Một Đêm Ngụy Tình: Vợ Cũ Hào Môn Giá Trên Trời
Chương 21: Xem Biểu Hiện Của Ngươi
Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
08/03/2023
Giản Mạt nhẹ nhàng chớp mắt, đôi mắt long lanh trở nên rực rỡ dưới ánh đèn: "Chúng ta có thể không đề cập đến chuyện từ chức được không?” Giọng điệu của cô dịu lại: "Buổi tối là chuyện ngoài ý muốn mà.”
Ngập ngừng một chút, cô cũng không thẳng tay đẩy Cố Bắc Thần ra, mà còn vòng tay ôm cổ anh, nũng nịu nói tiếp: "Về sau có gã nào muốn “chấm mút”, em sẽ cho gã một cái tát... kệ gã là ai, ai biểu chồng em là Cố Bắc Thần chứ?”
Cố Bắc Thần chăm chú nhìn cái người mới vừa tỏ vẻ oan ức, giờ lại trở về bộ dáng mà anh hằng quen thuộc, môi mỏng lạnh lùng hơi nhếch một chút.
Thấy Cố Bắc Thần không có động tĩnh gì, cô mượn lực từ người anh, ngẩng đầu trao một nụ hôn lên khoé môi: “Chúng ta đừng giận nhau được không...”
Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng: “Muốn tiền làm gì, hử?” Anh không bị Giản Mạt lừa, ánh mắt sắc như mắt diều hâu nhìn cô.
Giản Mạt im lặng một lúc, suy nghĩ mình có nên nói cho Cố Bắc Thần biết chuyện mẹ mình đổi thuốc hay không...
Nhưng con người ta đôi khi rất kỳ lạ, bán mình vì một lý do nào đó là một chuyện, nhưng tiếp tục dùng lý do này để chiếm được cảm thông lại là chuyện khác.
Ít nhất Giản Mạt không có làm đến mức đó, trong mối quan hệ mập mờ với Cố Bắc Thần hiện tại, chỉ tiếp tục đòi tiền anh ta thôi.
“Em ưng một chiếc váy, nhưng anh không ở đấy, em không thể gọi cho anh một cuộc điện thoại chỉ để vòi tiền...” Giản Mạt cố ý biến mình thành dạng người tham hư vinh, làm bộ đáng thương vô tội nói: "Vừa hay nhìn thấy hoạt động này, vừa có thể làm từ thiện mà còn có thể có thêm tiền, thật tốt!”
Ánh mắt sắc bén của Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, dường như muốn nhìn thấu cô... Người phụ nữ này thích tiền, anh vẫn biết. Cũng bởi vì thế, anh mới có thể cưới cô ấy.
Người phụ nữ có mục đích sẽ dễ xử lý hơn... Đối với anh mà nói có một bạn giường cố định không phải là chuyện gì xấu. Hơn nữa, người phụ nữ này ở trên giường thật sự rất hấp dẫn.
Lúc đầu, anh còn băn khoăn không biết thời gian trôi qua thì Giản Mạt có bị chiều sinh hư, muốn “đào mỏ” từ anh nhiều hơn nữa hay không.
Nhưng cuối cùng, người phụ nữ này ngoại trừ lúc mới gả cho anh có nhắc tới tiền sinh hoạt, thường ngày cũng chỉ chi tiêu bình thường...
Trang sức là anh tặng, quần áo và đồ dùng hàng ngày là Susan đặt mua, hình như... Cô ấy chưa từng có yêu cầu gì quá đáng.
“Mua cái gì, nói ngay!” Cố Bắc Thần ánh mắt thâm thúy, nói: “Nhìn biểu hiện của cô, cho cô cái thẻ phụ được không?”
Giản Mạt tuy đau lòng, nhưng trên miệng vẫn treo nụ cười quyến rũ: “Cái thẻ kia cho rồi bị lấy lại thì sao?” Cô chép miệng: "Lỡ như ngày nào đó chúng ta chia tay, anh lấy lại cái thẻ, mà em lại quen việc tiêu xài xa hoa, nhưng lại không tìm được vị kim chủ tiếp theo, chả phải rất đáng thương sao?”
Cố Bắc Thần cười: "Sao thế, sợ lòng tham của mình rồi à?”
“Sao lại không?” Giọng điệu của Giản Mạt có chút ai oán: “Giờ cũng vậy, đi ra ngoài làm việc, quan trọng nhất là không để mình sa ngã... Anh cũng biết mình rất dễ khiến người ta rơi vào vòng xoáy của anh mà.”
Ý cười dần dần tràn ngập đáy mắt Cố Bắc Thần, rõ ràng, Giản Mạt làm anh vui vẻ...
Giản Mạt không ngừng cố gắng: "Đừng giận chuyện hôm nay nha anh. Sau này cần phải mua đồ sẽ tìm anh, em cũng sẽ cố gắng tự bảo vệ mình, nha?” Nói xong, cô lại ngẩng đầu hôn Cố Bắc Thần một cái.
Kiểu đùa với lửa như này, Cố Bắc Thần rất nhanh đã có phản ứng, anh cũng biết người phụ nữ này đang muốn dời sự chú ý của mình... Thực tế, ngoại trừ bọn họ có giấy đăng ký kết hôn, có bao nhiêu người thực sự biết họ đã kết hôn rồi?
Đêm tối say nồng, cũng không ảnh hưởng nam nữ hoan ái điên cuồng.
Giản Mạt dùng tất cả vốn liếng để quấn lấy Cố Bắc Thần làm mấy lần, cho đến khi cơ thể đã trầm luân dưới sự tấn công mạnh mẽ và điên cuồng của anh, Cố Bắc Thần mới chịu buông tha.
“Đi tắm rửa..."
“Không đi!” Giản Mạt nũng nịu lẩm bẩm, người đã lăn vào bên trong.
Ánh mắt Cố Bắc Thần trầm xuống: "Thật bẩn.”
Ngập ngừng một chút, cô cũng không thẳng tay đẩy Cố Bắc Thần ra, mà còn vòng tay ôm cổ anh, nũng nịu nói tiếp: "Về sau có gã nào muốn “chấm mút”, em sẽ cho gã một cái tát... kệ gã là ai, ai biểu chồng em là Cố Bắc Thần chứ?”
Cố Bắc Thần chăm chú nhìn cái người mới vừa tỏ vẻ oan ức, giờ lại trở về bộ dáng mà anh hằng quen thuộc, môi mỏng lạnh lùng hơi nhếch một chút.
Thấy Cố Bắc Thần không có động tĩnh gì, cô mượn lực từ người anh, ngẩng đầu trao một nụ hôn lên khoé môi: “Chúng ta đừng giận nhau được không...”
Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng: “Muốn tiền làm gì, hử?” Anh không bị Giản Mạt lừa, ánh mắt sắc như mắt diều hâu nhìn cô.
Giản Mạt im lặng một lúc, suy nghĩ mình có nên nói cho Cố Bắc Thần biết chuyện mẹ mình đổi thuốc hay không...
Nhưng con người ta đôi khi rất kỳ lạ, bán mình vì một lý do nào đó là một chuyện, nhưng tiếp tục dùng lý do này để chiếm được cảm thông lại là chuyện khác.
Ít nhất Giản Mạt không có làm đến mức đó, trong mối quan hệ mập mờ với Cố Bắc Thần hiện tại, chỉ tiếp tục đòi tiền anh ta thôi.
“Em ưng một chiếc váy, nhưng anh không ở đấy, em không thể gọi cho anh một cuộc điện thoại chỉ để vòi tiền...” Giản Mạt cố ý biến mình thành dạng người tham hư vinh, làm bộ đáng thương vô tội nói: "Vừa hay nhìn thấy hoạt động này, vừa có thể làm từ thiện mà còn có thể có thêm tiền, thật tốt!”
Ánh mắt sắc bén của Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, dường như muốn nhìn thấu cô... Người phụ nữ này thích tiền, anh vẫn biết. Cũng bởi vì thế, anh mới có thể cưới cô ấy.
Người phụ nữ có mục đích sẽ dễ xử lý hơn... Đối với anh mà nói có một bạn giường cố định không phải là chuyện gì xấu. Hơn nữa, người phụ nữ này ở trên giường thật sự rất hấp dẫn.
Lúc đầu, anh còn băn khoăn không biết thời gian trôi qua thì Giản Mạt có bị chiều sinh hư, muốn “đào mỏ” từ anh nhiều hơn nữa hay không.
Nhưng cuối cùng, người phụ nữ này ngoại trừ lúc mới gả cho anh có nhắc tới tiền sinh hoạt, thường ngày cũng chỉ chi tiêu bình thường...
Trang sức là anh tặng, quần áo và đồ dùng hàng ngày là Susan đặt mua, hình như... Cô ấy chưa từng có yêu cầu gì quá đáng.
“Mua cái gì, nói ngay!” Cố Bắc Thần ánh mắt thâm thúy, nói: “Nhìn biểu hiện của cô, cho cô cái thẻ phụ được không?”
Giản Mạt tuy đau lòng, nhưng trên miệng vẫn treo nụ cười quyến rũ: “Cái thẻ kia cho rồi bị lấy lại thì sao?” Cô chép miệng: "Lỡ như ngày nào đó chúng ta chia tay, anh lấy lại cái thẻ, mà em lại quen việc tiêu xài xa hoa, nhưng lại không tìm được vị kim chủ tiếp theo, chả phải rất đáng thương sao?”
Cố Bắc Thần cười: "Sao thế, sợ lòng tham của mình rồi à?”
“Sao lại không?” Giọng điệu của Giản Mạt có chút ai oán: “Giờ cũng vậy, đi ra ngoài làm việc, quan trọng nhất là không để mình sa ngã... Anh cũng biết mình rất dễ khiến người ta rơi vào vòng xoáy của anh mà.”
Ý cười dần dần tràn ngập đáy mắt Cố Bắc Thần, rõ ràng, Giản Mạt làm anh vui vẻ...
Giản Mạt không ngừng cố gắng: "Đừng giận chuyện hôm nay nha anh. Sau này cần phải mua đồ sẽ tìm anh, em cũng sẽ cố gắng tự bảo vệ mình, nha?” Nói xong, cô lại ngẩng đầu hôn Cố Bắc Thần một cái.
Kiểu đùa với lửa như này, Cố Bắc Thần rất nhanh đã có phản ứng, anh cũng biết người phụ nữ này đang muốn dời sự chú ý của mình... Thực tế, ngoại trừ bọn họ có giấy đăng ký kết hôn, có bao nhiêu người thực sự biết họ đã kết hôn rồi?
Đêm tối say nồng, cũng không ảnh hưởng nam nữ hoan ái điên cuồng.
Giản Mạt dùng tất cả vốn liếng để quấn lấy Cố Bắc Thần làm mấy lần, cho đến khi cơ thể đã trầm luân dưới sự tấn công mạnh mẽ và điên cuồng của anh, Cố Bắc Thần mới chịu buông tha.
“Đi tắm rửa..."
“Không đi!” Giản Mạt nũng nịu lẩm bẩm, người đã lăn vào bên trong.
Ánh mắt Cố Bắc Thần trầm xuống: "Thật bẩn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.