Một Khắc Rung Động, Cả Đời Vấn Vương
Chương 29: Ghi thù
Vương Khiết Băng (Yu)
11/04/2024
Quả nhiên thì không lâu sau đó Lam Hiểu và Chân Dực Nhiên đã ngấm ngầm không khai hẹn hò trên mạng xã hội, ban đầu Tiêu Trọng Triết còn không tin Lam Hiểu sẽ có bạn trai, huống chi còn là anh trai của vợ tương lai nhà mình.
Nhìn Lam Hiểu một lúc, Tiêu Trọng Triết lại có hơi thở dài, nói:
- Lam Hiểu, năm đó tôi cũng không cố ý tranh giành vị trí thủ khoa của cậu. Sao cậu cứ nhất định chơi tôi vậy?
- Ai làm gì cậu đâu? Sếp Tiêu, cậu đang nói nhảm gì vậy? Chuyện năm đó… Tôi vẫn để trong lòng mà.
Đến đây Tiêu Trọng Triết cũng cạn lời, người con gái này đúng là thù dai thật đó. Năm đó vì một chút sự cố nhỏ nên điểm số của Lam Hiểu đã bị Tiêu Trọng Triết qua mặc, mà trong khi anh là sinh viên được tuyển thắng vào trường Đại học Đế Đô, hôm đó vì quá nhàm chán nên anh đã đi đến địa điểm thi để “trải nghiệm”.
Ai mà có ngờ sau đó anh lại thật sự là thủ khoa của trường, còn Lam Hiểu phát huy không tốt lắm nhưng vẫn đứng hạng hai, từ đó ai cũng đồn đoán rằng Lam Hiểu ghét cay ghét đắng Tiêu Trọng Triết, cả hai chính là kỳ phùng địch thủ của nhau.
Nhưng rồi sau khi tốt nghiệp, Lam Hiểu lại đến Tiêu thị làm việc, chưa đầy hai tháng thì cô ấy đã qua giai đoạn thực tập mà trở thành nhân viên chính thức của Tiêu thị. Sau nữa năm thì cô ấy đã leo lên chức phó phòng của phòng nhân sự, thêm hai tháng sau đó liền chễm chệ trở thành trưởng phòng đầy quyền lực.
Nhưng Tiêu Trọng Triết không ngờ, cách thức trả thù của Lam Hiểu không phải là phá nát công ty của anh, mà là muốn làm chị dâu của anh!
Coi có tức không chứ?
Còn Chân Nam Nam thì cực kỳ hài lòng, tuy cô biết anh trai và “chị dâu” chỉ muốn diễn để qua mặt cô thôi, nhưng cô nhất định sẽ biến gạo nấu thành cơm, cho ra luôn thành quả thì càng tốt. Tới lúc đó cho dù chị dâu có muốn chạy cũng không chạy được.
- Lam Hiểu, cậu đúng là thâm độc thật đó. Tôi phục cậu rồi.
- Nói nhảm gì vậy?
- Còn giả vờ ngây thơ cái gì? Cậu và anh trai của Nam Nam… Hai người chẳng phải đang hẹn hò sắp kết hôn sao?. ngôn tình tổng tài
Lam Hiểu lúc này cũng chỉ “À à” lên mấy tiếng, sau đó được nước liền trêu chọc ông chủ của mình, nói:
- Vậy nếu sếp muốn làm em rể của tôi thì phải biết điều đó nha.
- Nham hiểm. Quá nham hiểm!
Đừng nói là Tiêu Trọng Triết cảm thấy sốc, ngay cả những người anh em thân thiết cũng rất kinh ngạc dưới thông tin này, đến Lạc Vô Song và Tiêu Uẩn cũng há hốc, nhìn anh, nói:
- Thật sao? Con bé Hiểu Hiểu đó thật sự là bạn gái của anh trai Nam Nam á?
- Đúng vậy đó mẹ, con không nghĩ cậu ấy lại có thể nham hiểm như vậy.
- Vậy thì sau này con chết chắc rồi. Tranh giành vị trí thứ nhất với chị dâu suốt mấy năm, chắc chắn bị ghim rất sâu. Con trai à, bảo trọng.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ biết thở dài, anh đâu có biết mọi chuyện sẽ xảy ra theo chiều hướng này đâu. Anh càng không dám nghĩ đến sẽ có một ngày kì phùng địch thủ mình sẽ biến thành chị dâu của mình.
Mà với tình hình bây giờ lại là quyền huynh thế phụ, anh muốn cưới Nam Nam thì chắc còn xa vời lắm.
[…]
Không nói chuyện của Lam Hiểu và Chân Dực Nhiên, thay vào Lạc Vô Song lại nhìn anh, nói:
- Vậy là bác sĩ không có cách cứu cha của Nam Nam sao?
- Không ạ, bác sĩ nói vì tổn thương đã quá lâu, xương chân xương tay bị nứt cũng đã lành lại nhưng không giống như trước nữa. Có cứu thì cũng chỉ nằm liệt giường cho đến chết thôi.
Lạc Vô Song nghĩ ngợi một chút, sau đó lại nói:
- Vậy thì để mẹ đến xem tình hình.
- Cảm ơn mẹ.
- Ha, còn biết cảm ơn cơ đấy? Muốn cảm ơn thì nhanh chóng cưới con dâu về cho mẹ là được. Mẹ ở nhà một mình sắp chán chết rồi đây.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ biết nhún vai, đâu phải là anh không muốn, chủ yếu là người ta không chịu gả đó có được không hả!
Cuối cùng chuyện Lạc Vô Song đồng ý giúp Chân Nhiếc cũng đã được anh báo cho Chân Nam Nam, ban đầu cô còn có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó lại nhìn anh, nói:
- Phu nhân thật sự sẽ giúp cha em sao?
- Đúng vậy, mẹ anh đã hứa thì sẽ không nhốt lời đâu. Em đừng lo, anh tin chắc cha sẽ sớm tỉnh lại thôi.
Trong khi Chân Nam Nam còn đang vui sướng thì Chân Dực Nhiên ở bên cạnh lại nhíu mày, nói:
- Tiểu tử nhà cậu gọi ai là cha đấy? Nhà tôi còn chưa gả Nam Nam đâu, đừng xưng hô lung tung.
- Anh hai, cho dù anh phản đối thì tương lai cha anh cũng là cha vợ của em, còn anh sẽ là anh vợ.
Chân Dực Nhiên chỉ biết lắc đầu, ban đầu nghe Lam Hiểu nói tên này mặt dày vô sỉ, anh ấy còn không tin, đường đường là Tổng Giám Đốc của Tiêu thị, sao lại không cần thể diện chứ.
Nhưng bây giờ Chân Dực Nhiên tin rồi. Không phải vô sỉ thường, mà là siêu cấp mặt dày vô sỉ!
#Yu~
Nhìn Lam Hiểu một lúc, Tiêu Trọng Triết lại có hơi thở dài, nói:
- Lam Hiểu, năm đó tôi cũng không cố ý tranh giành vị trí thủ khoa của cậu. Sao cậu cứ nhất định chơi tôi vậy?
- Ai làm gì cậu đâu? Sếp Tiêu, cậu đang nói nhảm gì vậy? Chuyện năm đó… Tôi vẫn để trong lòng mà.
Đến đây Tiêu Trọng Triết cũng cạn lời, người con gái này đúng là thù dai thật đó. Năm đó vì một chút sự cố nhỏ nên điểm số của Lam Hiểu đã bị Tiêu Trọng Triết qua mặc, mà trong khi anh là sinh viên được tuyển thắng vào trường Đại học Đế Đô, hôm đó vì quá nhàm chán nên anh đã đi đến địa điểm thi để “trải nghiệm”.
Ai mà có ngờ sau đó anh lại thật sự là thủ khoa của trường, còn Lam Hiểu phát huy không tốt lắm nhưng vẫn đứng hạng hai, từ đó ai cũng đồn đoán rằng Lam Hiểu ghét cay ghét đắng Tiêu Trọng Triết, cả hai chính là kỳ phùng địch thủ của nhau.
Nhưng rồi sau khi tốt nghiệp, Lam Hiểu lại đến Tiêu thị làm việc, chưa đầy hai tháng thì cô ấy đã qua giai đoạn thực tập mà trở thành nhân viên chính thức của Tiêu thị. Sau nữa năm thì cô ấy đã leo lên chức phó phòng của phòng nhân sự, thêm hai tháng sau đó liền chễm chệ trở thành trưởng phòng đầy quyền lực.
Nhưng Tiêu Trọng Triết không ngờ, cách thức trả thù của Lam Hiểu không phải là phá nát công ty của anh, mà là muốn làm chị dâu của anh!
Coi có tức không chứ?
Còn Chân Nam Nam thì cực kỳ hài lòng, tuy cô biết anh trai và “chị dâu” chỉ muốn diễn để qua mặt cô thôi, nhưng cô nhất định sẽ biến gạo nấu thành cơm, cho ra luôn thành quả thì càng tốt. Tới lúc đó cho dù chị dâu có muốn chạy cũng không chạy được.
- Lam Hiểu, cậu đúng là thâm độc thật đó. Tôi phục cậu rồi.
- Nói nhảm gì vậy?
- Còn giả vờ ngây thơ cái gì? Cậu và anh trai của Nam Nam… Hai người chẳng phải đang hẹn hò sắp kết hôn sao?. ngôn tình tổng tài
Lam Hiểu lúc này cũng chỉ “À à” lên mấy tiếng, sau đó được nước liền trêu chọc ông chủ của mình, nói:
- Vậy nếu sếp muốn làm em rể của tôi thì phải biết điều đó nha.
- Nham hiểm. Quá nham hiểm!
Đừng nói là Tiêu Trọng Triết cảm thấy sốc, ngay cả những người anh em thân thiết cũng rất kinh ngạc dưới thông tin này, đến Lạc Vô Song và Tiêu Uẩn cũng há hốc, nhìn anh, nói:
- Thật sao? Con bé Hiểu Hiểu đó thật sự là bạn gái của anh trai Nam Nam á?
- Đúng vậy đó mẹ, con không nghĩ cậu ấy lại có thể nham hiểm như vậy.
- Vậy thì sau này con chết chắc rồi. Tranh giành vị trí thứ nhất với chị dâu suốt mấy năm, chắc chắn bị ghim rất sâu. Con trai à, bảo trọng.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ biết thở dài, anh đâu có biết mọi chuyện sẽ xảy ra theo chiều hướng này đâu. Anh càng không dám nghĩ đến sẽ có một ngày kì phùng địch thủ mình sẽ biến thành chị dâu của mình.
Mà với tình hình bây giờ lại là quyền huynh thế phụ, anh muốn cưới Nam Nam thì chắc còn xa vời lắm.
[…]
Không nói chuyện của Lam Hiểu và Chân Dực Nhiên, thay vào Lạc Vô Song lại nhìn anh, nói:
- Vậy là bác sĩ không có cách cứu cha của Nam Nam sao?
- Không ạ, bác sĩ nói vì tổn thương đã quá lâu, xương chân xương tay bị nứt cũng đã lành lại nhưng không giống như trước nữa. Có cứu thì cũng chỉ nằm liệt giường cho đến chết thôi.
Lạc Vô Song nghĩ ngợi một chút, sau đó lại nói:
- Vậy thì để mẹ đến xem tình hình.
- Cảm ơn mẹ.
- Ha, còn biết cảm ơn cơ đấy? Muốn cảm ơn thì nhanh chóng cưới con dâu về cho mẹ là được. Mẹ ở nhà một mình sắp chán chết rồi đây.
Tiêu Trọng Triết cũng chỉ biết nhún vai, đâu phải là anh không muốn, chủ yếu là người ta không chịu gả đó có được không hả!
Cuối cùng chuyện Lạc Vô Song đồng ý giúp Chân Nhiếc cũng đã được anh báo cho Chân Nam Nam, ban đầu cô còn có hơi ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó lại nhìn anh, nói:
- Phu nhân thật sự sẽ giúp cha em sao?
- Đúng vậy, mẹ anh đã hứa thì sẽ không nhốt lời đâu. Em đừng lo, anh tin chắc cha sẽ sớm tỉnh lại thôi.
Trong khi Chân Nam Nam còn đang vui sướng thì Chân Dực Nhiên ở bên cạnh lại nhíu mày, nói:
- Tiểu tử nhà cậu gọi ai là cha đấy? Nhà tôi còn chưa gả Nam Nam đâu, đừng xưng hô lung tung.
- Anh hai, cho dù anh phản đối thì tương lai cha anh cũng là cha vợ của em, còn anh sẽ là anh vợ.
Chân Dực Nhiên chỉ biết lắc đầu, ban đầu nghe Lam Hiểu nói tên này mặt dày vô sỉ, anh ấy còn không tin, đường đường là Tổng Giám Đốc của Tiêu thị, sao lại không cần thể diện chứ.
Nhưng bây giờ Chân Dực Nhiên tin rồi. Không phải vô sỉ thường, mà là siêu cấp mặt dày vô sỉ!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.