Chương 1: Mộng Xuân
Aki Tưởng Hát Trân Châu Nãi Trà
07/09/2023
Từ nhỏ Lily đã bị đưa vào học viện Thánh Chân.
Ký túc xá trường học tư nhân quý tộc chỉ nhận con nối dõi của các nhân vật nổi tiếng ở Đế quốc.
Cô luôn không biết cha mẹ mình là ai, bọn học sinh luôn mắng cô là con rơi, là con của gái điếm. Mỗi lần cô bị bắt nạt thì giáo viên sẽ nghiêm khắc trách mắng những tên đầu sỏ kia. Đây là một trong số ít giáo viên giúp cô.
Vừa tốt nghiệp học viên cấp hai đang chuẩn bị lên học viện cấp ba, Lily lại lo đến ngủ không được.
Cô biết nếu không thể đạt được thành tích tốt trong kì thì thì sẽ phải vào những lớp hạng bét. Điều kiện sinh tồn trong những lớp đó rất ác liệt, cô không thể chịu đựng được.
Mỗi ngày cô đều ôn tập đến khuya, có một hôm không cẩn thận ngủ quên trên bàn học.
Ngủ được một lúc, đột nhiên cô cảm thấy có người sờ eo cô.
Tay chui vào trong đồng phục rồi sờ vào da thịt mềm mại của cô, sau đó lại di chuyển lên ngực.
“Ưm…” Lily khẽ hừ một tiếng, ngẩng đầu liền nhìn thấy bộ âu phục đen thẳng tắp trước mặt.
Đây là một căn phòng học cô chưa từng nhìn thấy bao giờ, trên đỉnh đầu là tinh không đồ hình bán cầu. Một người đàn ông tóc đen đeo huy hiệu công nhân viên chức đứng bên cạnh cô, tay đút vào trong quần áo rồi khàn giọng gọi cô là “Ophelia”.
Người đàn ông này cực kỳ điển trai, nhưng lại vô cùng xa lạ. Sườn mặt rất sâu, đôi mắt như ngọc lục bảo lại có vẻ phong tình của người nước ngoài.
“Đừng…” Lily muốn giãy giụa nhưng không biết tại sao lại không thể nhúc nhích được.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa của cô, từ từ đẩy đồng phục của cô lên để lộ da thịt trắng nõn và bầu ngực đầy đặn làm cô tự ti — Quá to tròn rồi, hình dáng cũng rất đẹp, cô không thể so sánh được.
Cô nghiêng đầu nhìn mình trong gương ở cửa phòng học thì lại nhìn thấy một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh siêu xinh đẹp.
Đợi đã, người này có hơi quen mắt…
Đột nhiên Lily nhớ lại mỹ nhân cô từng thấy rất nhiều lần trên báo trường, là hoa khôi trong lớp - Ophelia - Đứa trẻ được nuôi dạy tốt trong học viện cao cấp. Nghe nói là một công chúa của quốc gia nào đó ở phía Bắc, thân phận cũng vô cùng cao quý.
“Ophelia… Hôm nay em trang điểm rất xinh đẹp.” Người đàn ông vuốt ve cô, tán tỉnh nói: “Trên thế giới này sẽ không có cô gái nào đẹp hơn em đâu.”
Ký túc xá trường học tư nhân quý tộc chỉ nhận con nối dõi của các nhân vật nổi tiếng ở Đế quốc.
Cô luôn không biết cha mẹ mình là ai, bọn học sinh luôn mắng cô là con rơi, là con của gái điếm. Mỗi lần cô bị bắt nạt thì giáo viên sẽ nghiêm khắc trách mắng những tên đầu sỏ kia. Đây là một trong số ít giáo viên giúp cô.
Vừa tốt nghiệp học viên cấp hai đang chuẩn bị lên học viện cấp ba, Lily lại lo đến ngủ không được.
Cô biết nếu không thể đạt được thành tích tốt trong kì thì thì sẽ phải vào những lớp hạng bét. Điều kiện sinh tồn trong những lớp đó rất ác liệt, cô không thể chịu đựng được.
Mỗi ngày cô đều ôn tập đến khuya, có một hôm không cẩn thận ngủ quên trên bàn học.
Ngủ được một lúc, đột nhiên cô cảm thấy có người sờ eo cô.
Tay chui vào trong đồng phục rồi sờ vào da thịt mềm mại của cô, sau đó lại di chuyển lên ngực.
“Ưm…” Lily khẽ hừ một tiếng, ngẩng đầu liền nhìn thấy bộ âu phục đen thẳng tắp trước mặt.
Đây là một căn phòng học cô chưa từng nhìn thấy bao giờ, trên đỉnh đầu là tinh không đồ hình bán cầu. Một người đàn ông tóc đen đeo huy hiệu công nhân viên chức đứng bên cạnh cô, tay đút vào trong quần áo rồi khàn giọng gọi cô là “Ophelia”.
Người đàn ông này cực kỳ điển trai, nhưng lại vô cùng xa lạ. Sườn mặt rất sâu, đôi mắt như ngọc lục bảo lại có vẻ phong tình của người nước ngoài.
“Đừng…” Lily muốn giãy giụa nhưng không biết tại sao lại không thể nhúc nhích được.
Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve nụ hoa của cô, từ từ đẩy đồng phục của cô lên để lộ da thịt trắng nõn và bầu ngực đầy đặn làm cô tự ti — Quá to tròn rồi, hình dáng cũng rất đẹp, cô không thể so sánh được.
Cô nghiêng đầu nhìn mình trong gương ở cửa phòng học thì lại nhìn thấy một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh siêu xinh đẹp.
Đợi đã, người này có hơi quen mắt…
Đột nhiên Lily nhớ lại mỹ nhân cô từng thấy rất nhiều lần trên báo trường, là hoa khôi trong lớp - Ophelia - Đứa trẻ được nuôi dạy tốt trong học viện cao cấp. Nghe nói là một công chúa của quốc gia nào đó ở phía Bắc, thân phận cũng vô cùng cao quý.
“Ophelia… Hôm nay em trang điểm rất xinh đẹp.” Người đàn ông vuốt ve cô, tán tỉnh nói: “Trên thế giới này sẽ không có cô gái nào đẹp hơn em đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.