Một Chiếc Tình Nhân Không Xứng Chức
Chương 1
Một Chiếc Ngọc SSi
23/02/2024
Tử Yên nằm ngủ trong vòng tay của Mặc Phương Trạch.
Mặc Phương Trạch tỉnh dậy từ rất sớm nhưng cũng không muốn đánh thức tình nhân bé nhỏ. Mặc cho cậu ôm hắn mà nằm trên giường mở máy tính làm việc.
Một tay di chuyển chuột tay còn lại vuốt ve mái tóc của Tử Yên. Đêm qua chắc có lẽ quá lâu Tử Yên mới rảnh rỗi để hai người tâm sự với nhau.
Làm việc trong thời gian dài, thêm đêm qua lao lực quá độ nên đến giờ này Tử Yên vẫn chưa tỉnh giấc.
Bỗng cuộc điện thoại gọi đến số của Tử Yên. Mặc Phương Trạch không muốn làm phiền đến người bên cạnh liền nhấc máy nghe hộ.
Đầu bên kia là giọng nói lanh chanh của quản lý Tử Yên
" Cậu vẫn chưa tỉnh à, hôm nay là buổi đầu quay phim của đạo diễn Vương đấy. Cậu đi cửa sau nhưng mà xứng chức tới đúng giờ hộ cái"
Mặc Phương Trạch không chớp mắt mà bỏ điện thoại sang một bên cho người đầu dây bên kia tự nói một mình hết rồi mới cầm lại điện thoại trả lời
" Là tôi "
Rất nhanh quản lý Hạ Lam liền nhận ra đây là giọng ông chủ mình. Cũng là kim chủ của Tử Yên, cô liền tắt máy bỏ của chạy lấy người.
Đặt chiếc điện thoại đã tắt xuống tủ đầu giường. Mặc Phương Trạch vuốt ve mái tóc người kia thêm lần nữa. Đồng chỉ chúng 12 giờ Mặc Phương Trạch mới nhẹ nhàng tách người kia đứng dậy.
Không muốn đánh thức tình nhân nhỏ hắn liền nhẹ nhàng bế Tử Yên lên. Giúp cậu vén lại chiếc áo ngủ của hắn mặc tạm cho cậu sau khi vận động xong tối hôm qua.
Nhẹ nhàng bế cậu tiến vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân. Tử Yên mặc cho người kia làm loạn vẫn thản nhiên nằm ngủ trong ngực Kim Chủ. Đôi chân thon dài trắng lộ ra bên ngoài không khí hơi se lạnh nhưng cũng không đánh thức được Tử Yên dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong Tử Yên cũng tỉnh giấc nhưng vẫn mặc kệ người kia bế mình đi thay quần áo.
Cậu hệt như con búp bê nhỏ mặc người thay đổi trang phục. Mặc Phương Trạch cũng phát hiện ra Tử Yên đã thức, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mọng vẫn còn đọng lại đôi chút ươn ướt do vừa đánh răng.
Tuy vậy nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng cầm quần áo mặc cho người kia. Có vẻ hắn đã quen thuộc với việc mỗi sáng tỉnh dậy sau sau một đêm thân mật xong tiểu tình nhân của hắn sẽ biếng nhác cần hắn chăm sóc từng chút một.
Bình thường những lúc như này hắn sẽ ở bên cạnh cậu ấy cả ngày nhưng đáng tiếc lần này lại không thể. Tiểu tình nhân nhỏ còn phải đi quay phim không thể ở nhà được.
Hắn muốn làm bá đạo tổng tài giấu kín tình nhân nhỏ trong túi áo mang đi khắp nơi nhưng tiếc là không thể, tình nhân nhỏ có hoài bão riêng không thể bị hắn phá hoại tương lai tốt đẹp được
Thay xong quần áo Mặc Phương Trạch liền bế Tử Yên xuống lầu tiến tới bàn ăn. Đặt cậu ấy xuống ghế ngồi ngay cạnh mình
Trên ghế gỗ bàn ăn mặc dù có lớp đệm mỏng nhưng đêm qua quá sức cậu liền cảm nhận được cơn đau đớn bên dưới truyền đến
" Đau "
Giọng nói khàn đặc vang lên tuy vậy nhưng cũng không che hết được màu giọng ngọt ngào không kém phần lạnh lùng của Tử Yên
Mặc Phương Trạch liền bế cậu lên đặt lên đùi mình. Tử Yên được ngồi lên đùi liền giúc vào lồng ngực Mặc Phương Trạch luôn.
Mặc Phương Trạch không nhàn nhã như Tử Yên hắn vừa phải ăn phần ăn sáng lúc 12 giờ trưa của mình vừa đút từng muỗng cháo cho người trong lòng.
Hắn rất hoài nghi mấy lão già bụng bia đầu hói ngoài kia có đi bao nuôi giống như hắn không.
Chắc là không rồi vì mấy lão bao nuôi như này thì có khi đột quỵ sớm lâu rồi. Mấy lão già đấy vác bụng đã không thở nổi làm sao mà bế được người tình bé nhỏ được. Hắn tự hào vì có sáu múi nên cảm nhận được sự tuyệt vời khi ôm cục bông mềm trong lòng. May mắn bản thân không tin lời mấy thằng bạn chí cốt chưa ngoài ba mươi mà bụng đã như cái trống
Hai người ăn không lâu quản lý Hạ Lam liên tới nhà. Thấy ông chủ và diễn viên nhà mình ăn sáng cũng phát cơm chó liền đau đầu thở gấp.
Cô dù sao cũng là đại diện có tiếng tăm lừng lẫy mặc dù ngoài 30 ân ái với chồng chục năm nhưng vẫn không lường được trình độ dính người của đôi cẩu nam nam kia. Cô đã trốn 30 phút rồi cứ nghĩ là xong hết rồi mới tới đón người ai có rè vẫn phải đớp cơm chó.
Hạ Lam liền kéo ghế ra góc tường cúi đầu suy nghĩ nhân sinh. Kim chủ nhà người ta chơi xong chả thấy người đâu, quản lý không sợ đụng phải. Mấy ông giàu gặp phải làm sai mất việc như chơi.
Mà Hạ Lam mỗi lần hai người kia gặp nhau cô liền phải đối mặt sếp. Cần lắm ông chủ bao nuôi 4-5 em tình nhân để họ bớt gặp lại chứ cô tổn thọ lắm rồi.
Tình nhân nhà người ta chạy đi tìm kim chủ làm nũng cầu nhiều phim, nhiều quảng cáo. Tình nhân với kim chủ nhà cô thì ngược lại, kim chủ toàn phải tự tìm, tự đầu tư nhét phim ép người ta đi đóng.
Hai cái người này đám cưới mẹ luôn đi chứ làm gì có cái thể loại nào bao nuôi ngang ngược như này. Đã thế ông chủ lại chỉ có một tình nhân nhỏ là Tử Yên.
Cũng có thể hai con người này yêu nhau tình thú chơi trò kim chủ chứ nào có tình nhân không đòi xe đòi quà. Mẹ nó chứ hình như diễn viên nhỏ mới nổi của cô nhà còn có mỏ.
Hạ Lam cúi đầu góc tường cũng ngờ ngợ ra. Thì ra là vậy thảo nào làm gì có loại tình nhân nào không xứng chức như cậu ta
Mặt quản lý Hạ Lam viết đầu chữ, không sao tôi hiểu mà các người tiếp tục phát huy bà đây đã biết hết sự thật.
Để mà nói sao hai người quen nhau lại còn trong mối quan hệ bao dưỡng thì lại là một câu truyện dài
Tử Yên đúng thật là nhà có mỏ, tính tình lại lạnh nhạt. Cậu lạnh nhạt với mọi thứ, ngại phiền phức đến cả gia sản cũng lạnh nhạt không đếm xỉa tới.
Trong lúc mới ra trường thất nghiệp không biết làm gì, về nhà lại bị bắt thừa kế tài sản của gia đình nên cậu vô tình gặp được quản lý Hạ Lam.
Cô đào được Tử Yên ngay cổng trường đại học. Lúc đầu khi biết Tử Yên là sinh viên đại học cô cứ ngỡ là sinh viên năm nhất. Nhưng sự thật lại khác Tử Yên đã tốt nghiệp, tốt nghiệp ngay khi tròn 19 tuổi.
Đáng ra 17-18 tuổi liền học xong cấp 3. Đại học ít nhất phải học 4 năm không thì 3 năm đi nhưng từ nhỏ Tử Yên thông minh hơn người. Nhiều lần nhảy lớp nên vừa 19 tuổi cậu liền tốt nghiệp rồi.
Cậu với suy nghĩ về sau nghỉ hưu sớm liền nhảy lớp mấy lần. Nhưng trợt nhận ra trước khi nghỉ hưu còn phải kiếm tiền nên hơi ân hận vì hành động của mình.
Về sau Tử Yên liền được nhận vào làm thực tập sinh của công ty giải trí Mặc Phù. Ngày đầu đến công ty, mọi nhân viên đều ngỡ ngàng cứ tưởng ngôi sao nào mà họ không biết.
Đúng là ngôi sao thật nhưng mà là sau này mới trở thành.
Trong lúc đi thang máy vô tình Tử Yên liền gặp được Mặc Phương Trạch.
Mặc Phương Trạch đang cãi nhau về chuyện yêu đương với mẹ của mình. Mẹ Mặc Phương Trạch rất mong muốn hắn có thể kiếm cho mình người yêu yên bề gia thất có thể quản được Mặc Phương Trạch.
Thấy Tử Yên Mặc Phương Trạch liền kéo cậu vào trong lòng giới thiệu luôn đây là người yêu của hắn.
Mẹ Mặc vui vẻ ra mặt có thể Mặc Phương Trạch không biết. Tử Yên cũng không biết nhưng mẹ Mặc thì khác. Mới nhìn bà liền nhận ra đây là con trai cưng của Tử gia, mẹ Mặc liền vừa lòng với người con dâu vô cùng môn đăng hộ đối này.
Mẹ Mặc vui vẻ ra về còn Mặc Phương Trạch thì đau đầu. Hắn hiểu mẹ mình một khi chấp nhận ai nếu là người khác liền làm rùng beng lên.
Mặc Phương Trạch liền kéo theo Tử Yên lên văn phòng của mình mẹ Mặc nhìn từ đằng xa gật gật vui vẻ đi về.
Đến văn phòng Mặc Phương Trạch trầm tư suy nghĩ đến nước này rồi không còn đường lui
" Cậu là ai "
Tử Yên đứng ngoài tự dưng bị kéo vào cậu chuyện này ngẩng mặt nói " thực tập sinh tới kí hợp đồng "
Mặc Phương Trạch suy nghĩ nếu là thực tập sinh đợi ra mắt thì hắn có thể thử bao dưỡng qua mắt gia đình một thời gian. Người ta cần ra mắt nổi tiếng hắn cần người diễn tuồng qua mặt gia đình, cứ coi như là diễn thử xem trình độ như nào.
" Cậu có muốn kí hợp đồng bao dưỡng với tôi. Tôi sẽ cung cấp tài nguyên cho cậu"
Nhận được câu hỏi của người kia. Tử Yên suy nghĩ cậu nhà không thiếu tiền vào giới giải trí cũng chỉ vui đùa. Có người hậu thuẫn đỡ phải đi tìm tài nguyên, cậu liền đồng ý dù sao cũng chẳng ở trong giới nay bao lâu con như vui đùa với vị chủ tịch này một chút.
Nhận được lời đồng ý hai người liền quyết định ký hợp đồng bao dưỡng luôn. Hai con người chưa từng thử bao dưỡng lần nào nhìn nhau không biết phải làm sao
Hai người, kẻ cầm điện thoại người ôm máy tính mỗi người một góc liền thử tra trên mạng xem bao dưỡng phải làm những gì.
Đến khi lần thứ 2 quản lý Hạ gặp lại Tử Yên đã thành lập xong quan hệ với Mặc Phương Trạch.
Mặc Phương Trạch mặc dù bao dưỡng chỉ để qua mắt gia đình nhưng vẫn phải làm tròn trách nghiệm với người ta.
Hai người mục đích khác nhau lại hoà hợp lạ thường. Tử Yên một tình nhân không tranh không đoạt, gọi không tới chưa đuổi đã đi làm Mặc Phương Trạch cũng cảm thấy mối quan hệ này có gì đó sai sai những thông tin trên mạng có vẻ không áp dụng với họ.
Mặc Phương Trạch liền tìm phương hướng khác cho mối quan hệ của họ, sau một lần dân mạng xúi bậy hắn liền thử quan hệ với Tử Yên.
Mặc dù trước giờ hắn và tình nhân nhỏ chưa từng là mối quan hệ bao dưỡng xứng chức. Nhưng cậu ấy cũng ko phản ứng với việc bị Mặc Phương Trạch đè.
Hai người sau lần ấy mối quan hệ liền tiến triển hơn. Mặc Phương Trạch lần đầu làm kim chủ hết sức săn sóc cho bạn tình của mình.
Hắn liền cảm thấy cuộc sống tình dục trước đây của mình có vẻ rất ảm đạm. Mấy tên công tử nhà giàu ham mê sắc dục không phải không có lý do.
Hai người từ đấy qua lại thường xuyên mỗi lần đều là Mặc Phương Trạch tìm đến, chưa lần nào tình nhân tìm hắn cả.
Hắn liền đưa nhiều tài nguyên công ty đầu tư nhưng Tử Yên đều mặc kệ không quan tâm.
Đến một hôm tình nhân nhỏ của hắn vui liền đi quay phim bỏ mặc kim chủ là hắn tìm mãi không ra
14/10
Mặc Phương Trạch tỉnh dậy từ rất sớm nhưng cũng không muốn đánh thức tình nhân bé nhỏ. Mặc cho cậu ôm hắn mà nằm trên giường mở máy tính làm việc.
Một tay di chuyển chuột tay còn lại vuốt ve mái tóc của Tử Yên. Đêm qua chắc có lẽ quá lâu Tử Yên mới rảnh rỗi để hai người tâm sự với nhau.
Làm việc trong thời gian dài, thêm đêm qua lao lực quá độ nên đến giờ này Tử Yên vẫn chưa tỉnh giấc.
Bỗng cuộc điện thoại gọi đến số của Tử Yên. Mặc Phương Trạch không muốn làm phiền đến người bên cạnh liền nhấc máy nghe hộ.
Đầu bên kia là giọng nói lanh chanh của quản lý Tử Yên
" Cậu vẫn chưa tỉnh à, hôm nay là buổi đầu quay phim của đạo diễn Vương đấy. Cậu đi cửa sau nhưng mà xứng chức tới đúng giờ hộ cái"
Mặc Phương Trạch không chớp mắt mà bỏ điện thoại sang một bên cho người đầu dây bên kia tự nói một mình hết rồi mới cầm lại điện thoại trả lời
" Là tôi "
Rất nhanh quản lý Hạ Lam liền nhận ra đây là giọng ông chủ mình. Cũng là kim chủ của Tử Yên, cô liền tắt máy bỏ của chạy lấy người.
Đặt chiếc điện thoại đã tắt xuống tủ đầu giường. Mặc Phương Trạch vuốt ve mái tóc người kia thêm lần nữa. Đồng chỉ chúng 12 giờ Mặc Phương Trạch mới nhẹ nhàng tách người kia đứng dậy.
Không muốn đánh thức tình nhân nhỏ hắn liền nhẹ nhàng bế Tử Yên lên. Giúp cậu vén lại chiếc áo ngủ của hắn mặc tạm cho cậu sau khi vận động xong tối hôm qua.
Nhẹ nhàng bế cậu tiến vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân. Tử Yên mặc cho người kia làm loạn vẫn thản nhiên nằm ngủ trong ngực Kim Chủ. Đôi chân thon dài trắng lộ ra bên ngoài không khí hơi se lạnh nhưng cũng không đánh thức được Tử Yên dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong Tử Yên cũng tỉnh giấc nhưng vẫn mặc kệ người kia bế mình đi thay quần áo.
Cậu hệt như con búp bê nhỏ mặc người thay đổi trang phục. Mặc Phương Trạch cũng phát hiện ra Tử Yên đã thức, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mọng vẫn còn đọng lại đôi chút ươn ướt do vừa đánh răng.
Tuy vậy nhưng hắn vẫn nhẹ nhàng cầm quần áo mặc cho người kia. Có vẻ hắn đã quen thuộc với việc mỗi sáng tỉnh dậy sau sau một đêm thân mật xong tiểu tình nhân của hắn sẽ biếng nhác cần hắn chăm sóc từng chút một.
Bình thường những lúc như này hắn sẽ ở bên cạnh cậu ấy cả ngày nhưng đáng tiếc lần này lại không thể. Tiểu tình nhân nhỏ còn phải đi quay phim không thể ở nhà được.
Hắn muốn làm bá đạo tổng tài giấu kín tình nhân nhỏ trong túi áo mang đi khắp nơi nhưng tiếc là không thể, tình nhân nhỏ có hoài bão riêng không thể bị hắn phá hoại tương lai tốt đẹp được
Thay xong quần áo Mặc Phương Trạch liền bế Tử Yên xuống lầu tiến tới bàn ăn. Đặt cậu ấy xuống ghế ngồi ngay cạnh mình
Trên ghế gỗ bàn ăn mặc dù có lớp đệm mỏng nhưng đêm qua quá sức cậu liền cảm nhận được cơn đau đớn bên dưới truyền đến
" Đau "
Giọng nói khàn đặc vang lên tuy vậy nhưng cũng không che hết được màu giọng ngọt ngào không kém phần lạnh lùng của Tử Yên
Mặc Phương Trạch liền bế cậu lên đặt lên đùi mình. Tử Yên được ngồi lên đùi liền giúc vào lồng ngực Mặc Phương Trạch luôn.
Mặc Phương Trạch không nhàn nhã như Tử Yên hắn vừa phải ăn phần ăn sáng lúc 12 giờ trưa của mình vừa đút từng muỗng cháo cho người trong lòng.
Hắn rất hoài nghi mấy lão già bụng bia đầu hói ngoài kia có đi bao nuôi giống như hắn không.
Chắc là không rồi vì mấy lão bao nuôi như này thì có khi đột quỵ sớm lâu rồi. Mấy lão già đấy vác bụng đã không thở nổi làm sao mà bế được người tình bé nhỏ được. Hắn tự hào vì có sáu múi nên cảm nhận được sự tuyệt vời khi ôm cục bông mềm trong lòng. May mắn bản thân không tin lời mấy thằng bạn chí cốt chưa ngoài ba mươi mà bụng đã như cái trống
Hai người ăn không lâu quản lý Hạ Lam liên tới nhà. Thấy ông chủ và diễn viên nhà mình ăn sáng cũng phát cơm chó liền đau đầu thở gấp.
Cô dù sao cũng là đại diện có tiếng tăm lừng lẫy mặc dù ngoài 30 ân ái với chồng chục năm nhưng vẫn không lường được trình độ dính người của đôi cẩu nam nam kia. Cô đã trốn 30 phút rồi cứ nghĩ là xong hết rồi mới tới đón người ai có rè vẫn phải đớp cơm chó.
Hạ Lam liền kéo ghế ra góc tường cúi đầu suy nghĩ nhân sinh. Kim chủ nhà người ta chơi xong chả thấy người đâu, quản lý không sợ đụng phải. Mấy ông giàu gặp phải làm sai mất việc như chơi.
Mà Hạ Lam mỗi lần hai người kia gặp nhau cô liền phải đối mặt sếp. Cần lắm ông chủ bao nuôi 4-5 em tình nhân để họ bớt gặp lại chứ cô tổn thọ lắm rồi.
Tình nhân nhà người ta chạy đi tìm kim chủ làm nũng cầu nhiều phim, nhiều quảng cáo. Tình nhân với kim chủ nhà cô thì ngược lại, kim chủ toàn phải tự tìm, tự đầu tư nhét phim ép người ta đi đóng.
Hai cái người này đám cưới mẹ luôn đi chứ làm gì có cái thể loại nào bao nuôi ngang ngược như này. Đã thế ông chủ lại chỉ có một tình nhân nhỏ là Tử Yên.
Cũng có thể hai con người này yêu nhau tình thú chơi trò kim chủ chứ nào có tình nhân không đòi xe đòi quà. Mẹ nó chứ hình như diễn viên nhỏ mới nổi của cô nhà còn có mỏ.
Hạ Lam cúi đầu góc tường cũng ngờ ngợ ra. Thì ra là vậy thảo nào làm gì có loại tình nhân nào không xứng chức như cậu ta
Mặt quản lý Hạ Lam viết đầu chữ, không sao tôi hiểu mà các người tiếp tục phát huy bà đây đã biết hết sự thật.
Để mà nói sao hai người quen nhau lại còn trong mối quan hệ bao dưỡng thì lại là một câu truyện dài
Tử Yên đúng thật là nhà có mỏ, tính tình lại lạnh nhạt. Cậu lạnh nhạt với mọi thứ, ngại phiền phức đến cả gia sản cũng lạnh nhạt không đếm xỉa tới.
Trong lúc mới ra trường thất nghiệp không biết làm gì, về nhà lại bị bắt thừa kế tài sản của gia đình nên cậu vô tình gặp được quản lý Hạ Lam.
Cô đào được Tử Yên ngay cổng trường đại học. Lúc đầu khi biết Tử Yên là sinh viên đại học cô cứ ngỡ là sinh viên năm nhất. Nhưng sự thật lại khác Tử Yên đã tốt nghiệp, tốt nghiệp ngay khi tròn 19 tuổi.
Đáng ra 17-18 tuổi liền học xong cấp 3. Đại học ít nhất phải học 4 năm không thì 3 năm đi nhưng từ nhỏ Tử Yên thông minh hơn người. Nhiều lần nhảy lớp nên vừa 19 tuổi cậu liền tốt nghiệp rồi.
Cậu với suy nghĩ về sau nghỉ hưu sớm liền nhảy lớp mấy lần. Nhưng trợt nhận ra trước khi nghỉ hưu còn phải kiếm tiền nên hơi ân hận vì hành động của mình.
Về sau Tử Yên liền được nhận vào làm thực tập sinh của công ty giải trí Mặc Phù. Ngày đầu đến công ty, mọi nhân viên đều ngỡ ngàng cứ tưởng ngôi sao nào mà họ không biết.
Đúng là ngôi sao thật nhưng mà là sau này mới trở thành.
Trong lúc đi thang máy vô tình Tử Yên liền gặp được Mặc Phương Trạch.
Mặc Phương Trạch đang cãi nhau về chuyện yêu đương với mẹ của mình. Mẹ Mặc Phương Trạch rất mong muốn hắn có thể kiếm cho mình người yêu yên bề gia thất có thể quản được Mặc Phương Trạch.
Thấy Tử Yên Mặc Phương Trạch liền kéo cậu vào trong lòng giới thiệu luôn đây là người yêu của hắn.
Mẹ Mặc vui vẻ ra mặt có thể Mặc Phương Trạch không biết. Tử Yên cũng không biết nhưng mẹ Mặc thì khác. Mới nhìn bà liền nhận ra đây là con trai cưng của Tử gia, mẹ Mặc liền vừa lòng với người con dâu vô cùng môn đăng hộ đối này.
Mẹ Mặc vui vẻ ra về còn Mặc Phương Trạch thì đau đầu. Hắn hiểu mẹ mình một khi chấp nhận ai nếu là người khác liền làm rùng beng lên.
Mặc Phương Trạch liền kéo theo Tử Yên lên văn phòng của mình mẹ Mặc nhìn từ đằng xa gật gật vui vẻ đi về.
Đến văn phòng Mặc Phương Trạch trầm tư suy nghĩ đến nước này rồi không còn đường lui
" Cậu là ai "
Tử Yên đứng ngoài tự dưng bị kéo vào cậu chuyện này ngẩng mặt nói " thực tập sinh tới kí hợp đồng "
Mặc Phương Trạch suy nghĩ nếu là thực tập sinh đợi ra mắt thì hắn có thể thử bao dưỡng qua mắt gia đình một thời gian. Người ta cần ra mắt nổi tiếng hắn cần người diễn tuồng qua mặt gia đình, cứ coi như là diễn thử xem trình độ như nào.
" Cậu có muốn kí hợp đồng bao dưỡng với tôi. Tôi sẽ cung cấp tài nguyên cho cậu"
Nhận được câu hỏi của người kia. Tử Yên suy nghĩ cậu nhà không thiếu tiền vào giới giải trí cũng chỉ vui đùa. Có người hậu thuẫn đỡ phải đi tìm tài nguyên, cậu liền đồng ý dù sao cũng chẳng ở trong giới nay bao lâu con như vui đùa với vị chủ tịch này một chút.
Nhận được lời đồng ý hai người liền quyết định ký hợp đồng bao dưỡng luôn. Hai con người chưa từng thử bao dưỡng lần nào nhìn nhau không biết phải làm sao
Hai người, kẻ cầm điện thoại người ôm máy tính mỗi người một góc liền thử tra trên mạng xem bao dưỡng phải làm những gì.
Đến khi lần thứ 2 quản lý Hạ gặp lại Tử Yên đã thành lập xong quan hệ với Mặc Phương Trạch.
Mặc Phương Trạch mặc dù bao dưỡng chỉ để qua mắt gia đình nhưng vẫn phải làm tròn trách nghiệm với người ta.
Hai người mục đích khác nhau lại hoà hợp lạ thường. Tử Yên một tình nhân không tranh không đoạt, gọi không tới chưa đuổi đã đi làm Mặc Phương Trạch cũng cảm thấy mối quan hệ này có gì đó sai sai những thông tin trên mạng có vẻ không áp dụng với họ.
Mặc Phương Trạch liền tìm phương hướng khác cho mối quan hệ của họ, sau một lần dân mạng xúi bậy hắn liền thử quan hệ với Tử Yên.
Mặc dù trước giờ hắn và tình nhân nhỏ chưa từng là mối quan hệ bao dưỡng xứng chức. Nhưng cậu ấy cũng ko phản ứng với việc bị Mặc Phương Trạch đè.
Hai người sau lần ấy mối quan hệ liền tiến triển hơn. Mặc Phương Trạch lần đầu làm kim chủ hết sức săn sóc cho bạn tình của mình.
Hắn liền cảm thấy cuộc sống tình dục trước đây của mình có vẻ rất ảm đạm. Mấy tên công tử nhà giàu ham mê sắc dục không phải không có lý do.
Hai người từ đấy qua lại thường xuyên mỗi lần đều là Mặc Phương Trạch tìm đến, chưa lần nào tình nhân tìm hắn cả.
Hắn liền đưa nhiều tài nguyên công ty đầu tư nhưng Tử Yên đều mặc kệ không quan tâm.
Đến một hôm tình nhân nhỏ của hắn vui liền đi quay phim bỏ mặc kim chủ là hắn tìm mãi không ra
14/10
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.