Chương 13: Bệnh tim sao ?
Hạ Ngân Hoàng
14/09/2023
Nghe thôi cũng đủ biết cuộc gọi đó chắc chắn là của phụ nữ, nhưng chưa bao giờ thấy Âu Trấn Phàm đích thân rời đi thậm chí còn sốt sắng lo lắng như vậy.
Lý Tu Mai chưa kịp nói một câu thì người đã đi mất, cái bóng đó có lẻ cả đời cô ta cũng không thể với lấy được sao...góp cuộc người con gái đó là ai mà khiến một người lạnh như băng cứng đầu như đá giống Âu Trấn Phàm lại quan tâm như thế.
Hạ Ly Tâm đột nhiên tỉnh dậy, nghe thấy tiếng gió liền đi ra ngoài định đóng cửa lại. Không ngờ nhìn thấy cô ngã xuống sàn chảy mồ hôi lạnh như suối, thân thể thì nóng hừng hực.
"Chị Mịch..chị ơi..chị cố lên em gọi cấp cứu ngay..chị sao vậy..đừng xảy ra chuyện gì nhé.."
Không biết phải làm thế nào, ngoài cửa một tiếng rầm lớn. Cửa bị Âu Trấn Phàm đá toang ra, nhanh chóng đi vào không một câu mà chỉ nhìn Tôn Mịch đau đớn mà ôm lấy cô vội vàng ra xe đi bệnh viện.
Cả Hạ Ly Tâm cũng chạy theo, không còn thời gian để bất ngờ hay nhận ra người đàn ông này đâu.
"Làm ơn..đừng để chị ấy xảy ra chuyện..."
Hạ Ly Tâm nắm lấy tay luôn miệng gọi tên Tôn Mịch không chút nghĩ ngơi, tuyệt đối không để cô ngất đi.
Âu Trấn Phàm vừa đến, ngay lập tức Tôn Mịch được đưa vào phòng cấp cứu ngay. Hầu như trong bệnh viện ai cũng có thể nhận ra hắn, còn có vài người cũng có thể nhận ra Hạ Ly Tâm.
Vì là Âu Trấn Phàm đích thân đưa người đến, nên cả Hàn Dư Minh cũng tận tay trị liệu.
Nữa tiếng sau, Tôn Mịch được đưa đến phòng bệnh đặc biệt. Hàn Dư Minh cũng từ tốn từ phòng cấp cứu đi ra. Việc một tổng tài quyền lực lạnh lùng như băng mà lại đích thân bế một nữ nhân vào tận bệnh viện thì đúng là hơi khó tin đấy.
Còn có cả tiểu thư họ Hạ ở đây, thì cô gái này quả thật không tầm thường một chút nào.
"Theo như kiểm tra tổng quát..cô gái này mắc chứng bệnh tim và có thể tái phát bất kì lúc nào"
"Làm sao để trị hết đây"
"Có thể điều trị bằng phương pháp tân tiến nhất nhưng có điều là..."
Hạ Ly Tâm bức xúc lên tiếng làm cho Hàn Dư Minh giật mình.
"Trời ơi anh nói đi..bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ chi trả cho chị ấy"
"Vấn đề không phải là tiền..theo tôi biết cô ấy là một diễn viên đúng chứ, và quá trình trị liệu mất khoảng hơn ba năm..trong quá trình điều trị, bệnh nhân không thể vận động mạnh hay làm gì quá lực tổn hại sức lực được.."
Từng chữ của Hàn Dư Minh cực kì nghiêm túc, bệnh tim này không phải là không ai biết. Tái phát bất kì lúc nào và như trường hợp khi nãy nếu như không có ai ở đó thì không biết Tôn Mịch giờ ra sao nữa.
Trong phòng bệnh, Tôn Mịch tỉnh dậy sau khi thuốc mê hết tác dụng. Cả người cô như bị một tản đá đè lên vậy, vừa nặng nề vừa mệt mõi không diễn tả được.
"Chị Mịch..chị không sao chứ ?"
Hạ Ly Tâm vừa nhìn cô tỉnh dậy liền chạy đến, không kịp hỏi người đàn ông kia là ai và có quan hệ gì với cô nữa. Cách đây năm phút hắn cũng rời đi ngay sau khi nhận được một cuộc gọi.
"Chị không sao"
"Chị bệnh tim sao lại không nói cho em biết..."
Hai mắt của Tôn Mịch cũng trợn tròn kinh ngạc có lẻ bản thân cô còn không biết bệnh trạng của mình.
"Bệnh..tim sao ?"
"Chị còn không biết sao...suýt nữa thì chị gặp nguy rồi cũng may mắn Âu Trấn Phàm đến kịp thời"
Tôn Mịch ít ra cũng nhớ, trước khi vào đây cô đã gọi cho hắn. Không ngờ hắn lại là người đưa cô đi bệnh viện, xem ra tên này cũng không đến nỗi máu lạnh mà mọi người hay nói.
Sáng hôm sau, phía quản lí cũng thông báo cho đạo diễn về bệnh trạng của Tôn Mịch nên tất cả cũng phải nhanh tìm người thay thế, đạo diễn An cũng định bàn lại với Âu Trấn Phàm về việc đổi người.
Chưa kịp làm gì thì Quan Triều đã gọi đến trước, Âu Trấn Phàm đích thân ra lệnh đổi người và cho đình chỉ hết tất cả lịch trình công tác của Tôn Mịch trong một tháng với lí do điều dưỡng bệnh tình.
Trong phòng tổng tài, Âu Trấn Phàm ngồi trầm lạnh hướng mặt về phía cửa sổ. Khuôn mặt thật lạnh lùng nhưng lại càng tôn lên vẻ kiêu ngạo điển trai khó có thể cưỡng lại.
Lâm Uy Nạp hôm nay đích thân đến tận QA.D với lí do đàm phán hợp tác trong dự án sắp đến, nhân viên khi nhìn thấy hắn thì không ngừng bàn tán xôn xao, có mấy người còn cố ý ngã vào lòng hắn nhưng điều thất bại.
Quan Triều phụ trách đón Lâm Uy Nạp và dẫn đường cho hắn đến gặp Âu Trấn Phàm.
Lâm Thị và Âu Thị trước giờ như nước với lửa giờ lại đến đây mở miệng hợp tác, đùa gì vậy chứ...Âu Trấn Phàm cũng thuộc dạng cáo già kinh nghiệm trên lĩnh vực chính trị nên cũng khiến một số nhà đầu tư cũng e dè lo sợ.
Lâm Uy Nạp không biết sẽ đối mặt với Âu Trấn Phàm như thế nào đây. Hắn đang có âm mưu hay cố ý khiêu chiến với Âu Thị....
Lý Tu Mai chưa kịp nói một câu thì người đã đi mất, cái bóng đó có lẻ cả đời cô ta cũng không thể với lấy được sao...góp cuộc người con gái đó là ai mà khiến một người lạnh như băng cứng đầu như đá giống Âu Trấn Phàm lại quan tâm như thế.
Hạ Ly Tâm đột nhiên tỉnh dậy, nghe thấy tiếng gió liền đi ra ngoài định đóng cửa lại. Không ngờ nhìn thấy cô ngã xuống sàn chảy mồ hôi lạnh như suối, thân thể thì nóng hừng hực.
"Chị Mịch..chị ơi..chị cố lên em gọi cấp cứu ngay..chị sao vậy..đừng xảy ra chuyện gì nhé.."
Không biết phải làm thế nào, ngoài cửa một tiếng rầm lớn. Cửa bị Âu Trấn Phàm đá toang ra, nhanh chóng đi vào không một câu mà chỉ nhìn Tôn Mịch đau đớn mà ôm lấy cô vội vàng ra xe đi bệnh viện.
Cả Hạ Ly Tâm cũng chạy theo, không còn thời gian để bất ngờ hay nhận ra người đàn ông này đâu.
"Làm ơn..đừng để chị ấy xảy ra chuyện..."
Hạ Ly Tâm nắm lấy tay luôn miệng gọi tên Tôn Mịch không chút nghĩ ngơi, tuyệt đối không để cô ngất đi.
Âu Trấn Phàm vừa đến, ngay lập tức Tôn Mịch được đưa vào phòng cấp cứu ngay. Hầu như trong bệnh viện ai cũng có thể nhận ra hắn, còn có vài người cũng có thể nhận ra Hạ Ly Tâm.
Vì là Âu Trấn Phàm đích thân đưa người đến, nên cả Hàn Dư Minh cũng tận tay trị liệu.
Nữa tiếng sau, Tôn Mịch được đưa đến phòng bệnh đặc biệt. Hàn Dư Minh cũng từ tốn từ phòng cấp cứu đi ra. Việc một tổng tài quyền lực lạnh lùng như băng mà lại đích thân bế một nữ nhân vào tận bệnh viện thì đúng là hơi khó tin đấy.
Còn có cả tiểu thư họ Hạ ở đây, thì cô gái này quả thật không tầm thường một chút nào.
"Theo như kiểm tra tổng quát..cô gái này mắc chứng bệnh tim và có thể tái phát bất kì lúc nào"
"Làm sao để trị hết đây"
"Có thể điều trị bằng phương pháp tân tiến nhất nhưng có điều là..."
Hạ Ly Tâm bức xúc lên tiếng làm cho Hàn Dư Minh giật mình.
"Trời ơi anh nói đi..bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ chi trả cho chị ấy"
"Vấn đề không phải là tiền..theo tôi biết cô ấy là một diễn viên đúng chứ, và quá trình trị liệu mất khoảng hơn ba năm..trong quá trình điều trị, bệnh nhân không thể vận động mạnh hay làm gì quá lực tổn hại sức lực được.."
Từng chữ của Hàn Dư Minh cực kì nghiêm túc, bệnh tim này không phải là không ai biết. Tái phát bất kì lúc nào và như trường hợp khi nãy nếu như không có ai ở đó thì không biết Tôn Mịch giờ ra sao nữa.
Trong phòng bệnh, Tôn Mịch tỉnh dậy sau khi thuốc mê hết tác dụng. Cả người cô như bị một tản đá đè lên vậy, vừa nặng nề vừa mệt mõi không diễn tả được.
"Chị Mịch..chị không sao chứ ?"
Hạ Ly Tâm vừa nhìn cô tỉnh dậy liền chạy đến, không kịp hỏi người đàn ông kia là ai và có quan hệ gì với cô nữa. Cách đây năm phút hắn cũng rời đi ngay sau khi nhận được một cuộc gọi.
"Chị không sao"
"Chị bệnh tim sao lại không nói cho em biết..."
Hai mắt của Tôn Mịch cũng trợn tròn kinh ngạc có lẻ bản thân cô còn không biết bệnh trạng của mình.
"Bệnh..tim sao ?"
"Chị còn không biết sao...suýt nữa thì chị gặp nguy rồi cũng may mắn Âu Trấn Phàm đến kịp thời"
Tôn Mịch ít ra cũng nhớ, trước khi vào đây cô đã gọi cho hắn. Không ngờ hắn lại là người đưa cô đi bệnh viện, xem ra tên này cũng không đến nỗi máu lạnh mà mọi người hay nói.
Sáng hôm sau, phía quản lí cũng thông báo cho đạo diễn về bệnh trạng của Tôn Mịch nên tất cả cũng phải nhanh tìm người thay thế, đạo diễn An cũng định bàn lại với Âu Trấn Phàm về việc đổi người.
Chưa kịp làm gì thì Quan Triều đã gọi đến trước, Âu Trấn Phàm đích thân ra lệnh đổi người và cho đình chỉ hết tất cả lịch trình công tác của Tôn Mịch trong một tháng với lí do điều dưỡng bệnh tình.
Trong phòng tổng tài, Âu Trấn Phàm ngồi trầm lạnh hướng mặt về phía cửa sổ. Khuôn mặt thật lạnh lùng nhưng lại càng tôn lên vẻ kiêu ngạo điển trai khó có thể cưỡng lại.
Lâm Uy Nạp hôm nay đích thân đến tận QA.D với lí do đàm phán hợp tác trong dự án sắp đến, nhân viên khi nhìn thấy hắn thì không ngừng bàn tán xôn xao, có mấy người còn cố ý ngã vào lòng hắn nhưng điều thất bại.
Quan Triều phụ trách đón Lâm Uy Nạp và dẫn đường cho hắn đến gặp Âu Trấn Phàm.
Lâm Thị và Âu Thị trước giờ như nước với lửa giờ lại đến đây mở miệng hợp tác, đùa gì vậy chứ...Âu Trấn Phàm cũng thuộc dạng cáo già kinh nghiệm trên lĩnh vực chính trị nên cũng khiến một số nhà đầu tư cũng e dè lo sợ.
Lâm Uy Nạp không biết sẽ đối mặt với Âu Trấn Phàm như thế nào đây. Hắn đang có âm mưu hay cố ý khiêu chiến với Âu Thị....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.