Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 177: Phiên ngoại 12

Tống Cửu Cận

09/01/2023

Editor: Bạc Xỉu

Chương trình tạp kỹ này sẽ được ghi hình trong mười ngày, bốn ngày trước ghi hình tại nhà riêng của mỗi người, sáu ngày sau năm đôi vợ chồng son sẽ tập trung tại địa điểm do tổ tiết mục chuẩn bị, cùng quay chung với nhau. Ba ngày nay họ đều ở nhà, trừ mỗi tối sau khi ăn xong thì đi dạo trong tiểu khu ra, thời gian còn lại cơ bản đều là ngây người trong nhà, chơi game, viết nhật ký, tập múa, luyện viết thư pháp, xem phim, như cuộc sống thường nhật của bao người.

Sau khi hai người tản bộ về thì bắt tay ngay vào sửa soạn vali, bởi hôm nay đã là ngày thứ tư họ quay ở nhà, sớm mai họ phải đi chuyến bay buổi sáng đến Hải Nam cùng hội họp với bốn cặp đôi còn lại rồi.

Thẩm Vọng Tân ngồi ở mép giường, Tô Tinh Dã cũng khoanh chân ngồi xếp bằng trên thảm, bên người là một chiếc vali, tay cô nhận lấy từng chiếc áo quần đã được anh gấp gọn gàng xếp vào hành lý.

“Nghe nói tổ tiết mục đã sắp xếp cho chúng ta một nơi rất gần biển đó, em muốn đem theo cái váy nhỏ kia của em.”

“Váy nào?” Thẩm Vọng Tân hỏi.

“Là cái màu xanh đen em mặc hồi mình đi hưởng tuần trăng mật ấy.”

Vế sau trong câu của Tô Tinh Dã lập tức khiến Thẩm Vọng Tân nhớ đến một sự kiện nào đó, sắc mặt hơi đổi, cười đáp: “Thật ra anh cảm thấy bộ đầm hai dây chấm bi màu vàng nhạt cũng tương đối đẹp.”

“Đầm chấm bi vàng nhạt?”

“Ừm.” Thẩm Vọng Tân gật đầu.

Tô Tinh Dã đứng lên, lật hai bộ đầm ra, nhìn anh, “Cái này đẹp á?”

Thẩm Vọng Tân gật đầu khẳng định, “Đúng vậy, rất tôn da em, đẹp lắm.”

—— Tôi tin tên quỷ cha nhà anh ngại cái đầm xanh đen kia ngắn quá thì có

—— Má nó hahahaha cười phụt ca ca này đẳng cấp cao vãi!!!

—— Một cái dài đến gối một cái dài ngang đùi, cái đến gối đẹp hơn thật

—— Hahaha Dấm vương online, không muốn Tinh Tinh mặc đồ ngắn vậy thì cứ nói thẳng đi đừng có ngại

—— Chư vị có chú ý hông, nãy Tinh Tinh vừa nhắc đến chuyện tuần trăng mật xong là vị huynh đài này mặt biến sắc luôn, hahaha hình như ổng biết chuyện xưa của cái đầm này á

—— Ụ á đúng đó hahahahahahahahaha

“Xong rồi lại đội cái mũ cói của em vào này, mặc đầm này vào này, chụp ảnh đặc biệt đẹp luôn.” Thẩm Vọng Tân tiếp tục mặt không đổi sắc thuyết phục.

Sắc mặt Tô Tinh Dã cũng có phần hoà hoãn, lại nhìn thấy vẻ mặt chân thành tha thiết của anh, vì thế nên, gật đầu, “Cũng được, vậy đem theo cái này.” Cô gấp gọn bộ đầm rồi xếp vào vali.

Sau khi chuẩn bị xong cả hai vali, Thẩm Vọng Tân đem hành lý xuống đặt ở huyền quan dưới lầu trước, thế thì sáng mai ăn sáng xong hai người sẽ đi ngay được luôn.

Bởi vì ngày mai muốn dậy sớm nên Thẩm Vọng Tân sấy tóc cho cô xong, tỉ mỉ thoa tinh dầu dưỡng tóc cho cô xong thì che lại hết mấy cái camera trong phòng ngủ, chuẩn bị vào giấc.

Ánh nắng mấy ngày nay đều khá đẹp nên cả bốn ngày vừa qua hai người đều phơi chăn mỏng, khi trùm chăn lên người còn mang theo hương nắng. Hai con người trốn dưới chăn quấn quýt lấy nhau, tay cô ôm lấy eo anh, chân cũng theo thói quen gác trên đùi anh.

Camera trong phòng ngủ tuy đã được che lại hết, trừ màn hình tối đen ra còn lại cái gì cũng không nhìn thấy được, nhưng được cái bây giờ vẫn chưa hết giờ livestream, còn khoảng tầm hai chục phút nữa, dù không có hình thì cũng phải còn tiếng, đương nhiên với fans thì dăm ba cái chuyện này cũng khó mà khiến người xem bỏ cuộc, dù hai chục phút không có hình ảnh gì, không coi được thì chỉ mở ra treo máy một thôi các cô cũng cam lòng. Đây cũng là lý do lượng người xem trong phòng livestream của hai người họ vẫn giữ nguyên như cũ, hôm trước cũng chỉ vì chuyện này mà lên thẳng hot search, fans ngày nay thật là liều quá mà!

Cả ngày hôm nay hai người đều không ra khỏi cửa, thậm chí trưa còn ngủ trưa, hiện tại chưa đến 10 giờ đã chuẩn bị đi ngủ lần nữa, có thể vào giấc được mới lạ. Quả nhiên, căn phòng tối như bưng chưa yên được bao lâu đã truyền đến tiếng động.

Tô Tinh Dã nhỏ giọng hỏi, “Anh ngủ rồi à?”

“Chưa đâu.” Anh nhanh chóng đáp lời cô.

“Đúng thật, sao ngủ nhanh vậy được chứ.”

Thế là hai người cứ thì thà thì thầm nói nhỏ.

—— Hahahaha được bạn



—— Vầy cũng chân thật quá đó ạ

—— Uầy giống tôi với chồng tôi thế, ngày nào đi ngủ cũng phải thì thà thì thầm một trận lâu

Dù màn hình đen thui cũng không mảy may ảnh hưởng lên làn đạn (1) xối xả, vẫn bùng nổ che trời lấp đất như cũ,chiếm trọn toàn bộ màn hình livestream. Các cô ấy còn cố tình đổi màu bình luận để thêm phần nổi bật cho mình, quả thật là đã vượt quá phạm trù “bình thường”, thậm chí còn vì không cần sợ làn đạn sẽ che khuất mặt idol mình nên “mưa đạn” cứ thế giăng đầy trời chả nể nang ai.

(1) Làn đạn: Chức năng cho phép người xem “bắn” bình luận lên màn hình video, phim ảnh vân vân như những viên đạn trong thời gian thực.

Chức năng tô màu làn đạn:

Chức năng tô màu của iOS:

Fans cũng không biết hai con người muốn ngủ sớm hôm qua đã hàn huyên bao lâu, bởi đến tận khi livestream ban đêm chuyển sang chế độ im lặng, hai người vẫn còn lảm nhảm hoài. Cơ mà chuyện này cũng không làm ảnh hưởng đến giờ dậy sớm của hai người họ. 8 giờ sớm mai vừa điểm, sau khi tắt chế độ im lặng, tuy rằng vẫn không thấy được hình ảnh gì nhưng các cô đã nghe được trong phòng truyền đến tiếng nói chuyện, là từ phòng tắm truyền ra, hẳn là đang rửa mặt.

Vài phút sau, tiếng bước chân dần đến gần vị trí camera, rất nhanh, một bàn tay thon dài lấy khăn lông trên mặt máy quay ra, Thẩm Vọng Tân vẫn như mọi ngày, hướng về phía camera vẫy vẫy tay, “Chào buổi sáng.”

Làn đạn trong nháy mắt bị “Chào buổi sáng anh trai” spam.

Tô Tinh Dã cũng rất nhanh bước ra từ phòng tắm, Thẩm Vọng Tân quay người sang, “Muốn ăn gì đây?”

“Ừm, chọn đại một món để ăn đi, nếu không em sợ không kịp đâu.”

“10 giờ rưỡi mới bay, tới kịp mà.”

Trong lúc Thẩm Vọng Tân làm bữa sáng, Tô Tinh Dã cũng theo vào lượn lờ như mọi ngày, sau đó lại chạy tới ban công, tưới nước cho hoa cỏ.

Đương lúc đó Hồng Diệu đang theo mấy nhân viên công tác khom lưng trong lều quay chụp dựng tạm. Suốt mấy ngày nay họ như ngồi trên đống lửa, đặc biệt là đối với Thẩm Vọng Tân, cái tên này hút lượng người xem cao khiếp người, mà vấn đề là đôi này thậm chí còn không như đôi khác nghĩ đến chuyện phải ra ngoài chơi chút để hấp dẫn thêm lượt view cho phòng livestream, dù chỉ làm ổ trên sô pha rồi coi phim hàng giờ liền thì phòng livestream cũng có cả trăm vạn fans bồi hai người đó xem.

Hôm nay là những giờ phút cuối cùng hai người quay ở nhà, Hồng Diệu lén chọc chọc, đánh chủ ý lên căn phòng đối diện phòng luyện vũ đạo. Họ đã tham quan gần hết mấy căn phòng trong nhà, đến cả phòng kho cũng được lên sóng mấy giây, duy chỉ có phòng nọ tới một cọng lông cũng chưa chụp, mà bốn ngày nay hai người kia cũng không bước vào. Càng bí ẩn như thế lại càng dễ gợi lên trong họ lòng hiếu kỳ.

Vì thế nên ông dùng bả vai huých huých Lý Do đang gặm bánh Jianbing (2) ở bên cạnh, ý báo chú căn phòng trên lầu kia. Lý Do đã hợp tác với ông nhiều năm, sao lại không rõ ý ông chứ? Vậy nên “ực” hai ba cái nuốt xong phần bánh còn lại, lại uống mấy miếng nước xong thì vác camera ra khỏi lều.

(2) Bánh tráng Jianbing: là một món ăn đường phố truyền thống của Trung Quốc tương tự như bánh crepe. Đây là một loại bánh thường được ăn vào bữa sáng và được gọi là “một trong những bữa sáng đường phố phổ biến nhất của Trung Quốc.” (Theo https://boostyoureco.org/mon-banh-jian-bing-noi-tieng-cua-am-thuc-duong-pho-trung-quoc)

Lúc Lý Do sang, Tô Tinh Dã cũng vừa lúc buông bình tưới hoa mới tưới xong.

Lý Do cười nói: “Cô Tiểu Tô, có tiện cho tôi hỏi chuyện này được không?”

“Tiện mà, chuyện gì thế?”

“Là chuyện căn phòng hai người nhất quyết không công khai ấy mà, phòng đó để làm gì thế?”

Không thể không nói, Hồng Diệu thật sự quá hiểu tâm lý người xem, không chỉ mấy người họ tò mò, mà người xem livestream thật ra cũng vô cùng tò mò.

Tô Tinh Dã sửng sốt, tự nhiên không trả lời nổi.

Lý Do cho rằng cô không tiện nói, lập tức tiếp lời “Xin lỗi cô Tiểu Tô…”.

Tô Tinh Dã nhanh chóng xua tay, “Không cần xin lỗi không cần xin lỗi, thật ra đó cũng chỉ là phòng tôi với thầy Thẩm chuyên dùng để lưu niệm mấy món quà nho nhỏ do các fan tặng thôi.”

Lý Do không nghĩ mình sẽ nhận được một đáp án như thế, mà sau câu nói này của Tô Tinh Dã, làn đàn nháy mắt lại bùng nổ, chú tiện mắt liếc thử, toàn màn hình đều bị “muốn xem muốn xem” che kín. Chú châm chước một chút, lại hỏi “Thế này đi, ừm cô Tiểu Tô có phiền chúng tôi đi tham quan một lát không.?”

Tô Tinh Dã nghiêng nghiêng đầu, đột nhiên dí sát màn hình, khoé miệng nở nụ cười lém lỉnh, “Thật ra là các bạn muốn nhìn chứ gì?”

Bộ mặt hờn dỗi bất thình lình này bùm một cái làm fans bên ngoài khóc thét vì quá đẹp, ôi đôi mắt bồ câu long lanh nước này, hàng mi dài này, mũi cao miệng nhỏ này, giá trị nhan sắc của thần tiên cùng lắm cũng chỉ thế này thôi!!!

—— Đúng đúng đúng đúng chúng tôi vô cùng vô cực muốn nhìn!!!

—— Tinh Tinh à tôi cũng muốn xem tôi muốn xem nữa!



—— Nghệ sĩ thật sự sẽ giữ lại quà fans tặng á?

—— Thật ra cũng không phải tất cả nghệ sĩ đều gìn giữ như thế, có người giữ mà cũng có người không

Tô Tinh Dã chỉ tương tác thế thôi cũng đủ làm oanh tạc phòng phát sóng trực tiếp.

Cô mỉm cười, “Được rồi, nếu các bạn đã muốn nhìn thế thì chúng ta đi lên xem thử xem.”

Tô Tinh Dã đưa Lý Do lên lầu, lúc đi ngang phòng bếp thì bị Thẩm Vọng Tân thấy, anh hỏi “Đi làm gì thế?”

“Dẫn mọi người đi xem khu vườn bí mật của chúng ta.”

Hai người đặt tên cho căn phòng ấy là “Khu vườn bí mật”, bởi trong đó đều là bảo bối của họ mà.

Thẩm Vọng Tân dịu dàng cười, “Ừ, đi đi.”

Tô Tinh Dã đưa Lý Do lên lầu, sau đó duỗi tay mở ra cánh cửa vốn đóng chặt cả bốn ngày nay, Lý Do lập tức lia máy ảnh qua, liếc mắt xem thử. Không ngờ nơi này chứa đựng đủ loại những món quà nho nhỏ như thế, có hàng phong thử ngay ngắn chỉnh tề, có đủ loại thú bông sạch sẽ, người ta còn thấy từng hàng từng hàng B được sắp xếp gọn gàng, rồi sổ tay, dường như mỗi quyển đều được sưu tập đầy đủ. Điều này khiến người xem chợt nghĩ tới trong một cuộc phỏng vấn rất lâu về trước, anh trai của bọn họ từng nói rằng, “Cầu xin cô Tiểu Tô thật sự thật sự không cần mua thêm B nữa đâu, trong nhà sắp hết chỗ chứa rồi”, quả nhiên.

Tiếp ngay sau đó, gần như ánh mắt tất cả mọi người đều dừng trên ba dòng chữ viết tay trên thẻ bài gỗ. Thẻ bài gỗ viết “Lượng Tân Tân của anh trai”, “Mãn Thiên Tinh của Tinh Tinh”, “Vọng Tinh của chúng ta”

Ba thẻ gỗ nhỏ này trong nháy mắt làm người hâm mộ xem livestream khóc muốn lụt nhà đến nơi.

—— Ụ!!! Làm thế tôi chịu sao thấu!

—— Bồi hai người đi xong đoạn này, tui hông bao giờ muốn theo đuổi Tinh nữa đâu

—— Lượng Tân Tân của anh trai, Mãn Thiên Tinh của Tinh Tinh, Vọng Tinh của chúng ta! Tui khóc khùng mất, bọn tui đều có chỗ trong tim mấy cổ kìa!

—— Ụ! Tôi không phải fan hai người đâu, tôi là người qua đường, nhưng mà nói thật, tôi còn bị bọn họ làm cho cảm động, thật hâm mộ mấy người nắm giữ cái danh fan real của bọn họ quá đi mất!

Tô Tinh Dã tiện tay rút ra một bao thư, bảo “Những cái này đều là thư người hâm mộ gửi cho chúng tôi, chúng tôi đều đọc hết cả, mỗi lần nhìn những lời các bạn gửi gắm cho chúng tôi, chúng tôi đều cảm động vô cùng.”

Cô bước đến chỗ thú bông trong tủ kính giới thiệu “Các bạn xem chú khỉ nhỏ đằng kia kìa, đây là món quà fans tặng cho thầy Thẩm ở sân bay lúc mới ra mắt, còn có chú báo hồng tinh nghịch đằng đó nữa, là năm tôi tốt nghiệp đại học được một em gái nhỏ tiếp đón ở sân bay đưa. Bên này là một em vịt vàng siêu đáng yêu, rồi còn đôi búp bê bằng bông phiên bản Q do một trạm tỷ (3) tặng chúng tôi nữa, chúng tôi thích lắm luôn ý nhưng người ta không sản xuất nữa. Trạm tỷ ấy nói búp bê này không bán, chỉ có hai chúng tôi có thôi…”

(3) Trạm tỷ: người đứng đầu của fansite, hay theo chân thần tượng ra sân bay, đến địa điểm làm việc, quay phim của họ để chụp ảnh rồi đăng lên mạng (tương tự với master fan của KPOP). (Theo https://www.google.com.vn/amp/s/bloganchoi.com/thuat-ngu-cbiz-thuong-gap-ban-nen-nam-long-khi-du-cbi...)

“Còn có cái áo thun DIY (4) này là một chị Lượng Tân Tân tặng khi đi thăm đoàn, từ mấy năm trước rồi cơ.”

(4) DIY: Do It Yourself - dùng để chỉ đồ tự làm (tự thiết kế/chỉnh sửa).

“Đúng rồi, đây là hộp nhạc (5), là một món quà mừng tuổi 24 của thầy Thẩm. Mở ra, là fan hát Happy Birthday To You cho ảnh đó, mọi người có muốn nghe thử không?” Nói rồi, Tô Tinh Dã hào hứng ấn chốt mở, mở đầu là phần các bé gái hợp xướng khúc ca mừng sinh nhật truyền ra từ hộp nhạc, “Êm tai quá, thanh âm còn ngọt ngào nữa các bạn nhỉ?”

(5) Hộp nhạc/music box: là một loại nhạc cụ phổ biến vào thế kỷ XIX ở châu Âu. Khác với những loại nhạc cụ bình thường khác, hộp nhạc có thể tự động phát ra âm thanh bằng cách sử dụng một bộ trục đặt trên một trục quay hoặc đĩa nhạc để gảy những bánh răng của một chiếc lược thép đặt bên trong hộp nhạc. Âm thanh phát ra từ hộp nhạc không giống với bất kì loại nhạc cụ nào khác. 

—— Bé khỉ đó là tôi tặng ca ca từ chín năm trước, vậy mà anh vẫn còn giữ...

—— Tui còn nghe được tiếng tui hợp xướng nữa, Tinh Tinh làm thế là “chít” (6) tui òi…

(6) 鲨 (sa): giết, nhưng là ngôn ngữ mạng. Chữ giết bình thường là 杀 (sát), đều có cách đọc là [shā].

—— Tỷ tỷ tỷ tỷ báo hồng tinh nghịch là em đưa đó!

—— Tôi đưa ẻm vịt vàng, tôi xỉu đây

—— A a a a thú bông bản Q không bán quá đỉnh, là chị gái C trạm nào đỉnh thế ạ, quá ngầu!

—— Tinh Tinh, chỉ cần em nói thích, áo thun DIY, hộp nhạc, chúng tôi đều làm được. Thứ anh trai có, chúng tôi cũng có thể cho em!

- -----oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook