Một Đêm Ngụy Tình: Vợ Cũ Hào Môn Giá Trên Trời
Chương 12:
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
08/03/2023
Giản Mạt một mình buồn chán, dứt khoát mở ra diễn đàn Los Angeles, chỉ luẩn quẩn xem thiết kế kiến trúc.
Ai ngờ đúng lúc có người đem bản vẽ tổng thể khu nhà ở Vũ Đô cùng hình mấy loại căn hộ điển hình thả vào, trong đó còn có hình căn hộ kia của Lục Mạn…
Trên thế giới này không có bí mật mãi mãi, đặc biệt là đối với Lục Mạn nhân vật của công chúng mà nói.
Ảnh chụp chung cư Vũ Đô này mới vừa thả vào, ngay lập tức có người tiết lộ Lục Mạn xuất hiện ở chung cư Vũ Đô… Bê bối thực thực hư hư Cố Bắc Thần giấu người đẹp trong nhà sang liền giống như châu chấu di cư, ở trên diễn đàn trở nên sôi nổi.
Bởi vì bê bối của hai người này, vài người rảnh rỗi trên diễn đàn lại bắt đầu tìm hiểu Cố phu nhân…
Lòng hiếu kỳ của mọi người đều tăng thêm, càng không biết, thì càng hiếu kỳ. Càng hiếu kỳ, vẫn như cũ không được biết… Vậy thì càng hiếu kỳ sau đó đủ mọi loại phỏng đoán!
Vốn dĩ là xem tin tức giới kiến trúc, cuối cùng Giản Mạt lại bị tầng bình luận sai lệch làm cho cười đến không ngừng được…
Bởi vì dây dưa mọi thứ cùng với ông chồng lý tưởng quốc dân Cố Bắc Thần, nhóm mấy cô gái hâm mộ kia trực tiếp đem Lục Mạn mắng đến không đáng một đồng.
Mà đề tài đến sau cùng lại bị người hâm mộ của Lục Mạn làm sai lệch đi, nói Cố Bắc Thần cũng mua cho Lục Mạn căn hộ cao cấp rồi, chỉ sợ vị Cố phu nhân này vị trí khó giữ được, ly hôn cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Giản Mạt có chút dở khóc dở cười… Hiện giờ tỷ lệ ủng hộ người thứ ba này vậy mà còn cao hơn vợ cả! Đây là thói đời gì thế?
Đang thấy vui vẻ, trong không gian yên tĩnh bỗng nhiên truyền đến tiếng động.
Trong lòng run lên, Giản Mạt cả người đều ngồi dậy… Không phải gặp trộm rồi chứ?
Nghĩ như vậy, càng không tự chủ được căng thẳng lên.
Giản Mạt âm thầm nuốt xuống, xốc chăn lên rồi xuống giường, rón ra rón rén đi đến cửa phòng ngủ, thời điểm đang nghĩ nên mở cửa nhìn thử hay không, tay nắm cửa đột nhiên bị xoay chuyển… Cô theo phản xạ lùi về sau một bước.
Cố Bắc Thần tay còn nắm tay nắm cửa, nhìn Giản Mạt vẻ mặt sửng sốt nhìn anh, khẽ nhíu mày.
“Anh, anh làm sao quay về rồi…” Giản Mạt hỏi.
Cố Bắc Thần không trả lời, chỉ là tầm nhìn của đôi mắt sắc bén sâu thẳm khẽ rũ xuống…
Chỉ thấy Giản Mạt mặc chiếc váy ngủ từ tơ tằm, bởi vì tắm rửa xong không có mặc áo lót nên hai hạt đậu nhỏ trước ngực kia liền hiện ra rõ nét như vậy…
Ánh mắt Cố Bắc Thần càng trở nên sâu xa hơn, Giản Mạt bất chợt ý thức được điều gì, hai tay vòng ôm ngực theo phản xạ.
“Phi lễ chớ nhìn không biết à?”
Cố Bắc Thần tà mị giương môi bạc: “Không biết… Anh chỉ biết, không thấy rõ không nhìn.” Dứt lời, cánh tay dài của anh chụp tới, thuận thế xoay người đã đem Giản Mạt chặn ở trên tường: “Huống hồ, Anh nhìn là vợ của mình.”
Nhắm mắt ngửi ngửi, trên người Giản Mạt là hương sữa tắm cô thường dùng, rất thơm mà lại không nồng đậm, thoang thoảng mùi hoa, xen lẫn mùi thơm của cơ thể cô, quả thực mê người.
Giản Mặc nghĩ đến anh tiến sát thì tim đập nhanh hơn một chút: “Sao trở về mà không báo một tiếng?”
Ý cười nơi khóe miệng Cố Bắc Thần càng thêm sâu: “Không phải người nào đó nói định bồi thường thể xác sao? Làm thế nào anh lại có thể không trở về…”
“…” Giản Mạt vừa nghe thấy, tâm tư xoay chuyển dứt khoát vòng cánh tay nõn nà lên cổ Cố Bắc Thần, chớp chớp đôi mắt hạnh thật to hờn dỗi lại hỏi: “Vậy anh… là tính đến nâng đỡ em rồi?”
Cố Bắc Thần không nói lời nào, chỉ cúi người hôn lên môi Giản Mạt… Môi cô rất mềm rất căng, mỗi lần liếm đến, khi mút vào, anh đều có thể đạt được sự thỏa mãn vô cùng.
Chỉ chốc lát sau, Giản Mạt đã bị Cố Bắc Thần dịu dàng lại bá đạo hôn đến toàn thân đều mềm nhũn rồi, nếu không phải ôm cổ anh, chỉ sợ đứng cũng không vững.
Ngay tại thời điểm Giản Mạt bị hôn đến sắp không còn cách nào hô hấp, Cố Bắc Thần mới chịu buông cô ra.
Vì cô bị thiếu không khí mà hai má ửng hồng, anh cúi người ở bên tai cô trầm thấp mà đầy từ tính nói: “Đền bù thể xác… Làm sao có thể xem như điều kiện để thương lượng chứ? Đây chính là nghĩa vụ vợ chồng…”
Nói xong, Giản Mạt vẫn chưa trở lại bình thường, thì người đã bị Cố Bắc Thần một phen ôm ngang bế lên, liền đi đến hướng giường lớn…
Ai ngờ đúng lúc có người đem bản vẽ tổng thể khu nhà ở Vũ Đô cùng hình mấy loại căn hộ điển hình thả vào, trong đó còn có hình căn hộ kia của Lục Mạn…
Trên thế giới này không có bí mật mãi mãi, đặc biệt là đối với Lục Mạn nhân vật của công chúng mà nói.
Ảnh chụp chung cư Vũ Đô này mới vừa thả vào, ngay lập tức có người tiết lộ Lục Mạn xuất hiện ở chung cư Vũ Đô… Bê bối thực thực hư hư Cố Bắc Thần giấu người đẹp trong nhà sang liền giống như châu chấu di cư, ở trên diễn đàn trở nên sôi nổi.
Bởi vì bê bối của hai người này, vài người rảnh rỗi trên diễn đàn lại bắt đầu tìm hiểu Cố phu nhân…
Lòng hiếu kỳ của mọi người đều tăng thêm, càng không biết, thì càng hiếu kỳ. Càng hiếu kỳ, vẫn như cũ không được biết… Vậy thì càng hiếu kỳ sau đó đủ mọi loại phỏng đoán!
Vốn dĩ là xem tin tức giới kiến trúc, cuối cùng Giản Mạt lại bị tầng bình luận sai lệch làm cho cười đến không ngừng được…
Bởi vì dây dưa mọi thứ cùng với ông chồng lý tưởng quốc dân Cố Bắc Thần, nhóm mấy cô gái hâm mộ kia trực tiếp đem Lục Mạn mắng đến không đáng một đồng.
Mà đề tài đến sau cùng lại bị người hâm mộ của Lục Mạn làm sai lệch đi, nói Cố Bắc Thần cũng mua cho Lục Mạn căn hộ cao cấp rồi, chỉ sợ vị Cố phu nhân này vị trí khó giữ được, ly hôn cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Giản Mạt có chút dở khóc dở cười… Hiện giờ tỷ lệ ủng hộ người thứ ba này vậy mà còn cao hơn vợ cả! Đây là thói đời gì thế?
Đang thấy vui vẻ, trong không gian yên tĩnh bỗng nhiên truyền đến tiếng động.
Trong lòng run lên, Giản Mạt cả người đều ngồi dậy… Không phải gặp trộm rồi chứ?
Nghĩ như vậy, càng không tự chủ được căng thẳng lên.
Giản Mạt âm thầm nuốt xuống, xốc chăn lên rồi xuống giường, rón ra rón rén đi đến cửa phòng ngủ, thời điểm đang nghĩ nên mở cửa nhìn thử hay không, tay nắm cửa đột nhiên bị xoay chuyển… Cô theo phản xạ lùi về sau một bước.
Cố Bắc Thần tay còn nắm tay nắm cửa, nhìn Giản Mạt vẻ mặt sửng sốt nhìn anh, khẽ nhíu mày.
“Anh, anh làm sao quay về rồi…” Giản Mạt hỏi.
Cố Bắc Thần không trả lời, chỉ là tầm nhìn của đôi mắt sắc bén sâu thẳm khẽ rũ xuống…
Chỉ thấy Giản Mạt mặc chiếc váy ngủ từ tơ tằm, bởi vì tắm rửa xong không có mặc áo lót nên hai hạt đậu nhỏ trước ngực kia liền hiện ra rõ nét như vậy…
Ánh mắt Cố Bắc Thần càng trở nên sâu xa hơn, Giản Mạt bất chợt ý thức được điều gì, hai tay vòng ôm ngực theo phản xạ.
“Phi lễ chớ nhìn không biết à?”
Cố Bắc Thần tà mị giương môi bạc: “Không biết… Anh chỉ biết, không thấy rõ không nhìn.” Dứt lời, cánh tay dài của anh chụp tới, thuận thế xoay người đã đem Giản Mạt chặn ở trên tường: “Huống hồ, Anh nhìn là vợ của mình.”
Nhắm mắt ngửi ngửi, trên người Giản Mạt là hương sữa tắm cô thường dùng, rất thơm mà lại không nồng đậm, thoang thoảng mùi hoa, xen lẫn mùi thơm của cơ thể cô, quả thực mê người.
Giản Mặc nghĩ đến anh tiến sát thì tim đập nhanh hơn một chút: “Sao trở về mà không báo một tiếng?”
Ý cười nơi khóe miệng Cố Bắc Thần càng thêm sâu: “Không phải người nào đó nói định bồi thường thể xác sao? Làm thế nào anh lại có thể không trở về…”
“…” Giản Mạt vừa nghe thấy, tâm tư xoay chuyển dứt khoát vòng cánh tay nõn nà lên cổ Cố Bắc Thần, chớp chớp đôi mắt hạnh thật to hờn dỗi lại hỏi: “Vậy anh… là tính đến nâng đỡ em rồi?”
Cố Bắc Thần không nói lời nào, chỉ cúi người hôn lên môi Giản Mạt… Môi cô rất mềm rất căng, mỗi lần liếm đến, khi mút vào, anh đều có thể đạt được sự thỏa mãn vô cùng.
Chỉ chốc lát sau, Giản Mạt đã bị Cố Bắc Thần dịu dàng lại bá đạo hôn đến toàn thân đều mềm nhũn rồi, nếu không phải ôm cổ anh, chỉ sợ đứng cũng không vững.
Ngay tại thời điểm Giản Mạt bị hôn đến sắp không còn cách nào hô hấp, Cố Bắc Thần mới chịu buông cô ra.
Vì cô bị thiếu không khí mà hai má ửng hồng, anh cúi người ở bên tai cô trầm thấp mà đầy từ tính nói: “Đền bù thể xác… Làm sao có thể xem như điều kiện để thương lượng chứ? Đây chính là nghĩa vụ vợ chồng…”
Nói xong, Giản Mạt vẫn chưa trở lại bình thường, thì người đã bị Cố Bắc Thần một phen ôm ngang bế lên, liền đi đến hướng giường lớn…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.