Chương 29: Bạn fan nhỏ mất tích một cách kì quặc
Gia Tử
17/08/2020
Nói đến mức này, Trần Vũ Phi rốt cuộc nghe ra chỗ không thích hợp, hai tay đặt trên bàn phím với con chuột khựng lại, quay đầu sang nhìn Lạc Thần, lần này cậu cũng không dời mắt ngay mà chau mày hỏi: “Tao nói Lạc Thần này mày đừng dọa tao, ý mày là mày cong?”
Lạc Thần kéo môi cười cười.
Trần Vũ Phi cũng không quan tâm đến cái LOL gì nữa, vội vàng xỏ dép chạy đến trước mặt Lạc Thần, một bàn tay đè lên trán cậu, lầm bầm: “Mày không nhát tao, hay mày đang sốt rồi nói sảng?”
“Không có, đều không có.” Lạc Thần nhíu mày, một chốc sau mới đẩy Trần Vũ Phi một cái, hừ hừ mũi, “Sao đó, mày khinh tao à?”
Lạc Thần với Trần Vũ Phi đã quen thân từ lúc mới vào đại học, tính cách cả hai cũng kẻ tám lạng người nửa cân, ở chung ba năm nên quan hệ phải nói là tốt đến không sao tả hết, bình thường cả hai cũng thường xuyên tâm sự rồi xả giận với nhau, nhưng lần này Lạc Thần quả là đã dọa Trần Vũ Phi không hề nhẹ. Trần Vũ Phi há miệng thở dốc, hơn nửa ngày mới phun ra một câu.
“Đòe mòe, bạn mày là loại người vậy sao?” Trần Vũ Phi trực tiếp kéo ghế tới gần Lạc Thần rồi ngồi xuống, nghĩ nghĩ mới nói: “Thời buổi này chỗ nào cũng thấy gay. Nhưng cái này mày phải nghĩ cho rõ, mày thích vị ngôi sao kia giống thích Tây Tử sao?”
Tây Tử cô bạn gái Lạc Thần mới chia tay. Lạc Thần lắc lắc đầu, hơi buồn bực: “Thật ra tao với Tây Tử cũng có thế thôi, chia tay rồi cũng chả thấy đau khổ chút nào, nhưng Thẩm Tuất làm tao có cảm giác rất đặc biệt.”
“Không phải hâm mộ thật chứ?” Trần Vũ Phi vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Tao cũng hâm mộ Đường Lê Hân.” Lạc Thần nói, “Nhưng cảm giác của tao với Đường Lê Hân nó không như thế.”
“Vậy còn Thẩm Tuất? Thẩm Tuất thật sự là cái tên Đại tương du mày quen trong game?” Trần Vũ Phi liền chuyển đề tài sang đại minh tinh.
“Ừ, tụi tao gặp nhau rồi.” Lạc Thần trả lời cũng rất nhanh.
Lúc này Trần Vũ Phi cũng triệt để hết hi vọng, cũng biết Lạc Thần thật sự bị lún vào. Nếu chỉ dừng lại ở mức chơi trò chơi với nhau hay xem TV thôi thì cũng chỉ là mấy chuyện con nít, nhưng nếu kéo ra đến hiện thực rồi thì khác. Lúc Lạc Thần gặp thần tượng lại sinh ra cảm giác như vậy, vậy thì cảm giác không thể nào sai được. Trần Vũ Phi nhất thời cũng không biết trả lời làm sao, cũng ngồi trên ghế im lặng cùng Lạc Thần, cách một lúc lâu mới nói.
“Vậy Đại tương du nhà mày thì sao? Anh ta có nói gì không?” Trần Vũ Phi hỏi.
“Tao không có nói với anh ấy.” Lạc Thần rầu rĩ nói: “Rất có thể ảnh không biết người hôm đó gặp là tao đâu.”
“Vậy sao mày không nói với người ta?” Trần Vũ Phi cũng buồn rầu theo, cau mày hỏi.
“Nói cho anh ấy?” Lạc Thần hỏi lại một câu, sau đó cũng nói ra suy nghĩ trong lòng mình: “Tao cũng muốn nói với người ta lắm, nhưng tao nói thì được gì đâu?” Những lời này cậu đã nén trong lòng từ sau hôm đi Phong Thành về, giờ nói ra cũng thấy càng rõ ràng hơn, Lạc Thần nói từ từ, giống như nói cho Trần Vũ Phi nghe, mà càng như là đang tự hỏi bản thân mình, “Anh ấy là Thẩm Thiên vương, ngay cả bản thân ảnh cũng nói mình được rất nhiều cô theo đuổi, hôm đó lúc ở trường quay, tao thấy nhiều cô xinh đẹp đứng vây quanh xin chụp ảnh với người ta, vây quanh tỏ tình… Nhưng tao lại không giống mấy cô gái đó, tao là con trai, nếu tao chạy đến nói với Đại tương du là cả hai gặp nhau rồi, còn bảo tao thích ảnh, mày nghĩ tụi tao còn có thể chơi với nhau, có thể cùng di phụ bản, cùng đánh chiến trường nữa hay sao?”
Nhân vật công chúng, ngôi sao đại chúng, chỉ thế thôi liền đoán được đáp án rồi. Trần Vũ Phi nghiêng đầu nhìn Lạc Thần, sau đó thở ra một hơi nói: “Nghe là thấy 99% sẽ không ở cạnh mày rồi, nhưng vẫn còn khả năng 1% sẽ chơi tiếp với nhau mà.”
Lạc Thần ngẩng đầu lên nhìn Trần Vũ Phi, khuôn mặt vừa như khóc vừa như cười: “Ngay cả mày cũng thấy rất ít cơ hội, mà thực chất là không thể nào.”
Bộ dạng muốn khóc lại muốn cười của cậu làm người ta cảm thấy rất khổ sở, Trần Vũ Phi thõng tay ra, thở dài: “Cho nên, tình hình hiện giờ là mày vừa thích một người xong, sau đó liền thất tình.”
Khuông mặt của Thẩm Thiên vương quả thật hơn Tây Tử rất nhiều, người cũng giỏi hơn Tây Tử, hai phương diện địa vị với tiền tài thì khỏi phải so. Nhưng vấn đề ở đây là một minh tinh lớn như vậy, dù cho có quen nhau trong trò chơi thì sao? Bộ dạng như Thẩm Tuất vốn sinh ra để kẻ khác điên cuồng theo đuổi, mà một cậu fans bình thường như Lạc Thần, không có khả năng sẽ làm người yêu của Thẩm Thiên vương.
Lạc Thần bình thường vẫn thường xuyên mơ hồ, nhưng lúc này cậu lại rất rõ ràng tình cảnh của mình, nhẹ nhàng mà “Ừ” một tiếng.
Yêu phải một ngôi sao là như vậy, lúc ở xa bạn sẽ cực kì mạnh mẽ chạy theo bước chân người đó, nhưng đến lúc người ấy cách bạn thật gần, chỉ cần xích thêm một bước thôi, lúc đó bạn mới hiểu thật ra ở trong lòng mình, giữa hai người bị ngăn cách bởi một sợi chỉ đỏ không thể vượt qua – Vì người ấy sẽ chẳng bao giờ yêu bạn.
Đứng càng gần, chơi đùa càng thân thiết, đến lúc mất đi lại càng đau đớn.
“Thật ra nếu mày đã thấy rõ như vậy rồi, anh đây cũng chẳng còn gì để nói.” Trần Vũ Phi sau cùng vẫn là vỗ vỗ vai Lạc Thần, cực kì thương cảm cùng bi thống nhìn tình yêu của anh em tốt một lần nữa oanh liệt hi sinh: “Nhìn mày thế cũng khổ, hay thôi đừng chơi trò đó nữa, kiếm cái gì khác giết thời gian đi. Biết không chừng qua ít ngày mày lại phát hiện hóa ra ý nghĩ đó cũng chỉ là xúc động nhất thời thôi, sau hơn hai mươi năm mày lại là một thằng trai thẳng đuồn đuột!”
Với người thất tình mà nói, việc thấy người mình thích nhảy nhót trước mắt chắc chắn là một chuyện cực kì khó chịu, đề nghị của Trần Vũ Phi đề nghe có vẻ không đáng tin nhưng ý nghĩa vẫn tương đối đúng trọng tâm, Lạc Thần cũng biết đạo lí trong đó, mấy ngày sau cũng không lên game nữa. Giống như hạ quyết tâm làm mình yên lặng một chút, không nghĩ đến Đại tương du trong trò chơi nữa.
Từ khi cậu quen Đại tương du đến nay, mỗi lần online đều sẽ liên hệ Đại tương du, mà liên tục mấy ngày không lên trò chơi nữa làm tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều, tuy vậy tinh thần lại trở nên trống vắng càng nhiều hơn. Trần Vũ Phi thoải mái mời Lạc Thần cùng chơi mấy game võ đài đối kháng, nhàn rỗi thì chơi đấu địa chủ, cuộc sống không thể nói quá nhàm chán, ngược lại ngày trôi qua rất nhanh.
Chuyện Lạc Thần chưa kịp yêu đương đã thất tình chỉ có cậu và Trần Vũ Phi biết được, nhưng trong đoạn thời gian này còn có một người đang đau khổ, tìm đến Lạc Thần cũng vừa nước mắt vừa nước mũi than khóc.
“Tui chia tay với ông xã trong game rồi.” Lúc Chu Tiểu Nghi kể cũng không nói thêm cái gì, rất cô đơn.
Đừng tưởng ở hiện thực bộ dáng Chi Tiểu Nghi nhỏ xinh như vậy, trong game lại là một bà cô cứng rắn. Lạc Thần nghe Chu Tiểu Nghi kể lịch sử đen tối xong liền “ô” một cái, mở miệng liền hỏi: “Không phải cậu với ông xã trong trò chơi là kết hôn đến hồng liên kim cương sao, như thế nào còn ly hôn đến đây? Như thế nào hắn không chơi sao?”
Giấy đăng kí kết hôn Hồng Liên kim cương không dễ kiếm, cần hai người chơi vợ chồng có thời gian online tầm một năm mới được. Chu Tiểu Nghi trợn trắng mắt, tuy là tâm tình không tốt nhưng không nhịn được mà mắng: “Không chơi cái lông đó, ban đầu thằng chồng kia của tôi cũng nói thế, nhưng sau đó phát hiện ra hắn ta không bán acc mà chỉ đi đổi tên, dây dưa với con khác trong thế lực, bà đây bị tam.”
Ý chỉ là thằng kia ngoại tình và bạn ấy bị giật tồng
“Cái thế lực gì nữa đây, mớ con gái trong thế lực còn muốn đấu tranh gia tộc hả?” Lạc Thần nghe xong không nói gì, hai tên thất tìm chụm lại với nhau liền có đề tài chung, Lạc Thần thuận miệng liền hỏi: “Vậy giờ cậu tính sao, có còn ở thế lực cũ không?”
“Thấy hai đứa rác rưởi đó tôi đã không thở được rồi, sớm thoát thế lực.” Cũng chẳng biết Chu Tiểu Nghi có tính toán gì không, nhưng lúc cô nàng nhìn Lạc Thần ánh mắt chợt lấp lánh: “Cái Đại Hoàng phong cậu tham gia chả phải rất có tiếng rất trâu bò sao? Hay tui đến server các cậu cày acc khác chơi chung?”
Lạc Thần đã lâu không lên game, nghe vậy liền giật mình.
“Có hoan nghênh tui không?” Chu Tiểu Nghi lại hỏi một câu.
“Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh rồi, một ví em thao tác tốt như cậu bọn này trông còn chẳng thấy!” Lạc Thần lập tức nói.
Được Lạc Thần khen một tràng như vậy, Chu Tiểu Nghi mỹ mãn bỏ đi. Có bạn học muốn tới server Thề non hẹn biển chơi, tự nhiên Lạc Thần không dám chậm trễ, mở máy lên acc.
Đã mấy cái cuối tuần không cập nhật trò chơi rồi, Lạc Thần vừa tải cập nhật về vừa mở YY lên, mới online liền bị tiếng YY đinh đa đinh đong dọa sợ.
Có mấy tin YY, đều là mấy người bạn mọi khi hay chơi cùng cậu ở Đại Hoàng phong, thấy Lạc Thần đã lâu không có online liền chạy đến hỏi thăm, Lạc Thần đáp lại từng cái một, mãi đến khi trả lời bạn nhỏ Tiểu Long Nhân xong, cậu ta đột nhiên nhảy lên như xác chết vùng dậy.
“Thần à, cậu còn biết mò về?” Tiểu Long Nhân đánh chữ.
“Ặc.” Lạc Thần không biết nói như thế nào, ngốc ngốc trả lời, “Không dám nhận là thần, mấy hôm trước đi ra ngoài giải sầu.”
Tốc độ gõ chữ của Tiểu Long Nhân cũng chẳng khác gì tốc độ chơi game của cậu ta, căn bản không chừa đường sống cho kẻ khác: “Mấy anh em bọn này ngày đêm nhìn trăng nhìn sao cầu nguyện con cậu trở lại, mấy nay cậu không xuất hiện làm bạn cũ nhớ muốn chết, hứng gió bất tận chờ đợi cậu, cậu nỡ lòng nhìn bọn này bị người của Lưu Nguyệt hiên bắt nạt sao?”
Lúc Lạc Thần còn chơi Lưu Nguyệt hiên vẫn chưa bắt nạt nổi Đại Hoàng phong, cậu nhíu nhíu mày, hỏi: “Sao vậy? Trong lúc tôi không onl có chuyện gì xảy ra hả?”
Lời của Tiểu Long Nhân thật ra cũng có chút khoa trương, nhưng cậu ta vẫn không biết ngượng mà nói: “Cậu còn biết sẽ có chuyện à, nói cho cậu nghe, tháng này bản đồ Trung Nguyên thay đổi, không có Lưu Quang mộng cảnh nữa, sau khi đổi mới có cánh mới, thế lực mình có cánh Thiên sứ, là cái anh Đại tương du của cậu đó, bỏ redwings rồi, biến thành một tên Dịch Kiếm trâu bò cả người đều đục 18 lỗ, cặp cánh thiên sứ chọt muốn đui mắt, đi đâu cũng rêu rao, cậu không về liền bị người ta tam ngay!”
Cánh trong trò chơi chính là tượng trưng của tiền, lúc Lạc Thần còn chơi cấp cao nhất là redwings, mà gần đây phía điều hành trò chơi lại công bố thêm loại cánh mới, cả người được 13 lỗ vẫn là cánh đỏ, mà tòa thân được 18 lỗ chính là cánh Thiên sứ, đại biểu cho người chơi đầu tư hơn mười vạn tiền thật.
Lạc Thần cũng không hiểu lắm lời Tiểu Long Nhân, nhưng vẫn biết nếu là Đại tương du mà nói, thì việc cả người đục 18 lỗ mang cánh tốt cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, cậu “À” một tiếng rồi hỏi: “Đại tương du làm sao? Gì mà nếu không về liền bị tam?”
“Ai, một lời khó nói hết.” Tiểu Long Nhân cảm thấy chuyện này một chút thời gian cũng không nói hết được, nói thẳng: “Cậu cứ lên game mà xem.”
Nghe giọng điệu Tiểu Long Nhân liền biết còn che che lấp lấp cái gì, Lạc Thần nhíu mày, cập nhật trò chơi xong cũng đăng nhập vào nhân vật.
Lần trước thoát trò chơi là ở trong thành Cửu Lê, cảnh tượng cũng không có gì thay đổi. Lạc Thần vừa điều chỉnh tầm nhìn một chút, liền nghe thấy tin báo trò chuyện bạn tốt leng keng vang liên tục.
Lạc Thần mở ra, lập tức liền sửng sốt.
Tin tức là thế này —
[Hảo hữu] Tôi đến để đả tương du: Đường Đường
Người gọi acc Dương Quang Đường của Lạc Thần là “Đường Đường” cũng chỉ có mình Thẩm Tuất. Acc Đại tương du gửi qua một tin như vậy cũng tương đương với việc người đang online là Thẩm Tuất, chỉ là mọi khi cậu online đại Thiên vương cũng không tích cực thế này, mà sau khi Lạc Thần biết anh là Thẩm Tuất thì, trong lòng không tránh có chút thay đổi.
Nhưng mà cái emo hóa đầu heo kia xuất hiện cứ như một điều trùng hợp, giây sau đó Đại Thiên vương liền gửi đi một tin nữa, so sánh với tin trước đó thì tin này của Đại tương du có phần mang giọng điệu mệnh lệnh.
[Hảo hữu] Tôi đến để đả tương du: Đường Đường, đi đánh đấu trường nào
Lạc Thần sửng sốt.
Lời mời tổ đội của Đại tương du rất nhanh gửi qua.
Các lúc gặp Đại tương du đã một thời gian rồi, hẳn là bản thân cũng buông được ha…
Nhưng lần tích cực chủ động chào hỏi của Thẩm Tuất trong trò chơi cũng không nhiều, lần đầu tiên chủ động bị Lạc Thần triệt để từ chối, đây là lần thứ hai, Lạc Thần cứng ngắc nhìn một lúc, mới chậm rãi nhấn đồng ý.
Nhìn nhóc nhân yêu vào đội ngũ, khóe môi đại Thiên vương – ngối ở bên kia máy tính – không tự chủ cong lên.
Mà trong đội ngũ, sớm đã có người chờ Đại tương du đi thi đấu 3v3, giờ đột nhiên thấy người thứ ba đến – một char nữ mặc đồ Vân Lộc, nhanh chóng nói chuyện trong kênh đội ngũ.
[Đội ngũ] Tiêu Niếp Niếp: Tương du sư phụ, người vào đội là ai vậy ạ?
Lạc Thần kéo môi cười cười.
Trần Vũ Phi cũng không quan tâm đến cái LOL gì nữa, vội vàng xỏ dép chạy đến trước mặt Lạc Thần, một bàn tay đè lên trán cậu, lầm bầm: “Mày không nhát tao, hay mày đang sốt rồi nói sảng?”
“Không có, đều không có.” Lạc Thần nhíu mày, một chốc sau mới đẩy Trần Vũ Phi một cái, hừ hừ mũi, “Sao đó, mày khinh tao à?”
Lạc Thần với Trần Vũ Phi đã quen thân từ lúc mới vào đại học, tính cách cả hai cũng kẻ tám lạng người nửa cân, ở chung ba năm nên quan hệ phải nói là tốt đến không sao tả hết, bình thường cả hai cũng thường xuyên tâm sự rồi xả giận với nhau, nhưng lần này Lạc Thần quả là đã dọa Trần Vũ Phi không hề nhẹ. Trần Vũ Phi há miệng thở dốc, hơn nửa ngày mới phun ra một câu.
“Đòe mòe, bạn mày là loại người vậy sao?” Trần Vũ Phi trực tiếp kéo ghế tới gần Lạc Thần rồi ngồi xuống, nghĩ nghĩ mới nói: “Thời buổi này chỗ nào cũng thấy gay. Nhưng cái này mày phải nghĩ cho rõ, mày thích vị ngôi sao kia giống thích Tây Tử sao?”
Tây Tử cô bạn gái Lạc Thần mới chia tay. Lạc Thần lắc lắc đầu, hơi buồn bực: “Thật ra tao với Tây Tử cũng có thế thôi, chia tay rồi cũng chả thấy đau khổ chút nào, nhưng Thẩm Tuất làm tao có cảm giác rất đặc biệt.”
“Không phải hâm mộ thật chứ?” Trần Vũ Phi vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Tao cũng hâm mộ Đường Lê Hân.” Lạc Thần nói, “Nhưng cảm giác của tao với Đường Lê Hân nó không như thế.”
“Vậy còn Thẩm Tuất? Thẩm Tuất thật sự là cái tên Đại tương du mày quen trong game?” Trần Vũ Phi liền chuyển đề tài sang đại minh tinh.
“Ừ, tụi tao gặp nhau rồi.” Lạc Thần trả lời cũng rất nhanh.
Lúc này Trần Vũ Phi cũng triệt để hết hi vọng, cũng biết Lạc Thần thật sự bị lún vào. Nếu chỉ dừng lại ở mức chơi trò chơi với nhau hay xem TV thôi thì cũng chỉ là mấy chuyện con nít, nhưng nếu kéo ra đến hiện thực rồi thì khác. Lúc Lạc Thần gặp thần tượng lại sinh ra cảm giác như vậy, vậy thì cảm giác không thể nào sai được. Trần Vũ Phi nhất thời cũng không biết trả lời làm sao, cũng ngồi trên ghế im lặng cùng Lạc Thần, cách một lúc lâu mới nói.
“Vậy Đại tương du nhà mày thì sao? Anh ta có nói gì không?” Trần Vũ Phi hỏi.
“Tao không có nói với anh ấy.” Lạc Thần rầu rĩ nói: “Rất có thể ảnh không biết người hôm đó gặp là tao đâu.”
“Vậy sao mày không nói với người ta?” Trần Vũ Phi cũng buồn rầu theo, cau mày hỏi.
“Nói cho anh ấy?” Lạc Thần hỏi lại một câu, sau đó cũng nói ra suy nghĩ trong lòng mình: “Tao cũng muốn nói với người ta lắm, nhưng tao nói thì được gì đâu?” Những lời này cậu đã nén trong lòng từ sau hôm đi Phong Thành về, giờ nói ra cũng thấy càng rõ ràng hơn, Lạc Thần nói từ từ, giống như nói cho Trần Vũ Phi nghe, mà càng như là đang tự hỏi bản thân mình, “Anh ấy là Thẩm Thiên vương, ngay cả bản thân ảnh cũng nói mình được rất nhiều cô theo đuổi, hôm đó lúc ở trường quay, tao thấy nhiều cô xinh đẹp đứng vây quanh xin chụp ảnh với người ta, vây quanh tỏ tình… Nhưng tao lại không giống mấy cô gái đó, tao là con trai, nếu tao chạy đến nói với Đại tương du là cả hai gặp nhau rồi, còn bảo tao thích ảnh, mày nghĩ tụi tao còn có thể chơi với nhau, có thể cùng di phụ bản, cùng đánh chiến trường nữa hay sao?”
Nhân vật công chúng, ngôi sao đại chúng, chỉ thế thôi liền đoán được đáp án rồi. Trần Vũ Phi nghiêng đầu nhìn Lạc Thần, sau đó thở ra một hơi nói: “Nghe là thấy 99% sẽ không ở cạnh mày rồi, nhưng vẫn còn khả năng 1% sẽ chơi tiếp với nhau mà.”
Lạc Thần ngẩng đầu lên nhìn Trần Vũ Phi, khuôn mặt vừa như khóc vừa như cười: “Ngay cả mày cũng thấy rất ít cơ hội, mà thực chất là không thể nào.”
Bộ dạng muốn khóc lại muốn cười của cậu làm người ta cảm thấy rất khổ sở, Trần Vũ Phi thõng tay ra, thở dài: “Cho nên, tình hình hiện giờ là mày vừa thích một người xong, sau đó liền thất tình.”
Khuông mặt của Thẩm Thiên vương quả thật hơn Tây Tử rất nhiều, người cũng giỏi hơn Tây Tử, hai phương diện địa vị với tiền tài thì khỏi phải so. Nhưng vấn đề ở đây là một minh tinh lớn như vậy, dù cho có quen nhau trong trò chơi thì sao? Bộ dạng như Thẩm Tuất vốn sinh ra để kẻ khác điên cuồng theo đuổi, mà một cậu fans bình thường như Lạc Thần, không có khả năng sẽ làm người yêu của Thẩm Thiên vương.
Lạc Thần bình thường vẫn thường xuyên mơ hồ, nhưng lúc này cậu lại rất rõ ràng tình cảnh của mình, nhẹ nhàng mà “Ừ” một tiếng.
Yêu phải một ngôi sao là như vậy, lúc ở xa bạn sẽ cực kì mạnh mẽ chạy theo bước chân người đó, nhưng đến lúc người ấy cách bạn thật gần, chỉ cần xích thêm một bước thôi, lúc đó bạn mới hiểu thật ra ở trong lòng mình, giữa hai người bị ngăn cách bởi một sợi chỉ đỏ không thể vượt qua – Vì người ấy sẽ chẳng bao giờ yêu bạn.
Đứng càng gần, chơi đùa càng thân thiết, đến lúc mất đi lại càng đau đớn.
“Thật ra nếu mày đã thấy rõ như vậy rồi, anh đây cũng chẳng còn gì để nói.” Trần Vũ Phi sau cùng vẫn là vỗ vỗ vai Lạc Thần, cực kì thương cảm cùng bi thống nhìn tình yêu của anh em tốt một lần nữa oanh liệt hi sinh: “Nhìn mày thế cũng khổ, hay thôi đừng chơi trò đó nữa, kiếm cái gì khác giết thời gian đi. Biết không chừng qua ít ngày mày lại phát hiện hóa ra ý nghĩ đó cũng chỉ là xúc động nhất thời thôi, sau hơn hai mươi năm mày lại là một thằng trai thẳng đuồn đuột!”
Với người thất tình mà nói, việc thấy người mình thích nhảy nhót trước mắt chắc chắn là một chuyện cực kì khó chịu, đề nghị của Trần Vũ Phi đề nghe có vẻ không đáng tin nhưng ý nghĩa vẫn tương đối đúng trọng tâm, Lạc Thần cũng biết đạo lí trong đó, mấy ngày sau cũng không lên game nữa. Giống như hạ quyết tâm làm mình yên lặng một chút, không nghĩ đến Đại tương du trong trò chơi nữa.
Từ khi cậu quen Đại tương du đến nay, mỗi lần online đều sẽ liên hệ Đại tương du, mà liên tục mấy ngày không lên trò chơi nữa làm tâm trạng cũng thoải mái hơn nhiều, tuy vậy tinh thần lại trở nên trống vắng càng nhiều hơn. Trần Vũ Phi thoải mái mời Lạc Thần cùng chơi mấy game võ đài đối kháng, nhàn rỗi thì chơi đấu địa chủ, cuộc sống không thể nói quá nhàm chán, ngược lại ngày trôi qua rất nhanh.
Chuyện Lạc Thần chưa kịp yêu đương đã thất tình chỉ có cậu và Trần Vũ Phi biết được, nhưng trong đoạn thời gian này còn có một người đang đau khổ, tìm đến Lạc Thần cũng vừa nước mắt vừa nước mũi than khóc.
“Tui chia tay với ông xã trong game rồi.” Lúc Chu Tiểu Nghi kể cũng không nói thêm cái gì, rất cô đơn.
Đừng tưởng ở hiện thực bộ dáng Chi Tiểu Nghi nhỏ xinh như vậy, trong game lại là một bà cô cứng rắn. Lạc Thần nghe Chu Tiểu Nghi kể lịch sử đen tối xong liền “ô” một cái, mở miệng liền hỏi: “Không phải cậu với ông xã trong trò chơi là kết hôn đến hồng liên kim cương sao, như thế nào còn ly hôn đến đây? Như thế nào hắn không chơi sao?”
Giấy đăng kí kết hôn Hồng Liên kim cương không dễ kiếm, cần hai người chơi vợ chồng có thời gian online tầm một năm mới được. Chu Tiểu Nghi trợn trắng mắt, tuy là tâm tình không tốt nhưng không nhịn được mà mắng: “Không chơi cái lông đó, ban đầu thằng chồng kia của tôi cũng nói thế, nhưng sau đó phát hiện ra hắn ta không bán acc mà chỉ đi đổi tên, dây dưa với con khác trong thế lực, bà đây bị tam.”
Ý chỉ là thằng kia ngoại tình và bạn ấy bị giật tồng
“Cái thế lực gì nữa đây, mớ con gái trong thế lực còn muốn đấu tranh gia tộc hả?” Lạc Thần nghe xong không nói gì, hai tên thất tìm chụm lại với nhau liền có đề tài chung, Lạc Thần thuận miệng liền hỏi: “Vậy giờ cậu tính sao, có còn ở thế lực cũ không?”
“Thấy hai đứa rác rưởi đó tôi đã không thở được rồi, sớm thoát thế lực.” Cũng chẳng biết Chu Tiểu Nghi có tính toán gì không, nhưng lúc cô nàng nhìn Lạc Thần ánh mắt chợt lấp lánh: “Cái Đại Hoàng phong cậu tham gia chả phải rất có tiếng rất trâu bò sao? Hay tui đến server các cậu cày acc khác chơi chung?”
Lạc Thần đã lâu không lên game, nghe vậy liền giật mình.
“Có hoan nghênh tui không?” Chu Tiểu Nghi lại hỏi một câu.
“Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh rồi, một ví em thao tác tốt như cậu bọn này trông còn chẳng thấy!” Lạc Thần lập tức nói.
Được Lạc Thần khen một tràng như vậy, Chu Tiểu Nghi mỹ mãn bỏ đi. Có bạn học muốn tới server Thề non hẹn biển chơi, tự nhiên Lạc Thần không dám chậm trễ, mở máy lên acc.
Đã mấy cái cuối tuần không cập nhật trò chơi rồi, Lạc Thần vừa tải cập nhật về vừa mở YY lên, mới online liền bị tiếng YY đinh đa đinh đong dọa sợ.
Có mấy tin YY, đều là mấy người bạn mọi khi hay chơi cùng cậu ở Đại Hoàng phong, thấy Lạc Thần đã lâu không có online liền chạy đến hỏi thăm, Lạc Thần đáp lại từng cái một, mãi đến khi trả lời bạn nhỏ Tiểu Long Nhân xong, cậu ta đột nhiên nhảy lên như xác chết vùng dậy.
“Thần à, cậu còn biết mò về?” Tiểu Long Nhân đánh chữ.
“Ặc.” Lạc Thần không biết nói như thế nào, ngốc ngốc trả lời, “Không dám nhận là thần, mấy hôm trước đi ra ngoài giải sầu.”
Tốc độ gõ chữ của Tiểu Long Nhân cũng chẳng khác gì tốc độ chơi game của cậu ta, căn bản không chừa đường sống cho kẻ khác: “Mấy anh em bọn này ngày đêm nhìn trăng nhìn sao cầu nguyện con cậu trở lại, mấy nay cậu không xuất hiện làm bạn cũ nhớ muốn chết, hứng gió bất tận chờ đợi cậu, cậu nỡ lòng nhìn bọn này bị người của Lưu Nguyệt hiên bắt nạt sao?”
Lúc Lạc Thần còn chơi Lưu Nguyệt hiên vẫn chưa bắt nạt nổi Đại Hoàng phong, cậu nhíu nhíu mày, hỏi: “Sao vậy? Trong lúc tôi không onl có chuyện gì xảy ra hả?”
Lời của Tiểu Long Nhân thật ra cũng có chút khoa trương, nhưng cậu ta vẫn không biết ngượng mà nói: “Cậu còn biết sẽ có chuyện à, nói cho cậu nghe, tháng này bản đồ Trung Nguyên thay đổi, không có Lưu Quang mộng cảnh nữa, sau khi đổi mới có cánh mới, thế lực mình có cánh Thiên sứ, là cái anh Đại tương du của cậu đó, bỏ redwings rồi, biến thành một tên Dịch Kiếm trâu bò cả người đều đục 18 lỗ, cặp cánh thiên sứ chọt muốn đui mắt, đi đâu cũng rêu rao, cậu không về liền bị người ta tam ngay!”
Cánh trong trò chơi chính là tượng trưng của tiền, lúc Lạc Thần còn chơi cấp cao nhất là redwings, mà gần đây phía điều hành trò chơi lại công bố thêm loại cánh mới, cả người được 13 lỗ vẫn là cánh đỏ, mà tòa thân được 18 lỗ chính là cánh Thiên sứ, đại biểu cho người chơi đầu tư hơn mười vạn tiền thật.
Lạc Thần cũng không hiểu lắm lời Tiểu Long Nhân, nhưng vẫn biết nếu là Đại tương du mà nói, thì việc cả người đục 18 lỗ mang cánh tốt cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên, cậu “À” một tiếng rồi hỏi: “Đại tương du làm sao? Gì mà nếu không về liền bị tam?”
“Ai, một lời khó nói hết.” Tiểu Long Nhân cảm thấy chuyện này một chút thời gian cũng không nói hết được, nói thẳng: “Cậu cứ lên game mà xem.”
Nghe giọng điệu Tiểu Long Nhân liền biết còn che che lấp lấp cái gì, Lạc Thần nhíu mày, cập nhật trò chơi xong cũng đăng nhập vào nhân vật.
Lần trước thoát trò chơi là ở trong thành Cửu Lê, cảnh tượng cũng không có gì thay đổi. Lạc Thần vừa điều chỉnh tầm nhìn một chút, liền nghe thấy tin báo trò chuyện bạn tốt leng keng vang liên tục.
Lạc Thần mở ra, lập tức liền sửng sốt.
Tin tức là thế này —
[Hảo hữu] Tôi đến để đả tương du: Đường Đường
Người gọi acc Dương Quang Đường của Lạc Thần là “Đường Đường” cũng chỉ có mình Thẩm Tuất. Acc Đại tương du gửi qua một tin như vậy cũng tương đương với việc người đang online là Thẩm Tuất, chỉ là mọi khi cậu online đại Thiên vương cũng không tích cực thế này, mà sau khi Lạc Thần biết anh là Thẩm Tuất thì, trong lòng không tránh có chút thay đổi.
Nhưng mà cái emo hóa đầu heo kia xuất hiện cứ như một điều trùng hợp, giây sau đó Đại Thiên vương liền gửi đi một tin nữa, so sánh với tin trước đó thì tin này của Đại tương du có phần mang giọng điệu mệnh lệnh.
[Hảo hữu] Tôi đến để đả tương du: Đường Đường, đi đánh đấu trường nào
Lạc Thần sửng sốt.
Lời mời tổ đội của Đại tương du rất nhanh gửi qua.
Các lúc gặp Đại tương du đã một thời gian rồi, hẳn là bản thân cũng buông được ha…
Nhưng lần tích cực chủ động chào hỏi của Thẩm Tuất trong trò chơi cũng không nhiều, lần đầu tiên chủ động bị Lạc Thần triệt để từ chối, đây là lần thứ hai, Lạc Thần cứng ngắc nhìn một lúc, mới chậm rãi nhấn đồng ý.
Nhìn nhóc nhân yêu vào đội ngũ, khóe môi đại Thiên vương – ngối ở bên kia máy tính – không tự chủ cong lên.
Mà trong đội ngũ, sớm đã có người chờ Đại tương du đi thi đấu 3v3, giờ đột nhiên thấy người thứ ba đến – một char nữ mặc đồ Vân Lộc, nhanh chóng nói chuyện trong kênh đội ngũ.
[Đội ngũ] Tiêu Niếp Niếp: Tương du sư phụ, người vào đội là ai vậy ạ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.