Một Đêm Ngụy Tình: Vợ Cũ Hào Môn Giá Trên Trời
Chương 6:
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
06/03/2023
“Chậc, anh lại không muốn đi nữa...” Cố Bắc Thần đột nhiên ôm chặt lấy eo Giản Mạt, xoay người đặt cô lên quầy bar, đáy mắt thâm thúy ngập tràn dục vọng.
Giản Mạt đột nhiên bị hơi thở nam tính tập kích xâm chiếm, trái tim không khống chế được đập loạn nhịp...
Tuy lý do kết hôn ban đầu là vì, anh cần một người vợ, còn cô thì cần tiền.
Tuy nhiên, kết hôn gần hai năm, từ ngày đầu tiên kết hôn, họ đã lên giường với nhau...
Lúc trước không may bị thất thân, sau đó dưới tình thế cấp bách cô cần rất nhiều tiền, cuối cùng lại có thể gả cho Cố Bắc Thần cô thật sự rất biết ơn.
Ít nhất... Anh cũng không chê cô không còn trinh trắng.
Ừ, dù sao cũng là vì cô luôn tỏ ra là một người yêu tiền mãnh liệt... Nhưng bất kể như thế nào, cô vẫn sẽ nỗ lực làm những việc mà một người vợ tốt nên làm.
“Em thì thế nào cũng được...” Giản Mạt rũ mắt, ngón tay thon dài vẽ vòng tròn trên ngực Cố Bắc Thần: "Chỉ sợ đến lúc đó chị cả lại hiểu lầm là em cuốn lấy không cho anh đi?”
Dứt lời, cô còn vô tội ngước mắt chớp chớp hàng lông mi dài.
Cố Bắc Thần, nói không đi, nói không đi...
Trong lòng Giản Mạt không ngừng kêu gào, có lẽ cũng bởi vì tiếng kêu gào này mà ánh mắt cô nhìn Cố Bắc Thần bất giác tràn ngập sự khẩn cầu...
Sự khẩn cầu này ở trong mắt của Cố Bắc Thần, chẳng khác gì một lời mời gọi trắng trợn.
“Tiểu yêu tinh...” Cố Bắc Thần cúi người, đôi môi trằn trọc dán chặt lên môi Giản Mạt, sau đó nhanh chóng đánh chiếm tất cả các giác quan trong miệng cô, quấn lấy lưỡi cô sau đó hòa làm một.
Bởi vì hơn một năm ở cùng Cố Bắc Thần, hai người đã làm không ít lần, cho nên cơ thể Giản Mạt rất là mẫn cảm đối với sự đụng chạm của anh... Mà anh thì biết rất rõ những điểm nhạy cảm của cô nằm ở vị trí nào.
Chỉ trong nháy mắt, hai người đã trời đất quay cuồng hòa làm một thể, xem ra rất có khả năng sẽ ở trên quầy bar mây mưa không dứt...
“Tinh tinh... Tinh tinh...”
Tiếng di động truyền đến không đúng lúc, Cố Bắc Thần súng đã lên nòng, chuẩn bị công kích, lại bị mạnh mẽ xen ngang.
“Anh nghe điện thoại đi đã...” Giản Mạt yếu ớt nói.
Cố Bắc Thần quyến luyến buông đôi môi của Giản Mạt, nhìn khuôn mặt người con gái bị anh hôn đến mức đỏ bừng, ánh mắt sâu hun hút, anh cầm lấy di động trên quầy bar, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại sau đó đặt bên tai: "Nửa tiếng nữa sẽ có mặt... Ừ... Được!”
Cúp điện thoại, Cố Bắc Thần thuận tay để di động vào túi quần, sau đó giơ tay lau vết son bị lem ra trên khóe miệng Giản Mạt, giọng nói trầm ấm như tiếng đàn cello, ám muội tràn ra môi mỏng: “Buổi tối anh sẽ xử lý em sau...”
Giản Mạt còn chưa kịp hoàn hồn, nhưng vừa nghe Cố Bắc Thần nói như vậy, cô lập tức cãi lại: “Thần thiếu gia đã ăn uống no say ở bên ngoài rồi, làm gì còn sức để mà xử lý em nữa?”
Cố Bắc Thần cười: "Ừ, em ăn dấm như vậy, anh rất thích.”
“...” Nhìn ý cười nơi đáy mắt của Cố Bắc Thần, Giản Mạt chỉ muốn chửi đổng.
Con mắt nào của anh trông thấy tôi đang ghen? Tôi rõ ràng là đang châm chọc anh đó, là châm chọc chứ không phải ghen!
Lúc nào cũng bị hiểu lầm, muốn cô phải làm sao đây hả?
Giản Mạt bị Cố Bắc Thần nhét vào chiếc xe anh mới đổi gần đây nhất, số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có tám chiếc được thiết kế theo yêu cầu... Dù là bên ngoài hay là bên trong, chỉ có hai từ để miêu tả, đó là... Xa hoa!
Nói trắng ra là xa xỉ đến mức biến thái!
Rất phù hợp với bản chất của Cố Bắc Thần...
Giản Mạt cố gắng dời đi sự chú ý của mình, cô không muốn nghĩ ngợi linh tinh nữa... Cô đã bí mật kết hôn với Cố Bắc Thần hơn một năm nay, chuyện gì cô cũng có thể chấp nhận được, nhưng trừ chuyện cùng anh đi tham dự bữa tiệc ở nhà chị cả Cố Từ.
Cô rất sợ, cô sợ gặp phải người đó...
Nghĩ đến người đó, trái tim Giản Mạt đột nhiên đau nhói.
Lúc trước Cố Bắc Thần xuất hiện, cô hoàn toàn không biết anh với người đó lại có một tầng quan hệ sâu xa như vậy... Nếu biết...
A, nếu biết thì sao? Không gả ư?
Cô lúc ấy, còn có quyền lựa chọn sao?
“Nghĩ gì thế?” Cố Bắc Thần đã không còn vẻ mị hoặc quyến rũ lúc hai người ở riêng trong biệt thự, giờ phút này anh hoàn toàn giống với những gì người ngoài nhân xét, lạnh lùng xa cách, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Giản Mạt, giống như có thể nhìn thấu nội tâm người khác: "Đang nhớ đến gã nào thế?”
Giản Mạt đột nhiên bị hơi thở nam tính tập kích xâm chiếm, trái tim không khống chế được đập loạn nhịp...
Tuy lý do kết hôn ban đầu là vì, anh cần một người vợ, còn cô thì cần tiền.
Tuy nhiên, kết hôn gần hai năm, từ ngày đầu tiên kết hôn, họ đã lên giường với nhau...
Lúc trước không may bị thất thân, sau đó dưới tình thế cấp bách cô cần rất nhiều tiền, cuối cùng lại có thể gả cho Cố Bắc Thần cô thật sự rất biết ơn.
Ít nhất... Anh cũng không chê cô không còn trinh trắng.
Ừ, dù sao cũng là vì cô luôn tỏ ra là một người yêu tiền mãnh liệt... Nhưng bất kể như thế nào, cô vẫn sẽ nỗ lực làm những việc mà một người vợ tốt nên làm.
“Em thì thế nào cũng được...” Giản Mạt rũ mắt, ngón tay thon dài vẽ vòng tròn trên ngực Cố Bắc Thần: "Chỉ sợ đến lúc đó chị cả lại hiểu lầm là em cuốn lấy không cho anh đi?”
Dứt lời, cô còn vô tội ngước mắt chớp chớp hàng lông mi dài.
Cố Bắc Thần, nói không đi, nói không đi...
Trong lòng Giản Mạt không ngừng kêu gào, có lẽ cũng bởi vì tiếng kêu gào này mà ánh mắt cô nhìn Cố Bắc Thần bất giác tràn ngập sự khẩn cầu...
Sự khẩn cầu này ở trong mắt của Cố Bắc Thần, chẳng khác gì một lời mời gọi trắng trợn.
“Tiểu yêu tinh...” Cố Bắc Thần cúi người, đôi môi trằn trọc dán chặt lên môi Giản Mạt, sau đó nhanh chóng đánh chiếm tất cả các giác quan trong miệng cô, quấn lấy lưỡi cô sau đó hòa làm một.
Bởi vì hơn một năm ở cùng Cố Bắc Thần, hai người đã làm không ít lần, cho nên cơ thể Giản Mạt rất là mẫn cảm đối với sự đụng chạm của anh... Mà anh thì biết rất rõ những điểm nhạy cảm của cô nằm ở vị trí nào.
Chỉ trong nháy mắt, hai người đã trời đất quay cuồng hòa làm một thể, xem ra rất có khả năng sẽ ở trên quầy bar mây mưa không dứt...
“Tinh tinh... Tinh tinh...”
Tiếng di động truyền đến không đúng lúc, Cố Bắc Thần súng đã lên nòng, chuẩn bị công kích, lại bị mạnh mẽ xen ngang.
“Anh nghe điện thoại đi đã...” Giản Mạt yếu ớt nói.
Cố Bắc Thần quyến luyến buông đôi môi của Giản Mạt, nhìn khuôn mặt người con gái bị anh hôn đến mức đỏ bừng, ánh mắt sâu hun hút, anh cầm lấy di động trên quầy bar, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại sau đó đặt bên tai: "Nửa tiếng nữa sẽ có mặt... Ừ... Được!”
Cúp điện thoại, Cố Bắc Thần thuận tay để di động vào túi quần, sau đó giơ tay lau vết son bị lem ra trên khóe miệng Giản Mạt, giọng nói trầm ấm như tiếng đàn cello, ám muội tràn ra môi mỏng: “Buổi tối anh sẽ xử lý em sau...”
Giản Mạt còn chưa kịp hoàn hồn, nhưng vừa nghe Cố Bắc Thần nói như vậy, cô lập tức cãi lại: “Thần thiếu gia đã ăn uống no say ở bên ngoài rồi, làm gì còn sức để mà xử lý em nữa?”
Cố Bắc Thần cười: "Ừ, em ăn dấm như vậy, anh rất thích.”
“...” Nhìn ý cười nơi đáy mắt của Cố Bắc Thần, Giản Mạt chỉ muốn chửi đổng.
Con mắt nào của anh trông thấy tôi đang ghen? Tôi rõ ràng là đang châm chọc anh đó, là châm chọc chứ không phải ghen!
Lúc nào cũng bị hiểu lầm, muốn cô phải làm sao đây hả?
Giản Mạt bị Cố Bắc Thần nhét vào chiếc xe anh mới đổi gần đây nhất, số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có tám chiếc được thiết kế theo yêu cầu... Dù là bên ngoài hay là bên trong, chỉ có hai từ để miêu tả, đó là... Xa hoa!
Nói trắng ra là xa xỉ đến mức biến thái!
Rất phù hợp với bản chất của Cố Bắc Thần...
Giản Mạt cố gắng dời đi sự chú ý của mình, cô không muốn nghĩ ngợi linh tinh nữa... Cô đã bí mật kết hôn với Cố Bắc Thần hơn một năm nay, chuyện gì cô cũng có thể chấp nhận được, nhưng trừ chuyện cùng anh đi tham dự bữa tiệc ở nhà chị cả Cố Từ.
Cô rất sợ, cô sợ gặp phải người đó...
Nghĩ đến người đó, trái tim Giản Mạt đột nhiên đau nhói.
Lúc trước Cố Bắc Thần xuất hiện, cô hoàn toàn không biết anh với người đó lại có một tầng quan hệ sâu xa như vậy... Nếu biết...
A, nếu biết thì sao? Không gả ư?
Cô lúc ấy, còn có quyền lựa chọn sao?
“Nghĩ gì thế?” Cố Bắc Thần đã không còn vẻ mị hoặc quyến rũ lúc hai người ở riêng trong biệt thự, giờ phút này anh hoàn toàn giống với những gì người ngoài nhân xét, lạnh lùng xa cách, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Giản Mạt, giống như có thể nhìn thấu nội tâm người khác: "Đang nhớ đến gã nào thế?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.