Chương 25: Lột mặt nạ đại tương du
Gia Tử
17/08/2020
Phía góc phải album có một dòng chữ rất đẹp, mỗi nét bút viết xuống tựa như được người ta nghiên cứu tỉ mỉ vậy, nét nào cũng vừa chuẩn, gộp lại thành ba chữ “Đường Lê Hân” Mà ở góc trái album lại có một chữ kí viết cực kì thoải mái, không khác gì chữ kí bình thường, chỉ là hai chữ “Thẩm Tuất” này cũng ngắn hơn ba chữ “Đường Lê Hân”, cho nên người kí tên còn đặt biệt vẽ thêm vài nét, nhìn qua như một khuôn mặt cười.
Không nói đến cái mặt cười kia nhị đến mức nào, nhưng cuối cùng làm cho chữ kí vừa xinh đồng đều với chữ kí của Đường Lê Hân, một trái một phải cực kì phối hợp, vừa nhìn liền biết đã suy xét kĩ lưỡng mới vẽ lên.
Vì thế chữ kí của Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất, get, thỏa mãn lòng hâm mộ của cậu fan nhỏ Lạc Thần đây Album, get, lại còn là bản đặc biệt có đánh số, an ủi tâm tình lộn xộn lúc trước của bạn fan Mà điều bất ngờ: chữ kí của Đường Lê Hân, lại như một quả bom nổ “oành” trong lòng Lạc Thần.
Lạc Thần cảm giác đầu óc mình sắp bị gói bưu phẩm này nổ đến hôn mê, cầm album lên lật qua lật lại không buông, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ chạy qua chạy lại.
— cái này là quà của Đại tương du tặng cậu.
Lạc Thần chưa bao giờ hi vọng xa xôi vào bưu phẩm của Đại tương du, trước lúc mở bưu phẩm cũng cảm thấy bình thường lắm, nhưng tới lúc này, Lạc Thần có cảm giác đầu óc mình như bị gì kích thích mà trống rỗng, mãi đến lúc Trần Vũ Phi đẩy qua một chén trà, mới loáng thoáng nghe giọng đối phương.
“Không thể nào? Thật là đồ tốt hả?” Trần Vũ Phi vừa thấy bộ dạng Lạc Thần liền biết có chuyện, quan tâm săn sóc mà rót cho Lạc Thần chén trà, “Đến đến đến, nhìn mày kìa, uống miếng nước hồi phục tinh thần đi.”
Lạc Thần cũng cầm lấy chén uống một ngụm, cuối thu đầu đông mà uống một ít nước mát lạnh cực kì thoái mái, đầu óc Lạc Thần chậm rãi vận hành.
“Tỉnh? Gì mà mày hoảng dữ vậy?” Nhìn Lạc Thần bình thường trở lại, Trần Vũ Phi lập tức tò mò.
“Đây là chữ kí của Thẩm Thiên Vương.” Vừa nói đến bưu phẩm của Đại tương du, Lạc Thần giật mình, nhanh chóng tỉnh táo.
“À, cái album hôm trước để quên?” Trần Vũ Phi cũng biết Lạc Thần hâm mộ thần tượng. Cũng vì trong kí túc xá có đứa to đầu lớn xác vậy còn đi hâm mộ thần tượng, cho nên Trần Vũ Phi cũng không ghét fans hâm mộ, ngược lại còn cực kì kính nể Lạc Thần.
Theo cách nói của Trần Vũ Phi chính là: “Đấy đấy nhìn xem, lớn như vậy rồi, ít năm nữa cũng có vợ còn đi mê thần tượng, cực khổ quá còn gì!”.
“Đúng vậy!” Lần trước không lấy được chữ kí của Thẩm Tuất vẫn là vết thương trong lòng Lạc Thần, giờ lấy được chữ kí của Thẩm Thiên vương, tâm tình liền tốt đẹp hơn rất nhiều.
Nhưng Trần Vũ Phi lại không hiểu: “Hờ? Tao biết mất rồi có lại là chuyện cực tốt, nhưng mày có cần hưng phấn thế không?”
“Mày không hiểu đâu.” Lạc Thần ôm album vuốt ve mấy cái, vừa cười vừa cau mày, “Album này là bản đặc biệt, còn đánh số thứ tự là 8, nếu đi đến lễ kí tên chắc chắn không mua được album như vậy.” Nói xong còn dừng một chút với tiếp lời: “Huống chi trên đó có chữ kí của Thẩm Tuất với Đường Lê Hân, nếu hai người không định bán thêm mấy bản đặc biệt có kèm kí chung mà nói thì album này chắc chắn là hàng độc!”
“A?” Nghe có vẻ rất tốt, nhưng Trần Vũ Phi cũng chả biết gì, “Cái này đắt lắm à?”
“Đương nhiên! Album bình thường có chữ kí chung của Thẩm Thiên vương với Đường Lê Hân ở trên weibo đã rao giá hơn một ngàn nguyên rồi, cái này làm sao mà rẻ được?”
Lạc Thần báo giá làm Trần Vũ Phi giật mình, cũng trừng to mắt, con ngươi tròn xoe: “Cái đệch, tên Đại tương du kia rốt cuộc là dạng người nào vậy? Đồ vậy anh ta còn lấy vào tay được, đã thế còn gửi tới đây cho mày?”
Dù gì đi nữa thì cả hai cũng chỉ quen trong game online thôi, chưa thấy qua mặt đã tặng quà nặng vậy có quá mức không?
Nhưng mà dù trong mắt bọn họ có quý giá thế nào thì với Thẩm Thiên vương nó cũng không khác gì mấy thứ quà tặng bình thường. Còn vì sao anh lại đem tặng món đồ giá trị xa xỉ như vậy ấy à, đại khái cũng là do hôm nọ đột nhiên nhớ tới sự chênh lệch giá trị lưu giữ giữa album một phần vạn với trăm phần trăm thôi.
Lúc Đường Lê Hân được Thẩm Tuất nhờ kí tên cũng hơi hơi ngạc nhiên, vị siêu sao nổi tiếng – Thẩm Thiên vương này còn đặc biệt dặn dò: nếu ai khác đem album bản đặc biệt đến đừng có kí bậy vào, Đường Lê Hân cười cười đồng ý, kí xong không quên hỏi Thẩm Tuất một câu.
“Fan?” Người để Thẩm Thiên vương tặng album thì cũng chỉ có thể là fan.
“Đúng vậy.” Đại Thiên Vương lấy được chữ kí còn vui vui vẻ vẻ thổi thổi lên chữ viết còn chưa khô mực, cười tủm tỉm trả lời.
“Chắc là fan rất quan trọng rồi.” Đường Lê Hân cười nói.
Cách Đường Lê Hân cư xử vẫn luôn hiền hiền hòa hòa, không khiến người ta thấy bị tọc mạch, Thẩm Tuất nghe vậy do dự một chút, nhanh chóng cười nói với Đường Lê Hân: “Cũng được.”
Đại Thiên vương nghĩ nghĩ, lại bổ sung: “Trước mắt mà nói, cậu ấy quan trọng nhất.”
Cuộc đối thoại của cả hai không có kẻ thứ ba biết đến, mà album này trải qua cả chặng đường dài rốt cục cũng đến tay vị fan quan trọng nhất trong miệng Thẩm đại Thiên vương. Bạn fan nhận được album vừa cười vừa nhíu, nghe được câu hỏi của Trần Vũ Phi, trong lòng suy tư nửa ngày, khuôn mặt liền trở nên cổ quái.
Cậu còn tưởng là Đại tương du đi xin chữ kí của Đường Lê Hân để đem tặng người khác. Lúc đó nghe cũng không để ý nhiều, không ngờ chữ kí kia là Đại tương du hỏi để kí vào cái album tặng cho cậu.
Không phải đi câu em gái nào, mà là tặng cho Dương Quang Đường.
Trong lòng Lạc Thần có chút không biết phải làm sao, chỉ cảm thấy trong lòng bỗng có chút ngọt, rồi lại chan chát, một lát sau mới nói ra: “Đại tương du anh ấy, họ Thẩm…”
“Ờ? Họ Thẩm?” Trần Vũ Phi đứng cạnh nhanh chóng đáp lời, nói thừa, cậu ta còn đang hóng chuyện mà, có đề tài rồi cũng nhanh chóng phán đoán, “Họ Thẩm sao thấy quen quen ha? Thần tượng mày không phải cũng họ Thẩm hả?”
Đúng a, Thẩm đại Thiên Vương cũng họ Thẩm này.
“Có khi nào cái tên Đại tương du kia là họ hàng với thần tượng nhà mày không?” Trần Vũ Phi long lanh hỏi.
Nói gì đi nữa thì ai cũng không tin được vị Thiên vương đang nổi như trời trưa sẽ có ngày chạy đến chơi game, mấy người trong Đại Hoàng phong không thể nghĩ đến, mà cái tên Trần Vũ Phi – chỉ ham chơi game đối chiến – liền càng không ngờ đến được.
“Cũng có thể…” Lạc Thần do do dự dự trả lời.
“Sao còn mù mịt vậy?” Trần Vũ Phi còn nóng vội hơn cả Lạc Thần, vội vàng thúc giục Lạc Thần, “Nếu không chắc chắn thế thì chạy lên game mà hỏi luôn đi, người ta đã đưa quà cho mày thì chắc cũng sẽ trả lời thôi.”
Giáp mặt hỏi dù sao cũng hơn là đoán già đoán non, Lạc Thần nhanh chóng bị Trần Vũ Phi đẩy tới ghế, Trần Vũ Phi tự mình ấn mở icon trò chơi cho Lạc Thần, mắt lấp la lấp lánh cực kì hưng phấn ngồi chờ hóng chuyện.
Nhạc nền trò chơi cực kì quen thuộc truyền vào tai, Lạc Thần chần chờ nhìn màn hình một hồi lâu, rốt cục nạp đầy năng lượng, gõ mật mã acc Dương Quang Đường, đăng nhập vào game, sau đó mở danh sách bạn tốt lên.
Trong danh sách bạn tốt, cái tên Tôi đến để đả tương du đang lấp lánh sáng, Lạc Thần hít sâu một hơi, nhấn vào tên đối phương như mọi khi, cứ như mọi ngày gõ vào ba chữ “Đại tương du” như mọi khi vẫn chào hỏi.
Acc Đả tương du nhanh chóng đáp lại.
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ừm… Ông chủ dạo này bận quá, hôm nay lên acc này là luyện thay của ảnh
Cậu đại luyện nhà Đại tương du lúc nào cũng xuất hiện ngay thời khác không nên nhất, Lạc Thần sửng sốt, ánh mắt lóe lóe, nhanh tay trả lời.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: A, cậu luyện thay nhà Đại tương du này, vừa hay tôi có chuyện định hỏi cậu!
Cậu luyện thay đang bận rộn mở ba acc làm nhiệm vụ, giờ nghe cậu nhân yêu Thẩm Tuất đặc biệt dặn dò phải để ý chạy đến trò chuyện, mau chóng đáp lại một câu cực khách khí.
Đương nhiên sự thật chứng minh, chỉ cần vô ý, liền mất Kinh Châu.
Một điển cố thời Tam Quốc, về việc Quan Vũ làm mất Kinh Châu. Chủ yếu lấy ví dụ trường hợp của cậu trợ lý ở đây giống quan vũ mất kinh châu đó mà, mình lười đọc quá ai muốn biết thêm thì xem ở đây nha.
https://vi.wikipedia.org/wiki/V%E1%BA%A5n%C4%91%E1%BB%81Kinhch%C3%A2uth%E1%BB%9DiTamQu%E1%BB%91c
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Cậu luyện thay nhà Đại tương du này, chắc cậu là luyện thay chuyên dụng của anh ấy nhỉ, cậu biết nhà ảnh ở khu nào không?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ông chủ á, anh ấy ở thành phố A
Lạc Thần nhìn bưu phẩm, địa chỉ bên trên cũng là thành phố A.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Vậy dạo này anh ấy bận cái gì? Lâu rồi không thấy ảnh online
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Gần đây ông chủ đi công tác bên thành phố B, rất bận rộn nga
Tiểu trợ lý không đánh đã khai, quả thực đang thả lỏng cảnh giác. Lạc Thần nhìn mấy chữ thành phố B ngơ ngác trợn to mắt, nhanh chóng ý thức được Đại tương du hiện đang ở cùng thành phố mình sống.
Không hề nghĩ đến, có đôi khi khoảng cách giữa bọn họ lại gần đến vậy.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Vậy à… Đúng rồi, luyện thay nhà Đại tương du này, lần trước cậu nói Đại tương du rất đẹp trai, dáng người cũng đẹp, còn rất được con gái thích, đó cũng là thật sao?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Đúng vậy, sao vậy nha?
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Không có gì đâu, chỉ là đang xác minh một tí. Lần trước A Lương nói Đại tương du họ Thẩm, cảm thấy thật kì diệu
A Lương chính là cô gái trên YY lần trước nói giọng Đại tương du giống giọng Thẩm Tuất, không đề cập tới chuyện này thì thôi, nhắc đến rồi liền làm từng noron thần kinh của cậu trợ lý dựng hết lên, chớp mắt cả người thông minh hẳn, ẩn ẩn còn có chút cảm giác bất thường truyền tới.
Ai u sao còn nói tới chuyện này nữa? Thật muốn đạp dây điện nữa quá nha TT.TT…
Cậu trợ lý cảm thấy mình bị hố, hối hận đầy mặt mà nhìn nhật kì trò chuyện giữa mình và Dương Quang Đường, nói đúng thì không đúng, nói sai cũng chẳng sai, nghẹn nửa ngày mới phun ra một câu.
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha, cô bé kia đùa đó mà, chẳng qua là ông chủ rất thân với Thẩm Thiên vương đó thôi
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Thân với cả Đường Lê Hân nữa sao?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha, này cậu cũng biết a
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Đúng nga, cái người tên Tô nhị kia cũng nói mà, cậu bảo xem Tô nhị nó có phải là vị biên kịch gì đó rất có tiếng, như là Tô Cù đúng chứ?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha ha ha…
Tiểu trợ lý rơi lệ đầy mặt nhìn màn hình máy tính, biết ngay lúc này cậu hẳn là phải quyết đoán một chút, trực tiếp đạp bay nguồn điện.
Không nói đến cái mặt cười kia nhị đến mức nào, nhưng cuối cùng làm cho chữ kí vừa xinh đồng đều với chữ kí của Đường Lê Hân, một trái một phải cực kì phối hợp, vừa nhìn liền biết đã suy xét kĩ lưỡng mới vẽ lên.
Vì thế chữ kí của Thẩm đại Thiên Vương Thẩm Tuất, get, thỏa mãn lòng hâm mộ của cậu fan nhỏ Lạc Thần đây Album, get, lại còn là bản đặc biệt có đánh số, an ủi tâm tình lộn xộn lúc trước của bạn fan Mà điều bất ngờ: chữ kí của Đường Lê Hân, lại như một quả bom nổ “oành” trong lòng Lạc Thần.
Lạc Thần cảm giác đầu óc mình sắp bị gói bưu phẩm này nổ đến hôn mê, cầm album lên lật qua lật lại không buông, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ chạy qua chạy lại.
— cái này là quà của Đại tương du tặng cậu.
Lạc Thần chưa bao giờ hi vọng xa xôi vào bưu phẩm của Đại tương du, trước lúc mở bưu phẩm cũng cảm thấy bình thường lắm, nhưng tới lúc này, Lạc Thần có cảm giác đầu óc mình như bị gì kích thích mà trống rỗng, mãi đến lúc Trần Vũ Phi đẩy qua một chén trà, mới loáng thoáng nghe giọng đối phương.
“Không thể nào? Thật là đồ tốt hả?” Trần Vũ Phi vừa thấy bộ dạng Lạc Thần liền biết có chuyện, quan tâm săn sóc mà rót cho Lạc Thần chén trà, “Đến đến đến, nhìn mày kìa, uống miếng nước hồi phục tinh thần đi.”
Lạc Thần cũng cầm lấy chén uống một ngụm, cuối thu đầu đông mà uống một ít nước mát lạnh cực kì thoái mái, đầu óc Lạc Thần chậm rãi vận hành.
“Tỉnh? Gì mà mày hoảng dữ vậy?” Nhìn Lạc Thần bình thường trở lại, Trần Vũ Phi lập tức tò mò.
“Đây là chữ kí của Thẩm Thiên Vương.” Vừa nói đến bưu phẩm của Đại tương du, Lạc Thần giật mình, nhanh chóng tỉnh táo.
“À, cái album hôm trước để quên?” Trần Vũ Phi cũng biết Lạc Thần hâm mộ thần tượng. Cũng vì trong kí túc xá có đứa to đầu lớn xác vậy còn đi hâm mộ thần tượng, cho nên Trần Vũ Phi cũng không ghét fans hâm mộ, ngược lại còn cực kì kính nể Lạc Thần.
Theo cách nói của Trần Vũ Phi chính là: “Đấy đấy nhìn xem, lớn như vậy rồi, ít năm nữa cũng có vợ còn đi mê thần tượng, cực khổ quá còn gì!”.
“Đúng vậy!” Lần trước không lấy được chữ kí của Thẩm Tuất vẫn là vết thương trong lòng Lạc Thần, giờ lấy được chữ kí của Thẩm Thiên vương, tâm tình liền tốt đẹp hơn rất nhiều.
Nhưng Trần Vũ Phi lại không hiểu: “Hờ? Tao biết mất rồi có lại là chuyện cực tốt, nhưng mày có cần hưng phấn thế không?”
“Mày không hiểu đâu.” Lạc Thần ôm album vuốt ve mấy cái, vừa cười vừa cau mày, “Album này là bản đặc biệt, còn đánh số thứ tự là 8, nếu đi đến lễ kí tên chắc chắn không mua được album như vậy.” Nói xong còn dừng một chút với tiếp lời: “Huống chi trên đó có chữ kí của Thẩm Tuất với Đường Lê Hân, nếu hai người không định bán thêm mấy bản đặc biệt có kèm kí chung mà nói thì album này chắc chắn là hàng độc!”
“A?” Nghe có vẻ rất tốt, nhưng Trần Vũ Phi cũng chả biết gì, “Cái này đắt lắm à?”
“Đương nhiên! Album bình thường có chữ kí chung của Thẩm Thiên vương với Đường Lê Hân ở trên weibo đã rao giá hơn một ngàn nguyên rồi, cái này làm sao mà rẻ được?”
Lạc Thần báo giá làm Trần Vũ Phi giật mình, cũng trừng to mắt, con ngươi tròn xoe: “Cái đệch, tên Đại tương du kia rốt cuộc là dạng người nào vậy? Đồ vậy anh ta còn lấy vào tay được, đã thế còn gửi tới đây cho mày?”
Dù gì đi nữa thì cả hai cũng chỉ quen trong game online thôi, chưa thấy qua mặt đã tặng quà nặng vậy có quá mức không?
Nhưng mà dù trong mắt bọn họ có quý giá thế nào thì với Thẩm Thiên vương nó cũng không khác gì mấy thứ quà tặng bình thường. Còn vì sao anh lại đem tặng món đồ giá trị xa xỉ như vậy ấy à, đại khái cũng là do hôm nọ đột nhiên nhớ tới sự chênh lệch giá trị lưu giữ giữa album một phần vạn với trăm phần trăm thôi.
Lúc Đường Lê Hân được Thẩm Tuất nhờ kí tên cũng hơi hơi ngạc nhiên, vị siêu sao nổi tiếng – Thẩm Thiên vương này còn đặc biệt dặn dò: nếu ai khác đem album bản đặc biệt đến đừng có kí bậy vào, Đường Lê Hân cười cười đồng ý, kí xong không quên hỏi Thẩm Tuất một câu.
“Fan?” Người để Thẩm Thiên vương tặng album thì cũng chỉ có thể là fan.
“Đúng vậy.” Đại Thiên Vương lấy được chữ kí còn vui vui vẻ vẻ thổi thổi lên chữ viết còn chưa khô mực, cười tủm tỉm trả lời.
“Chắc là fan rất quan trọng rồi.” Đường Lê Hân cười nói.
Cách Đường Lê Hân cư xử vẫn luôn hiền hiền hòa hòa, không khiến người ta thấy bị tọc mạch, Thẩm Tuất nghe vậy do dự một chút, nhanh chóng cười nói với Đường Lê Hân: “Cũng được.”
Đại Thiên vương nghĩ nghĩ, lại bổ sung: “Trước mắt mà nói, cậu ấy quan trọng nhất.”
Cuộc đối thoại của cả hai không có kẻ thứ ba biết đến, mà album này trải qua cả chặng đường dài rốt cục cũng đến tay vị fan quan trọng nhất trong miệng Thẩm đại Thiên vương. Bạn fan nhận được album vừa cười vừa nhíu, nghe được câu hỏi của Trần Vũ Phi, trong lòng suy tư nửa ngày, khuôn mặt liền trở nên cổ quái.
Cậu còn tưởng là Đại tương du đi xin chữ kí của Đường Lê Hân để đem tặng người khác. Lúc đó nghe cũng không để ý nhiều, không ngờ chữ kí kia là Đại tương du hỏi để kí vào cái album tặng cho cậu.
Không phải đi câu em gái nào, mà là tặng cho Dương Quang Đường.
Trong lòng Lạc Thần có chút không biết phải làm sao, chỉ cảm thấy trong lòng bỗng có chút ngọt, rồi lại chan chát, một lát sau mới nói ra: “Đại tương du anh ấy, họ Thẩm…”
“Ờ? Họ Thẩm?” Trần Vũ Phi đứng cạnh nhanh chóng đáp lời, nói thừa, cậu ta còn đang hóng chuyện mà, có đề tài rồi cũng nhanh chóng phán đoán, “Họ Thẩm sao thấy quen quen ha? Thần tượng mày không phải cũng họ Thẩm hả?”
Đúng a, Thẩm đại Thiên Vương cũng họ Thẩm này.
“Có khi nào cái tên Đại tương du kia là họ hàng với thần tượng nhà mày không?” Trần Vũ Phi long lanh hỏi.
Nói gì đi nữa thì ai cũng không tin được vị Thiên vương đang nổi như trời trưa sẽ có ngày chạy đến chơi game, mấy người trong Đại Hoàng phong không thể nghĩ đến, mà cái tên Trần Vũ Phi – chỉ ham chơi game đối chiến – liền càng không ngờ đến được.
“Cũng có thể…” Lạc Thần do do dự dự trả lời.
“Sao còn mù mịt vậy?” Trần Vũ Phi còn nóng vội hơn cả Lạc Thần, vội vàng thúc giục Lạc Thần, “Nếu không chắc chắn thế thì chạy lên game mà hỏi luôn đi, người ta đã đưa quà cho mày thì chắc cũng sẽ trả lời thôi.”
Giáp mặt hỏi dù sao cũng hơn là đoán già đoán non, Lạc Thần nhanh chóng bị Trần Vũ Phi đẩy tới ghế, Trần Vũ Phi tự mình ấn mở icon trò chơi cho Lạc Thần, mắt lấp la lấp lánh cực kì hưng phấn ngồi chờ hóng chuyện.
Nhạc nền trò chơi cực kì quen thuộc truyền vào tai, Lạc Thần chần chờ nhìn màn hình một hồi lâu, rốt cục nạp đầy năng lượng, gõ mật mã acc Dương Quang Đường, đăng nhập vào game, sau đó mở danh sách bạn tốt lên.
Trong danh sách bạn tốt, cái tên Tôi đến để đả tương du đang lấp lánh sáng, Lạc Thần hít sâu một hơi, nhấn vào tên đối phương như mọi khi, cứ như mọi ngày gõ vào ba chữ “Đại tương du” như mọi khi vẫn chào hỏi.
Acc Đả tương du nhanh chóng đáp lại.
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ừm… Ông chủ dạo này bận quá, hôm nay lên acc này là luyện thay của ảnh
Cậu đại luyện nhà Đại tương du lúc nào cũng xuất hiện ngay thời khác không nên nhất, Lạc Thần sửng sốt, ánh mắt lóe lóe, nhanh tay trả lời.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: A, cậu luyện thay nhà Đại tương du này, vừa hay tôi có chuyện định hỏi cậu!
Cậu luyện thay đang bận rộn mở ba acc làm nhiệm vụ, giờ nghe cậu nhân yêu Thẩm Tuất đặc biệt dặn dò phải để ý chạy đến trò chuyện, mau chóng đáp lại một câu cực khách khí.
Đương nhiên sự thật chứng minh, chỉ cần vô ý, liền mất Kinh Châu.
Một điển cố thời Tam Quốc, về việc Quan Vũ làm mất Kinh Châu. Chủ yếu lấy ví dụ trường hợp của cậu trợ lý ở đây giống quan vũ mất kinh châu đó mà, mình lười đọc quá ai muốn biết thêm thì xem ở đây nha.
https://vi.wikipedia.org/wiki/V%E1%BA%A5n%C4%91%E1%BB%81Kinhch%C3%A2uth%E1%BB%9DiTamQu%E1%BB%91c
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Cậu luyện thay nhà Đại tương du này, chắc cậu là luyện thay chuyên dụng của anh ấy nhỉ, cậu biết nhà ảnh ở khu nào không?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ông chủ á, anh ấy ở thành phố A
Lạc Thần nhìn bưu phẩm, địa chỉ bên trên cũng là thành phố A.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Vậy dạo này anh ấy bận cái gì? Lâu rồi không thấy ảnh online
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Gần đây ông chủ đi công tác bên thành phố B, rất bận rộn nga
Tiểu trợ lý không đánh đã khai, quả thực đang thả lỏng cảnh giác. Lạc Thần nhìn mấy chữ thành phố B ngơ ngác trợn to mắt, nhanh chóng ý thức được Đại tương du hiện đang ở cùng thành phố mình sống.
Không hề nghĩ đến, có đôi khi khoảng cách giữa bọn họ lại gần đến vậy.
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Vậy à… Đúng rồi, luyện thay nhà Đại tương du này, lần trước cậu nói Đại tương du rất đẹp trai, dáng người cũng đẹp, còn rất được con gái thích, đó cũng là thật sao?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Đúng vậy, sao vậy nha?
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Không có gì đâu, chỉ là đang xác minh một tí. Lần trước A Lương nói Đại tương du họ Thẩm, cảm thấy thật kì diệu
A Lương chính là cô gái trên YY lần trước nói giọng Đại tương du giống giọng Thẩm Tuất, không đề cập tới chuyện này thì thôi, nhắc đến rồi liền làm từng noron thần kinh của cậu trợ lý dựng hết lên, chớp mắt cả người thông minh hẳn, ẩn ẩn còn có chút cảm giác bất thường truyền tới.
Ai u sao còn nói tới chuyện này nữa? Thật muốn đạp dây điện nữa quá nha TT.TT…
Cậu trợ lý cảm thấy mình bị hố, hối hận đầy mặt mà nhìn nhật kì trò chuyện giữa mình và Dương Quang Đường, nói đúng thì không đúng, nói sai cũng chẳng sai, nghẹn nửa ngày mới phun ra một câu.
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha, cô bé kia đùa đó mà, chẳng qua là ông chủ rất thân với Thẩm Thiên vương đó thôi
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Thân với cả Đường Lê Hân nữa sao?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha, này cậu cũng biết a
[Bạn tốt] Chủ Dương Quang Đường: Đúng nga, cái người tên Tô nhị kia cũng nói mà, cậu bảo xem Tô nhị nó có phải là vị biên kịch gì đó rất có tiếng, như là Tô Cù đúng chứ?
[Bạn tốt] Tôi đến để đả tương du: Ha ha ha ha ha ha…
Tiểu trợ lý rơi lệ đầy mặt nhìn màn hình máy tính, biết ngay lúc này cậu hẳn là phải quyết đoán một chút, trực tiếp đạp bay nguồn điện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.