Chương 108: PN4: A Kiều × Cao Yến Nguyệt (3)
Kim Aiko
16/06/2023
Rengggg
- Vào học rồi!
A Kiều đứng lên hướng Cao Yến Nguyệt nói. Chỉ là người đối diện vẫn ngồi bất động. Trên mặt còn có một mảng đỏ lớn.
- Yến Nguyệt, cậu sao vậy?
A Kiều có chút lo lắng mà đưa tay sờ trán người kia. Chỉ là bàn tay vừa áp lên trán không bao lâu thì Cao Yến Nguyệt đã bật dậy.
- Tớ....tớ đi trước!!
Nói xong liền chạy một mạch đi để lại A Kiều ngơ ngác.
Nhìn bóng dáng của cô gái nhỏ. A Kiều dường như nghĩ ra gì đó khiến nét mặt rộ lên ý cười. Trong miệng lẩm bẩm hai chữ "đáng yêu".
................
Trong lớp học
"Cảm giác lúc nãy.....không lẽ là yêu sao?? Không không, chỉ mới gặp cậu ấy thôi làm sao có thể yêu được!! Phải rồi...phải rồi chắc chắn là bị say nắng!!"
- Đúng vậy chắc chắn là bị say nắng!
Cao Yến Nguyệt vô thức hét lớn ý nghĩ trong lòng khiến vô vàn cặp mắt hướng về mình.
- À haha...
Cô cười gượng sau đó vội ngồi xuống. Quê chết đi được!!
- Nè, hôm nay tao cảm thấy tâm lý mày có chút bất ổn nha! Mày nói thật đi, có phải sáng nay bị đập đầu vào đâu rồi đúng không?
Kiều Đậu Tử vẻ mặt nghi ngờ nhìn cô. Trong ánh mắt lộ rõ mấy chữ "Mày có vấn đề!".
- Người có vấn đề là mày thì có! Cái đồ mê trai bỏ bạn!!
Cao Yến Nguyệt tặng cho cậu bạn mình một ánh mắt giết người khiến ai kia đành cười gượng cho qua.
- Haha, bài này dễ quá mày ha!
"Đánh trỗng lãng là hay nhất!"
- Yến Nguyệt cậu thật sự không sao chứ?
A Kiều lúc này mới vào lớp liền lập tức tiến lại chỗ cô hỏi han.
- Tớ...tớ...
Hai má lại không nhịn được mà ửng đỏ.
Kiều Đậu Tử nhìn cảnh tượng trước mắt dường như hiểu ra điều gì đó. Khóe miệng cũng nở một nụ cười vô cùng thích thú.
- Cô giáo vào kìa, mau vô chỗ ngồi!
Bỗng có một nam sinh chạy vào hét lớn khiến bầu không khí ngượng ngùng qua đi.
A Kiều cũng vì đó mà trở lại chỗ ngồi. Chỉ là, ánh mắt vẫn luôn dõi theo người phía trước.
- Xem ra có người tương tư rồi ha!!
Kiều Đậu Tử cúi xuống nói nhỏ, khiến cho khuôn mặt vừa mới bớt đỏ kia lại lập tức y như trái cà chua.
- Im...im đi!
- Không cần ngại ngùng đâu cô nương!! Cố lên!!
Cao Yến Nguyệt chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như bây giờ. Thật là muốn tìm cái lỗ chui xuống!!
Mà điều tồi tệ nhất là thằng bạn trời đánh của cô lại biết cô đang tương tư. Xem ra cuộc sống sau này không được yên rồi..
Cao Yến Nguyệt thầm khóc trong lòng mà ngẫm nghĩ về nhân sinh.
Đối với mọi người có tình cảm với ai đó khả năng cao đó là một chuyện tốt. Đối với Cao Yến Nguyệt cũng không ngoại lệ nhưng nếu để Kiều Đậu Tử biết cô thích ai thì mọi chuyện chắc chắn sẽ không ổn.
Vì vỡ lẽ lần trước cô cũng từng kiếm cơ hội trêu chọc cặp tình nhân kia. Xem ra quả báo của cô đến nhanh thật!!
.................
Quả nhiên...quả báo không chừa một ai!!
- Nè nè A Kiều, cậu thích ai chưa? À cậu yêu ai chưa? Mẫu người của cậu là gì nè? Còn màu sắc yêu thích? Món ăn yêu thích? Và cả....
- Haha xin lỗi nha A Kiều, bọn tớ đi trước đây!!
Cao Yến Nguyệt vội bịt miệng người bạn thân lại. Nếu cứ để tên này tiếp tục hỏi thì người chịu khổ sẽ là A Kiều của cô a!
- Ưmmm ưmm...cậu bỏ ra coi! A Kiều cậu biết không, Yến Nguyệt nó.....
Chưa để người kia dứt lời cô đã kéo cậu ta đi ra khỏi lớp.
Cái tên chết tiệt!! Bà sẽ cho ngươi biết tay!!!
"....."
Khu gửi xe...
- Mày định hộc..giết tao à?
Kiều Đậu Tử vừa thoát khỏi ma trảo của cô liền tìm kiếm không khí để hít thở.
Đúng là bà chằn!!
- Phải! Tao sẽ cho mày chết không toàn thây!
Vừa định ra tay thì cô lại nghe được giọng nói của người mình thương.
- Yến Nguyệt!
- Hả? Á!
Vì có chút bất ngờ nên cô mất thăng bằng mà ngã xuống.
- Yến Nguyệt cậu có sao không?
A Kiều lo lắng vội vàng chạy lại đỡ cô dậy.
Kiều Đậu Tử như gặp được thần linh, ánh mắt biết ơn nhìn về phía nàng.
- Không...không sao!
Cao Yến Nguyệt phủi bụi trên áo, lúc này mới để ý đến khoảng cách của mình và người kia.
A Kiều đứng trước mặt cô vẻ mặt lo lắng giúp cô thổi nhẹ cánh tay. Tuy nói là không sao nhưng dù gì dưới đất cũng có vài mảnh đá nên không tránh khỏi cô bị trầy xước. Nhìn A Kiều cúi xuống thổi tay cho mình trái tim cô liền mềm nhũn. Vì A Kiều cao hơn cô một chút nên phải cúi nhẹ đầu mà thổi nhờ đó mà cô có thể nhìn rõ gương mặt của nàng.
Tuy mắt không to như cô nhưng lại rất có hồn. Cái mũi này cao hơn cô nè! Cái miệng xinh xắn thật là muốn hôn một cái.
Không biết can đảm từ đâu xuất hiện mà cô liền cúi xuống nếm thử hương vị trên đôi môi hồng hào ấy....
- Vào học rồi!
A Kiều đứng lên hướng Cao Yến Nguyệt nói. Chỉ là người đối diện vẫn ngồi bất động. Trên mặt còn có một mảng đỏ lớn.
- Yến Nguyệt, cậu sao vậy?
A Kiều có chút lo lắng mà đưa tay sờ trán người kia. Chỉ là bàn tay vừa áp lên trán không bao lâu thì Cao Yến Nguyệt đã bật dậy.
- Tớ....tớ đi trước!!
Nói xong liền chạy một mạch đi để lại A Kiều ngơ ngác.
Nhìn bóng dáng của cô gái nhỏ. A Kiều dường như nghĩ ra gì đó khiến nét mặt rộ lên ý cười. Trong miệng lẩm bẩm hai chữ "đáng yêu".
................
Trong lớp học
"Cảm giác lúc nãy.....không lẽ là yêu sao?? Không không, chỉ mới gặp cậu ấy thôi làm sao có thể yêu được!! Phải rồi...phải rồi chắc chắn là bị say nắng!!"
- Đúng vậy chắc chắn là bị say nắng!
Cao Yến Nguyệt vô thức hét lớn ý nghĩ trong lòng khiến vô vàn cặp mắt hướng về mình.
- À haha...
Cô cười gượng sau đó vội ngồi xuống. Quê chết đi được!!
- Nè, hôm nay tao cảm thấy tâm lý mày có chút bất ổn nha! Mày nói thật đi, có phải sáng nay bị đập đầu vào đâu rồi đúng không?
Kiều Đậu Tử vẻ mặt nghi ngờ nhìn cô. Trong ánh mắt lộ rõ mấy chữ "Mày có vấn đề!".
- Người có vấn đề là mày thì có! Cái đồ mê trai bỏ bạn!!
Cao Yến Nguyệt tặng cho cậu bạn mình một ánh mắt giết người khiến ai kia đành cười gượng cho qua.
- Haha, bài này dễ quá mày ha!
"Đánh trỗng lãng là hay nhất!"
- Yến Nguyệt cậu thật sự không sao chứ?
A Kiều lúc này mới vào lớp liền lập tức tiến lại chỗ cô hỏi han.
- Tớ...tớ...
Hai má lại không nhịn được mà ửng đỏ.
Kiều Đậu Tử nhìn cảnh tượng trước mắt dường như hiểu ra điều gì đó. Khóe miệng cũng nở một nụ cười vô cùng thích thú.
- Cô giáo vào kìa, mau vô chỗ ngồi!
Bỗng có một nam sinh chạy vào hét lớn khiến bầu không khí ngượng ngùng qua đi.
A Kiều cũng vì đó mà trở lại chỗ ngồi. Chỉ là, ánh mắt vẫn luôn dõi theo người phía trước.
- Xem ra có người tương tư rồi ha!!
Kiều Đậu Tử cúi xuống nói nhỏ, khiến cho khuôn mặt vừa mới bớt đỏ kia lại lập tức y như trái cà chua.
- Im...im đi!
- Không cần ngại ngùng đâu cô nương!! Cố lên!!
Cao Yến Nguyệt chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như bây giờ. Thật là muốn tìm cái lỗ chui xuống!!
Mà điều tồi tệ nhất là thằng bạn trời đánh của cô lại biết cô đang tương tư. Xem ra cuộc sống sau này không được yên rồi..
Cao Yến Nguyệt thầm khóc trong lòng mà ngẫm nghĩ về nhân sinh.
Đối với mọi người có tình cảm với ai đó khả năng cao đó là một chuyện tốt. Đối với Cao Yến Nguyệt cũng không ngoại lệ nhưng nếu để Kiều Đậu Tử biết cô thích ai thì mọi chuyện chắc chắn sẽ không ổn.
Vì vỡ lẽ lần trước cô cũng từng kiếm cơ hội trêu chọc cặp tình nhân kia. Xem ra quả báo của cô đến nhanh thật!!
.................
Quả nhiên...quả báo không chừa một ai!!
- Nè nè A Kiều, cậu thích ai chưa? À cậu yêu ai chưa? Mẫu người của cậu là gì nè? Còn màu sắc yêu thích? Món ăn yêu thích? Và cả....
- Haha xin lỗi nha A Kiều, bọn tớ đi trước đây!!
Cao Yến Nguyệt vội bịt miệng người bạn thân lại. Nếu cứ để tên này tiếp tục hỏi thì người chịu khổ sẽ là A Kiều của cô a!
- Ưmmm ưmm...cậu bỏ ra coi! A Kiều cậu biết không, Yến Nguyệt nó.....
Chưa để người kia dứt lời cô đã kéo cậu ta đi ra khỏi lớp.
Cái tên chết tiệt!! Bà sẽ cho ngươi biết tay!!!
"....."
Khu gửi xe...
- Mày định hộc..giết tao à?
Kiều Đậu Tử vừa thoát khỏi ma trảo của cô liền tìm kiếm không khí để hít thở.
Đúng là bà chằn!!
- Phải! Tao sẽ cho mày chết không toàn thây!
Vừa định ra tay thì cô lại nghe được giọng nói của người mình thương.
- Yến Nguyệt!
- Hả? Á!
Vì có chút bất ngờ nên cô mất thăng bằng mà ngã xuống.
- Yến Nguyệt cậu có sao không?
A Kiều lo lắng vội vàng chạy lại đỡ cô dậy.
Kiều Đậu Tử như gặp được thần linh, ánh mắt biết ơn nhìn về phía nàng.
- Không...không sao!
Cao Yến Nguyệt phủi bụi trên áo, lúc này mới để ý đến khoảng cách của mình và người kia.
A Kiều đứng trước mặt cô vẻ mặt lo lắng giúp cô thổi nhẹ cánh tay. Tuy nói là không sao nhưng dù gì dưới đất cũng có vài mảnh đá nên không tránh khỏi cô bị trầy xước. Nhìn A Kiều cúi xuống thổi tay cho mình trái tim cô liền mềm nhũn. Vì A Kiều cao hơn cô một chút nên phải cúi nhẹ đầu mà thổi nhờ đó mà cô có thể nhìn rõ gương mặt của nàng.
Tuy mắt không to như cô nhưng lại rất có hồn. Cái mũi này cao hơn cô nè! Cái miệng xinh xắn thật là muốn hôn một cái.
Không biết can đảm từ đâu xuất hiện mà cô liền cúi xuống nếm thử hương vị trên đôi môi hồng hào ấy....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.