Chương 12: Lần Gặp Mặt Đầu Tiên!
Huỳnh Cẩm Hân
10/06/2024
Dương Khắc Chân được toàn quân hộ tống trở về hoàng cung an toàn, tướng quân giáp bào uy nghiêm trên lưng ngựa chính là quốc mẫu tương lai của đất nước này. Dương Khắc Chân xuống ngựa, toàn quân cuối chào rồi quất ngựa lên đường trở về biên cương, trước cổng thành 2 hàng cung nữ đã đợi nàng sẵn.
Dương Khắc Chân ngay lập tức được đưa đến cung Phi Loan thay đổi y phục, từ tắm rửa đến trang điểm thay y phục từng chút một đều có người giúp nàng...
Dương Khắc Chân vẻ ngoài sau khi thay đổi hệt như tiên nữ hạ phàm, thật không thể ngờ nàng chính là nữ tướng quân duy nhất của Hàn triều.
“ Tướng quân, Thái Hậu mời người sang cung Thái Hòa dùng bữa!”
Dương Khắc Chân có hơi căng thẳng, từ trước đến giờ nàng chưa từng gặp thái hậu huống chi là dùng bữa chung. Dương Khắc Chân theo cung nữ đến trước cung Thái Hòa, bước vào đã nhìn thấy người uy nghiêm trước mặt, Khắc Chân liền quỳ xuống hành lễ. Nửa chân chống, nửa chân quỳ hai tay chấp đầu dập cúi như lúc hành lễ với hắn.
“ Thần Dương Khắc Chân, bái kiến thái hậu!”
“...”
“ Ngươi là... Dương Khắc Chân? Vị nữ tướng dưới chướng của hoàng thượng?”
Thái hậu nhìn nàng đánh giá, vẻ ngoài đoan trang không khác gì khuê nữ của hoàng tộc kia khiến bà có chút bất ngờ, có chút khác lạ so với suy nghĩ của bà.
“ Dạ!”
Khắc Chân cuối đầu nhưng vẫn nghe được tiếng cười chế nhạo của cung nữ, trước đến giờ đã quen hành lễ như vậy tình huống này thật sự là ngượng đến chín mặt.
“ Dương tướng quân đứng dậy đi, cùng ta dùng một bữa!”
Khắc Chân đứng dậy, lúc này mới phát hiện đứng cạnh thái hậu còn có một nữ nhân khác. Nhìn dáng vẻ thước tha, y phục đều là trắng trên mặt còn che khăn chỉ để lộ đôi mắt phượng cùng đóa quỳ đỏ trên trán... đoán chắc không phải người tầm thường.
Dương Khắc Chân thơ ngây ngồi vào bàn dùng bữa, từng cách đi đứng, cách ngồi hay cử chỉ gắp đồ ăn của nàng đều bị dòm ngó, Khắc Chân gãi đầu, bản thân thầm nghĩ mình thật sự quá tệ không có chút gì gọi là ra dáng nữ nhi... ngay cả một bé gái 13-14 tuổi còn làm tốt hơn nàng...
“ Vài ngày trước ta đã nhận được thư của hoàng thượng nói về ngươi, thứ cho ta nói thẳng. Tướng quân thật sự không đủ tư chất để làm mẫu nghi thiên hạ!”
“ Thần hiểu! Thần không mưu cầu để trèo lên ngôi vị đó, thần chỉ đơn giản là muốn cùng hoàng thượng bình bình dị dị bên cạnh nhau!”
Thái Hậu dừng đũa, lấy tay che miệng cười. Đôi mắt sắt lạnh như xuyên thấu tâm can của Dương Khắc Chân.
“Bình bình dị dị bên nhau? Ngươi thật sự nghĩ hoàng thượng sẽ để ý một kẻ giống nam nhân còn hơn nữ nhân như ngươi ư?”
Thái hậu vừa nói tay vừa chỉ sang tấm rèm phía sau, nơi nữ nhân bí ẩn mặc y phục trắng vừa nãy đang ngồi thưởng hoa, khung cảnh tưởng chừng chỉ có trong tranh... đẹp đến nao lòng.
“ Nhìn con bé xem, ngươi có chỗ nào hơn được con bé? Ngoại hình hay tư chất?”
“ Ta khuyên ngươi, từ bỏ giấc mộng hảo huyền ấy đi. Nếu thật lòng thích ngươi, hoàng thượng đã phải lòng ngươi từ 4 năm trước rồi chứ không đợi đến bây giờ!”
Quả thật Dương Khắc Chân so với vị tiên tử lạnh lùng bên rèm kia không thể so bì được, nàng không thể nào toát lên vẻ băng thanh của một tiên nhân như vậy.... Nhưng nàng là Dương Khắc Chân, nàng là tướng quân của Hàn triều. Nàng có thể cầm binh xuất trận, đem vinh quang về cho đất nước điều mà những nữ nhân bình thường khác không thể làm được.
“ Khắc Chân tự biết thân phận mình ở đâu, nếu hoàng thượng thật sự không có tình cảm với thần thần tự khắc rút lui còn nếu người thật sự thích thần thì dù là thiên địa đất trời có luân chuyển Dương Khắc Chân này chắc chắn vẫn sẽ ở bên cạnh người, xin phép thái hậu thần cáo lui trước!”
Tình cảm mà Dương Khắc Chân dành cho Hàn Vân Dung ngày một lớn, nàng tin tưởng hắn không giao động dù cho đó là thế lực lớn mạnh.
Lời nói chắc như đinh đóng cột của Dương Khắc Chân như tạt một gáo nước lạnh vào mặt thái hậu khiến bà tức điên, những tưởng có thể khiến nàng rút lui dễ dàng nhưng thật sự không ngờ Dương Khắc Chân lại là người khó đối phó.
“ Thái hậu bớt giận, Điệp Y thay người xử lý kẻ không biết điều kia!”
“ Điệp Y, con không được manh động. So về võ công, con không phải là đối thủ của ả!”
“ Xin thái hậu yên tâm, Điệp Y tự có cách của mình!”
Cành hoa hồng đặt trên bàn, mỹ nhân đã ở bên cạnh. Nàng ta chính là Thái Điệp Y, là hậu nhân cũng dòng dõi hoàng tộc, người được thái hậu ưu ái muốn kết nạp vào hậu cung của Hàn Vân Dung. Ngoài nhan sắc hơn người, cầm kỳ thi họa Thái Điệp Y luôn dẫn đầu xưa nay không ai bì được. Thái Điệp Y là họ hàng xa của thái hậu Hàn triều, từ nhỏ đã được nhắm làm hoàng hậu tương lai, lễ nghi hoàng cung từ lâu đã thông thạo. Tính cách điềm tĩnh, thông minh lại kiệm lời... Thái Điệp Y khôn khéo đến mức dù là người thân thiết của nàng cũng chưa từng nhìn ra được tính cách thật của nàng là gì....
Dương Khắc Chân ngay lập tức được đưa đến cung Phi Loan thay đổi y phục, từ tắm rửa đến trang điểm thay y phục từng chút một đều có người giúp nàng...
Dương Khắc Chân vẻ ngoài sau khi thay đổi hệt như tiên nữ hạ phàm, thật không thể ngờ nàng chính là nữ tướng quân duy nhất của Hàn triều.
“ Tướng quân, Thái Hậu mời người sang cung Thái Hòa dùng bữa!”
Dương Khắc Chân có hơi căng thẳng, từ trước đến giờ nàng chưa từng gặp thái hậu huống chi là dùng bữa chung. Dương Khắc Chân theo cung nữ đến trước cung Thái Hòa, bước vào đã nhìn thấy người uy nghiêm trước mặt, Khắc Chân liền quỳ xuống hành lễ. Nửa chân chống, nửa chân quỳ hai tay chấp đầu dập cúi như lúc hành lễ với hắn.
“ Thần Dương Khắc Chân, bái kiến thái hậu!”
“...”
“ Ngươi là... Dương Khắc Chân? Vị nữ tướng dưới chướng của hoàng thượng?”
Thái hậu nhìn nàng đánh giá, vẻ ngoài đoan trang không khác gì khuê nữ của hoàng tộc kia khiến bà có chút bất ngờ, có chút khác lạ so với suy nghĩ của bà.
“ Dạ!”
Khắc Chân cuối đầu nhưng vẫn nghe được tiếng cười chế nhạo của cung nữ, trước đến giờ đã quen hành lễ như vậy tình huống này thật sự là ngượng đến chín mặt.
“ Dương tướng quân đứng dậy đi, cùng ta dùng một bữa!”
Khắc Chân đứng dậy, lúc này mới phát hiện đứng cạnh thái hậu còn có một nữ nhân khác. Nhìn dáng vẻ thước tha, y phục đều là trắng trên mặt còn che khăn chỉ để lộ đôi mắt phượng cùng đóa quỳ đỏ trên trán... đoán chắc không phải người tầm thường.
Dương Khắc Chân thơ ngây ngồi vào bàn dùng bữa, từng cách đi đứng, cách ngồi hay cử chỉ gắp đồ ăn của nàng đều bị dòm ngó, Khắc Chân gãi đầu, bản thân thầm nghĩ mình thật sự quá tệ không có chút gì gọi là ra dáng nữ nhi... ngay cả một bé gái 13-14 tuổi còn làm tốt hơn nàng...
“ Vài ngày trước ta đã nhận được thư của hoàng thượng nói về ngươi, thứ cho ta nói thẳng. Tướng quân thật sự không đủ tư chất để làm mẫu nghi thiên hạ!”
“ Thần hiểu! Thần không mưu cầu để trèo lên ngôi vị đó, thần chỉ đơn giản là muốn cùng hoàng thượng bình bình dị dị bên cạnh nhau!”
Thái Hậu dừng đũa, lấy tay che miệng cười. Đôi mắt sắt lạnh như xuyên thấu tâm can của Dương Khắc Chân.
“Bình bình dị dị bên nhau? Ngươi thật sự nghĩ hoàng thượng sẽ để ý một kẻ giống nam nhân còn hơn nữ nhân như ngươi ư?”
Thái hậu vừa nói tay vừa chỉ sang tấm rèm phía sau, nơi nữ nhân bí ẩn mặc y phục trắng vừa nãy đang ngồi thưởng hoa, khung cảnh tưởng chừng chỉ có trong tranh... đẹp đến nao lòng.
“ Nhìn con bé xem, ngươi có chỗ nào hơn được con bé? Ngoại hình hay tư chất?”
“ Ta khuyên ngươi, từ bỏ giấc mộng hảo huyền ấy đi. Nếu thật lòng thích ngươi, hoàng thượng đã phải lòng ngươi từ 4 năm trước rồi chứ không đợi đến bây giờ!”
Quả thật Dương Khắc Chân so với vị tiên tử lạnh lùng bên rèm kia không thể so bì được, nàng không thể nào toát lên vẻ băng thanh của một tiên nhân như vậy.... Nhưng nàng là Dương Khắc Chân, nàng là tướng quân của Hàn triều. Nàng có thể cầm binh xuất trận, đem vinh quang về cho đất nước điều mà những nữ nhân bình thường khác không thể làm được.
“ Khắc Chân tự biết thân phận mình ở đâu, nếu hoàng thượng thật sự không có tình cảm với thần thần tự khắc rút lui còn nếu người thật sự thích thần thì dù là thiên địa đất trời có luân chuyển Dương Khắc Chân này chắc chắn vẫn sẽ ở bên cạnh người, xin phép thái hậu thần cáo lui trước!”
Tình cảm mà Dương Khắc Chân dành cho Hàn Vân Dung ngày một lớn, nàng tin tưởng hắn không giao động dù cho đó là thế lực lớn mạnh.
Lời nói chắc như đinh đóng cột của Dương Khắc Chân như tạt một gáo nước lạnh vào mặt thái hậu khiến bà tức điên, những tưởng có thể khiến nàng rút lui dễ dàng nhưng thật sự không ngờ Dương Khắc Chân lại là người khó đối phó.
“ Thái hậu bớt giận, Điệp Y thay người xử lý kẻ không biết điều kia!”
“ Điệp Y, con không được manh động. So về võ công, con không phải là đối thủ của ả!”
“ Xin thái hậu yên tâm, Điệp Y tự có cách của mình!”
Cành hoa hồng đặt trên bàn, mỹ nhân đã ở bên cạnh. Nàng ta chính là Thái Điệp Y, là hậu nhân cũng dòng dõi hoàng tộc, người được thái hậu ưu ái muốn kết nạp vào hậu cung của Hàn Vân Dung. Ngoài nhan sắc hơn người, cầm kỳ thi họa Thái Điệp Y luôn dẫn đầu xưa nay không ai bì được. Thái Điệp Y là họ hàng xa của thái hậu Hàn triều, từ nhỏ đã được nhắm làm hoàng hậu tương lai, lễ nghi hoàng cung từ lâu đã thông thạo. Tính cách điềm tĩnh, thông minh lại kiệm lời... Thái Điệp Y khôn khéo đến mức dù là người thân thiết của nàng cũng chưa từng nhìn ra được tính cách thật của nàng là gì....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.