Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời
Chương 119: Chị đây NHƯỜNG
Hạ Tường Lam
14/08/2018
Đông Quân thấy cả đám lũ lượt đi học hóa chung với nhau thì có vẻ rất
thích thú, được cái là cô từ mặt luôn rồi nên không dám vác xác đi xin,
Khánh Đăng thấy tội nên nói:” Mày mua trà ô long cho cô uống đi rồi xin
lỗi là được chứ gì??”.
Tối đó đi học Đông Quân cũng vác mặt qua, lúc ngồi chờ bên ngoài Đông Quân than vãn:” Trời ơi sợ quá à không biết cô có cho học không nữa”.
Uyển Uyển liền nói:” Cô không cho thì năn nỉ”.
Đông Quân:” Cô không cho thì chịu thôi chứ năn nỉ gì nữa”.
Uyển Uyển thở dài:” Rồi không lẽ mai mốt bạn đem lòng yêu ai đó cái người ta từ chối bạn liền bỏ cuộc à”.
Thụy Du liền châm vào:” Đúng rồi đó”.
Băng Tâm bất chợt nhếch môi lên mỉm cười quái dị thầm nghĩ “ Nó có yêu ai thật lòng đâu mà không bỏ cuộc chứ”.
Mạc Đông Quân thay người yêu nhanh như thay áo nhưng bản chất của nó là thích chinh phục chứ không có ý định nghiêm túc và quan trọng là…con hàng này vốn không biết tình yêu là cái thứ quỷ gì hết.
Nói chuyện tềnh iu với cái con hàng này thà tự đi nói chuyện với cái đầu gối của mình còn tốt hơn mấy trăm lần á!!!
Tuấn Phong đạp xe tới, vừa thấy Tuấn Phong, Băng Tâm liền đứng dậy phi qua chỗ Tuấn Phong rồi hỏi:” Đề cương hóa của tôi đâu??”.
Nhìn cái vẻ nôn nóng cùng chút tức giận trên mặt Băng Tâm, Tuấn Phong lại mỉm cười nhàn nhã dáng vẻ gợi đòn lên tiếng:“ Chưa hết thời hạn ba ngày mà…với lại tôi trả đề cương cho Băng Tâm rồi mà”.
“ Ài không giỡn nữa đâu”.
Tuấn Phong lại nở nụ cười tỏ vẻ thích thú:” Tôi có dám giỡn với bạn đâu nà”.
Nhìn cái dáng vẻ gợi đòn này đúng là muốn bị ăn đập mà!!
Băng Tâm bị ghi tên vô sổ đầu bài vì cái tội không làm được bài tập toán trên bảng, từ ngày bắt đầu luyện thi con hàng này dường như là điên cuồng tiếp thu mấy cái thứ cao cấp nên quen rồi, ở lớp thầy cho bài tập dễ ợt thì quên mịa cái giải nên vô sổ đầu bài ngồi…đúng là oan nghiệt mà.
Hồi đầu năm cô chủ nhiệm đã ra một quy định đó là ai bị ghi tên vô sổ đầu bài đều phải viết bảng kiểm điểm rồi đứng trước lớp xin lỗi…cái trò này có thể nói là cái trò ngu xuẩn nhất mà từ lúc bước chân đi học tới giờ mới gặp lần đầu trong đời luôn ấy chứ…ahuhu.
Không những thế mà những ai bị ghi tên vô đầu bài đều bị bà cô chửi rất là nặng, câu từ mà cô dùng để mắng học sinh của mình còn khó nghe hơn là mấy bà bán cá bán tôm ngoài chợ chửi lộn với nhau nữa.
Băng Tâm rầu rỉ vì hôm nay cô sắp lên sàn để nghe kinh cầu siêu của bà cô chủ nhiệm nhà mình tụng.
Băng Tâm tự biết thân biết phận vừa vào lớp đã cầm đôi giấy qua chỗ Hoàng Lâm ngồi rồi khó khăn lên tiếng:” Hoàng…Hoàng Lâm…giúp tao một chuyện được không vậy?”.
Hoàng Lâm tỏ vẻ ngạc nhiên:” Tao thì có thể giúp gì cho mày?”.
“ À…ờ…ừm…”.
Hoàng Lâm vừa ngu người mà cũng vừa mất kiên nhẫn:” Rốt cuộc là giúp cái gì? Tự nhiên có mấy tháng không gặp mà mày cà lâm luôn là sao hả???”.
Ai đó nổi sát khí lên…cà lâm cái đầu mày ý…cả nhà mày mới cà lâm…
Tiếng Khánh Đăng vang lên trên mặt còn treo một nụ cười:” Băng Tâm muốn nhờ mày chỉ nó viết bảng kiểm điểm đó mà”.
Hoàng Lâm gào lên:” Hả???”.
Rất nhiều ánh mắt đều tự động nhìn vào Băng Tâm, hên là ánh mắt không thể bắn ra lửa chứ nếu không chắc có người cháy khét thành than luôn quá.
Băng Tâm đưa tay đỡ trán rồi cười cười tỏ vẻ có chút không tự nhiên:” À…tại tao… chưa bao giờ…viết bảng kiểm điểm… lần nào hết á”.
Khánh Đăng ôm bụng cười lăn lốc:” Hahaha…thấy chưa ngoan quá làm chi để giờ tới cái bảng kiểm điểm cũng không có kinh nghiệm viết hahaha…hồi đó phải xuống phòng giám thị “làm khách” vài lần là giờ biết viết rồi ”.
Hoàng Lâm cũng xuống tinh thần không kém, rất hiếm khi Băng Tâm nhờ ai đó giúp đỡ, lần này lại nhờ mình nhưng là nhờ chỉ cách viết… BẢNG KIỂM ĐIỂM.
Có lẽ vì mỗi năm Hoàng Lâm đều viết máy chục cái bảng kiểm điểm nên có kinh nghiệm luôn rồi. Nói gì thì nói cuối cùng Hoàng Lâm cũng giúp sư phụ của mình viết được cái bảng kiểm điểm ra hồn.
Các tổ trưởng đã thống nhất với nhau là trong giờ sinh hoạt chủ nhiệm chỉ báo cáo tình hình theo sổ đầu bài thôi để tránh xích mích giữa các bạn trong lớp nhưng lần này tên của Băng Tâm nằm rành rành trên sổ đầu bài thì nhỏ tổ trưởng tổ 1 cũng đâu có làm gì khác được là khai báo thành thật.
Lúc sinh hoạt cô xem báo cáo của các tổ trưởng trên bảng rồi kêu những bạn vi phạm lên xin lỗi trước lớp, Băng Tâm cứ cúi đầu nói một mạch rồi lẳng lặng đi về chỗ của mình…nếu có cái lỗ nào dưới đất chắc cô cũng chui xuống luôn cho rồi.
Bà cô lầu bầu chỉ trích Băng Tâm:” Làm tổ trưởng mà không biết làm gương cho tổ viên gì hết”.
Máu điên ai đó sôi lên…
Cmn có phải em tự xung phong đâu mà giờ cô lại chửi em!!
Làm như tổ trưởng thì sướng lắm chắc cái gì cũng bị đè đầu ra mà làm từ thu tiền để đóng cho thủ quỷ, kiểm tra bài tập các môn lúc đầu giờ, báo cáo đầu tuần, tụi nó không thèm làm bài tập tổ trưởng phải đưa tập cho nó chép luôn, còn có đứa tệ hại hơn nữa đó là Thiện Ngôn tổ trưởng đưa bài làm sẵn cho chép mà không thèm chép nên tổ trưởng phải tự chép giùm luôn …vân vân mây mây…làm như con chó á ai thích thì chị đây NHƯỜNG
Tối đó đi học Đông Quân cũng vác mặt qua, lúc ngồi chờ bên ngoài Đông Quân than vãn:” Trời ơi sợ quá à không biết cô có cho học không nữa”.
Uyển Uyển liền nói:” Cô không cho thì năn nỉ”.
Đông Quân:” Cô không cho thì chịu thôi chứ năn nỉ gì nữa”.
Uyển Uyển thở dài:” Rồi không lẽ mai mốt bạn đem lòng yêu ai đó cái người ta từ chối bạn liền bỏ cuộc à”.
Thụy Du liền châm vào:” Đúng rồi đó”.
Băng Tâm bất chợt nhếch môi lên mỉm cười quái dị thầm nghĩ “ Nó có yêu ai thật lòng đâu mà không bỏ cuộc chứ”.
Mạc Đông Quân thay người yêu nhanh như thay áo nhưng bản chất của nó là thích chinh phục chứ không có ý định nghiêm túc và quan trọng là…con hàng này vốn không biết tình yêu là cái thứ quỷ gì hết.
Nói chuyện tềnh iu với cái con hàng này thà tự đi nói chuyện với cái đầu gối của mình còn tốt hơn mấy trăm lần á!!!
Tuấn Phong đạp xe tới, vừa thấy Tuấn Phong, Băng Tâm liền đứng dậy phi qua chỗ Tuấn Phong rồi hỏi:” Đề cương hóa của tôi đâu??”.
Nhìn cái vẻ nôn nóng cùng chút tức giận trên mặt Băng Tâm, Tuấn Phong lại mỉm cười nhàn nhã dáng vẻ gợi đòn lên tiếng:“ Chưa hết thời hạn ba ngày mà…với lại tôi trả đề cương cho Băng Tâm rồi mà”.
“ Ài không giỡn nữa đâu”.
Tuấn Phong lại nở nụ cười tỏ vẻ thích thú:” Tôi có dám giỡn với bạn đâu nà”.
Nhìn cái dáng vẻ gợi đòn này đúng là muốn bị ăn đập mà!!
Băng Tâm bị ghi tên vô sổ đầu bài vì cái tội không làm được bài tập toán trên bảng, từ ngày bắt đầu luyện thi con hàng này dường như là điên cuồng tiếp thu mấy cái thứ cao cấp nên quen rồi, ở lớp thầy cho bài tập dễ ợt thì quên mịa cái giải nên vô sổ đầu bài ngồi…đúng là oan nghiệt mà.
Hồi đầu năm cô chủ nhiệm đã ra một quy định đó là ai bị ghi tên vô sổ đầu bài đều phải viết bảng kiểm điểm rồi đứng trước lớp xin lỗi…cái trò này có thể nói là cái trò ngu xuẩn nhất mà từ lúc bước chân đi học tới giờ mới gặp lần đầu trong đời luôn ấy chứ…ahuhu.
Không những thế mà những ai bị ghi tên vô đầu bài đều bị bà cô chửi rất là nặng, câu từ mà cô dùng để mắng học sinh của mình còn khó nghe hơn là mấy bà bán cá bán tôm ngoài chợ chửi lộn với nhau nữa.
Băng Tâm rầu rỉ vì hôm nay cô sắp lên sàn để nghe kinh cầu siêu của bà cô chủ nhiệm nhà mình tụng.
Băng Tâm tự biết thân biết phận vừa vào lớp đã cầm đôi giấy qua chỗ Hoàng Lâm ngồi rồi khó khăn lên tiếng:” Hoàng…Hoàng Lâm…giúp tao một chuyện được không vậy?”.
Hoàng Lâm tỏ vẻ ngạc nhiên:” Tao thì có thể giúp gì cho mày?”.
“ À…ờ…ừm…”.
Hoàng Lâm vừa ngu người mà cũng vừa mất kiên nhẫn:” Rốt cuộc là giúp cái gì? Tự nhiên có mấy tháng không gặp mà mày cà lâm luôn là sao hả???”.
Ai đó nổi sát khí lên…cà lâm cái đầu mày ý…cả nhà mày mới cà lâm…
Tiếng Khánh Đăng vang lên trên mặt còn treo một nụ cười:” Băng Tâm muốn nhờ mày chỉ nó viết bảng kiểm điểm đó mà”.
Hoàng Lâm gào lên:” Hả???”.
Rất nhiều ánh mắt đều tự động nhìn vào Băng Tâm, hên là ánh mắt không thể bắn ra lửa chứ nếu không chắc có người cháy khét thành than luôn quá.
Băng Tâm đưa tay đỡ trán rồi cười cười tỏ vẻ có chút không tự nhiên:” À…tại tao… chưa bao giờ…viết bảng kiểm điểm… lần nào hết á”.
Khánh Đăng ôm bụng cười lăn lốc:” Hahaha…thấy chưa ngoan quá làm chi để giờ tới cái bảng kiểm điểm cũng không có kinh nghiệm viết hahaha…hồi đó phải xuống phòng giám thị “làm khách” vài lần là giờ biết viết rồi ”.
Hoàng Lâm cũng xuống tinh thần không kém, rất hiếm khi Băng Tâm nhờ ai đó giúp đỡ, lần này lại nhờ mình nhưng là nhờ chỉ cách viết… BẢNG KIỂM ĐIỂM.
Có lẽ vì mỗi năm Hoàng Lâm đều viết máy chục cái bảng kiểm điểm nên có kinh nghiệm luôn rồi. Nói gì thì nói cuối cùng Hoàng Lâm cũng giúp sư phụ của mình viết được cái bảng kiểm điểm ra hồn.
Các tổ trưởng đã thống nhất với nhau là trong giờ sinh hoạt chủ nhiệm chỉ báo cáo tình hình theo sổ đầu bài thôi để tránh xích mích giữa các bạn trong lớp nhưng lần này tên của Băng Tâm nằm rành rành trên sổ đầu bài thì nhỏ tổ trưởng tổ 1 cũng đâu có làm gì khác được là khai báo thành thật.
Lúc sinh hoạt cô xem báo cáo của các tổ trưởng trên bảng rồi kêu những bạn vi phạm lên xin lỗi trước lớp, Băng Tâm cứ cúi đầu nói một mạch rồi lẳng lặng đi về chỗ của mình…nếu có cái lỗ nào dưới đất chắc cô cũng chui xuống luôn cho rồi.
Bà cô lầu bầu chỉ trích Băng Tâm:” Làm tổ trưởng mà không biết làm gương cho tổ viên gì hết”.
Máu điên ai đó sôi lên…
Cmn có phải em tự xung phong đâu mà giờ cô lại chửi em!!
Làm như tổ trưởng thì sướng lắm chắc cái gì cũng bị đè đầu ra mà làm từ thu tiền để đóng cho thủ quỷ, kiểm tra bài tập các môn lúc đầu giờ, báo cáo đầu tuần, tụi nó không thèm làm bài tập tổ trưởng phải đưa tập cho nó chép luôn, còn có đứa tệ hại hơn nữa đó là Thiện Ngôn tổ trưởng đưa bài làm sẵn cho chép mà không thèm chép nên tổ trưởng phải tự chép giùm luôn …vân vân mây mây…làm như con chó á ai thích thì chị đây NHƯỜNG
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.