Chương 111
Lâu Bất Nguy
11/07/2020
Giang Hằng Thù hơi chút do dự một chút, liền gật đầu, đứng dậy đi phòng nghỉ, phòng nghỉ vốn dùng để cho các diễn viên nghỉ trưa, nhưng hiện tại cái tình huống này cũng không có người yêu cầu nghỉ trưa.
"Mỗi ngày Tiểu Giang đều chạy đến nơi này có mệ mỏi quá không a?" Phó đạo diễn cũng ở một bên hỏi.
Phó Chân thở dài một hơi: "Ta cũng sợ hắn mệt, khuyên hắn hắn cũng không nghe."
Phó đạo diễn vỗ vỗ bả vai Phó Chân, vẻ mặt ta hiểu ta hiểu, Phó Chân cũng không biết vị phó đạo diễn này là hiểu cái gì.
Nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chuẩn bị bắt đầu chụp một cái màn ảnh, đúng lúc này, Tằng Tinh Khả hét lớn một tiếng, âm điệu cao làm Phó Chân cảm thấy hắn ở phương diện xướng nam cao này cũng rất có thiên phú, đồng thời cũng làm nhân viên trong đoàn phim sợ tới mức dừng lại động tác trong tay, nhìn về phía hắn, muốn biết hắn hiện tại là làm sao vậy.
"Tay tay tay tay......" Tằng Tinh Khả kêu to.
Phó Chân cùng những nhân viên khác đều cho rằng tay Tằng Tinh Khả bị thương, nhanh chóng chạy tới nhìn xem có càn phải đưa tới bệnh viện hay không, kết quả tới bên người Tằng Tinh Khả mới biết được, cái tay trong miệng hắn nói là một tay giả tràn đầy máu, không biết là cái nhân viên nào trong thời điểm dọn dẹp quên mang theo.
Tằng Tinh Khả chính là bị cái tay này làm cho hét chói tai như gà bị chọc tiết, làm cho cả đoàn phim đi theo hắn lo lắng đề phòng.
Vi Đức Trì nhìn thoáng qua, thở dài một hơi, dùng ánh mắt xem kẻ ngốc nhìn Tằng Tinh Khả, có chút bất đắc dĩ mà hướng hắn nói: "Đó là đạo cụ."
Tằng Tinh Khả nuốt một ngụm nước bọt, "Sao...... Tại sao lại có loại đồ vật này?"
Vi Đức Trì nói: "Đoàn phim chúng ta chính là làm phim kinh dị, có loại đạo cụ này không phải thực bình thường sao?"
Tằng Tinh Khả hít một hơi, sắc mạt tái nhợt cuối cùng tốt hơn một chút: "Đạo cụ vì cái gì có thể làm được giống thật như vậy, anh không biết vừa rồi tôi sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh, tôi con mẹ nó còn tưởng trong đoàn phim có người giết người giấu thi thể."
Vi Đức Trì: "Cậu hỏi Phó đạo, nghe nói những đạo cụ này là hắn tự mình tìm người làm."
Phó Chân liền ở một bên lạnh nhạt mà mở miệng nói: "Đợi chút nữa cậu còn phải tiếp cúc với những đạo cụ này, cậu làm quen một chút đi, đều trong bao tải đó kìa."
Tằng Tinh Khả: "......"
Nói xong còn có nhan viên công tác vô cùng phối hợp đem bao tải khiêng lại đây, làm trò ở trước mặt Tằng Tinh Khả mở ra, nhìn một bao tải toàn tàn chi trước mắt, Tằng Tinh Khả thiếu chút nữa ngất xỉu, Phó Chân hỏi hắn: "Thế nào? Quen thuộc sao?"
Tằng Tinh Khả cảm giác buổi tối ngày hôm nay ngứ khí của Phó đạo có điểm quái lạ, không phải thật sự muốn đem đổi đi đi, hắn chạy nhanh gật gật đầu: "Quen thuộc."
"Đợi chút nữa đóng phim có hét to hay không." Phó Chân lại hỏi.
"Không hét."
Phó Chân ừ một tiếng, trở lại trước máy theo dõi, Tằng Tinh Khả nhìn phương hướng Phó Chân trong chốc lát, có chút tò mò hỏi: "Vì cái gì Phó đạo thoạt nhìn có điểm tức giận a,"
Phó đạo diễn vỗ vỗ ba vai Tằng Tinh Khả, nói: "Cái này cậu liền không hiểu rồi, Tiểu Giang vừa mới đi phòng nghỉ nghỉ ngơi, phỏng chừng mới vừa ngủ, cậu vừa nãy hét to khẳng định dọa Tiểu Giang tỉnh dậy, bất quá coi như Phó đạo tức giận cậu cũng không cần sợ, hắn nguôi giận thực mau, không đến 5 phút đồng hồ là quên ngay."
Tằng Tinh Khả a một tiếng, cảm giác chính mình bị bắt ăn một miệng cẩu lương, hắn gật đầu nói: "Tôi kiểm điểm, tôi kiểm điểm."
Nếu Phó Chân giáp mặt nghe được lời này của phó đạo diễn, liền sẽ minh bạch phó đạo diễn không phải giả vờ hiểu rõ, mà là hắn thật sự hiểu được.
Phó Chân vẫn luôn chụp đến 1 giờ sáng mới kết thúc, hậu kỳ Tằng Tinh Khả sau lại không biết ăn cái linh đan diệu dược gì, kỹ thuật diễn tiến bộ vượt bậc, toàn bộ tiến độ đều nhanh hơn rất nhiều.
Phó Chân giúp nhân viên công tác đem đạo cụ thu thập tốt, còn lại bản đề bọt biển trong tay, cùng đạo diễn đạo cụ nói: "Các cậu đều về đi thôi, còn lại tôi tự dọn được rồi."
"Vậy Phó đạo, chúng tôi liền đi trước?"
Phó Chân gật gật đầu, chờ nhân viên công tác đều rời đi, hắn đem bản bọt biển trong tay ôm đến bên trong kho hàng, sau đó đi phòng nghỉ,
Vàng trăng treo giữa không trung, trút xuống rất nhiều ánh sáng bạc, Phó Chân đứng ở bên ngoài phòng nghỉ, thật cẩn thận mà đẩy cửa ra, tận lực làm cho mình không phát ra tiếng vang, sau khi vào phòng nghỉ, hắn cởi áo khoác trên người, lặng yên không một tiếng động mà đi đến mép giường, Giang Hằng Thù vẫn là tỉnh lại, hắn mở đôi mắt mông lung buồn ngủ, thấy Phó Chân tới, tính toán đứng dậy mang theo hắn rời đi.
Nào biết Phó Chân trực tiếp cười cười, sau đó trực tiếp bò lên trên giường, chui vào ổ chăn của Giang Hằng Thù, hướng hắn nói, "Đừng đậy, hôm nay chúng liền ở chỗ này ngủ đi."
Từ đoàn phim lái xe về nhà còn phải hơn nửa giờ, lái xe buổi tối thật sự không an toàn.
Giang Hằng Thù hỏi hắn: "Không sợ hãi sao?"
Địa điểm đóng phim này vô xùng hẻo lánh, là dùng nhà ga bỏ hoang cải tạo thành, mấy năm trước còn nổi lên một hồi lửa lớn, nghe nói đã chết không ít người, bốn phía hoang vắng cực kỳ, miểu không người yên, còn nghe đồn có quỷ.
"Có anh a," Phó Chân hướng trong ngực Giang Hằng Thù nhích lại gần, "Ngủ ngủ, em cũng thực mệt nhọc", sau khi nói xong còn làm bộ làm tịch mà đánh ngáp một cái.
Giang Hằng Thù bật cười, hắn duỗi tay đem Phó Chân ôm vào trong lòng mình, vỗ vỗ phía sau lưng hắn, sau đó không lâu tiếng Giang Hằng Thù hít thở đều đều.
Mọi âm thanh đều dừng lại, ngẫu nhiên còn vang lên vài tiếng côn trùng kêu, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ trên tường tiến vào, Phó Chân híp mắt, nhìn lướt qua, suy xét ngày mai hẳn là mua cái màn che cửa sổ, hắn vươn cánh tay cùng đùi, cả người như là koala leo lên trên người Giang Hằng Thù.
Buổi sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào, Phó Chân lười biếng mà mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, phát hiện Giang Hằng Thù sớm đã tỉnh lại, đang mang tai nghe xem video.
Phó Chân nghiêng người đem cánh tay đặt trên bụng Giang Hằng Thù, hỏi hắn: "Nhìn cái gì đâu?"
"Xem video phỏng ván của em."
"Có cái gì đẹp." Phó Chân nghểnh cổ cũng muốn nhìn hai mắt.
Giang Hằng Thù liền đem tai nghe lấy xuống, thanh âm phát ra từ loa ngoài, vừa lúc truyền phát đến tin người chủ trì đem ngươi yêu Phó Chân xưng là phó thái thái, Phó Chân cười một tiếng, nháy mắt nói: "Là khá xinh đẹp."
Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng kêu lên: "Giang thái thái?"
"Phó thái thái?"
Giang Hằng Thù cảm thấy tiếp tục kêu như vậy thật sự quá ngây thơ, giống như hai học sinh tiểu học đang cãi nhau, liền bảo trì trầm mặc, Phó Chân liền bò lên, hướng Giang Hằng Thù biểu đạt cái nhìn của mình: "Em cảm thấy phó thái thái dễ nghe một chút."
"Tại sao vậy?"
"Bởi vì nghe tới giống phú thái thái."
Giang Hằng Thù nhấp môi nở nụ cười, hắn duỗi tay zoa nhẹ lên đầu Phó Chân: "Đem quần áo mặc tốt, anh đưa em về nhà."
Các fan Tằng Tinh Khả liền tổ chức thành đoàn tới đoàn phim tham quan, các nàng tới không phải rất nhiều, đếm lại không đến hai mươi người, những người này đều là nhóm fan trung thành theo đuổi Tằng Tinh Khả từ khi vừa xuất đạo, Tằng Tinh Khả đối nhóm fans tự nhiên là phi thường có kiên nhẫn, chỉ là hắn không nghĩ tới trong nhóm tiểu fans sẽ có cắn Cp Giang Hằng Thù cùng Phó Chân, khi biết được Giang Hằng Thù cũng ở đoàn phim, lập tức lên diễn đàn phát sóng trực tiếp cho bọn tỷ muội một câu chuyện tình yêu cổ tích.
Sau phát sóng trực tiếp, tiểu fans nghĩ đến một vấn đề, nếu Giang Hằng Thù sẽ đến tham ban đoàn phim Phó Chân, như vậy phó thái thái hẳn là cũng tới đi, các nàng đến bây giờ còn không có nhìn đến bộ dạng của phó thái thái, chỉ biết hắn cùng Giang Hằng Thù là quen nhau lúc làm công.
"Phó thái thái, đẹp hay không đẹp a?" Có hình người hỏi Tằng Tinh Khả.
Sau đó các nàng liền nhìn tháy trên mặt Tằng Tinh Khả lộ ra biểu tình một lời khó nói hết.
"Hắn......" Tằng Tinh Khả quay đầu lại nhìn thoáng qua Giang Hằng Thù cùng Phó Chân, thở dài một hơi nói, "Chờ các bạn thấy người sẽ biết."
Các nàng ở chỗ nào gặp qua người a?
Lời này làm các fan sinh ra rất nhiều liên tưởng không tốt, có phải phó thái thái lớn lên không quá đẹp hay không, cho nên Tằng Tinh Khả mới có thể có cái biểu tình kia a, bất quá các nàng rốt cuộc vẫn là fans của Tằng Tinh Khả, đối chuyện này cũng không có rối rắm quá lâu, kế tiếp muốn chụp uất diên của Tằng Tinh Khả, tất cả fans đều yên tĩnh mà đứng ở một bên, nhìn Tằng Tinh Khả trong phim trường.
Sau khi biểu diễn của Tằng Tinh Khả kết thúc, trong lòng các fans đều có cùng cái thanh âm, Star của các nàng trưởng thành, các nàng cảm thấy thập phần vui mừng, vì tỏ vẻ chính mình cảm kích chi tình, các gan còn đem mặt nạ dưỡng trắng mà Tằng Tinh Khả làm đại diện đưa chi Phó Chân.
Trong tay Phó Chân cầm mặt nạ vẻ mặt mộng bức, tiếp theo lại nghe vị fans này nói: "Đây là cho người yêu ngài dùng dùng, bổ sung nước lại làm trắng.."
Người yêu Phó đạo lúc trước làm việc ở công trường, trên mặt khẳng định bị không ít gió táp mưa sa, hẳn là nên bảo dưỡng thật tốt, các fans vì chính mình cơ trí nhấn like.
Phó Chân hướng vị fans này nói một tiếng cảm ơn, suy tư nên như thế nào đem thứ này đặt lên trên mặt Giang Hằng Thù.
Vào tháng 5, Mã Nguyên thật sự tới đoàn phim, lúc này suất diễn của Tằng Tinh Khả đều đã sắp đóng máy, nhưng sau khi nghe nói chuyện này hắn kiên trì muốn lưu tại đoàn phim, lấy lý do là, muốn họ tập các tiền bối.
Nhưng kỳ thật hắn muốn nhìn một chút Mã Nguyên có phải hay không lại đây thay thế chính mình, kết quả lại phát hiện Mã Nguyên thật sự chỉ là lại đây lmf khách mời, hơn nữa không muốn thù lao đóng phim.
Đối với chuyện này Phó Chân giống Tằng Tinh Khả cảm thấy kỳ quái, Mã Nguyên đột nhiên liên hệ đến hắn, tỏ vẻ muốn ở đoàn phim hắn làm khách mời một cái nhân vật, hơn nữa có thể không cần thù lao, Phó Chân hoàn toàn không có lý do gì cự tuyệt, mặt khác đại biên kịch Vi Đức Trìvẫn là fan não tàn của Mã Nguyên, nghe nói chuyện này, sau một giây lại ở kịch bản thêm một cái nhân vật ác mỹ lệ lại mê người.
Một người khác cũng cảm thấy kỳ quái đối với chuyện này chính là Mã Nguyên, hắn vốn dĩ đàn nghỉ phép ở nước ngoài, bỗng nhiên liền nhận được điện thoại của Phó Đình, nói nhờ hắn giúp một chút. Mấy năm trước Mã Nguyên đã từng thiếu Phó Đình một ân tình, hiện tại tùy tiện làm một khách mời là có thể đem ân tình trả lại, Mã Nguyên tự nhiên là cầu mà không được, nhưng là Phó Đình còn dặn dò hắn, không cần ở trước mặt Phó Chân trước lộ ra tên của mình.
Mã Nguyên xem như Phó Đình cố ý đi tìm tới giúp Phó Chân, hắn sau khi biết được Phó Chân muốn chụp phim kinh dị liền cố ý nghiên cứu quá, phòng bán vé phim kinh dị vẫn luôn kinh tế đình trệ, hắn làm Mã Nguyên lại đây hỗ trợ, kỳ thật chỉ là để làm hắn giúp phòng bán vé của Phó Chân.
"Mỗi ngày Tiểu Giang đều chạy đến nơi này có mệ mỏi quá không a?" Phó đạo diễn cũng ở một bên hỏi.
Phó Chân thở dài một hơi: "Ta cũng sợ hắn mệt, khuyên hắn hắn cũng không nghe."
Phó đạo diễn vỗ vỗ bả vai Phó Chân, vẻ mặt ta hiểu ta hiểu, Phó Chân cũng không biết vị phó đạo diễn này là hiểu cái gì.
Nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chuẩn bị bắt đầu chụp một cái màn ảnh, đúng lúc này, Tằng Tinh Khả hét lớn một tiếng, âm điệu cao làm Phó Chân cảm thấy hắn ở phương diện xướng nam cao này cũng rất có thiên phú, đồng thời cũng làm nhân viên trong đoàn phim sợ tới mức dừng lại động tác trong tay, nhìn về phía hắn, muốn biết hắn hiện tại là làm sao vậy.
"Tay tay tay tay......" Tằng Tinh Khả kêu to.
Phó Chân cùng những nhân viên khác đều cho rằng tay Tằng Tinh Khả bị thương, nhanh chóng chạy tới nhìn xem có càn phải đưa tới bệnh viện hay không, kết quả tới bên người Tằng Tinh Khả mới biết được, cái tay trong miệng hắn nói là một tay giả tràn đầy máu, không biết là cái nhân viên nào trong thời điểm dọn dẹp quên mang theo.
Tằng Tinh Khả chính là bị cái tay này làm cho hét chói tai như gà bị chọc tiết, làm cho cả đoàn phim đi theo hắn lo lắng đề phòng.
Vi Đức Trì nhìn thoáng qua, thở dài một hơi, dùng ánh mắt xem kẻ ngốc nhìn Tằng Tinh Khả, có chút bất đắc dĩ mà hướng hắn nói: "Đó là đạo cụ."
Tằng Tinh Khả nuốt một ngụm nước bọt, "Sao...... Tại sao lại có loại đồ vật này?"
Vi Đức Trì nói: "Đoàn phim chúng ta chính là làm phim kinh dị, có loại đạo cụ này không phải thực bình thường sao?"
Tằng Tinh Khả hít một hơi, sắc mạt tái nhợt cuối cùng tốt hơn một chút: "Đạo cụ vì cái gì có thể làm được giống thật như vậy, anh không biết vừa rồi tôi sợ tới mức một thân mồ hôi lạnh, tôi con mẹ nó còn tưởng trong đoàn phim có người giết người giấu thi thể."
Vi Đức Trì: "Cậu hỏi Phó đạo, nghe nói những đạo cụ này là hắn tự mình tìm người làm."
Phó Chân liền ở một bên lạnh nhạt mà mở miệng nói: "Đợi chút nữa cậu còn phải tiếp cúc với những đạo cụ này, cậu làm quen một chút đi, đều trong bao tải đó kìa."
Tằng Tinh Khả: "......"
Nói xong còn có nhan viên công tác vô cùng phối hợp đem bao tải khiêng lại đây, làm trò ở trước mặt Tằng Tinh Khả mở ra, nhìn một bao tải toàn tàn chi trước mắt, Tằng Tinh Khả thiếu chút nữa ngất xỉu, Phó Chân hỏi hắn: "Thế nào? Quen thuộc sao?"
Tằng Tinh Khả cảm giác buổi tối ngày hôm nay ngứ khí của Phó đạo có điểm quái lạ, không phải thật sự muốn đem đổi đi đi, hắn chạy nhanh gật gật đầu: "Quen thuộc."
"Đợi chút nữa đóng phim có hét to hay không." Phó Chân lại hỏi.
"Không hét."
Phó Chân ừ một tiếng, trở lại trước máy theo dõi, Tằng Tinh Khả nhìn phương hướng Phó Chân trong chốc lát, có chút tò mò hỏi: "Vì cái gì Phó đạo thoạt nhìn có điểm tức giận a,"
Phó đạo diễn vỗ vỗ ba vai Tằng Tinh Khả, nói: "Cái này cậu liền không hiểu rồi, Tiểu Giang vừa mới đi phòng nghỉ nghỉ ngơi, phỏng chừng mới vừa ngủ, cậu vừa nãy hét to khẳng định dọa Tiểu Giang tỉnh dậy, bất quá coi như Phó đạo tức giận cậu cũng không cần sợ, hắn nguôi giận thực mau, không đến 5 phút đồng hồ là quên ngay."
Tằng Tinh Khả a một tiếng, cảm giác chính mình bị bắt ăn một miệng cẩu lương, hắn gật đầu nói: "Tôi kiểm điểm, tôi kiểm điểm."
Nếu Phó Chân giáp mặt nghe được lời này của phó đạo diễn, liền sẽ minh bạch phó đạo diễn không phải giả vờ hiểu rõ, mà là hắn thật sự hiểu được.
Phó Chân vẫn luôn chụp đến 1 giờ sáng mới kết thúc, hậu kỳ Tằng Tinh Khả sau lại không biết ăn cái linh đan diệu dược gì, kỹ thuật diễn tiến bộ vượt bậc, toàn bộ tiến độ đều nhanh hơn rất nhiều.
Phó Chân giúp nhân viên công tác đem đạo cụ thu thập tốt, còn lại bản đề bọt biển trong tay, cùng đạo diễn đạo cụ nói: "Các cậu đều về đi thôi, còn lại tôi tự dọn được rồi."
"Vậy Phó đạo, chúng tôi liền đi trước?"
Phó Chân gật gật đầu, chờ nhân viên công tác đều rời đi, hắn đem bản bọt biển trong tay ôm đến bên trong kho hàng, sau đó đi phòng nghỉ,
Vàng trăng treo giữa không trung, trút xuống rất nhiều ánh sáng bạc, Phó Chân đứng ở bên ngoài phòng nghỉ, thật cẩn thận mà đẩy cửa ra, tận lực làm cho mình không phát ra tiếng vang, sau khi vào phòng nghỉ, hắn cởi áo khoác trên người, lặng yên không một tiếng động mà đi đến mép giường, Giang Hằng Thù vẫn là tỉnh lại, hắn mở đôi mắt mông lung buồn ngủ, thấy Phó Chân tới, tính toán đứng dậy mang theo hắn rời đi.
Nào biết Phó Chân trực tiếp cười cười, sau đó trực tiếp bò lên trên giường, chui vào ổ chăn của Giang Hằng Thù, hướng hắn nói, "Đừng đậy, hôm nay chúng liền ở chỗ này ngủ đi."
Từ đoàn phim lái xe về nhà còn phải hơn nửa giờ, lái xe buổi tối thật sự không an toàn.
Giang Hằng Thù hỏi hắn: "Không sợ hãi sao?"
Địa điểm đóng phim này vô xùng hẻo lánh, là dùng nhà ga bỏ hoang cải tạo thành, mấy năm trước còn nổi lên một hồi lửa lớn, nghe nói đã chết không ít người, bốn phía hoang vắng cực kỳ, miểu không người yên, còn nghe đồn có quỷ.
"Có anh a," Phó Chân hướng trong ngực Giang Hằng Thù nhích lại gần, "Ngủ ngủ, em cũng thực mệt nhọc", sau khi nói xong còn làm bộ làm tịch mà đánh ngáp một cái.
Giang Hằng Thù bật cười, hắn duỗi tay đem Phó Chân ôm vào trong lòng mình, vỗ vỗ phía sau lưng hắn, sau đó không lâu tiếng Giang Hằng Thù hít thở đều đều.
Mọi âm thanh đều dừng lại, ngẫu nhiên còn vang lên vài tiếng côn trùng kêu, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ trên tường tiến vào, Phó Chân híp mắt, nhìn lướt qua, suy xét ngày mai hẳn là mua cái màn che cửa sổ, hắn vươn cánh tay cùng đùi, cả người như là koala leo lên trên người Giang Hằng Thù.
Buổi sáng ngày hôm sau, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ tiến vào, Phó Chân lười biếng mà mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, phát hiện Giang Hằng Thù sớm đã tỉnh lại, đang mang tai nghe xem video.
Phó Chân nghiêng người đem cánh tay đặt trên bụng Giang Hằng Thù, hỏi hắn: "Nhìn cái gì đâu?"
"Xem video phỏng ván của em."
"Có cái gì đẹp." Phó Chân nghểnh cổ cũng muốn nhìn hai mắt.
Giang Hằng Thù liền đem tai nghe lấy xuống, thanh âm phát ra từ loa ngoài, vừa lúc truyền phát đến tin người chủ trì đem ngươi yêu Phó Chân xưng là phó thái thái, Phó Chân cười một tiếng, nháy mắt nói: "Là khá xinh đẹp."
Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nhẹ nhàng kêu lên: "Giang thái thái?"
"Phó thái thái?"
Giang Hằng Thù cảm thấy tiếp tục kêu như vậy thật sự quá ngây thơ, giống như hai học sinh tiểu học đang cãi nhau, liền bảo trì trầm mặc, Phó Chân liền bò lên, hướng Giang Hằng Thù biểu đạt cái nhìn của mình: "Em cảm thấy phó thái thái dễ nghe một chút."
"Tại sao vậy?"
"Bởi vì nghe tới giống phú thái thái."
Giang Hằng Thù nhấp môi nở nụ cười, hắn duỗi tay zoa nhẹ lên đầu Phó Chân: "Đem quần áo mặc tốt, anh đưa em về nhà."
Các fan Tằng Tinh Khả liền tổ chức thành đoàn tới đoàn phim tham quan, các nàng tới không phải rất nhiều, đếm lại không đến hai mươi người, những người này đều là nhóm fan trung thành theo đuổi Tằng Tinh Khả từ khi vừa xuất đạo, Tằng Tinh Khả đối nhóm fans tự nhiên là phi thường có kiên nhẫn, chỉ là hắn không nghĩ tới trong nhóm tiểu fans sẽ có cắn Cp Giang Hằng Thù cùng Phó Chân, khi biết được Giang Hằng Thù cũng ở đoàn phim, lập tức lên diễn đàn phát sóng trực tiếp cho bọn tỷ muội một câu chuyện tình yêu cổ tích.
Sau phát sóng trực tiếp, tiểu fans nghĩ đến một vấn đề, nếu Giang Hằng Thù sẽ đến tham ban đoàn phim Phó Chân, như vậy phó thái thái hẳn là cũng tới đi, các nàng đến bây giờ còn không có nhìn đến bộ dạng của phó thái thái, chỉ biết hắn cùng Giang Hằng Thù là quen nhau lúc làm công.
"Phó thái thái, đẹp hay không đẹp a?" Có hình người hỏi Tằng Tinh Khả.
Sau đó các nàng liền nhìn tháy trên mặt Tằng Tinh Khả lộ ra biểu tình một lời khó nói hết.
"Hắn......" Tằng Tinh Khả quay đầu lại nhìn thoáng qua Giang Hằng Thù cùng Phó Chân, thở dài một hơi nói, "Chờ các bạn thấy người sẽ biết."
Các nàng ở chỗ nào gặp qua người a?
Lời này làm các fan sinh ra rất nhiều liên tưởng không tốt, có phải phó thái thái lớn lên không quá đẹp hay không, cho nên Tằng Tinh Khả mới có thể có cái biểu tình kia a, bất quá các nàng rốt cuộc vẫn là fans của Tằng Tinh Khả, đối chuyện này cũng không có rối rắm quá lâu, kế tiếp muốn chụp uất diên của Tằng Tinh Khả, tất cả fans đều yên tĩnh mà đứng ở một bên, nhìn Tằng Tinh Khả trong phim trường.
Sau khi biểu diễn của Tằng Tinh Khả kết thúc, trong lòng các fans đều có cùng cái thanh âm, Star của các nàng trưởng thành, các nàng cảm thấy thập phần vui mừng, vì tỏ vẻ chính mình cảm kích chi tình, các gan còn đem mặt nạ dưỡng trắng mà Tằng Tinh Khả làm đại diện đưa chi Phó Chân.
Trong tay Phó Chân cầm mặt nạ vẻ mặt mộng bức, tiếp theo lại nghe vị fans này nói: "Đây là cho người yêu ngài dùng dùng, bổ sung nước lại làm trắng.."
Người yêu Phó đạo lúc trước làm việc ở công trường, trên mặt khẳng định bị không ít gió táp mưa sa, hẳn là nên bảo dưỡng thật tốt, các fans vì chính mình cơ trí nhấn like.
Phó Chân hướng vị fans này nói một tiếng cảm ơn, suy tư nên như thế nào đem thứ này đặt lên trên mặt Giang Hằng Thù.
Vào tháng 5, Mã Nguyên thật sự tới đoàn phim, lúc này suất diễn của Tằng Tinh Khả đều đã sắp đóng máy, nhưng sau khi nghe nói chuyện này hắn kiên trì muốn lưu tại đoàn phim, lấy lý do là, muốn họ tập các tiền bối.
Nhưng kỳ thật hắn muốn nhìn một chút Mã Nguyên có phải hay không lại đây thay thế chính mình, kết quả lại phát hiện Mã Nguyên thật sự chỉ là lại đây lmf khách mời, hơn nữa không muốn thù lao đóng phim.
Đối với chuyện này Phó Chân giống Tằng Tinh Khả cảm thấy kỳ quái, Mã Nguyên đột nhiên liên hệ đến hắn, tỏ vẻ muốn ở đoàn phim hắn làm khách mời một cái nhân vật, hơn nữa có thể không cần thù lao, Phó Chân hoàn toàn không có lý do gì cự tuyệt, mặt khác đại biên kịch Vi Đức Trìvẫn là fan não tàn của Mã Nguyên, nghe nói chuyện này, sau một giây lại ở kịch bản thêm một cái nhân vật ác mỹ lệ lại mê người.
Một người khác cũng cảm thấy kỳ quái đối với chuyện này chính là Mã Nguyên, hắn vốn dĩ đàn nghỉ phép ở nước ngoài, bỗng nhiên liền nhận được điện thoại của Phó Đình, nói nhờ hắn giúp một chút. Mấy năm trước Mã Nguyên đã từng thiếu Phó Đình một ân tình, hiện tại tùy tiện làm một khách mời là có thể đem ân tình trả lại, Mã Nguyên tự nhiên là cầu mà không được, nhưng là Phó Đình còn dặn dò hắn, không cần ở trước mặt Phó Chân trước lộ ra tên của mình.
Mã Nguyên xem như Phó Đình cố ý đi tìm tới giúp Phó Chân, hắn sau khi biết được Phó Chân muốn chụp phim kinh dị liền cố ý nghiên cứu quá, phòng bán vé phim kinh dị vẫn luôn kinh tế đình trệ, hắn làm Mã Nguyên lại đây hỗ trợ, kỳ thật chỉ là để làm hắn giúp phòng bán vé của Phó Chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.