Một Giọt Cũng Không Được Sót

Chương 3: Ngoan Ngoãn Để Một Mình Hắn Thao(3)

Nguỵ Thừa Trạch

21/02/2021

“Cầu xin cậu nhẹ chút! Đau quá… Đau!” Lâm Ấm khàn khàn giọng quát, hạ thân va chạm, chỉ nghĩ làm cô nôn khan ra ngoài!

Hạ thân Hà Trạch Thành không ngừng nghỉ, ghé vào bên tai cô than nhẹ, “Thích loại cảm giác này không? Hửm? Phía dưới của em càng lúc càng chảy nhiều nước! Tiểu tao hóa!”

Cô không phải tao hóa!

Cô không phải a!

Phản ứng sinh lý làm chân cô bắt đầu mềm nhũn, đã sắp không còn quỳ được.

Hà Trạch Thành một tay chống lên thảm, một tay ôm bụng cô, trên bụng đã có dấu vết đồ vật của hắn nhô lên đồ vật của hắn nhô lên tới dấu vết, có thể đâm lớn.

Lâm Ấm cắn môi không cho mình kêu ra tiếng, chỉ cảm thấy bụng sắp bị nứt vỡ, Hà Trạch Thành liếm lỗ tai cô, “Thích không? Thích thì nói ra, tôi có thể suy xét xem có nên nhẹ chút hay không.”

Nàng khóc ô ô, “Thích! Thích! Cầu xin cậu nhẹ một chút, làm ơn đi! Đau quá…”

Cô đã đau muốn chết!!

Cứu mạng a…

Ai tới cứu cứu cô!

Trong mắt Hà Trạch Thành đều là hưng phấn, cắn phía sau cổ cô, sức lực dưới thân không hề giảm xuống mà càng thêm mạnh mẽ.

“Tiểu tao hóa, tôi biết em nhất định sẽ thích! Mỗi ngày cùng tôi lên giường, tôi sẽ làm thân thể của em hoàn toàn thích ứng với tôi, làm em không thể ở dưới thân nam nhân khác!”

“Không cần! Đau a đau!” Cô chống cánh tay bò về phía trước, Hà Trạch Thành nhìn thấu mục đích của cô, hung hăng kéo cô lại, đâm vào thật mạnh, trực tiếp đâm mở tử cung làm Lâm Ấm hét lên.

“A sảng!” Hà Trạch Thành tươi cười càn rỡ như một tên ma quỷ, ở trên mông cô tát một cái thật mạnh, “Em chạy cái gì mà chạy! Tôi làm em thoải mái vậy! Còn dám chạy có tin tôi trực tiếp thao lạn em hay không!”

Thân thể của Lâm Ấm đã hoàn toàn mềm nhũn, mặt đã dán sát vào mặt đất, nước mắt lưng tròng, đi theo tiết tấu của hắn cầm lòng không được kêu lên.

Nghe tiếng kêu rên, hắn đưa bàn tay to đặt ở trên cặp mông phiếm hồng cọ xát, sau đó nâng tay lên tát một cái.

Loại khoái cảm bạo ngược này làm hắn sảng đến muốn bắn ra.

Lâm Ấm quỳ rạp trên mặt đất, bị đâm đến tới tấp, Hà Trạch Thành túm tóc cô, ở bên tai cô hỏi, “Sảng không?”

Không có bất kỳ tiếng đáp lại nào, chỉ có tiếng thở dốc mỏng manh.

Hắn nhìn chằm chằm, ánh mắt nảy sinh ác độc nắm mái tóc cô, “Tôi hỏi em sảng không! Trả lời tôi!”



Hắn hô to làm Lâm Ấm trực tiếp cao trào, ngay bản thân cô cũng không hiểu đây là phản ứng gì, ánh mắt mê ly, môi đỏ khẽ mở, “Sảng… Sảng!”

Chất lỏng ấm áp tưới lên quy đầu, Hà Trạch Thành thoải mái kêu lên một tiếng, buông lỏng tóc cô ra, nắm lấy hai cái mông, “Nhận lấy hết cho tôi! Tinh hoa của tôi một giọt em cũng không được để chảy ra ngoài!”

Nói xong, hắn lao tới mười mấy lần, tinh dịch đặc sệt tích góp trực tiếp bắn thẳng vào trong hoa huyệt cô, phần bụng lấy mắt thường cũng có thể thấy tốc độ nhô lên, giống như thai phụ mang thai ba tháng.

Hắn cũng không sốt ruột ra ngoài, ngược lại vẫn còn đâm vào, giống như một cái nút lấp kín miệng huyệt.

Lâm Ấm đã mềm nhũn người, quỳ rạp trên mặt đất không động đậy, trên mặt bị khi dễ đến đỏ bừng, không hề có sức phản kháng.

Vì cái gì cô lại bị như vậy?

Đau quá!

Nhưng mà thật thoải mái… Thật sự rất sảng.

Hà Trạch Thành ác liệt ấn ấn bụng cô, Lâm Ấm lại kêu lên, nghe hắn quát lớn, “Kẹp chặt cho tôi! Dám để chảy ra một giọt, tôi sẽ thao chết em ngay tại đây!”

Cô sợ hãi kẹp chặt tiểu huyệt, cái này làm cho Hà Trạch Thanh vẫn còn sảng ở bên trong lại ngạnh lên.

Cái đồ vật kia ở trong bụng cô bắt đầu biến lớn, Lâm Ấm khóc thút thít lắc đầu, “Không cần… Tôi từ bỏ, cầu xin cậu buông tha cho tôi! Mệt mỏi quá…”

Hắn châm biếm, “Được thôi, kêu dễ nghe một chút tôi liền buông tha cho em!”

Vừa nói hắn vừa đâm vào bên trong, “Kêu đi, tôi nhìn xem em kêu như thế nào mới có thể làm tôi vừa lòng?”

“A… Tôi không biết…” Cô mềm mại kiều kiều lên tiếng, chọc đến hắn một thân phát hỏa.

“Không biết sao?” Hắn xoa nắn hai luồng thịt trước ngực, “Vậy em cầu xin tôi, tôi sẽ dạy em.”

Lâm Ấm hít hít cái mũi, không thể không nói, “Cầu… Cầu xin cậu… Dạy tôi.”

Hắn ghé vào bên tai cô nói nhỏ, “Cầu xin tôi thao em! Nói em là dâm hóa, cầu tôi làm em, nói sẽ không rời khỏi tôi!”

Cô cắn môi không hé răng, Hà Trạch Thành lạnh giọng quát, “Nói!”

“Bang!” Một bàn tay của hắn lại tát thật mạnh lên mông cô.

“A!” Lâm Ấm khàn khàn thét chói tai, hắn lại đâm tới đâm lui, cô nghẹn ngào khóc thút thít, “Tôi… Tôi là dâm hóa! Cầu xin… Cầu xin cậu thao tôi, làm tôi a…!”

Hà Trạch Thành buồn cười, nhưng lại giống như cười nhạo, đâm về phía trước thật mạnh về phía trước, “Vậy em có rời khỏi tôi không? Hửm?”



“Rời… Không rời đi…”

Vĩnh viễn đừng rời khỏi hắn!

Cô chỉ có thể là của hắn!

Vĩnh viễn là của hắn!

Hắn giống như nổi điên, ôm lấy mông cô bắt đầu thao, hoàn toàn không màng đến tiếng khóc lóc xin tha của cô, tại một khắc này, cô cũng chỉ là một cái ly tự sướng!

Là ly tự sướng chuyên dụng của hắn!

Hắn một bên vỗ mông cô, trong miệng mắng tao hóa.

Trong tiếng mắng cùng sự bạo ngược của hắn, Lâm Ấm lại cao trào, cùng lúc đó, Hà Trạch Thành cũng bắn.

Hai cỗ tinh dịch toàn bộ bắn vào trong bụng cô, Lâm Ấm ăn không tiêu, “Cầu xin cậu rút ra… Cầu xin cậu!”

Hắn hừ lạnh một tiếng, “Em nghĩ cũng đừng nghĩ! Kẹp chặt vào cho tôi!”

Sau khi cái tát của hắn tát xuống, Lâm Ấm trực tiếp tinh bì lực tẫn ngất đi.

Hà Trạch Thành chậc một tiếng, thể lực thật kém!

Sau này hắn muốn thao 24 giờ cũng phỉa chịu được! Phải giống như búp bê bơm hơi!

Là búp bê bơm hơi chuyên dụng của hắn!

Hà Trạch Thành từ trong quần lấy ra một cái nắp bình rượu, đây là do tối qua uống rượu hắn nhét vào trong quần, hắn là để chờ đến ngày này dùng, không nghĩ đến sẽ nhanh như vậy được dùng!

Hắn đem côn thịt nửa mềm nhũn rút ra, thuận thế đem nắp bình rượu nhét vào tiểu huyệt cô, làm toàn bộ tinh dịch chặn lại trong cơ thể cô, một giọt cũng không để chảy ra!

Hà Trạch Thành ánh mắt lạnh lẽo.

Mang thai con hắn! Cô sẽ không thể chạy thoát!

Vĩnh viễn chói chặt cô bên người!

Ngoan ngoãn để một mình hắn thao!

Editor: sacnu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Một Giọt Cũng Không Được Sót

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook