Một Chỗ Đứng Dưới Ánh Mặt Trời

Chương 17

Thanh Thanh Du Nhiên

19/04/2016

Lại một đêm không ngủ. Ngoài vườn hoa Oải hương đã nở rộ, hương hoa theo gió bay vào ngập tràn cả phòng. Ở góc tường một chậu Thiết mộc lan đặt đó, im lìm như cũ. Hai thứ này đều được anh thuê người đem đến từ tuần trước, chúng đều có công dụng giúp người ta thư thái và dễ ngủ hơn, nhưng ngặt nỗi một tuần nay rồi, anh vẫn không thể chợp măt được. Diệp Lam Phi vò tóc rồi bước xuống giường, mấy ngày nay anh luôn muốn mình ở trong tình trạng tỉnh táo nhất, để nếu có gặp cô một lần nữa thì sẽ không nói ra những lời chưa qua xử lí của não bộ như lần trước nữa. Trong vô thức, anh chỉ nhẹ hé rèm cửa ra, chứ không mở toang cửa sổ, và, trong khoảng khắc đó anh bắt gặp một gương mặt, gương mặt mà anh đã mong nhớ từ lâu, một đôi mắt màu lam nhìn chằm chằm về phía cửa sổ phòng anh, dường như chủ nhân của nó không hề biết anh đang nhìn mình. Rồi trong phút chốc thân thể vụt lao đi, lao đến nơi bắt nguồn của cơn gió vương mùi máu tanh.

Kể từ khi tên Ma sói hú lên từng đợt, thì ba người kia cũng thông minh biết được rằng, sắp tới chúng sẽ còn kéo đến rất đông, nên bản thân họ phải nhanh chóng giải quyết tên này để rời khỏi đây. Vậy là cả hai bên lại lao vào cấu xé nhau. Tuy rằng cả ba hoàn hảo chưa có bị thương nhưng nếu đồng bọn của chúng kéo đến thì chắc chắn sẽ phải bổ mạng nơi đây. Chỉ là, họ không ngờ được bọn chúng thân thể to lớn mà hiệu suất làm việc nhanh đến vậy, chỉ một lát sau đã kéo nhau đến rồi. Không còn cách nào khác là phải dốc hết mười phần sức lực ra. Có một chút chật vật. Một tên Ma sói nhanh nhẹn bẻ gãy cành cây to trước mặt, lao nó về phía trước, khiến Trúc Đình sợ thót tim:

- Ngọc Y tránh đi!

- Hả???- Ngọc Y lúc này mải đánh nhau với một tên Ma sói nên không để ý, đến lúc đáng ngã hắn xong, quay đầu lại thì đã không kịp nữa rồi, chỉ còn biết đứng nhìn để cho nó lao vào người thôi. Nhưng...

Đúng lúc nguy cấp nhất thì một bóng đen vụt đến, tung người đá bay khúc cây đó đi, khúc cây lao đi với tất ả sức mạnh mà bóng đen đó đá vào nó, rồi đập vào đầu một con Ma sói khiến nó vỡ sọ chết. Người đến là Liêu Trúc Hàn. Đám Ma sói thấy đồng loại bị giết thì gào thết điên cuồng, lao vào bọn họ, nhưng Liêu Trúc Hàn đâu đơn giản vậy, nếu không cô đã chẳng phải khiến bọn người trong gia tộc lo sợ. Quét mắt nhìn đối phương một lượt, cả bốn người cùng lao tới. Cảnh giết chóc bi thảm vô cùng. Chỉ trong chốc lát tất cả nhuộm một màu đỏ thẫm. Ít phút trước ở đây vẫn là một cảnh hỗn chiến, tiếng kêu thảm thiết vang trời mà bây giờ chỉ độc một mảng đìu hiu với thi thể đầy đất, máu tươi vương vãi và bốn con người toàn thân huyết sắc im lặng không nói một lời. Nhìn cảnh tượng trước mắt, Liêu Trúc Hàn không khỏi kinh ngạc, đây một phần là do cô làm ư? Hazz chỉ là không nỡ nhìn những kẻ giống như mình bị người ta giết thôi mà. Bỗng cánh tay cô nhói đau, máu chảy không ngừng, hóa ra nãy giờ mải đánh nhau với bọn họ, cô bị thương lúc nào không hay. Liêu Trúc Hàn nhấc chân định đi khỏi thì nghe giọng nói ở phía sau truyền đến, ngữ khí có chút gấp gáp cùng hưng phấn:

- Chị Trúc Hàn, khoan đi đã!

Cô nghi hoặc quay đầu lại, cau mày suy nghĩ xem rốt cuộc mình gặp họ bao giờ chưa, sao cô gái kia lại biết tên của mình. Vừa lúc đó Đình Tuyên cũng lên tiếng:

- Trúc Hàn, xin lỗi! Mặc dù chúng tôi không muốn bắt cậu chút nào nhưng đây là mệnh lệnh, chúng tôi không thể không tuân theo.



Nàng rất khó hiểu, sự thật là nàng đã giúp họ, sao giờ lại biến thành bọn họ đến để giúp mình thế này?

- Tại sao tôi phải theo các người chứ, tôi cũng sẽ không dễ dàng để các người bắt đi như vậy!

- Chị đừng làm khó tụi em nữa có được không?

- Không làm khó các người có nghĩa là tự làm khó chình mình, tôi đâu có ngu.

- Vậy không còn cách nào khác là phải cưỡng chế, Trúc Hàn, hiểu cho chúng tớ.

Liêu Trúc Hàn đang bị thương, nếu bây giờ muốn đánh lại bọn họ thì e là hơi khó bởi tay cô vẫn chảy máu không ngừng lượng máu hao hụt quá nhiều đi. Thực chất Ma cà rồng bị thương rất nhanh sẽ liền lại nhưng vì có li do nên cô chỉ có năng lực của một Ma cà rồng, chứ khả năng tự điều trị vết thương thì không còn. Đúng lúc Mạc Trúc sắp sửa bắt được cô thì...

ĐOÀNG...

Có thứ gì đó xé không khí mà đến...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Chỗ Đứng Dưới Ánh Mặt Trời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook