Một Lòng Chờ Thủ Tiết

Chương 17: . Là Phu Quân Mà Ta Cam Tâm Tình Nguyện Chọn Gả

Lệ Hảo Đa Trấp

14/10/2024

Bên ngoài cửa cung, Khương Linh Trúc hành lễ với Lưu Trân Trân: “Cảm ơn Lưu tiểu thư hôm nay đã ở trước mặt thái hậu cầu xin cho ta, sau này có cơ hội nhất định sẽ báo đáp.”

Lưu Trân Trân thờ ơ xua tay: “Ta giúp tỷ không phải muốn ngươi báo đáp, chỉ là không muốn thấy sự chân thành của tỷ bị hiểu lầm mà thôi, nếu tỷ thật sự muốn cảm ơn, sao không mời ta đi ăn ở Nhã Nhiên Cư, món thịt dê là món ngon nhất ta từng ăn ở kinh thành, ta rất thích.’’

Khương Linh Trúc nhẹ nhàng cười với nàng ấy: “Được.”

Khương Tuyết Lan ở bên cạnh hừ một tiếng, lười nghe các nàng nói chuyện, dẫn đầu đi vào xe ngựa, Lưu Trân Trân gãi đầu, khó hiểu hỏi: "Nàng ấy không thích ăn thịt dê sao? Món khác ở Nhã Nhiên Cư cũng rất ngon…’’

Khương Linh Trúc nén cười, nói thêm mấy câu với nàng ấy, liên tục bảo đảm khi nàng quyết định xong địa điểm sẽ phái người tới phủ tướng quân đưa thiếp mời. Lưu Trân Trân vui mừng hớn hở cáo biệt nàng, chờ đối phương rời đi nàng mới xoay người vào xe ngựa nhà mình, lúc vén rèm lên Khương Tuyết Lan liếc qua nàng một cái, lần nữa hừ lạnh một tiếng.

Tuy thời gian ở bên nhau rất ngắn nhưng Khương Linh Trúc cũng gần như đoán được tính tình của nàng ấy, đầu tiên nàng nhẹ giọng xin lỗi, sau đó chân thành cảm ơn nàng ấy.

Vẻ mặt Khương Tuyết Lan dịu đi rất nhiều, nhưng nàng ấy vẫn tức giận nói: "Ta chỉ mong về sau tỷ suy nghĩ kỹ trước khi làm, nếu điều này xảy ra lần nữa tốt nhất nên báo trước cho ta một tiếng, đừng làm ra chuyện lớn giống hôm nay, làm ta trở tay không kịp!"

Khương Linh Trúc mỉm cười nói được, Khương Tuyết Lan liếc xéo nàng một cái, hạ thấp giọng: "Tỷ thật sự muốn gả cho Tĩnh vương điện hạ? Tỷ có biết ngài ấy..."

Khương Linh Trúc đặt ngón trỏ lên môi nàng ấy, cản những lời còn lại, nhưng lại hơi cao giọng: “Muội muội, ta biết Tĩnh vương điện hạ không thích ta, nhưng người sống một đời thường có tiếc nuối, có thể gả cho người mình yêu đã là may mắn lớn, ta không dám cầu nhiều hơn, muội cũng không cần tiếc nuối vì ta.’’

Khương Tuyết Lan lộ ra vẻ mặt tỷ có bệnh: "Chắc chắn là tỷ bị bệnh!" Nàng ấy hất tay nàng ra, nói: "Ai tiếc nuối vì tỷ? Đừng tự mình đa tình!"



Thấy nàng ấy không nhắc đến Tạ Hoài Cẩn nữa, Khương Linh Trúc thở phào nhẹ nhõm, nhìn dưới chân, nàng tự nhiên nói sang chuyện khác: “Ta đã hứa với Lưu tiểu thư mấy ngày nữa sẽ mời nàng ấy đến Nhã Cư Nhiên ăn cơm, nhưng từ trước đến nay muốn đến ăn ở đó phải đặt trước vài ngày, một lát nữa có thể phiền muội muội đi cùng ta một chuyến? Ta đi một mình có hơi sợ…’’

Khương Tuyết Lan lườm nàng một cái: “Hôm nay ta thấy lá gan của tỷ rất lớn, dám công khai tỏ tình với Tĩnh vương điện hạ trước mặt mọi người.”

Khương Linh Trúc rụt rè nói: “Đó là ta sợ nếu không nói về sau cũng không có cơ hội nên mới lấy hết can đảm... Muội đừng trêu chọc ta nữa, ta thật sự rất sợ, muội đi cùng ta một chuyến được không?’’

“Biết rồi, biết rồi, phiền phức quá đi.” Khương Tuyết Lan không kiên nhẫn vén màn lên: “Đi Nhã Nhiên Cư.’’

Nha hoàn thưa một tiếng, đi tới phía trước để thông báo cho người đang đánh xe, Khương Linh Trúc cười nói cảm ơn, cảm thấy muội muội kiêu kỳ này ngoại trừ cứng miệng một chút, thật ra cũng rất đáng yêu.

Nàng cũng nhờ Khương Tuyết Lan đi cùng nàng đến bữa tiệc sắp tới. Khương Tuyết Lan giống như là bị nàng làm phiền mới gật đầu đồng ý, sau đó tính toán giúp nàng lúc đó gọi món gì.

"Lưu Trân Trân mới cùng thân phụ trở về kinh vào năm ngoái, trước đó vẫn luôn sống trong quân doanh ở biên cương, chắc sẽ thích những món ăn có hương vị đậm đà, có thể gọi thịt bò và thịt dê nhiều hơn một chút..."

Khương Linh Trúc vẻ mặt nghiêm túc nhưng ánh mắt lại nhìn về tấm thảm lông nhung ở dưới chân, mãi đến khi nghe thấy tiếng xe ngựa chuyển bánh có chút khác lạ, nàng mới thở dài, cắt ngang lời Khương Tuyết Lan, vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Muội muội, hôm nay muội ở trên điện thay ta cầu xin ta rất cảm động, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở muội, hiện giờ hôn sự đã định, bất luận Tĩnh vương điện hạ như thế nào, đó là phu quân mà ta cam tâm tình nguyện chọn gả, sau này bất kể ở trước mặt ai, muội cũng chỉ có thể khen ngợi, không nên cùng người khác nói xấu thân thể của ngài ấy, hiểu chưa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Một Lòng Chờ Thủ Tiết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook