Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Chương 114: Dám chiếm tiện nghi của chú 7.
Chân Huyến Lệ
19/10/2014
“Chú hỏi hay lắm, còn không phải vì chú , tôi……….” Ngũ Y Y đang muốn dạy dỗ Hoắc Phi Đoạt, đột nhiên cúi đầu xuống, liền thấy Hoắc Phi Đoạt đang trong tình trạng khỏa thân, hét thảm một tiếng, hai tay vội che mặt, điên cuồng quay người bỏ chạy.
“Chú sao không mặc y phục a, thích khỏa thân cho người ta xem sao?”
Kết quả, Ngũ Y Y quay đầu liền đập vào bức tường phía trước.
Cốp!
Âm thanh rất to vang lên.
“Ai yêu! Đau chết tôi”
Ngũ Y Y đau đớn ôm đầu, ngồi thụp xuống.
Hoắc Phi Đoạt nhìn thấy cũng phải đau lòng, đi nhanh về phía cô, một ôm lấy Ngũ Y Y rời khỏi phòng tắm.
“Cái nha đầu này, đi mà cũng không nhìn đường a, xem đau chết em”
Ngũ Y Y mở mắt , rống, “Còn không phải tại chú! Đêu tại chú”
Hoắc Phi Đoạt ôn tồn dụ dỗ, “Phải! Đều tại tôi! Là lỗi của tôi, lỗi của tôi”
Hoắc Phi Đoạt đem Ngũ Y Y đặt lên trên giường, nói, “Em ở đây chờ một chút, tôi đi tìm cao duoc5 thoa cho em”
Ngũ Y Y thét lên một tiếng, như tiểu Miêu lui sâu vào trong, xấu hổ a xấu hổ.
“Chú chú chú chú sao không mặc đồ a? Nhanh nhaqnh mau mặc đồ vào a!”
Ngũ Y Y giận đến nỗi duỗi chân.
Xong rồi, lần này xem như không còn mặt mũi rồi, cô thế nhưng nhiều lần nhìn thấy cái kia của chú Hoắc a.
Nhìn cái đó sẽ bị đau mắt hột a!
Chỉ là………..
Cái đó của Chú Hoắc còn lớn hơn mấy nam nhân Âu Mĩ mà cô lén xem a.
Mồ hôi, quả nhiên người luyện võ thân thể cường tráng, ngay cả bộ vị kia cũng khác người thường a,nếu ai gả cho chú Hoắc,như vậy cũng xui xẻo rồi, nếu như chú Hoắc đem nàng hàng đêm đều miệt mài trên giương, lão bà của hắn nhất định sẽ chết thảm a…..
Hoắc Phi Đoạt nhìn dáng vẻ uốn áo loạn lên kia của Ngũ Y Y . không nhịn được cười, cúi đầu, mặt dán tại lỗ tai của cô, mỉm cười nhỏ giọng nói, “Ngũ Y Y em thật tốt số a, thấy được nó a”
Chết tiệt, chữ”Nó” kia nghe sao mà mập mờ dữ vậy?
“Tôi không có! Tôi không thấy gì cả, thật sự!”
Giờ phút này, nhất định phải phủ nhận, nếu không, cô chết chắc.
“Ha ha , thật sao? Không thấy? Tôi có mặc quần lót mà?”
“Chú nói bậy, căn bản chú không có mặc cái gì a!”
Ngũ Y Y xoạt miệng nói ra, nói xong chỉ muốn tá vào miệng một cái, hối hận chết được.
Mẹ, chú Hoắc thật xảo trá! Dám gạt cô.
Hoắc Phi Đoạt âm thầm bật cười, “Nghe nha, rõ ràng tất cả đều nhìn thấy hết a. Tôi đều bị em xem hết, tôi thật là tiếc a?” (Chu tước: Anh …..bỉ ối)
Ngũ Y Y không còn hơi sức nói, “ Thật a! Tôi thật không có thấy cía gì cả”
Đều cảm thấy mình nói rất giả dối a.
Hoắc Phi Đoạt ngồi xuống bên cạnh cô, cầm hai cái móng vuốt nhỏ, than thở, “Này, em nói xem, xem xong rồi có cảm giác gì với nó a? Hài lòng không?” O.O
Ngũ Y Y run rẩy thu tay về, gào thét, “Tôi van cầu chú, tôi thật sự không thấy mà”
Hopa8c1 Phi Đoạt cười một tiếng, cũng không muốn trêu chọc cô nữa, nếu không cô nhất định sẽ xù lống.
Hoắc Phi Đoạt tìm cái khăn tăm vây nửa người lại, lấy cao dược, đua cho Ngũ Y Y
“Đây là cao dược đặc biệt, bôi lên sẽ hết đau, còn giảm tiêu sưng, một lát liền tốt thôi”
“Chú sao không mặc y phục a, thích khỏa thân cho người ta xem sao?”
Kết quả, Ngũ Y Y quay đầu liền đập vào bức tường phía trước.
Cốp!
Âm thanh rất to vang lên.
“Ai yêu! Đau chết tôi”
Ngũ Y Y đau đớn ôm đầu, ngồi thụp xuống.
Hoắc Phi Đoạt nhìn thấy cũng phải đau lòng, đi nhanh về phía cô, một ôm lấy Ngũ Y Y rời khỏi phòng tắm.
“Cái nha đầu này, đi mà cũng không nhìn đường a, xem đau chết em”
Ngũ Y Y mở mắt , rống, “Còn không phải tại chú! Đêu tại chú”
Hoắc Phi Đoạt ôn tồn dụ dỗ, “Phải! Đều tại tôi! Là lỗi của tôi, lỗi của tôi”
Hoắc Phi Đoạt đem Ngũ Y Y đặt lên trên giường, nói, “Em ở đây chờ một chút, tôi đi tìm cao duoc5 thoa cho em”
Ngũ Y Y thét lên một tiếng, như tiểu Miêu lui sâu vào trong, xấu hổ a xấu hổ.
“Chú chú chú chú sao không mặc đồ a? Nhanh nhaqnh mau mặc đồ vào a!”
Ngũ Y Y giận đến nỗi duỗi chân.
Xong rồi, lần này xem như không còn mặt mũi rồi, cô thế nhưng nhiều lần nhìn thấy cái kia của chú Hoắc a.
Nhìn cái đó sẽ bị đau mắt hột a!
Chỉ là………..
Cái đó của Chú Hoắc còn lớn hơn mấy nam nhân Âu Mĩ mà cô lén xem a.
Mồ hôi, quả nhiên người luyện võ thân thể cường tráng, ngay cả bộ vị kia cũng khác người thường a,nếu ai gả cho chú Hoắc,như vậy cũng xui xẻo rồi, nếu như chú Hoắc đem nàng hàng đêm đều miệt mài trên giương, lão bà của hắn nhất định sẽ chết thảm a…..
Hoắc Phi Đoạt nhìn dáng vẻ uốn áo loạn lên kia của Ngũ Y Y . không nhịn được cười, cúi đầu, mặt dán tại lỗ tai của cô, mỉm cười nhỏ giọng nói, “Ngũ Y Y em thật tốt số a, thấy được nó a”
Chết tiệt, chữ”Nó” kia nghe sao mà mập mờ dữ vậy?
“Tôi không có! Tôi không thấy gì cả, thật sự!”
Giờ phút này, nhất định phải phủ nhận, nếu không, cô chết chắc.
“Ha ha , thật sao? Không thấy? Tôi có mặc quần lót mà?”
“Chú nói bậy, căn bản chú không có mặc cái gì a!”
Ngũ Y Y xoạt miệng nói ra, nói xong chỉ muốn tá vào miệng một cái, hối hận chết được.
Mẹ, chú Hoắc thật xảo trá! Dám gạt cô.
Hoắc Phi Đoạt âm thầm bật cười, “Nghe nha, rõ ràng tất cả đều nhìn thấy hết a. Tôi đều bị em xem hết, tôi thật là tiếc a?” (Chu tước: Anh …..bỉ ối)
Ngũ Y Y không còn hơi sức nói, “ Thật a! Tôi thật không có thấy cía gì cả”
Đều cảm thấy mình nói rất giả dối a.
Hoắc Phi Đoạt ngồi xuống bên cạnh cô, cầm hai cái móng vuốt nhỏ, than thở, “Này, em nói xem, xem xong rồi có cảm giác gì với nó a? Hài lòng không?” O.O
Ngũ Y Y run rẩy thu tay về, gào thét, “Tôi van cầu chú, tôi thật sự không thấy mà”
Hopa8c1 Phi Đoạt cười một tiếng, cũng không muốn trêu chọc cô nữa, nếu không cô nhất định sẽ xù lống.
Hoắc Phi Đoạt tìm cái khăn tăm vây nửa người lại, lấy cao dược, đua cho Ngũ Y Y
“Đây là cao dược đặc biệt, bôi lên sẽ hết đau, còn giảm tiêu sưng, một lát liền tốt thôi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.