Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Chương 313: Tôi Và Hắn Ai Tốt Hơn 10
Chân Huyến Lệ
19/10/2014
Ngũ Y Y nhìn điện thoại di động, lẩm bẩm: “Còn hiểu lầm cái rắm, có gì mà nói chuyện, tên lừa đảo! Mơ tưởng mê hoặc được tôi à! Cút xa ra một chút!”
Trực tiếp xóa bỏ tin nhắn.
Ngũ Y Y đi tản bộ ngoài hành lanh, tiết sau có bài giảng, cô chẳng muốn nghe chút nào.
“Ngũ Y Y! Cô là Ngũ Y Y sao?” Đột nhiên phía trước truyền đến một giọng nói ngọt ngào.
“Hả?” Ngũ Y Y ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô gái ở phía trước xinh đẹp động lòng người, làm cô ngây ngẩn cả người.
Trời ạ! Đây là cô gái lần trước mình gặp mặt, không phải là vị hôn thê của Hoắc Phi Đoạt sao?
Là cô gái có phong cách ăn mặc như công chúa, ngày đó lúc gặp ở trên đường, lần trước cô ta còn nói lời thê son sắc, nhất định phải gả cho Hoắc Phi Đoạt!
Là cô ta!
“Cô………..”
“Tôi là Âu Dương Phúc Hi, chúng ta đã gặp mặt ở trên đường, cô còn nhớ rõ không?”
Ngũ Y Y gật đầu, vẫn còn mờ mịt: “Nhớ rõ, nhớ rõ, xin chào.”
Hai người nắm tay.
Hai tay Âu Dương Phúc Hi thật mềm mại, vừa nhìn đã biết là người được chăm sóc từ nhỏ.
“Làm sao cô đến trường học của tôi?”
Ngũ Y Y nhìn sau lưng Âu Dương Phúc Hi, không nhìn thấy người nào khác.
“À. Tôi rảnh rỗi không có việc gì làm, liền đi dạo đến đây, kết quả là gặp cô, lập tức nhận ra cô, tôi nghe anh Phi Đoạt đã nhắc đến cô rồi.”
“À, phải không? Hoắc lão đại còn nói với cô về tôi à?”
Phúc Hi cười khoa trương: “Tất nhiên rồi, cái gì anh Phi Đoạt cũng nói với tôi, tôi đã nói rồi, tương lai tôi sẽ gả cho anh Phi Đoạt mà.”
“A….à….Hiểu rồi.”
Ngũ Y Y cười gượng.
Nhưng mà sao Âu Dương Phúc Hi này nói chuyện, lại có cảm giác cô ta không được tự nhiên.
Có phải là vì người ta học ở nước ngoài, cho nên không hiểu nhau.
Âu Dương Phúc Hi rất thân thiết nắm tay Ngũ Y Y: “Hôm nay cô có bận việc gì không? Đi dạo phố với tôi đi.”
Ngũ Y Y nhíu mày: “Tôi còn phải đi học, hôm qua đã nghỉ một buổi rồi.”
“Cô không phải là nữ giúp việc của anh Phi Đoạt sao?”
Ngũ Y Y ngạc nhiên gật đầu: “Đúng vậy, là nữ giúp việc, chỉ có chủ nhật mới làm nữ giúp việc thôi.”
“Vậy nếu cô là nữ giúp việc của anh Phi Đoạt, cũng đồng nghĩa là nữ giúp việc của tôi rồi. Tôi muốn người nữ giúp việc đi dạo phố với mình, có gì mà không thể chứ?”
Ngũ Y Y nhíu mày.
Cô không thích nghe loại người tự cho mình là đúng.
Ngũ Y Y nghiêm mặt, không hờn không giận nói: “Nữ giúp việc chỉ là phụ trách dọn dẹp vệ sinh cho Hoắc lão đại, không phụ trách làm chuyện khác. Huống chi, chỉ có hai ngày thứ bảy và chủ nhật tôi mới đúng là thân phận nữ giúp việc, bình thường thì không phải. Vừa rồi cô yêu cầu, xin lỗi tôi không thể đáp ứng…. Cô đi tìm Hoắc lão đại đi, để cho hắn an bài những người khác đi theo dạo phố với cô. Tôi còn phải đi học.”
Vừa thấy Ngũ Y Y trở mặt, Phúc Hi bớt ra vẻ, cười hì hì thân thiết ôm lấy cánh tay Ngũ Y Y: “Được rồi, được rồi, là tôi không tốt, tôi không nên nói như vậy. Cô đừng tức giận có được không? Nếu cô tức giận, tôi sẽ khóc đó.”
Nói xong, Phúc Hi làm mặt quỷ trêu đùa Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y nhịn không được liền cười khẽ.
Cô nói: “Trách không được Hoắc lão đại rất thích cô, thì ra tính tình của cô đáng yêu như đứa con nít vậy.”
Phúc Hi giật mình.
Anh Phi Đoạt……Thích cô sao?
Lời này là từ miệng Ngũ Y Y nói ra, tại sao vừa lại cảm thấy buồn cười như vậy.
Phúc Hi cười gượng gật đầu: “Phải ha, từ nhỏ anh Phi Đoạt đã thích tôi rồi, lúc đó hai chúng tôi còn nói lớn lên sẽ kết hôn với nhau. Nhiều năm qua sự nghiệp của anh Phi Đoạt tăng lên rất nhanh, đúng là hắn vẫn giữ mình trong sạch…….. Tôi biết, anh ấy đang chờ tôi lớn lên.”
Trực tiếp xóa bỏ tin nhắn.
Ngũ Y Y đi tản bộ ngoài hành lanh, tiết sau có bài giảng, cô chẳng muốn nghe chút nào.
“Ngũ Y Y! Cô là Ngũ Y Y sao?” Đột nhiên phía trước truyền đến một giọng nói ngọt ngào.
“Hả?” Ngũ Y Y ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô gái ở phía trước xinh đẹp động lòng người, làm cô ngây ngẩn cả người.
Trời ạ! Đây là cô gái lần trước mình gặp mặt, không phải là vị hôn thê của Hoắc Phi Đoạt sao?
Là cô gái có phong cách ăn mặc như công chúa, ngày đó lúc gặp ở trên đường, lần trước cô ta còn nói lời thê son sắc, nhất định phải gả cho Hoắc Phi Đoạt!
Là cô ta!
“Cô………..”
“Tôi là Âu Dương Phúc Hi, chúng ta đã gặp mặt ở trên đường, cô còn nhớ rõ không?”
Ngũ Y Y gật đầu, vẫn còn mờ mịt: “Nhớ rõ, nhớ rõ, xin chào.”
Hai người nắm tay.
Hai tay Âu Dương Phúc Hi thật mềm mại, vừa nhìn đã biết là người được chăm sóc từ nhỏ.
“Làm sao cô đến trường học của tôi?”
Ngũ Y Y nhìn sau lưng Âu Dương Phúc Hi, không nhìn thấy người nào khác.
“À. Tôi rảnh rỗi không có việc gì làm, liền đi dạo đến đây, kết quả là gặp cô, lập tức nhận ra cô, tôi nghe anh Phi Đoạt đã nhắc đến cô rồi.”
“À, phải không? Hoắc lão đại còn nói với cô về tôi à?”
Phúc Hi cười khoa trương: “Tất nhiên rồi, cái gì anh Phi Đoạt cũng nói với tôi, tôi đã nói rồi, tương lai tôi sẽ gả cho anh Phi Đoạt mà.”
“A….à….Hiểu rồi.”
Ngũ Y Y cười gượng.
Nhưng mà sao Âu Dương Phúc Hi này nói chuyện, lại có cảm giác cô ta không được tự nhiên.
Có phải là vì người ta học ở nước ngoài, cho nên không hiểu nhau.
Âu Dương Phúc Hi rất thân thiết nắm tay Ngũ Y Y: “Hôm nay cô có bận việc gì không? Đi dạo phố với tôi đi.”
Ngũ Y Y nhíu mày: “Tôi còn phải đi học, hôm qua đã nghỉ một buổi rồi.”
“Cô không phải là nữ giúp việc của anh Phi Đoạt sao?”
Ngũ Y Y ngạc nhiên gật đầu: “Đúng vậy, là nữ giúp việc, chỉ có chủ nhật mới làm nữ giúp việc thôi.”
“Vậy nếu cô là nữ giúp việc của anh Phi Đoạt, cũng đồng nghĩa là nữ giúp việc của tôi rồi. Tôi muốn người nữ giúp việc đi dạo phố với mình, có gì mà không thể chứ?”
Ngũ Y Y nhíu mày.
Cô không thích nghe loại người tự cho mình là đúng.
Ngũ Y Y nghiêm mặt, không hờn không giận nói: “Nữ giúp việc chỉ là phụ trách dọn dẹp vệ sinh cho Hoắc lão đại, không phụ trách làm chuyện khác. Huống chi, chỉ có hai ngày thứ bảy và chủ nhật tôi mới đúng là thân phận nữ giúp việc, bình thường thì không phải. Vừa rồi cô yêu cầu, xin lỗi tôi không thể đáp ứng…. Cô đi tìm Hoắc lão đại đi, để cho hắn an bài những người khác đi theo dạo phố với cô. Tôi còn phải đi học.”
Vừa thấy Ngũ Y Y trở mặt, Phúc Hi bớt ra vẻ, cười hì hì thân thiết ôm lấy cánh tay Ngũ Y Y: “Được rồi, được rồi, là tôi không tốt, tôi không nên nói như vậy. Cô đừng tức giận có được không? Nếu cô tức giận, tôi sẽ khóc đó.”
Nói xong, Phúc Hi làm mặt quỷ trêu đùa Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y nhịn không được liền cười khẽ.
Cô nói: “Trách không được Hoắc lão đại rất thích cô, thì ra tính tình của cô đáng yêu như đứa con nít vậy.”
Phúc Hi giật mình.
Anh Phi Đoạt……Thích cô sao?
Lời này là từ miệng Ngũ Y Y nói ra, tại sao vừa lại cảm thấy buồn cười như vậy.
Phúc Hi cười gượng gật đầu: “Phải ha, từ nhỏ anh Phi Đoạt đã thích tôi rồi, lúc đó hai chúng tôi còn nói lớn lên sẽ kết hôn với nhau. Nhiều năm qua sự nghiệp của anh Phi Đoạt tăng lên rất nhanh, đúng là hắn vẫn giữ mình trong sạch…….. Tôi biết, anh ấy đang chờ tôi lớn lên.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.