Chương 40
Lâu Bất Nguy
11/07/2020
Sự đảo ngược của《 Xuân Hoa Sơn 》 thật sự là một cái tiếp một cái, vừa mới đây dân mạng còn đang thảo luận ai mới là đạo diễn chân chính của《Xuân Hoa Sơn》, còn nói rằng đạo diễn chân chính gặp được Triệu Kim đúng là xui xẻo 8 đời, tuy rằng mặt hắn bị làm mờ, nhưng từ thanh âm có thể suy đoán ra vị đạo diễn này còn thực trẻ tuổi, có lẽ lớn lên còn thực không tồi nhưng đáng tiếc gặp phải chuyện bất bình này.
Bọn họ một đám lòng đầy căm phẫn, hận không thể đem mình thành thẩm phán, đem Triệu Kim đưa ra công lý, bởi vì đạo diễn chân chính vẫn luôn không có xuất hiện, bọn họ thậm chí hoài nghi có phải vị đạo diễn kia đã bị Triệu Kim mưu sát hay không, cho nên mới không kiêng nể gì đem bộ 《Xuân Hoa Sơn 》 đưa ra, cũng lấy tên của mình là đạo diễn.
Các dân mạng ồn ào tranh cãi với thủy quân của Triệu Kim đến trời đất u ám, và tất nhiên nhóm người máy chỉ biết lặp đi lặp lại một câu nói không phải là đối thủ của dân mạng,không bao lâu sau liền bại lui, hướng gió toàn bộ đảo hướng về phía bên các dân mạng.
Cũng chính ngay lúc này, Triệu Kim đem tin tức người bị làm mờ là Phó Chân thả ra.
Các dân mạng trăm triệu không nghĩ tới đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》là cái người mà hai năm trước động tay lên dây thép treo của Đường Loan Loan.
Vừa mới nãy các dân mạng còn muốn giúp đạo diễn mở rộng chính nghĩa toàn bộ trợn tròn mắt, nhưng cũng có một bộ phận không biết Phó Chân là ai, vì thế tin tức Đường Loan Loan bị thương từ hai năm trước, toàn bộ bị đem ra, làm cho các dân mạng không hiểu biết nhiều về Phó Chân cũng hiểu rõ Phó Chân so với Triệu Kim cũng không tốt hơn chút nào.
Quả nhiên, năng lực cùng nhân phẩm thật sự không có quan hệ.
Cue dân mạng sôi nổi cảm thán, bộ tác phẩm《 Xuân Hoa Sơn 》 này như thế nào không gặp được cha mẹ tốt một chút nha.
Trải qua chuyện này, các dân mạng quyết định không bao giờ tham dự chuyện phân tranh của hai người bọn họ, để cho chính bọn họ chó cắn chó đi, đồng thời còn muốn chống lại 《Xuân Hoa Sơn》, bọn họ không hy vọng tiền của mình rơi vào tay một tên trộm hoặc một tên phạm tội giết người.
Bộ phim 《Đại trinh thám dân quốc 》 chiếu cùng ngày với phim《Xuân Hoa Sơn 》 tại hai ngày này thu hoạch được không tồi, nhưng mà khán giả sau khi xem 《 đại trinh thám dân quốc 》 sau khi đi ra, đều phải đồng thời mắng một câu: Phi, rác rưởi!
Phó Chân đối với những lời nhục mạ trên mạng cũng không để ý, hắn chỉ chờ toà án mở phiên toà, đem bồi thường thuộc về mình lấy tới tay, trừ số tiền vốn mà năm đó do Phó Đình bỏ ra, hắn hẳn có thể lấy lại được rất nhiều, số tiền này có thể giúp hắn làm được rất nhiều điều.
Ai cũng không nghĩ tới phòng vé《 Xuân Hoa Sơn 》trải qua nửa ngày thăng trầm lại có xu hướng tăng lên, tuy dân mạng kháng cự bộ điện ảnh này, nhưng những trường bối của bọn họ ngày thường không đi xem điện ảnh lại bị bộ điện ảnh này hấp dẫn, xem xong một lần còn muốn mang theo con mình đi xoát lần 2.
—— thảo! Ba mẹ tôi lại túm tôi đi rạp chiếu phim, còn nói nếu tôi không đi liền nói tôi bất hiếu!
—— cùng cái thế giới, cùng cái cha mẹ!
—— ha hả, tôi còn có người cha làm giáo viên đại học, sau khi xem xong liền bắt tôi viết hai ngàn chữ cảm tưởng về bộ phim.
—— này nếu thật sự do Phó Chân chụp, lúc ấy hắn mới mười bảy mười tám đi, nhỏ như vậy liền có thói xấu sao? Ta cảm thấy Phó Chân khả năng cũng không phải đạo diễn chân chính bộ 《 Xuân Hoa Sơn 》.
……
Trên mạng vẫn thảo luận bộ《 Xuân Hoa Sơn 》 hừng hực khí thế, phòng bán vé trong thời gian ngắn ngủi lại khôi phục tốc độ tăng trưởng của ngày xưa.
Đường Loan Loan tưởng tượng đến phòng bán vé của bộ điện ảnh này càng tăng trưởng thì về sau có khả năng sẽ đi vào trong túi Phó Chân càng nhiều, tâm nàng giống như là bị một đám kiến gặm cắn.
Đối thủ từng bị đánh bại đến toàn thân ngã vào bùn không còn có khả năng xoay người kia, vì cái gì cố tình giống như con gián giết không chết, rõ ràng đã rơi vào hoàn cảnh như thế, tại sao còn có thể bùng lên hy vọng.
Lúc trước sau khi phát sinh sự kiện kia, nàng kỳ thật từng ám chỉ cho Phó Kiến Sâm cùng Phó Đình thật nhiều thứ, còn muốn đem Phó Chân trực tiếp đưa vào ngục giam hoặc là đưa đến Châu Phi làm cu li, nhưng Phó Kiến Sâm chỉ đem hắn đuổi ra Phó gia, nàng tìm người muốn làm Phó Chân đến lại thê thảm một chút, nhưng lại có người đang âm thầm bảo hộ Phó Chân, làm hắn vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết.
Phó Kiến Sâm cùng Phó Đình mặt ngoài đối nàng cứ có yêu cầu liền đáp ứng, nhưng nàng luôn cảm thấy trong bóng tối, bọn họ như là vô ý thức cãi lại lời mình rất nhiều lần.
Nàng luôn có loại cảm giác trong vận mệnh chú định, sẽ có một ngày nào đó Phó Chân sẽ đem hết thảy những thứ mà nàng hao tổn tâm cơ mới có được toàn bộ phá huỷ, nàng tuyệt đối không cho phép sự tình như vậy phát sinh.
Cho nên hiện tại nàng cho rằng, về bộ điện ảnh 《 Xuân Hoa Sơn 》 này, không chỉ là Triệu Kim đang đánh cờ cùng Phó Chân, mà ở một phương diện khác, cũng là mình đang đánh cờ cùng Phó Chân, nàng tuyệt đối sẽ không để Phó Chân có cơ hội xoay người, nàng không từ thủ đoạn, thật vất vả có ngày hôm nay, ai cũng đừng nghĩ đoạt đi.
Sau khi biết Triệu Kim thất bại, Đường Loan Loan về đến nhà, thấy Phó Kiến Sâm đang ngồi ở trên sô pha đọc báo, Đường Loan Loan đi đến ngồi xuống bên người Phó Kiến Sâm, nàng ôm cánh tay Phó Kiến Sâm, hướng Phó Kiến Sâm làm nũng nói: “Ba ba, con muốn cầu người giúp con một chuyện.”
“Cái gì?” Phó Kiến Sâm hỏi một câu.
Đường Loan Loan nói: “Ba biết một bộ điện ảnh mới chiếu gần đây tên《Xuân Hoa Sơn 》 không?”
Phó Kiến Sâm đang lật tờ báo liền dừng lại một chút, nhưng lập tức lại làm ra bộ dạng không có việc gì, nói: “Nghe nói qua.”
Đường Loan Loan không có chú ý tới dị thường của Phó Kiến Sâm, nàng hướng Phó Kiến Sâm nói: “Có người thả ra tin tức, nói bộ điện ảnh này là do anh Phó Chân quay chụp, nhưng con cảm thấy bộ điện ảnh này hẳn không phải do anh Phó Chân quay chụp, lúc đó anh ấy còn nhỏ hẳn không thể chụp ra bộ điện ảnh như này, tuy rằng con biết ba ba ở vì con mới đem anh Phó Chân đuổi ra Phó gia, nhưng sau này con vẫn luôn cảm thấy hối hận, mà con biết ở trong lòng ngài địa vị của con vẫn kém hơn anh Phó Chân rất nhiều, nhưng lần này ba phải giúp con một phen.”
Đường Loan Loan cố ý dùng loại phương thức làm thấp đi chính mình làm Phó Kiến Sâm đối nàng thương tiếc, chính là lần này nàng nói chuyện này chỉ sợ Phó Kiến Sâm không giúp được nàng.
Lúc Phó Chân quay chụp bộ điện ảnh này xác thật đã gạt Phó Kiến Sâm, hắn muốn cho Phó Kiến Sâm một kinh hỉ, nhưng thẻ ngân hàng của bọn họ mỗi ngày đều chảy ra như nước, Phó Kiến Sâm sao có thể không hề có cảm giác, Phó Chân sẽ thuận lợi mà tìm được diễn viên cùng phim trường thích hợp, có rất lớn một bộ phận là do Phó Kiến Sâm làm.
Đường Loan Loan rốt cuộc nói ra mục đích của mình, nàng hướng Phó Kiến Sâm thỉnh cầu: “Ba ba, đạo diễn Triệu Kim giúp con không ít lần, con tưởng ba giúp con làm sáng tỏ chuyện này.”
Phó Kiến Sâm như cũ không có ngẩng đầu, hắn nhìn tờ báo trên tay, những mặt chữ tren tờ báo giống như có cánh không ngừng bay vong trước mặt hắn, hắn nhớ tới đồ vật mà mình tìm được dưới hòn núi giả, nơi đó có một bức thư dài hơn trong bức trong《 Xuân Hoa Sơn 》, là do Phó Chân viết tay gửi cho mình.
Lá thư kia vẫn nằm trong thư phòng hắn, hắn đến nay vãn không dám mở ra.
Phó Kiến Sâm thở dài một hơi, tiếng thở dài này như là đem những khiếp đảm của mình phủ định, lại như là đang tức giận trước thỉnh cầu của Đường Loan Loan, hắn hướng Đường Loan Loan nói: “Loan Loan à, mấy ngày nữa con liền phải kết hôn, trước hết đừng động vào những vực này.”
“Ba ba……” Đường Loan Loan hoàn toàn không nghĩ tới Phó Kiến Sâm sẽ cự tuyệt yêu cầu của mình, “Vậy chờ đến khi con kết hôn thì sao?”
“Ngoan nào.” Phó Kiến Sâm dỗ Đường Loan Loan một tiếng, không có nói đáp ứng với Đường Loan Loan làm chuyện này hay không, hắn buông tờ báo trong tay ra, từ trên sô pha đứng dậy, “Ba có chút mệt mỏi, trước đi lên nghỉ ngơi.”
“Dạ” Đường Loan Loan nhìn bóng dáng Phó Kiến Sâm rời đi, “Ba ba ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
……
Phó Chân đích xác bị Triệu Kim kéo vào nước bùn, nhưng hắn không để bụng, dù sao một màn này hai năm trước hắn cũng đã trải qua một lần, hơn nữa các dân mạng cũng chỉ mắng một vài câu, trừ bỏ lãng phí lưu lượng của bọn họ ra cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho hắn.
Hắn hiện tại chỉ cần chờ toà án mở phiên toà, liền mọi chuyện đã định.
Nhưng Đường Loan Loan ở dưới tình thế bất lợi như vậy, thế nhưng còn muốn nhúng vào vũng nước đực này, Phó Chân không thể không hoài nghi đầu óc của đối phương có phải bị nước úng vào hay không.
Sau khi lễ trao giải qua đi, Đường Loan Loan tiếp thu phóng viên phỏng vấn, đang hỏi một ít việc về hôn lễ, phóng viên bỗng nhiên chuyển qua hỏi Đường Loan Loan cái nhìn về đạo diễn《 Xuân Hoa Sơn 》.
“Tôi cùng với đạo diễn Triệu Kim có hợp tác qua, tôi thực sự thưởng thức tài hoa của đạo diễn Triệu Kim, còn Phó Chân……” Đường Loan Loan lúc nói tới đây, liền cúi đầu nhìn thoáng qua tay trái mình, tất cả mọi người biết hai năm trước lúc nàng bị rơi từ trên dây thép xuống, lúc ngã xuống cả cánh tay trái bị thương thập phần nghiêm trọng.
Nàng hướng phía microphone cười nói: “Tôi kỳ thật không biết nhiều về hắn, kỳ thật sau khi vào Phó gia, năm đó sau khi phát sinh sự kiện kia, Phó Chân rời đi Phó gia, tôi liền chưa từng gặp qua hắn, bất quá…… Tôi chưa từng nghe thấy tin tức Phó Chân đóng phim điện ảnh, có lẽ là tôi hiểu hắn quá ít đi.”
Đoạn lên tiếng này của Đường Loan Loan cơ hồ có thể nói là đang bảo vệ Triệu Kim, nhưng đồng thời lại là một giọt nước cũng không lọt, cho dù sau này có đủ chứng cứ nói Phó Chân mới là đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》, nàng cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì.
Cái duyên với người qua đường của cô luôn tốt, hơn nữa có Phó gia cùng Tần gia làm hậu trường, lời nói của nàng có lực ảnh hưởng nhất định, các dân mạng bắt đầu hoài nghi, có lẽ Phó Chân cũng không phải đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》.
Mà những người lúc trước không dám nói, sau khi nhìn thấy video phỏng vấn của Đường Loan Loan không khỏi càng thêm buồn tủi, có thể bám đùi của vị đại tiểu thư Phó gia này, về sau ở trong vòng này có thể dễ đi hơn rất nhiều.
Vì thế duy nhất một vị diễn viên đã từng tham gia cuộc họp báo 《 Xuân Hoa Sơn 》, vị diễn viên nàyp tên là Tiền Trung, đang sắm vai trong một vở kịch nhỏ.
Hắn sau khi tiếp thu phỏng vấn về Triệu Kim, hắn tỏ vẻ các dân mạng nhìn thấy một đoạn trên video kỳ thật là lúc Triệu Kim cho Phó Chân một lần cơ hội rèn luyện, lúc ấy đạo diễn Triệu Kim thật sự không quá thích phương pháp biểu hiện của Phó Chân, nhưng sau Triệu Kim trải qua một phen suy xét, cho rằng Phó Chân nói có đạo lý, cho nên người xem hiện tại nhìn đến bộ điển ảnh xác thật có một đoạn là theo phong cách của Phó Chân.
Hơn nữa lúc ấy Phó Chân còn chưa coa thành niên, sao có thể làm ra một tác phẩm như vậy?
Chuyện này kỳ thật lúc trước Triệu Kim từng cầu Tiền Trung giúp, nhưng Tiền Trung vẫn luôn không dám đáp ứng, cho đến khi Đường Loan Loan biểu lộ thái độ của mình, hắn mới đứng dậy.
Phó Chân một bên nhìn phỏng vấn của Tiền Trung, một bên bật cười, hắn hỏi Giang Hằng Thù: “Chứng cứ khác có phải cũng nên thả ra rồi hay không?”
Giang Hằng Thù ngẩng đầu hướng hắn nói: “Đã tìm người cho thả ra.”
Phó Chân lại vui vẻ lên, lập tức sẽ có đảo chiều mới, không biết lúc ấy vẻ mặt của Tiền Trung sẽ như thế nsof.
“Được rồi” Giang Hằng Thù đem di động trong tay Phó Chân rút ra, hướng hắn nói, “Em nên đi ngủ.”
“Lúc này mới 10 giờ.” Phó Chân ngửa đầu trừng mắt hướng Giang Hằng Thù kháng nghị, hắn còn muốn xem phát sóng vả mặt trực tiếp.
Giang Hằng Thù vỗ vỗ đầu hắn, giống như là đang dỗ một đứa trẻ tùy hứng: “Đã khuya, nên ngủ đi.”
Phó Chân chỉ phải không tình nguyện mà đứng dậy, hướng phòng ngủ đi qua.
Giang Hằng Thù ở phía sau nhắc nhở hắn: “Nhớ đem sữa bò trên đầu uống hết.”
“Vậy khi nào anh mới đi ngủ?” Phó Chân quay đầu lại hỏi hắn.
“Anh đem phần văn kiện còn lại xử lý xong liền bồi em đi ngủ.”
Bọn họ một đám lòng đầy căm phẫn, hận không thể đem mình thành thẩm phán, đem Triệu Kim đưa ra công lý, bởi vì đạo diễn chân chính vẫn luôn không có xuất hiện, bọn họ thậm chí hoài nghi có phải vị đạo diễn kia đã bị Triệu Kim mưu sát hay không, cho nên mới không kiêng nể gì đem bộ 《Xuân Hoa Sơn 》 đưa ra, cũng lấy tên của mình là đạo diễn.
Các dân mạng ồn ào tranh cãi với thủy quân của Triệu Kim đến trời đất u ám, và tất nhiên nhóm người máy chỉ biết lặp đi lặp lại một câu nói không phải là đối thủ của dân mạng,không bao lâu sau liền bại lui, hướng gió toàn bộ đảo hướng về phía bên các dân mạng.
Cũng chính ngay lúc này, Triệu Kim đem tin tức người bị làm mờ là Phó Chân thả ra.
Các dân mạng trăm triệu không nghĩ tới đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》là cái người mà hai năm trước động tay lên dây thép treo của Đường Loan Loan.
Vừa mới nãy các dân mạng còn muốn giúp đạo diễn mở rộng chính nghĩa toàn bộ trợn tròn mắt, nhưng cũng có một bộ phận không biết Phó Chân là ai, vì thế tin tức Đường Loan Loan bị thương từ hai năm trước, toàn bộ bị đem ra, làm cho các dân mạng không hiểu biết nhiều về Phó Chân cũng hiểu rõ Phó Chân so với Triệu Kim cũng không tốt hơn chút nào.
Quả nhiên, năng lực cùng nhân phẩm thật sự không có quan hệ.
Cue dân mạng sôi nổi cảm thán, bộ tác phẩm《 Xuân Hoa Sơn 》 này như thế nào không gặp được cha mẹ tốt một chút nha.
Trải qua chuyện này, các dân mạng quyết định không bao giờ tham dự chuyện phân tranh của hai người bọn họ, để cho chính bọn họ chó cắn chó đi, đồng thời còn muốn chống lại 《Xuân Hoa Sơn》, bọn họ không hy vọng tiền của mình rơi vào tay một tên trộm hoặc một tên phạm tội giết người.
Bộ phim 《Đại trinh thám dân quốc 》 chiếu cùng ngày với phim《Xuân Hoa Sơn 》 tại hai ngày này thu hoạch được không tồi, nhưng mà khán giả sau khi xem 《 đại trinh thám dân quốc 》 sau khi đi ra, đều phải đồng thời mắng một câu: Phi, rác rưởi!
Phó Chân đối với những lời nhục mạ trên mạng cũng không để ý, hắn chỉ chờ toà án mở phiên toà, đem bồi thường thuộc về mình lấy tới tay, trừ số tiền vốn mà năm đó do Phó Đình bỏ ra, hắn hẳn có thể lấy lại được rất nhiều, số tiền này có thể giúp hắn làm được rất nhiều điều.
Ai cũng không nghĩ tới phòng vé《 Xuân Hoa Sơn 》trải qua nửa ngày thăng trầm lại có xu hướng tăng lên, tuy dân mạng kháng cự bộ điện ảnh này, nhưng những trường bối của bọn họ ngày thường không đi xem điện ảnh lại bị bộ điện ảnh này hấp dẫn, xem xong một lần còn muốn mang theo con mình đi xoát lần 2.
—— thảo! Ba mẹ tôi lại túm tôi đi rạp chiếu phim, còn nói nếu tôi không đi liền nói tôi bất hiếu!
—— cùng cái thế giới, cùng cái cha mẹ!
—— ha hả, tôi còn có người cha làm giáo viên đại học, sau khi xem xong liền bắt tôi viết hai ngàn chữ cảm tưởng về bộ phim.
—— này nếu thật sự do Phó Chân chụp, lúc ấy hắn mới mười bảy mười tám đi, nhỏ như vậy liền có thói xấu sao? Ta cảm thấy Phó Chân khả năng cũng không phải đạo diễn chân chính bộ 《 Xuân Hoa Sơn 》.
……
Trên mạng vẫn thảo luận bộ《 Xuân Hoa Sơn 》 hừng hực khí thế, phòng bán vé trong thời gian ngắn ngủi lại khôi phục tốc độ tăng trưởng của ngày xưa.
Đường Loan Loan tưởng tượng đến phòng bán vé của bộ điện ảnh này càng tăng trưởng thì về sau có khả năng sẽ đi vào trong túi Phó Chân càng nhiều, tâm nàng giống như là bị một đám kiến gặm cắn.
Đối thủ từng bị đánh bại đến toàn thân ngã vào bùn không còn có khả năng xoay người kia, vì cái gì cố tình giống như con gián giết không chết, rõ ràng đã rơi vào hoàn cảnh như thế, tại sao còn có thể bùng lên hy vọng.
Lúc trước sau khi phát sinh sự kiện kia, nàng kỳ thật từng ám chỉ cho Phó Kiến Sâm cùng Phó Đình thật nhiều thứ, còn muốn đem Phó Chân trực tiếp đưa vào ngục giam hoặc là đưa đến Châu Phi làm cu li, nhưng Phó Kiến Sâm chỉ đem hắn đuổi ra Phó gia, nàng tìm người muốn làm Phó Chân đến lại thê thảm một chút, nhưng lại có người đang âm thầm bảo hộ Phó Chân, làm hắn vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết.
Phó Kiến Sâm cùng Phó Đình mặt ngoài đối nàng cứ có yêu cầu liền đáp ứng, nhưng nàng luôn cảm thấy trong bóng tối, bọn họ như là vô ý thức cãi lại lời mình rất nhiều lần.
Nàng luôn có loại cảm giác trong vận mệnh chú định, sẽ có một ngày nào đó Phó Chân sẽ đem hết thảy những thứ mà nàng hao tổn tâm cơ mới có được toàn bộ phá huỷ, nàng tuyệt đối không cho phép sự tình như vậy phát sinh.
Cho nên hiện tại nàng cho rằng, về bộ điện ảnh 《 Xuân Hoa Sơn 》 này, không chỉ là Triệu Kim đang đánh cờ cùng Phó Chân, mà ở một phương diện khác, cũng là mình đang đánh cờ cùng Phó Chân, nàng tuyệt đối sẽ không để Phó Chân có cơ hội xoay người, nàng không từ thủ đoạn, thật vất vả có ngày hôm nay, ai cũng đừng nghĩ đoạt đi.
Sau khi biết Triệu Kim thất bại, Đường Loan Loan về đến nhà, thấy Phó Kiến Sâm đang ngồi ở trên sô pha đọc báo, Đường Loan Loan đi đến ngồi xuống bên người Phó Kiến Sâm, nàng ôm cánh tay Phó Kiến Sâm, hướng Phó Kiến Sâm làm nũng nói: “Ba ba, con muốn cầu người giúp con một chuyện.”
“Cái gì?” Phó Kiến Sâm hỏi một câu.
Đường Loan Loan nói: “Ba biết một bộ điện ảnh mới chiếu gần đây tên《Xuân Hoa Sơn 》 không?”
Phó Kiến Sâm đang lật tờ báo liền dừng lại một chút, nhưng lập tức lại làm ra bộ dạng không có việc gì, nói: “Nghe nói qua.”
Đường Loan Loan không có chú ý tới dị thường của Phó Kiến Sâm, nàng hướng Phó Kiến Sâm nói: “Có người thả ra tin tức, nói bộ điện ảnh này là do anh Phó Chân quay chụp, nhưng con cảm thấy bộ điện ảnh này hẳn không phải do anh Phó Chân quay chụp, lúc đó anh ấy còn nhỏ hẳn không thể chụp ra bộ điện ảnh như này, tuy rằng con biết ba ba ở vì con mới đem anh Phó Chân đuổi ra Phó gia, nhưng sau này con vẫn luôn cảm thấy hối hận, mà con biết ở trong lòng ngài địa vị của con vẫn kém hơn anh Phó Chân rất nhiều, nhưng lần này ba phải giúp con một phen.”
Đường Loan Loan cố ý dùng loại phương thức làm thấp đi chính mình làm Phó Kiến Sâm đối nàng thương tiếc, chính là lần này nàng nói chuyện này chỉ sợ Phó Kiến Sâm không giúp được nàng.
Lúc Phó Chân quay chụp bộ điện ảnh này xác thật đã gạt Phó Kiến Sâm, hắn muốn cho Phó Kiến Sâm một kinh hỉ, nhưng thẻ ngân hàng của bọn họ mỗi ngày đều chảy ra như nước, Phó Kiến Sâm sao có thể không hề có cảm giác, Phó Chân sẽ thuận lợi mà tìm được diễn viên cùng phim trường thích hợp, có rất lớn một bộ phận là do Phó Kiến Sâm làm.
Đường Loan Loan rốt cuộc nói ra mục đích của mình, nàng hướng Phó Kiến Sâm thỉnh cầu: “Ba ba, đạo diễn Triệu Kim giúp con không ít lần, con tưởng ba giúp con làm sáng tỏ chuyện này.”
Phó Kiến Sâm như cũ không có ngẩng đầu, hắn nhìn tờ báo trên tay, những mặt chữ tren tờ báo giống như có cánh không ngừng bay vong trước mặt hắn, hắn nhớ tới đồ vật mà mình tìm được dưới hòn núi giả, nơi đó có một bức thư dài hơn trong bức trong《 Xuân Hoa Sơn 》, là do Phó Chân viết tay gửi cho mình.
Lá thư kia vẫn nằm trong thư phòng hắn, hắn đến nay vãn không dám mở ra.
Phó Kiến Sâm thở dài một hơi, tiếng thở dài này như là đem những khiếp đảm của mình phủ định, lại như là đang tức giận trước thỉnh cầu của Đường Loan Loan, hắn hướng Đường Loan Loan nói: “Loan Loan à, mấy ngày nữa con liền phải kết hôn, trước hết đừng động vào những vực này.”
“Ba ba……” Đường Loan Loan hoàn toàn không nghĩ tới Phó Kiến Sâm sẽ cự tuyệt yêu cầu của mình, “Vậy chờ đến khi con kết hôn thì sao?”
“Ngoan nào.” Phó Kiến Sâm dỗ Đường Loan Loan một tiếng, không có nói đáp ứng với Đường Loan Loan làm chuyện này hay không, hắn buông tờ báo trong tay ra, từ trên sô pha đứng dậy, “Ba có chút mệt mỏi, trước đi lên nghỉ ngơi.”
“Dạ” Đường Loan Loan nhìn bóng dáng Phó Kiến Sâm rời đi, “Ba ba ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
……
Phó Chân đích xác bị Triệu Kim kéo vào nước bùn, nhưng hắn không để bụng, dù sao một màn này hai năm trước hắn cũng đã trải qua một lần, hơn nữa các dân mạng cũng chỉ mắng một vài câu, trừ bỏ lãng phí lưu lượng của bọn họ ra cũng không thể tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho hắn.
Hắn hiện tại chỉ cần chờ toà án mở phiên toà, liền mọi chuyện đã định.
Nhưng Đường Loan Loan ở dưới tình thế bất lợi như vậy, thế nhưng còn muốn nhúng vào vũng nước đực này, Phó Chân không thể không hoài nghi đầu óc của đối phương có phải bị nước úng vào hay không.
Sau khi lễ trao giải qua đi, Đường Loan Loan tiếp thu phóng viên phỏng vấn, đang hỏi một ít việc về hôn lễ, phóng viên bỗng nhiên chuyển qua hỏi Đường Loan Loan cái nhìn về đạo diễn《 Xuân Hoa Sơn 》.
“Tôi cùng với đạo diễn Triệu Kim có hợp tác qua, tôi thực sự thưởng thức tài hoa của đạo diễn Triệu Kim, còn Phó Chân……” Đường Loan Loan lúc nói tới đây, liền cúi đầu nhìn thoáng qua tay trái mình, tất cả mọi người biết hai năm trước lúc nàng bị rơi từ trên dây thép xuống, lúc ngã xuống cả cánh tay trái bị thương thập phần nghiêm trọng.
Nàng hướng phía microphone cười nói: “Tôi kỳ thật không biết nhiều về hắn, kỳ thật sau khi vào Phó gia, năm đó sau khi phát sinh sự kiện kia, Phó Chân rời đi Phó gia, tôi liền chưa từng gặp qua hắn, bất quá…… Tôi chưa từng nghe thấy tin tức Phó Chân đóng phim điện ảnh, có lẽ là tôi hiểu hắn quá ít đi.”
Đoạn lên tiếng này của Đường Loan Loan cơ hồ có thể nói là đang bảo vệ Triệu Kim, nhưng đồng thời lại là một giọt nước cũng không lọt, cho dù sau này có đủ chứng cứ nói Phó Chân mới là đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》, nàng cũng sẽ không chịu ảnh hưởng gì.
Cái duyên với người qua đường của cô luôn tốt, hơn nữa có Phó gia cùng Tần gia làm hậu trường, lời nói của nàng có lực ảnh hưởng nhất định, các dân mạng bắt đầu hoài nghi, có lẽ Phó Chân cũng không phải đạo diễn chân chính của《 Xuân Hoa Sơn 》.
Mà những người lúc trước không dám nói, sau khi nhìn thấy video phỏng vấn của Đường Loan Loan không khỏi càng thêm buồn tủi, có thể bám đùi của vị đại tiểu thư Phó gia này, về sau ở trong vòng này có thể dễ đi hơn rất nhiều.
Vì thế duy nhất một vị diễn viên đã từng tham gia cuộc họp báo 《 Xuân Hoa Sơn 》, vị diễn viên nàyp tên là Tiền Trung, đang sắm vai trong một vở kịch nhỏ.
Hắn sau khi tiếp thu phỏng vấn về Triệu Kim, hắn tỏ vẻ các dân mạng nhìn thấy một đoạn trên video kỳ thật là lúc Triệu Kim cho Phó Chân một lần cơ hội rèn luyện, lúc ấy đạo diễn Triệu Kim thật sự không quá thích phương pháp biểu hiện của Phó Chân, nhưng sau Triệu Kim trải qua một phen suy xét, cho rằng Phó Chân nói có đạo lý, cho nên người xem hiện tại nhìn đến bộ điển ảnh xác thật có một đoạn là theo phong cách của Phó Chân.
Hơn nữa lúc ấy Phó Chân còn chưa coa thành niên, sao có thể làm ra một tác phẩm như vậy?
Chuyện này kỳ thật lúc trước Triệu Kim từng cầu Tiền Trung giúp, nhưng Tiền Trung vẫn luôn không dám đáp ứng, cho đến khi Đường Loan Loan biểu lộ thái độ của mình, hắn mới đứng dậy.
Phó Chân một bên nhìn phỏng vấn của Tiền Trung, một bên bật cười, hắn hỏi Giang Hằng Thù: “Chứng cứ khác có phải cũng nên thả ra rồi hay không?”
Giang Hằng Thù ngẩng đầu hướng hắn nói: “Đã tìm người cho thả ra.”
Phó Chân lại vui vẻ lên, lập tức sẽ có đảo chiều mới, không biết lúc ấy vẻ mặt của Tiền Trung sẽ như thế nsof.
“Được rồi” Giang Hằng Thù đem di động trong tay Phó Chân rút ra, hướng hắn nói, “Em nên đi ngủ.”
“Lúc này mới 10 giờ.” Phó Chân ngửa đầu trừng mắt hướng Giang Hằng Thù kháng nghị, hắn còn muốn xem phát sóng vả mặt trực tiếp.
Giang Hằng Thù vỗ vỗ đầu hắn, giống như là đang dỗ một đứa trẻ tùy hứng: “Đã khuya, nên ngủ đi.”
Phó Chân chỉ phải không tình nguyện mà đứng dậy, hướng phòng ngủ đi qua.
Giang Hằng Thù ở phía sau nhắc nhở hắn: “Nhớ đem sữa bò trên đầu uống hết.”
“Vậy khi nào anh mới đi ngủ?” Phó Chân quay đầu lại hỏi hắn.
“Anh đem phần văn kiện còn lại xử lý xong liền bồi em đi ngủ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.