Chương 1: Giấc Mộng Thứ Nhất: Nha Hoàn Thông Phòng Vs Đại Thiếu Gia
Kim Y Dạ Hành
20/05/2022
Lâm Kim là tiểu nha hoàn của Hướng gia, năm nay vừa tròn mười bảy tuổi, mỗi ngày đều vô cùng siêng năng thật thà làm việc của mình, là một tiểu nha hoàn vô cùng chuyên nghiệp. Diện mạo của nàng không tính là kinh diễm, nhưng có một gương mặt tròn nhỏ nhắn trắng nõn, không cần bôi son phấn cũng hồng hào phơn phớt làm người ta muốn cắn một cái. Làn da rất trắng, ngoài điều đó ra, nàng cảm thấy mình không còn điểm nào đặc biệt khác.
Chính nàng cũng không nghĩ ra, tại sao bỗng chốc nàng lại được chọn làm nha hoàn thông phòng của tiểu thiếu gia. Nàng không xinh đẹp, dáng người cũng bình thường, sao nàng lại có được vinh dự này?
Trong tiếng chúc mừng của đám tiểu tỷ muội, Lâm Kim cảm thấy mờ mịt và sợ hãi. Chức vụ nha hoàn thông phòng này làm những việc gì nhỉ. Tiểu thiếu gia Hướng gia Hướng Ca mà nàng hầu hạ nhỏ hơn nàng một tuổi, mùa hè năm nay mới tròn mười sáu.
Hướng phu nhân nghĩ đã đến lúc để chàng hiểu việc đời rồi, tránh cho chàng mỗi ngày không phải đọc sách thì cũng là đọc sách, suốt ngày lạnh lùng giống như tảng băng. Hướng phu nhân chọn tới chọn lui, rốt cuộc chọn được Lâm Kim. Hướng phu nhân muốn con trai mình thông hiểu sự tình, lại không muốn chàng trầm mê nữ sắc. Đương thời đang thịnh hành kiểu tiểu mỹ nhân eo nhỏ, yếu ớt cần được che chở. Dung mạo của Lâm Kim không quá sắc sảo lại hơi tròn trịa, dáng người rất tốt, cực kỳ tốt. Lâm Kim cứ thế vinh dự nhận chức.
Hướng phu nhân đặc biệt phái ma ma bên cạnh mình nhanh chóng tới truyền dạy ít thắc mắc cho nàng. Còn để lại cho nàng mấy bức xuân cung đồ trần trụi. Lâm Kim xem xong xấu hổ mặt đỏ tim đập, trái tim rất lâu không thể bình tĩnh lại. Lúc nam tử và nữ tử ở chung dĩ nhiên phải làm loại chuyện mắc cỡ này. Mặc dù sợ hãi, nhưng nàng vẫn phải bất đắc dĩ mà làm.
Trời đã tối, nha hoàn thông phòng mới nhậm chức đang hầu hạ chủ tử nhà mình rửa chân, sau khi để lại một ngọn đèn, cẩn thận từng li từng tí bò lên giường của tiểu thiếu gia Hướng Ca.
Ánh nến xua tan đêm tối, tiểu thiếu gia Hướng Ca xõa mái tóc đen nằm trên giường, lặng lẽ nhìn Lâm Kim, không nói một lời. Vẻ mặt thuần khiết tựa như không hề biết bọn họ sẽ làm gì tiếp theo, rõ ràng phu nhân đã nói trước mặt chàng từ sau này Lâm Kim sẽ là người thông phòng của chàng. Chỉ là Hướng Ca thiếu gia lớn lên rất đẹp, chỉ cần nhìn nàng thôi Lâm Kim đã có phần chịu không nổi.
Lý do Lâm Kim bị đám tiểu tỷ muội hâm mộ ghen ghét thù hận, chính là bởi vì vẻ ngoài vô cùng đẹp của thiếu gia Hướng Ca. Mặt như quan ngọc, đôi mắt đào hoa sâu như đầm nước tĩnh lặng, sống mũi thẳng tắp, miệng như cánh hoa. Khuyết điểm duy nhất chính là ít nói, lại còn lạnh như băng khiến người khác vừa nhìn trong lòng tự nhiên sẽ sinh ra kính ý, không dám tùy tiện thất lễ.
Lâm Kim cảm thấy hiện giờ bản thân đang chuẩn bị làm nhục thiếu gia nhà mình. Chính mình dung mạo tầm thường, có tài đức gì để có thể gánh vác trách nhiệm quan trọng như vậy.
Không bằng… Cứ như vậy?
Lâm Kim cười cứng nhắc.
“Thiếu gia… Em…”
Hướng Ca chỉ lặng thinh chớp chớp đôi mắt đẹp, cũng không có động tác gì. Vô tình, hai người lại nhìn nhau.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Lâm Kim nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của thiếu gia nhà mình ở khoảng cách gần, ngây dại. Tay vô thức chạm vào cơ thể của Hướng Ca. Sau khi nàng ý thức được tay mình đang đặt trên lồng ngực của Hướng Ca, nàng ngây ngẩn cả người.
Được rồi, bước tiếp theo nên làm thế nào…
Đi thôi, đến cũng đã đến. Móng vuốt heo còn có gan sờ lên người thiếu gia, nàng vẫn nên cẩn thận làm xong việc cần làm thôi.
Dựa, dựa theo xuân cung đồ, trước tiên nàng nên cởi y phục cho thiếu gia.
Lâm Kim là người hầu hạ thiếu gia số một, việc như cởi y phục tất nhiên làm rất trơn tru.
Nhưng mà, chưa đợi nàng tháo áo lót mỏng của thiếu gia ra, Hướng Ca đã bắt lấy móng heo nhỏ của nàng.
Thảm rồi thảm rồi, thiếu gia không đồng ý để nàng làm nhục chàng sao?
Lâm Kim lập tức đổ mồ hôi lạnh, đầu óc trống rỗng.
Hướng Ca khẽ mở môi mỏng: “Ngươi trước.” Giọng nói của chàng trầm thấp lại rõ ràng.
“Dạ, thiếu gia.” Sau khi Lâm Kim dịu dàng ngoan ngoãn đáp lời, mới đột nhiên phản ứng lại. Thiếu gia không phải đuổi nàng đi, mà là nói hai chữ ‘ngươi trước’? ? ? Không phải bảo nàng cởi y phục trước chứ? ? ? Đầu óc Lâm Kim xoay chuyển không đủ nhanh, đành phải ngập ngừng thu tay lại, đặt lên người mình.
Đầu tiên nàng cởi áo khoác trên người, tiếp theo đến trung y bên trong. Bởi vì trời nóng, Lâm Kim cũng không mặc nhiều lớp. Thoáng cái trên người chỉ còn lại quần lót và cái yếm màu xanh nhạt. Nàng nuốt một ngụm nước bọt, xấu hổ cởi nốt xuống.
Sau đó nàng nghe thấy tiểu thiếu gia nhà mình không đứng đắn nói: “Tiếp tục.”
-- Còn phải tiếp tục ư.
Da đầu Lâm Kim tê dại, không biết làm cách nào kìm nén cảm giác xấu hổ sâu trong lòng, hối hận vì sao vừa rồi mình không thổi tắt ngọn nến cuối cùng kia đi.
Mệnh lệnh của thiếu gia, Lâm Kim không dám cãi lời.
Lâm Kim chậm chạp cởi bỏ cái yếm xuống, một cặp thỏ lớn trắng nõn xinh đẹp đáng yêu nhảy ra ngoài, sau khi nàng cởi luôn quần lót, hai cánh tay không biết nên che lại phía trên hay là bên dưới.
Chính nàng cũng không nghĩ ra, tại sao bỗng chốc nàng lại được chọn làm nha hoàn thông phòng của tiểu thiếu gia. Nàng không xinh đẹp, dáng người cũng bình thường, sao nàng lại có được vinh dự này?
Trong tiếng chúc mừng của đám tiểu tỷ muội, Lâm Kim cảm thấy mờ mịt và sợ hãi. Chức vụ nha hoàn thông phòng này làm những việc gì nhỉ. Tiểu thiếu gia Hướng gia Hướng Ca mà nàng hầu hạ nhỏ hơn nàng một tuổi, mùa hè năm nay mới tròn mười sáu.
Hướng phu nhân nghĩ đã đến lúc để chàng hiểu việc đời rồi, tránh cho chàng mỗi ngày không phải đọc sách thì cũng là đọc sách, suốt ngày lạnh lùng giống như tảng băng. Hướng phu nhân chọn tới chọn lui, rốt cuộc chọn được Lâm Kim. Hướng phu nhân muốn con trai mình thông hiểu sự tình, lại không muốn chàng trầm mê nữ sắc. Đương thời đang thịnh hành kiểu tiểu mỹ nhân eo nhỏ, yếu ớt cần được che chở. Dung mạo của Lâm Kim không quá sắc sảo lại hơi tròn trịa, dáng người rất tốt, cực kỳ tốt. Lâm Kim cứ thế vinh dự nhận chức.
Hướng phu nhân đặc biệt phái ma ma bên cạnh mình nhanh chóng tới truyền dạy ít thắc mắc cho nàng. Còn để lại cho nàng mấy bức xuân cung đồ trần trụi. Lâm Kim xem xong xấu hổ mặt đỏ tim đập, trái tim rất lâu không thể bình tĩnh lại. Lúc nam tử và nữ tử ở chung dĩ nhiên phải làm loại chuyện mắc cỡ này. Mặc dù sợ hãi, nhưng nàng vẫn phải bất đắc dĩ mà làm.
Trời đã tối, nha hoàn thông phòng mới nhậm chức đang hầu hạ chủ tử nhà mình rửa chân, sau khi để lại một ngọn đèn, cẩn thận từng li từng tí bò lên giường của tiểu thiếu gia Hướng Ca.
Ánh nến xua tan đêm tối, tiểu thiếu gia Hướng Ca xõa mái tóc đen nằm trên giường, lặng lẽ nhìn Lâm Kim, không nói một lời. Vẻ mặt thuần khiết tựa như không hề biết bọn họ sẽ làm gì tiếp theo, rõ ràng phu nhân đã nói trước mặt chàng từ sau này Lâm Kim sẽ là người thông phòng của chàng. Chỉ là Hướng Ca thiếu gia lớn lên rất đẹp, chỉ cần nhìn nàng thôi Lâm Kim đã có phần chịu không nổi.
Lý do Lâm Kim bị đám tiểu tỷ muội hâm mộ ghen ghét thù hận, chính là bởi vì vẻ ngoài vô cùng đẹp của thiếu gia Hướng Ca. Mặt như quan ngọc, đôi mắt đào hoa sâu như đầm nước tĩnh lặng, sống mũi thẳng tắp, miệng như cánh hoa. Khuyết điểm duy nhất chính là ít nói, lại còn lạnh như băng khiến người khác vừa nhìn trong lòng tự nhiên sẽ sinh ra kính ý, không dám tùy tiện thất lễ.
Lâm Kim cảm thấy hiện giờ bản thân đang chuẩn bị làm nhục thiếu gia nhà mình. Chính mình dung mạo tầm thường, có tài đức gì để có thể gánh vác trách nhiệm quan trọng như vậy.
Không bằng… Cứ như vậy?
Lâm Kim cười cứng nhắc.
“Thiếu gia… Em…”
Hướng Ca chỉ lặng thinh chớp chớp đôi mắt đẹp, cũng không có động tác gì. Vô tình, hai người lại nhìn nhau.
Dưới ánh đèn mờ ảo, Lâm Kim nhìn khuôn mặt đẹp đẽ của thiếu gia nhà mình ở khoảng cách gần, ngây dại. Tay vô thức chạm vào cơ thể của Hướng Ca. Sau khi nàng ý thức được tay mình đang đặt trên lồng ngực của Hướng Ca, nàng ngây ngẩn cả người.
Được rồi, bước tiếp theo nên làm thế nào…
Đi thôi, đến cũng đã đến. Móng vuốt heo còn có gan sờ lên người thiếu gia, nàng vẫn nên cẩn thận làm xong việc cần làm thôi.
Dựa, dựa theo xuân cung đồ, trước tiên nàng nên cởi y phục cho thiếu gia.
Lâm Kim là người hầu hạ thiếu gia số một, việc như cởi y phục tất nhiên làm rất trơn tru.
Nhưng mà, chưa đợi nàng tháo áo lót mỏng của thiếu gia ra, Hướng Ca đã bắt lấy móng heo nhỏ của nàng.
Thảm rồi thảm rồi, thiếu gia không đồng ý để nàng làm nhục chàng sao?
Lâm Kim lập tức đổ mồ hôi lạnh, đầu óc trống rỗng.
Hướng Ca khẽ mở môi mỏng: “Ngươi trước.” Giọng nói của chàng trầm thấp lại rõ ràng.
“Dạ, thiếu gia.” Sau khi Lâm Kim dịu dàng ngoan ngoãn đáp lời, mới đột nhiên phản ứng lại. Thiếu gia không phải đuổi nàng đi, mà là nói hai chữ ‘ngươi trước’? ? ? Không phải bảo nàng cởi y phục trước chứ? ? ? Đầu óc Lâm Kim xoay chuyển không đủ nhanh, đành phải ngập ngừng thu tay lại, đặt lên người mình.
Đầu tiên nàng cởi áo khoác trên người, tiếp theo đến trung y bên trong. Bởi vì trời nóng, Lâm Kim cũng không mặc nhiều lớp. Thoáng cái trên người chỉ còn lại quần lót và cái yếm màu xanh nhạt. Nàng nuốt một ngụm nước bọt, xấu hổ cởi nốt xuống.
Sau đó nàng nghe thấy tiểu thiếu gia nhà mình không đứng đắn nói: “Tiếp tục.”
-- Còn phải tiếp tục ư.
Da đầu Lâm Kim tê dại, không biết làm cách nào kìm nén cảm giác xấu hổ sâu trong lòng, hối hận vì sao vừa rồi mình không thổi tắt ngọn nến cuối cùng kia đi.
Mệnh lệnh của thiếu gia, Lâm Kim không dám cãi lời.
Lâm Kim chậm chạp cởi bỏ cái yếm xuống, một cặp thỏ lớn trắng nõn xinh đẹp đáng yêu nhảy ra ngoài, sau khi nàng cởi luôn quần lót, hai cánh tay không biết nên che lại phía trên hay là bên dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.