Chương 8
Mại Tỳ Sương Tiểu Hoán Hùng
20/08/2013
Trên đường trở về ai cũng không nói chuyện, về đến nhà Trương Phác Ngôn về
thẳng phòng, anh lạnh lùng đi đằng sau, khi cô đóng cửa phòng, anh kịp
thời đưa tay ngăn lại, nhưng vẫn phát ra hai tiếng “Thình thịch”, cô
quay đầu lại, nhướng mày quát lớn với anh: “Đi ra ngoài!”
Chưa từng có ai dám nói vậy với Lý Ý, sắc mặt anh hoàn toàn chìm xuống,
“Phác Ngôn, ” anh từng chữ từng câu thật rõ ràng, “Hãy có chừng mực đi!”
“Anh không có tư cách nói tôi!”
“Tần Uẩn có?” Anh tự cho là hiểu rõ, cười lạnh bảo.
Trương Phác Ngôn cố gắng kìm chế xúc động muốn cho anh một bạt tai, lạnh giọng cười, “Anh đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.”
Lý Ý giật giật khóe miệng, “Phác Ngôn, em nghĩ rằng anh không biết chuyện giữa em và Tần Uẩn lúc trước sao?”
Ban đầu Tần gia cố ý đám hỏi cùng Trương gia, người mà các trưởng bối họ Tần chọn chính là Trương Phác Ngôn – - người bọn họ cần là một nữ chủ nhân, chứ không phải một cô bé chưa rành thế sự như Trương Phác Ngọc.
Nhưng Tần Uẩn quyết tâm muốn kết hôn với Trương Phác Ngọc, ai cũng không có cách với anh ta.
Dù chưa bắt đầu thì đã kết thúc, chuyện này cũng không có mấy người biết nhưng đối với Trương Phác Ngôn mà nói, đây đã trở thành vết thương không thể chạm đến.
Nhất thời tức giận, cô đẩy mạnh anh ra, “Đi ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Trong mắt Lý Ý hiện lên vẻ ác lạnh, cầm tay cô, hung hăng kéo cô vào ngực, làm cho cô không thể nào động đậy được.
Trương Phác Ngôn tức giận vô cùng, mở miệng định cắn anh, anh cúi đầu tìm thấy môi cô, hung hăng ăn vào miệng.
Hôn đến khi cô rơi nước mắt, anh mới buông ra. Cúi đầu nhìn người khóc như mưa rơi trong ngực, Lý Ý bất đắc dĩ, “Phác Ngôn, anh phải làm gì với em đây? Anh không tốt với em sao? Vẫn chưa tốt sao?”
Trương Phác Ngôn không nói gì, chỉ khóc, rời mắt đi không nhìn anh.
“Nói đi. ” anh nhịn không được, lại cúi đầu hôn cô, dáng vẻ uất ức của cô làm anh mất tỉnh táo, “Em đã gả cho anh, em còn muốn thế nào? Em còn muốn như thế nào?”
Lời này rơi vào tai Trương Phác Ngôn, quả thực giết tâm! Cô dùng sức thoát khỏi ngực anh, vung tay lên, móng tay được bảo dưỡng tốt nặng nề phá vỡ cằm anh, đầu tiên là một vệt trắng thật dài, sau đó chuyển sang màu hồng, rồi từ từ rỉ máu …
Chưa từng có ai dám nói vậy với Lý Ý, sắc mặt anh hoàn toàn chìm xuống,
“Phác Ngôn, ” anh từng chữ từng câu thật rõ ràng, “Hãy có chừng mực đi!”
“Anh không có tư cách nói tôi!”
“Tần Uẩn có?” Anh tự cho là hiểu rõ, cười lạnh bảo.
Trương Phác Ngôn cố gắng kìm chế xúc động muốn cho anh một bạt tai, lạnh giọng cười, “Anh đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.”
Lý Ý giật giật khóe miệng, “Phác Ngôn, em nghĩ rằng anh không biết chuyện giữa em và Tần Uẩn lúc trước sao?”
Ban đầu Tần gia cố ý đám hỏi cùng Trương gia, người mà các trưởng bối họ Tần chọn chính là Trương Phác Ngôn – - người bọn họ cần là một nữ chủ nhân, chứ không phải một cô bé chưa rành thế sự như Trương Phác Ngọc.
Nhưng Tần Uẩn quyết tâm muốn kết hôn với Trương Phác Ngọc, ai cũng không có cách với anh ta.
Dù chưa bắt đầu thì đã kết thúc, chuyện này cũng không có mấy người biết nhưng đối với Trương Phác Ngôn mà nói, đây đã trở thành vết thương không thể chạm đến.
Nhất thời tức giận, cô đẩy mạnh anh ra, “Đi ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Trong mắt Lý Ý hiện lên vẻ ác lạnh, cầm tay cô, hung hăng kéo cô vào ngực, làm cho cô không thể nào động đậy được.
Trương Phác Ngôn tức giận vô cùng, mở miệng định cắn anh, anh cúi đầu tìm thấy môi cô, hung hăng ăn vào miệng.
Hôn đến khi cô rơi nước mắt, anh mới buông ra. Cúi đầu nhìn người khóc như mưa rơi trong ngực, Lý Ý bất đắc dĩ, “Phác Ngôn, anh phải làm gì với em đây? Anh không tốt với em sao? Vẫn chưa tốt sao?”
Trương Phác Ngôn không nói gì, chỉ khóc, rời mắt đi không nhìn anh.
“Nói đi. ” anh nhịn không được, lại cúi đầu hôn cô, dáng vẻ uất ức của cô làm anh mất tỉnh táo, “Em đã gả cho anh, em còn muốn thế nào? Em còn muốn như thế nào?”
Lời này rơi vào tai Trương Phác Ngôn, quả thực giết tâm! Cô dùng sức thoát khỏi ngực anh, vung tay lên, móng tay được bảo dưỡng tốt nặng nề phá vỡ cằm anh, đầu tiên là một vệt trắng thật dài, sau đó chuyển sang màu hồng, rồi từ từ rỉ máu …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.