Chương 35: Bữa tối của chúng ta (h nhẹ)
Đan Hy
04/02/2024
Yến Chi ngồi xem tivi một lát thì Khải Phong cũng đã về, người đàn ông
thấy cô ngồi đó chờ mình về thì cũng khá là bất ngờ,anh đi lại ghế ngồi
xuống.
" Em đang chờ anh sao "
" Vâng,em đã nấu cơm rồi anh mau lên phòng tắm rửa đi "
" Đang muốn lấy lòng anh à "
" Không có,tại em chỉ muốn cảm ơn anh đã cho em ra ngoài mà thôi "
" Ừm,vậy em đợi anh một chút "
Khải Phong hôn lên má của cô một cái rồi đi thẳng lên phòng, Huyền Nhi từ trong bếp ra cô ta đã chứng kiến tất cả, nhưng vẫn giả bộ làm ngơ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra mà đi vào trong bếp như bình thường.
Hơn 20 phút sau thì anh cũng đi xuống rồi kéo Yến Chi vào trong bếp ăn tối,bây giờ ở nhà bếp có 3 người không khí có chút trầm lắng và khó chịu …
" Em ngồi xuống đây đi "
" Vâng " cô mím môi gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh Khải Phong.
" Anh Phong hôm nay anh về sớm thật đấy,anh ăn nhiều vào cho có sức khoẻ làm việc"
" Ừm "
" Yến Chi cậu cũng ăn nhiều đi,chứ nếu không anh Bỉnh Giang sẽ lo lắng cho cậu lắm đấy. Ngày hôm qua mình ra ngoài mua đồ vô tình gặp lại anh ấy,anh nói là vẫn còn thích cậu "
" Tôi và anh ấy chỉ là bạn tốt mà thôi,cô đừng có nói lung tung "
" Nhưng anh ấy đã thích cậu lâu lắm rồi, cậu không định cho người ta một cơ hội sao "
" Huyền Nhi! Em ăn cơm đi đừng có nói chuyện nữa,cô ấy đã nói là không thích rồi "
" Vâng,tại em chỉ lo cho cậu ấy thôi.Dù gì thì cậu ấy cũng đến tuổi lấy chồng "
" Cám ơn cô đã quan tâm đến tôi "
Yến Chi nói ra mấy câu lạnh nhạt với cô ta rồi tiếp tục ăn cơm,đồ ăn tuy ngon nhưng tâm trạng không được tốt cho nên chẳng thấy ngon miệng gì cả. Khải Phong ngồi bên cạnh cũng cảm thấy khó chịu,rốt cuộc người đàn ông đó là ai chứ.Tại sao lại để ý đến Yến Chi nhà mình,suốt bữa cơm anh cứ nhìn cô mãi lâu lâu thì lại tỏ vẻ khó hiểu …
Hơn 8 giờ tối thì bữa cơm cũng kết thúc, Huyền Nhi trở về phòng trước.Ở dưới nhà ăn bây giờ chỉ còn hai người mà thôi,lúc này anh mới lên tiếng chất vấn …
" Bỉnh Giang là ai,em và hắn ta có quan hệ gì"
" Anh sao thế,ghen à! Em và anh ấy chỉ là bạn bè mà thôi, người đó là đàn anh khoá trên "
" Có thật chỉ là quan hệ bạn bè hay không,anh mà phát hiện ra em và hắn ta có quan hệ gì thì em sẽ không yên với anh đâu "
" Em nói thật chỉ là quan hệ bạn bè mà thôi "
" Oh "
" Em ăn no rồi,em lên phòng trước đây "
Yến Chi kéo ghế ra rồi đứng dậy nhưng cô chưa kịp đi nữa thì đã bị anh bế trên tay rồi đi thẳng lên lầu …
" Anh …anh định làm cái gì vậy "
" Anh còn đói bụng,anh muốn ăn thịt thỏ"
Người đàn ông vừa đi vừa hôn lên môi của cô,bàn tay thì ôm trọn bờ mông căn tròn của đối phương, đôi chân của anh khá là dài cho nên chỉ đi mới mấy bước mà đã đến phòng ngủ …
Cạch.
Vừa đẩy cửa phòng vào thì anh đã đặt cô xuống giường rồi cởi sạch quần áo,đồ lót cũng cởi sạch sẽ không còn một cái gì cả …
Khải Phong cúi người xuống hôn lên môi anh đào của cô gái,bàn tay thì xao nắn bầu ngực trắng như bột …
" Ưm …a..nhẹ…đừng xoa ngực nữa …đau …đau …"
" Chỉ có đau thì em mới nhớ,em là của anh thuộc về mình anh mà thôi "
Một lát sau anh đưa một ngón tay vào trong hạ thân của thiếu nữ, chỉ mới một ngón tay thôi mà đã khiến cho cô không chịu được nữa rồi,Yến Chi cả người có chút bồn chồn rồi ưỡn người cao hơn để anh đi sâu vào bên trong …
" Em lên đỉnh rồi, em đã chảy nước "
" A …ưm…đừng nói nữa "
" Gọi tên anh đi "
" Phong … Khải Phong…ưm…a …đau…đau …"
Hai thân thể cứ dính sát vào nhau không có một kẻ hở,anh đè bàn tay của cô xuống rồi đan vào nhau …
" Đi ra đi mà,em đau quá …"
" Ngoan nào,anh cũng đau mà đâu có thua kém gì em đâu,ai bảo em quá chặt làm chi …"
" Ưm…a…xấu xa …"
Phải nói đây là lần làm tình đầu tiên mà anh ấy nhẹ nhàng với cô,chứ mấy lần trước là bạo hành chứ không phải đơn phương quan hệ như bình thường …
Cô cảm thấy bụng của cô nó đang trướng lên và cũng nhô cao lắm rồi …
" Trướng quá. …ưm …a …đau quá …"
" Em ráng chịu một chút đi "
" Yến Chi em là của anh,em không được ở bên ngươi khác "
" Á. …a.."
" Chậm …chậm thôi…"
" Vậy em nói đi,nói em là của anh đi "
Tại sao người đàn ông này lại chiếm hữu như vậy chứ,càng lúc chỉ biết làm cho cô đau mà thôi.
" Anh..anh là của em …a…anh rút ra đi …ưm…"
Cùng lúc này anh không những không rút ra mà còn đâm mạnh hơn rồi đi sâu vào bên trong,dường như đã đến tử cung rồi.Qua vài giây sao thì anh mới luận động trở lại rồi bắn tinh hoa vào bên trong …
" Sướng quá,ở bên trong em thật ấm …"
“Anh điên mất,em thật tuyệt…”
Khải Phong chạy nước rút,đâm mạnh thêm mấy trăm cái rồi bắn tinh thêm một lần nữa.Lúc này cơ thể của cô đã rã rời không còn sức lực gì nữa cô cứ nghỉ là anh đã dừng lại nhưng không ngờ lại thêm mấy trận nữa.Anh bế cô lại sofa,cửa sổ mà làm cô lên bờ xuống ruộng.
'" Phong …em mệt …dừng lại đi …"
" Thêm một lần nữa được không,anh muốn nữa "
Thế là anh liền đè cô xuống làm thêm một lần nữa còn Yến Chi thì chỉ biết bấu víu lên bả vai của anh mà thôi,cô đau đến mức mà bật khóc,nước mắt cũng tuông trào xuống khoé mi, thật sự là cô rất đau …
" Hức …hức …a …ưm…"
" Yến Chi đau lắm sao …ưm.a…anh dừng lại mà em đừng khóc "
Chẳng hiểu sao khi thấy cô khóc thì tim của anh rất nhói đau giống như là có ai đâm chết mình vậy, thật sự nó rất là đau …
Sau đó thì anh hôn lên những giọt nước mắt của Yến Chi rồi bế cô vào nhà tắm,tắm rửa cho sạch sẽ.Cho đến khi ra ngoài thì cũng gần sáng, nhìn đống chiến trường kia thì cũng bỏng mắt. Khải Phong đặt cô nằm trên sofa còn mình thì lấy tấm ga niệm khác thay mới cho sạch sẽ và sau đó thì mới bế cô lên giường nằm …
" Em đang chờ anh sao "
" Vâng,em đã nấu cơm rồi anh mau lên phòng tắm rửa đi "
" Đang muốn lấy lòng anh à "
" Không có,tại em chỉ muốn cảm ơn anh đã cho em ra ngoài mà thôi "
" Ừm,vậy em đợi anh một chút "
Khải Phong hôn lên má của cô một cái rồi đi thẳng lên phòng, Huyền Nhi từ trong bếp ra cô ta đã chứng kiến tất cả, nhưng vẫn giả bộ làm ngơ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra mà đi vào trong bếp như bình thường.
Hơn 20 phút sau thì anh cũng đi xuống rồi kéo Yến Chi vào trong bếp ăn tối,bây giờ ở nhà bếp có 3 người không khí có chút trầm lắng và khó chịu …
" Em ngồi xuống đây đi "
" Vâng " cô mím môi gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh Khải Phong.
" Anh Phong hôm nay anh về sớm thật đấy,anh ăn nhiều vào cho có sức khoẻ làm việc"
" Ừm "
" Yến Chi cậu cũng ăn nhiều đi,chứ nếu không anh Bỉnh Giang sẽ lo lắng cho cậu lắm đấy. Ngày hôm qua mình ra ngoài mua đồ vô tình gặp lại anh ấy,anh nói là vẫn còn thích cậu "
" Tôi và anh ấy chỉ là bạn tốt mà thôi,cô đừng có nói lung tung "
" Nhưng anh ấy đã thích cậu lâu lắm rồi, cậu không định cho người ta một cơ hội sao "
" Huyền Nhi! Em ăn cơm đi đừng có nói chuyện nữa,cô ấy đã nói là không thích rồi "
" Vâng,tại em chỉ lo cho cậu ấy thôi.Dù gì thì cậu ấy cũng đến tuổi lấy chồng "
" Cám ơn cô đã quan tâm đến tôi "
Yến Chi nói ra mấy câu lạnh nhạt với cô ta rồi tiếp tục ăn cơm,đồ ăn tuy ngon nhưng tâm trạng không được tốt cho nên chẳng thấy ngon miệng gì cả. Khải Phong ngồi bên cạnh cũng cảm thấy khó chịu,rốt cuộc người đàn ông đó là ai chứ.Tại sao lại để ý đến Yến Chi nhà mình,suốt bữa cơm anh cứ nhìn cô mãi lâu lâu thì lại tỏ vẻ khó hiểu …
Hơn 8 giờ tối thì bữa cơm cũng kết thúc, Huyền Nhi trở về phòng trước.Ở dưới nhà ăn bây giờ chỉ còn hai người mà thôi,lúc này anh mới lên tiếng chất vấn …
" Bỉnh Giang là ai,em và hắn ta có quan hệ gì"
" Anh sao thế,ghen à! Em và anh ấy chỉ là bạn bè mà thôi, người đó là đàn anh khoá trên "
" Có thật chỉ là quan hệ bạn bè hay không,anh mà phát hiện ra em và hắn ta có quan hệ gì thì em sẽ không yên với anh đâu "
" Em nói thật chỉ là quan hệ bạn bè mà thôi "
" Oh "
" Em ăn no rồi,em lên phòng trước đây "
Yến Chi kéo ghế ra rồi đứng dậy nhưng cô chưa kịp đi nữa thì đã bị anh bế trên tay rồi đi thẳng lên lầu …
" Anh …anh định làm cái gì vậy "
" Anh còn đói bụng,anh muốn ăn thịt thỏ"
Người đàn ông vừa đi vừa hôn lên môi của cô,bàn tay thì ôm trọn bờ mông căn tròn của đối phương, đôi chân của anh khá là dài cho nên chỉ đi mới mấy bước mà đã đến phòng ngủ …
Cạch.
Vừa đẩy cửa phòng vào thì anh đã đặt cô xuống giường rồi cởi sạch quần áo,đồ lót cũng cởi sạch sẽ không còn một cái gì cả …
Khải Phong cúi người xuống hôn lên môi anh đào của cô gái,bàn tay thì xao nắn bầu ngực trắng như bột …
" Ưm …a..nhẹ…đừng xoa ngực nữa …đau …đau …"
" Chỉ có đau thì em mới nhớ,em là của anh thuộc về mình anh mà thôi "
Một lát sau anh đưa một ngón tay vào trong hạ thân của thiếu nữ, chỉ mới một ngón tay thôi mà đã khiến cho cô không chịu được nữa rồi,Yến Chi cả người có chút bồn chồn rồi ưỡn người cao hơn để anh đi sâu vào bên trong …
" Em lên đỉnh rồi, em đã chảy nước "
" A …ưm…đừng nói nữa "
" Gọi tên anh đi "
" Phong … Khải Phong…ưm…a …đau…đau …"
Hai thân thể cứ dính sát vào nhau không có một kẻ hở,anh đè bàn tay của cô xuống rồi đan vào nhau …
" Đi ra đi mà,em đau quá …"
" Ngoan nào,anh cũng đau mà đâu có thua kém gì em đâu,ai bảo em quá chặt làm chi …"
" Ưm…a…xấu xa …"
Phải nói đây là lần làm tình đầu tiên mà anh ấy nhẹ nhàng với cô,chứ mấy lần trước là bạo hành chứ không phải đơn phương quan hệ như bình thường …
Cô cảm thấy bụng của cô nó đang trướng lên và cũng nhô cao lắm rồi …
" Trướng quá. …ưm …a …đau quá …"
" Em ráng chịu một chút đi "
" Yến Chi em là của anh,em không được ở bên ngươi khác "
" Á. …a.."
" Chậm …chậm thôi…"
" Vậy em nói đi,nói em là của anh đi "
Tại sao người đàn ông này lại chiếm hữu như vậy chứ,càng lúc chỉ biết làm cho cô đau mà thôi.
" Anh..anh là của em …a…anh rút ra đi …ưm…"
Cùng lúc này anh không những không rút ra mà còn đâm mạnh hơn rồi đi sâu vào bên trong,dường như đã đến tử cung rồi.Qua vài giây sao thì anh mới luận động trở lại rồi bắn tinh hoa vào bên trong …
" Sướng quá,ở bên trong em thật ấm …"
“Anh điên mất,em thật tuyệt…”
Khải Phong chạy nước rút,đâm mạnh thêm mấy trăm cái rồi bắn tinh thêm một lần nữa.Lúc này cơ thể của cô đã rã rời không còn sức lực gì nữa cô cứ nghỉ là anh đã dừng lại nhưng không ngờ lại thêm mấy trận nữa.Anh bế cô lại sofa,cửa sổ mà làm cô lên bờ xuống ruộng.
'" Phong …em mệt …dừng lại đi …"
" Thêm một lần nữa được không,anh muốn nữa "
Thế là anh liền đè cô xuống làm thêm một lần nữa còn Yến Chi thì chỉ biết bấu víu lên bả vai của anh mà thôi,cô đau đến mức mà bật khóc,nước mắt cũng tuông trào xuống khoé mi, thật sự là cô rất đau …
" Hức …hức …a …ưm…"
" Yến Chi đau lắm sao …ưm.a…anh dừng lại mà em đừng khóc "
Chẳng hiểu sao khi thấy cô khóc thì tim của anh rất nhói đau giống như là có ai đâm chết mình vậy, thật sự nó rất là đau …
Sau đó thì anh hôn lên những giọt nước mắt của Yến Chi rồi bế cô vào nhà tắm,tắm rửa cho sạch sẽ.Cho đến khi ra ngoài thì cũng gần sáng, nhìn đống chiến trường kia thì cũng bỏng mắt. Khải Phong đặt cô nằm trên sofa còn mình thì lấy tấm ga niệm khác thay mới cho sạch sẽ và sau đó thì mới bế cô lên giường nằm …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.