.
Vì cô không dám mở mắt ra.
Mấy năm tiếp theo này, cô đều phải gặp cái người này trên lớp. Cô thật sự không hy vọng có thêm bất kỳ điều gì ảnh hưởng đến ký ức đời sống bình thường.
Trong lúc Lily đang suy nghĩ lung tung, Kylo đã cởi khoá chiếc váy của cô.
Trong giấc mơ của anh ta, Ophelia lúc nào cũng mặc váy.
Lily không quen với kiểu dáng trang phục này cho lắm.
Kéo khóa kéo xuống, rồi cởi cái nút của chiếc váy lót ra, phụ tùng bằng ren bên trong cũng hết sức phức tạp, tầng tầng lớp lớp, nở rộ ra như một đoá hoa. Chiếc này váy phức tạp hơn so với tất cả trang phục mà cô đã từng mặc trong kiếp này cộng lại.
Cô lùi ra sau rồi bị đẩy lên chiếc ghế sô pha mềm mại.
Kylo vùi đầu vào ngực của cô, vừa hôn vừa vuốt ve bụng của cô. Khi anh ta sờ đến mảnh thịt nhỏ giữa hai chân cô, Lily không nhịn được mà run rẩy.
Kylo chú ý tới, thế là nhìn chằm chằm vào âm vật nhạy cảm, không ngừng vân vê, khẽ vặn rồi đè nó xuống. Lily không nhịn được rên rỉ một cách khó chịu, cô cảm giác giữa hai chân ngày càng trơn ướt, nơi bị anh ta ma sát càng ngày càng nóng, đầu óc cũng mê man.
“Em thích được sờ ở đây sao?” Kylo ngẩng đầu hỏi cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.