Một Loại Khác Có Thể

Chương 42

Minh Dã

26/03/2021

"Vậy chúng ta thử một chút coi ai dâm đãng hơn." Phạm Vân Huyên sờ lưng nhạy cảm của Lâm Thụy Cảnh, đưa lưỡi liếm lên tai Lâm Thụy Cảnh, thân thể Lâm Thụy Cảnh lập tức mềm nhũn ra.

Lâm Thụy Cảnh đối với chuyện thân thể mình làm không lại đã hiểu rất rõ, không được, hôm nay nói gì thì nói phải lấy lại một chút mặt mũi mới được.

"Tắm trước." Hơi thở Lâm Thụy Cảnh có chút không yên nói, vì tính khiết phích quá nặng nên trước khi làm cũng phải đi tắm đã, Phạm Vân Huyên đáng chết, ngón tay đã từ phía sau mình dò vào trong, cách quần lót như có như không vuốt ve bộ phận mẫn cảm nhất của mình.

"Được, chúng ta cùng nhau tắm." Phạm Vân Huyên cảm thấy Lâm Thụy Cảnh không cự tuyệt mình cầu hoan mỉm cười, cuối cùng miệng cũng đã thành thật một chút.

"Cô cởi quần áo trước." Lâm Thụy Cảnh đỏ mặt nói những lời này, cô không thể cởi quần áo trước mặt Phạm Vân Huyên được, nên cảm thấy để Phạm Vân Huyên cởi trước tốt hơn.

Phạm Vân Huyên nhìn gương mặt trắng nõn của Lâm Thụy Cảnh đã đỏ bừng, nàng biết Lâm Thụy Cảnh xấu hổ mới nói như vậy, chần chờ một chút, mới cởi quần áo trên người mình. Mặc dù Phạm Vân Huyên tận lực làm ra vẻ bình tĩnh, nhưng thấy Lâm Thụy Cảnh nhìn mình chằm chằm, Phạm Vân Huyên vẫn có cảm giác ngượng ngùng. Dù là nàng biểu hiện ngoài mặt hào phóng, nhưng cũng là do muốn trêu đùa Lâm Thụy Cảnh, trêu đùa người, với bị người trêu đùa không giống nhau. Đặc biệt là tầm mắt của Lâm Thụy Cảnh cũng càng ngày càng nóng rực, làm trong lòng Phạm Vân Huyên cũng sinh ra biến hóa vi diệu, thân thể dưới tầm mắt đó cũng dâng lên cảm giác nóng ran.

Lâm Thụy Cảnh nhìn Phạm Vân Huyên cởi quần áo, cảm giác đặc biệt liêu nhân, khi Phạm Vân Huyên cởi chỉ còn quần lót cùng bra màu đen, lại cực kì liêu nhân hơn nữa, điều này làm nội tâm Lâm Thụy Cảnh dâng lên suy nghĩ muốn chạm đến, muốn có dục vọng, cô vẫn cho rằng làm công là không có khoái cảm, nhưng bây giờ cô phát hiện, chuyện công hay không không liên quan tới khoái cảm, chỉ cần đối mặt với nữ nhân đủ cám dỗ, là có thể để cho cô có dục vọng muốn công thành đoạt đất, thậm chí còn sinh ra một loại xung động điên cuồng muốn ngược.

"Tôi giúp cô cởi nút áo phía sau." Phạm Vân Huyên có thể tùy tiện trêu đùa cô, sao cô không trêu đùa lại đây? Bất quá cũng chỉ là trả lễ mà thôi, Lâm Thụy Cảnh đứng đối diện Phạm Vân Huyên, dán thân thể lên người Phạm Vân Huyên, không đợi nàng phản ứng, tay cô đã dán lên phần lưng quang khiết của Phạm Vân Huyên. Cô biết mình nhạy cảm, nhưng không biết lưng Phạm Vân Huyên có nhạy cảm như mình không, cô cảm giác được khi tay mình đụng đến lưng Phạm Vân Huyên, thân thể nàng hơi cứng lại một cái.

Căn bản là Phạm Vân Huyên không có cách nào cự tuyệt bất cứ chuyện gì Lâm Thụy Cảnh làm, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên Lâm Thụy Cảnh chủ động nhích lại gần nàng, vuốt ve nàng, trên thực tế nội tâm của nàng cũng rất mong đợi, đặc biệt là khi tay Lâm Thụy Cảnh chạm tới da thịt nàng, nàng có cảm giác tê dại mãnh liệt truyền đến. Cũng không biết có phải vì đặc biệt mong đợi hay không, mà thân thể nàng lại cực kỳ mẫn cảm.

Nàng biết Lâm Thụy Cảnh cố ý, cởi nút áo bra chỉ cần một cái, nhưng tay Lâm Thụy Cảnh cứ tùy ý vuốt ve trên lưng nàng, chậm chạp không chịu cởi nút áo. Phạm Vân Huyên theo bản năng dựa cả thân thể vào người Lâm Thụy Cảnh, cằm đặt lên vai cô, hai tay ôm eo Lâm Thụy Cảnh, mặc cho cánh tay cô vuốt ve mình, thậm chí còn là đi xuống, dừng ở mông mình xoa lấy, thân thể nàng lập tức có cảm giác, chân tâm hơi ướt, hơi thở cũng bắt đầu dồn dập lên.

Phạm Vân Huyên thuận theo, hơi thở còn gấp gáp như vậy làm khóe miệng Lâm Thụy Cảnh hơi giương lên, cô cảm thấy vui vẻ khi bản thân mình cũng có lực ảnh hưởng lớn lao với Phạm Vân Huyên.

"Quả nhiên cô cũng rất mong đợi, mong đợi tôi làm gì với cô đây?" Môi Lâm Thụy Cảnh cũng dính vào tai Phạm Vân Huyên mập mờ hỏi, môi cũng như có như không chạm vào tai Phạm Vân Huyên. Phạm Vân Huyên có cảm giác lỗ chân lông của mình cũng dựng lên, nàng biết Lâm Thụy Cảnh có sức ảnh hưởng to lớn với mình, chỉ cần mấy động tác, cũng làm cho nàng ném khí giáp đầu hàng.

"Đúng vậy, tôi mông đợi tay chị vuốt ve toàn thân tôi, tôi mong đợi chị hung hăng tiến vào thân thể tôi, tôi mong đợi chị điên cuồng yêu tôi, tôi mong đợi chị để tôi vì chị thở gấp không ngừng, mà chị làm được không?" Môi Phạm Vân Huyên cũng dính vào tai Lâm Thụy Cảnh, dùng âm thanh vô cùng mập mờ nói ra khát vọng trong lòng mình, những câu như đầu độc làm cho lỗ tai Lâm Thụy Cảnh cũng hồng lên, đặc biệt là khi Phạm Vân Huyên nói xong, còn ngậm lấy rái tai nàng, nhẹ nhàng liếm một cái, ngón tay cũng bắt đầu động đậy.



"Không thử một chút làm sao biết được hay không?" Lâm Thụy Cảnh thực sự là mắc cỡ đến mặt đỏ bừng, Phạm Vân Huyên thật đúng là cái gì cũng có thể nói được, lời nói ngượng ngùng như vậy cũng dám nói, nhưng người thua trận không phải là cô sao? Lâm Thụy Cảnh nheo mắt nhìn Phạm Vân Huyên.

"Chỉ sợ còn chưa bắt đầu, người nào đó đã nằm xuống, vạn niên thụ." Phạm Vân Huyên thực sự không coi thường Lâm Thụy Cảnh, Lâm Thụy Cảnh rất được, nhưng Phạm Vân Huyên cũng không ngại cô vạn niên thụ.

"Cô mới là vạn niên thụ, cô tắm trước, sau đó lên giường chờ tôi." Lâm Thụy Cảnh ra vẻ ta đây là đế vương, ta muốn lâm hạnh cô, nhưng sự thật là cô ngại tắm uyên ương.

"Không cần phiền phức như vậy, chúng ta cùng nhau tắm cũng tốt mà." Phạm Vân Huyên đưa tay cởi quần áo Lâm Thụy Cảnh, nàng có cảm giác mình không nên hy vọng quá nhiều vào Lâm Thụy Cảnh, người này muốn cởi bra cho mình, đến bây giờ còn chưa có cởi được.

"Không cần!" Lâm Thụy Cảnh nửa đẩy nửa cự tuyệt nói.

Phạm Vân Huyên vẫn cứ cởi y phục Lâm Thụy Cảnh, làm rất nhanh chóng, chỉ hai ba bước đã cởi hết y như mình.

"Chuyện vừa rồi chị nói còn chưa làm xong đây!" Phạm Vân Huyên chui vào ngực Lâm Thụy Cảnh, giọng nói có chút làm nũng, không biết tại sao, đối mặt với Lâm Thụy Cảnh này, tâm tình nàng không tự chủ yểu điệu thêm một chút.

Lúc này Lâm Thụy Cảnh mới đưa tay cởi nút áo bra, cởi ra xong, hai bầu ngực đầy đặn căng tròn của Phạm Vân Huyên như phóng ra ngoài, Lâm Thụy Cảnh ném áo lót quyến rũ kia xuống sàn nhà, cô đột nhiên thấy động tác cởi áo lót đặc biệt sắc tình, nhưng cô nên trấn định một chút, phải cởi cả quần lót của Phạm Vân Huyên ra nữa.

"Đã ướt rồi?" Lâm Thụy Cảnh cảm giác được đầu ngón tay mình chạm đến mật dịch của Phạm Vân Huyên, có chút kỳ quái, có chút xấu hổ, có chút hưng phấn, còn có chút cảm giác nhao nhao muốn thử.

"Chị nghĩ mình không ướt sao." Phạm Vân Huyên không tin Lâm Thụy Cảnh không ướt, bởi vì Lâm Thụy Cảnh nhạy cảm hơn mình rất nhiều, Phạm Vân Huyên như yêu cầu chứng minh, trực tiếp dò tay vào giữa chân Lâm Thụy Cảnh, vuốt ve ngoài quần lót, quả nhiên là ướt, sau đó nâng lên khóe miệng.

Lâm Thụy Cảnh không được tự nhiên kẹp chặt hai chân, không để cho Phạm Vân Huyên mượn cớ sờ quần lót thừa cơ chạm vào bộ vị nhạy cảm của mình, cô cảm thấy Phạm Vân Huyên lúc ở trên giường là đặc biệt lưu manh.

"Chị kẹp chặt như vậy, làm sao em giúp chị cởi xuống đây?" Phạm Vân Huyên nheo mắt hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Loại Khác Có Thể

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook