Chương 26: Thích Khách Cung Mộc Đình!
Huỳnh Cẩm Hân
12/06/2024
“ Thứ lỗi cho trẫm không thể chấp thuận yêu cầu này của tam hoàng tử bởi vì vị tiên tử đang đứng cạnh trẫm đây chính là Bách Hoa Phi, vị phi tần mà trẫm vẫn luôn sủng ái!”
Vài lời khẳng định chủ quyền của Hàn Vân Dung tức đến đỏ mặt, ả viện cớ thân thể không khỏe nhanh chóng rút lui khỏi đại điện. Dương Khắc Chân bị mấy lời dão hoạt của Hàn Vân Dung làm cho sởn cả gai óc, nếu hắn đã cho nàng danh phận là phi tần được sủng ái vậy thì nàng sẽ không khách khí mà tận dụng nó.
“ Hoàng thượng, A Chân dạo gần đây vẫn luôn ra vào không thoải mái. Có thể nào hủy lệnh cấm túc không?”
“ Được, A Chân thích tất cả đều nghe theo nàng!”
Tất cả quần thần trong triều đều lắc đầu ngao ngán, trong mắt họ Dương Khắc Chân dẫu sao vẫn là phi tần có gian tình, một yêu phi họa quốc như nàng sớm muộn gì cũng làm nhiễu loạn triều cương. Dương Khắc Chân vốn chẳng để lọt tai những lời khó nghe này, cuộc đời này của Dương Khắc Chân đã kết thúc từ ngày ở ngoại thành kia rồi, vài tiếng xấu của đời không thể khiến trái tim nàng đau đớn hơn nữa…
“ Tam hoàng tử để đáp lễ ngài trẫm sẽ ban thưởng hai mươi mỹ nữ đẹp nhất Hàn triều cho người tùy ý ngài lựa chọn!”
“ Được, đa tạ hoàng thượng ban thưởng!”
Hạo Dân cười khoái chí, hắn từ lâu đã muốn cùng một mỹ nhân Hàn triều kết tóc se duyên, tuy không thể se duy cùng Khắc Chân khiến hắn có chút thất vọng nhưng những mỹ nữ khác quả thật cũng không kém cạnh, xem ra Hàn triều đối với Đại Nan lần này có phần quá hậu hỉnh rồi.
Yến tiệc kết thúc trong hào sảng, Hàn Vân Dung say khướt sau khi rời điện ngay lập tức đến thư phòng chợp mắt. Dương Khắc Chân một mình trở về Mộc Đình cung, dường như sau cái chết của phụ thân đã khiến nàng trở nên trưởng thành hơn, Khắc Chân bước một bước liền suy tính chín bước tiếp theo sẽ phải làm gì để có thể sống sót trong hoàng cung đầy thâm hiểm này.
“ Chết tiệt! Con ả đó, lẫn hoàng thượng… tất cả bọn họ xem Thái Điệp Y ta ra cái gì chứ??”
“ Nương nương xin người bớt giận!”
“ Phải rồi, sau khi ta rời đi yến tiệc sau đó xảy ra những chuyện gì? Em kể ta nghe!”
“ Sau khi nương nương rời đi hoàng thượng đặc biệt ân sủng cho Dương Khắc Chân được tự do ra vào cung mà không cần lệnh bài, bên cạnh đó còn ban thưởng cho tam hoàng tử Đại Nan Hạo Dân hai mươi mỹ nữ Hàn Triều!”
“ Con ả đó…”
Thái Điệp Y giận dữ ra mặt, ngụm trà ả vừa uống cũng trở nên đắn chát. Hôm nay, tất cả hào quang của yến tiệc vừa hay bị Dương Khắc Chân chiếm trọn… những chuyện bẽ mặt này làm sao có thể nuốt trôi được. Thái Điệp Y ngẫm một lúc bỗng nhiên cười đắc ý, nụ cười lộ rõ vẻ mưu tính, Thái Điệp Y phất tay lệnh cho tì nữ đến gần cất giọng khẽ hỏi.
“ Đoàn người của tam hoàng tử bao giờ thì khởi hành?”
“ Dạ hình như là rạng sáng ngày mai sẽ xuất phát trở về Đại Nan!”
“ Vừa hay ta cũng có quà muốn tặng cho tam hoàng tử, ngươi tối hôm nay sai mấy người nữa hành động đi!”
“ Dạ nương nương!”
Tối hôm đó khi đám thích khách mà Thái Điệp Y phái đến đã thành công lẻn vào Mộc Đình cung, nhân cơ hội Dương Khắc Chân đang ngủ một tên thích khách đã kề dao lên cổ nàng. Dương Khắc Chân từ nhỏ đã ngủ trên lưng ngựa, ngày đem làm bạn với đao kiếm một chút động tĩnh của bọn chúng lẽ nào nàng không phát giác, Dương Khắc Chân tỉnh giấc chỉ vài chiêu đao kiếm trên tay bọn thích khách vừa nãy đã rơi xuống sàn nhà.
“ Dừng tay lại, bọn ta biết ngươi là ai. Bọn ta đánh không lại ngươi, bọn ta chỉ muốn yên ổn làm cho xong chuyện ngươi đừng ép bọn ta. Nếu ngươi không ngoan ngoãn chịu trói thì con nha đầu này sẽ thay ngươi xuống hoàng tuyền vậy!”
Đám thích khách tôm tép của Thái Điệp Y biết bản thân đã động vào nhầm người ngay lập tức đã tóm lấy cổ của Tiểu Hoa làm con tinh, những mánh khoé này đều là Thái Điệp Y căn dặn bởi ác biết người quan trọng với Khắc Chân bây giờ chỉ còn lại duy nhất một Tiểu Hoa. Dương Khắc Chân giơ hai tay đầu hàng, nàng không kháng cự nữa đợi yên cho bọn chúng trói chặt hai tay dùng vải trắng bịt kín miệng đưa đi.
“ Nương nương… Các ngươi mau thả nương nương nhà ta ra… nếu không ta sẽ hét lên đó!”
“ Trói con nô tì này lại luôn cho ta. Phòng hờ nó lại mồm mép, đợi vài ngày sau khi mọi chuyện ổn thỏa bên trên sẽ phái người cởi trói cho ả!”
Tiểu Hoa bị doạ đến khóc nấc, thích khách trói Tiểu Hoa vào cột nhà theo lời căn dặn, tiếp theo đó là dẫn Dương Khắc Chân âm thầm rời khỏi Mộc Đình cung.
“ Đúng là nữ tử vô dụng, có đi đứng thôi cũng mà không xong!”
Khắc Chân cùng đám thích khách duy chuyển khỏi cung, trong lúc đi nàng đã vô tình ngã vào người của Tiểu Hoa, khi đứng dậy vẫn không quên chấn an tinh thần Tiểu Hoa bằng cách lắc đầu tỏ ý không sao.
Vài lời khẳng định chủ quyền của Hàn Vân Dung tức đến đỏ mặt, ả viện cớ thân thể không khỏe nhanh chóng rút lui khỏi đại điện. Dương Khắc Chân bị mấy lời dão hoạt của Hàn Vân Dung làm cho sởn cả gai óc, nếu hắn đã cho nàng danh phận là phi tần được sủng ái vậy thì nàng sẽ không khách khí mà tận dụng nó.
“ Hoàng thượng, A Chân dạo gần đây vẫn luôn ra vào không thoải mái. Có thể nào hủy lệnh cấm túc không?”
“ Được, A Chân thích tất cả đều nghe theo nàng!”
Tất cả quần thần trong triều đều lắc đầu ngao ngán, trong mắt họ Dương Khắc Chân dẫu sao vẫn là phi tần có gian tình, một yêu phi họa quốc như nàng sớm muộn gì cũng làm nhiễu loạn triều cương. Dương Khắc Chân vốn chẳng để lọt tai những lời khó nghe này, cuộc đời này của Dương Khắc Chân đã kết thúc từ ngày ở ngoại thành kia rồi, vài tiếng xấu của đời không thể khiến trái tim nàng đau đớn hơn nữa…
“ Tam hoàng tử để đáp lễ ngài trẫm sẽ ban thưởng hai mươi mỹ nữ đẹp nhất Hàn triều cho người tùy ý ngài lựa chọn!”
“ Được, đa tạ hoàng thượng ban thưởng!”
Hạo Dân cười khoái chí, hắn từ lâu đã muốn cùng một mỹ nhân Hàn triều kết tóc se duyên, tuy không thể se duy cùng Khắc Chân khiến hắn có chút thất vọng nhưng những mỹ nữ khác quả thật cũng không kém cạnh, xem ra Hàn triều đối với Đại Nan lần này có phần quá hậu hỉnh rồi.
Yến tiệc kết thúc trong hào sảng, Hàn Vân Dung say khướt sau khi rời điện ngay lập tức đến thư phòng chợp mắt. Dương Khắc Chân một mình trở về Mộc Đình cung, dường như sau cái chết của phụ thân đã khiến nàng trở nên trưởng thành hơn, Khắc Chân bước một bước liền suy tính chín bước tiếp theo sẽ phải làm gì để có thể sống sót trong hoàng cung đầy thâm hiểm này.
“ Chết tiệt! Con ả đó, lẫn hoàng thượng… tất cả bọn họ xem Thái Điệp Y ta ra cái gì chứ??”
“ Nương nương xin người bớt giận!”
“ Phải rồi, sau khi ta rời đi yến tiệc sau đó xảy ra những chuyện gì? Em kể ta nghe!”
“ Sau khi nương nương rời đi hoàng thượng đặc biệt ân sủng cho Dương Khắc Chân được tự do ra vào cung mà không cần lệnh bài, bên cạnh đó còn ban thưởng cho tam hoàng tử Đại Nan Hạo Dân hai mươi mỹ nữ Hàn Triều!”
“ Con ả đó…”
Thái Điệp Y giận dữ ra mặt, ngụm trà ả vừa uống cũng trở nên đắn chát. Hôm nay, tất cả hào quang của yến tiệc vừa hay bị Dương Khắc Chân chiếm trọn… những chuyện bẽ mặt này làm sao có thể nuốt trôi được. Thái Điệp Y ngẫm một lúc bỗng nhiên cười đắc ý, nụ cười lộ rõ vẻ mưu tính, Thái Điệp Y phất tay lệnh cho tì nữ đến gần cất giọng khẽ hỏi.
“ Đoàn người của tam hoàng tử bao giờ thì khởi hành?”
“ Dạ hình như là rạng sáng ngày mai sẽ xuất phát trở về Đại Nan!”
“ Vừa hay ta cũng có quà muốn tặng cho tam hoàng tử, ngươi tối hôm nay sai mấy người nữa hành động đi!”
“ Dạ nương nương!”
Tối hôm đó khi đám thích khách mà Thái Điệp Y phái đến đã thành công lẻn vào Mộc Đình cung, nhân cơ hội Dương Khắc Chân đang ngủ một tên thích khách đã kề dao lên cổ nàng. Dương Khắc Chân từ nhỏ đã ngủ trên lưng ngựa, ngày đem làm bạn với đao kiếm một chút động tĩnh của bọn chúng lẽ nào nàng không phát giác, Dương Khắc Chân tỉnh giấc chỉ vài chiêu đao kiếm trên tay bọn thích khách vừa nãy đã rơi xuống sàn nhà.
“ Dừng tay lại, bọn ta biết ngươi là ai. Bọn ta đánh không lại ngươi, bọn ta chỉ muốn yên ổn làm cho xong chuyện ngươi đừng ép bọn ta. Nếu ngươi không ngoan ngoãn chịu trói thì con nha đầu này sẽ thay ngươi xuống hoàng tuyền vậy!”
Đám thích khách tôm tép của Thái Điệp Y biết bản thân đã động vào nhầm người ngay lập tức đã tóm lấy cổ của Tiểu Hoa làm con tinh, những mánh khoé này đều là Thái Điệp Y căn dặn bởi ác biết người quan trọng với Khắc Chân bây giờ chỉ còn lại duy nhất một Tiểu Hoa. Dương Khắc Chân giơ hai tay đầu hàng, nàng không kháng cự nữa đợi yên cho bọn chúng trói chặt hai tay dùng vải trắng bịt kín miệng đưa đi.
“ Nương nương… Các ngươi mau thả nương nương nhà ta ra… nếu không ta sẽ hét lên đó!”
“ Trói con nô tì này lại luôn cho ta. Phòng hờ nó lại mồm mép, đợi vài ngày sau khi mọi chuyện ổn thỏa bên trên sẽ phái người cởi trói cho ả!”
Tiểu Hoa bị doạ đến khóc nấc, thích khách trói Tiểu Hoa vào cột nhà theo lời căn dặn, tiếp theo đó là dẫn Dương Khắc Chân âm thầm rời khỏi Mộc Đình cung.
“ Đúng là nữ tử vô dụng, có đi đứng thôi cũng mà không xong!”
Khắc Chân cùng đám thích khách duy chuyển khỏi cung, trong lúc đi nàng đã vô tình ngã vào người của Tiểu Hoa, khi đứng dậy vẫn không quên chấn an tinh thần Tiểu Hoa bằng cách lắc đầu tỏ ý không sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.