Một Đêm Ngụy Tình: Vợ Cũ Hào Môn Giá Trên Trời
Chương 27: Đầu Óc Bị Nước Vào
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
08/03/2023
Cố Bắc Thần đã tới Lam Trạch Viện nhưng không vội xuống xe ngay, anh ngồi trong xe chờ đợi... Khoảng nửa tiếng sau, đã thấy chiếc xe màu trắng của Giản Mạt xuất hiện.
Anh hơi hơi nhíu mày, nhìn chiếc xe lỗi thời giá chỉ có mười vạn của Giản Mạt, nhiều lúc anh chỉ muốn cho xe tải cán nát nó rồi vứt ra bãi rác.
Giản Mạt dừng xe, sau đó nhìn sang chiếc Spyker của anh, lập tức gửi tin nhắn: Em lên lầu thay quần áo, đợi em năm phút... Moa moa!”
Nhìn tin nhắn, Cố Bắc Thần khẽ nhếch môi mỏng nở nụ cười nhạt... Nhưng ý cười chưa chạm đến đáy mắt đã biến mất.
Moa moa?
Cô đã nhìn thấy tin đồn về anh với người phụ nữ khác nhưng lại chẳng thèm quan tâm để ý, bây giờ lại còn tỏ vẻ thân mật với anh như không có chuyện gì xảy ra.
Cố Bắc Thần nghiêng đầu, đúng lúc nhìn thấy thân hình yểu điệu của Giản Mạt tiến vào biệt thự, một giây đó... Ánh mắt anh bất giác trở nên sâu thẳm.
Bà Cố ở tại biệt thự vùng ngoại ô phía Đông, Giản Mạt và Cố Bắc Thần thường xuyên trở về thăm bà... Lúc trước hôn lễ của họ cũng được cử hành ở đó, chỉ là người đến tham dự hôn lễ rất ít, ngay cả Cố gia cũng không có mấy người đến.
Những người không tới bao gồm cả bố mẹ của Cố Bắc Thần...
“Mạt Mạt, sao trông cháu lại gầy đi rồi?” Bà Cố rất hài lòng với người cháu dâu này, mặc dù bà biết cháu trai mình cưới cô bé cũng chỉ vì 20% cổ phần của tập đoàn Đế Hoàng mà thôi.
Giản Mạt cười ngọt ngào ngồi xuống bên cạnh Bà Cố: "Bà nội, con gái thời nay chỉ thích gầy thôi ạ... mình hạc xương mai mới đẹp ạ.”
Bà Cố nghe vậy, làm bộ không vui nói: "Gầy quá không tốt cho việc sinh đẻ... Bà còn đang chờ bế chắt trai đây.”
“Bà nội, lúc trước Bắc Thần đã nói chuyện này đợi cháu tốt nghiệp rồi tính, bây giờ cháu đã tốt nghiệp rồi, bà nội không phải chờ lâu nữa đâu ạ!” Giản Mạt nói dối dỗ ngọt vô cùng trơn tru, một chút cũng không làm cho người ta cảm thấy giả tạo: "Cháu và Bắc Thần đang dự định sinh cho bà một đứa chắt nội đấy ạ.”
Cố Bắc Thần từ đầu tới cuối chỉ ngồi im không lên tiếng, anh thích thú nhìn Giản Mạt diễn trò.
Bà Cố vừa nghe vậy lập tức nhíu mày: "Sao bà nghe thằng nhóc kia nói cháu có thai rồi?”
Giản Mạt đoán chắc là do ngày đó ở nhà Cố Từ cô nhập diễn quá cho nên để lại hậu quả, cô vội vàng rũ mắt tỏ vẻ mất mát: "Cháu cứ tưởng là như vậy... Nhưng cuối cùng đi bệnh viện, bác sĩ nói chỉ là đau dạ dày thôi ạ.”
Bà Cố thấy Giản Mạt mất mát bi thương, vội vàng nắm lấy tay cô trấn an nói: “Không gấp gáp không gấp gáp, nếu hai cháu thực sự muốn sinh một đứa, vậy thì chỉ cần Tiểu Thần cố gắng hơn một chút, rất nhanh sẽ có...” Nói xong, bà còn mờ ám liếc Cố Bắc Thần một cái.
Cố Bắc Thần da mặt dày không cảm thấy gì... Nhưng Giản Mạt thì lập tức đỏ mặt.
“Vâng ạ, cháu và Giản Mạt sẽ nỗ lực hết sức...” Người nào đó cảm thấy Giản Mạt còn chưa đủ mất mặt, cố ý ra vẻ nghiêm túc hứa hẹn.
Bà Cố đôi vợ chồng son hòa hợp như vậy thì cảm thấy rất vui mừng, bà thấy Cố Bắc Thần cũng không phản đối chuyện sinh con, trong lòng nhẹ nhõm không ít... Sau khi ăn cơm xong, bà vội vàng giục đôi vợ chồng trẻ trở về cố gắng nỗ lực.
Trở lại biệt thự, Cố Bắc Thần còn một số công việc chưa giải quyết xong cho nên anh đi thẳng vào thư phòng.
Giản Mạt nhân cơ hội này cầm dầu hoa hồng đi sang phòng khác xoa bóp mắt cá chân, cô sợ mùi quá nồng, không dám bôi ở trong phòng ngủ.
Bởi vì thời gian còn sớm, Giản Mạt lấy bản thiết kế phòng hòa nhạc ra tiếp tục vẽ... Nhưng sau mấy lần phác họa tổng thể cô đều cảm thấy không hài lòng, cuối cùng cô quyết định vứt hết đống lộn xộn trong đầu sang một bên, trở về phòng nghỉ ngơi thư giãn.
Lúc Giản Mạt tắm xong đã gần 11 giờ đêm, Cố Bắc Thần hình như vẫn còn chưa xong việc.
Là một “người vợ” dịu dàng hiền thục, Giản Mạt cảm thấy mình nên đi quyến rũ người đàn ông bận rộn kia trở về giường mới được...
Không còn cách nào khác, trước mặt người khác Cố Bắc Thần luôn tỏ vẻ lạnh lùng chính nhân quân tử, nhưng bên trong thì vô cùng cầm thú biến thái, lại còn là một tên cầm thú có sức chiến đấu mạnh mẽ.
Nếu anh ở nhà, mà cô đi ngủ trước... Hậu quả là cô sẽ bị anh trêu ghẹo cho tỉnh dậy, sau đó cả đêm cũng đừng hòng ngủ.
Anh hơi hơi nhíu mày, nhìn chiếc xe lỗi thời giá chỉ có mười vạn của Giản Mạt, nhiều lúc anh chỉ muốn cho xe tải cán nát nó rồi vứt ra bãi rác.
Giản Mạt dừng xe, sau đó nhìn sang chiếc Spyker của anh, lập tức gửi tin nhắn: Em lên lầu thay quần áo, đợi em năm phút... Moa moa!”
Nhìn tin nhắn, Cố Bắc Thần khẽ nhếch môi mỏng nở nụ cười nhạt... Nhưng ý cười chưa chạm đến đáy mắt đã biến mất.
Moa moa?
Cô đã nhìn thấy tin đồn về anh với người phụ nữ khác nhưng lại chẳng thèm quan tâm để ý, bây giờ lại còn tỏ vẻ thân mật với anh như không có chuyện gì xảy ra.
Cố Bắc Thần nghiêng đầu, đúng lúc nhìn thấy thân hình yểu điệu của Giản Mạt tiến vào biệt thự, một giây đó... Ánh mắt anh bất giác trở nên sâu thẳm.
Bà Cố ở tại biệt thự vùng ngoại ô phía Đông, Giản Mạt và Cố Bắc Thần thường xuyên trở về thăm bà... Lúc trước hôn lễ của họ cũng được cử hành ở đó, chỉ là người đến tham dự hôn lễ rất ít, ngay cả Cố gia cũng không có mấy người đến.
Những người không tới bao gồm cả bố mẹ của Cố Bắc Thần...
“Mạt Mạt, sao trông cháu lại gầy đi rồi?” Bà Cố rất hài lòng với người cháu dâu này, mặc dù bà biết cháu trai mình cưới cô bé cũng chỉ vì 20% cổ phần của tập đoàn Đế Hoàng mà thôi.
Giản Mạt cười ngọt ngào ngồi xuống bên cạnh Bà Cố: "Bà nội, con gái thời nay chỉ thích gầy thôi ạ... mình hạc xương mai mới đẹp ạ.”
Bà Cố nghe vậy, làm bộ không vui nói: "Gầy quá không tốt cho việc sinh đẻ... Bà còn đang chờ bế chắt trai đây.”
“Bà nội, lúc trước Bắc Thần đã nói chuyện này đợi cháu tốt nghiệp rồi tính, bây giờ cháu đã tốt nghiệp rồi, bà nội không phải chờ lâu nữa đâu ạ!” Giản Mạt nói dối dỗ ngọt vô cùng trơn tru, một chút cũng không làm cho người ta cảm thấy giả tạo: "Cháu và Bắc Thần đang dự định sinh cho bà một đứa chắt nội đấy ạ.”
Cố Bắc Thần từ đầu tới cuối chỉ ngồi im không lên tiếng, anh thích thú nhìn Giản Mạt diễn trò.
Bà Cố vừa nghe vậy lập tức nhíu mày: "Sao bà nghe thằng nhóc kia nói cháu có thai rồi?”
Giản Mạt đoán chắc là do ngày đó ở nhà Cố Từ cô nhập diễn quá cho nên để lại hậu quả, cô vội vàng rũ mắt tỏ vẻ mất mát: "Cháu cứ tưởng là như vậy... Nhưng cuối cùng đi bệnh viện, bác sĩ nói chỉ là đau dạ dày thôi ạ.”
Bà Cố thấy Giản Mạt mất mát bi thương, vội vàng nắm lấy tay cô trấn an nói: “Không gấp gáp không gấp gáp, nếu hai cháu thực sự muốn sinh một đứa, vậy thì chỉ cần Tiểu Thần cố gắng hơn một chút, rất nhanh sẽ có...” Nói xong, bà còn mờ ám liếc Cố Bắc Thần một cái.
Cố Bắc Thần da mặt dày không cảm thấy gì... Nhưng Giản Mạt thì lập tức đỏ mặt.
“Vâng ạ, cháu và Giản Mạt sẽ nỗ lực hết sức...” Người nào đó cảm thấy Giản Mạt còn chưa đủ mất mặt, cố ý ra vẻ nghiêm túc hứa hẹn.
Bà Cố đôi vợ chồng son hòa hợp như vậy thì cảm thấy rất vui mừng, bà thấy Cố Bắc Thần cũng không phản đối chuyện sinh con, trong lòng nhẹ nhõm không ít... Sau khi ăn cơm xong, bà vội vàng giục đôi vợ chồng trẻ trở về cố gắng nỗ lực.
Trở lại biệt thự, Cố Bắc Thần còn một số công việc chưa giải quyết xong cho nên anh đi thẳng vào thư phòng.
Giản Mạt nhân cơ hội này cầm dầu hoa hồng đi sang phòng khác xoa bóp mắt cá chân, cô sợ mùi quá nồng, không dám bôi ở trong phòng ngủ.
Bởi vì thời gian còn sớm, Giản Mạt lấy bản thiết kế phòng hòa nhạc ra tiếp tục vẽ... Nhưng sau mấy lần phác họa tổng thể cô đều cảm thấy không hài lòng, cuối cùng cô quyết định vứt hết đống lộn xộn trong đầu sang một bên, trở về phòng nghỉ ngơi thư giãn.
Lúc Giản Mạt tắm xong đã gần 11 giờ đêm, Cố Bắc Thần hình như vẫn còn chưa xong việc.
Là một “người vợ” dịu dàng hiền thục, Giản Mạt cảm thấy mình nên đi quyến rũ người đàn ông bận rộn kia trở về giường mới được...
Không còn cách nào khác, trước mặt người khác Cố Bắc Thần luôn tỏ vẻ lạnh lùng chính nhân quân tử, nhưng bên trong thì vô cùng cầm thú biến thái, lại còn là một tên cầm thú có sức chiến đấu mạnh mẽ.
Nếu anh ở nhà, mà cô đi ngủ trước... Hậu quả là cô sẽ bị anh trêu ghẹo cho tỉnh dậy, sau đó cả đêm cũng đừng hòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.