Chương 53: Chương 55. Bạch Thiên Tuyệt phúc hắc
ITS_ME_2210
04/01/2021
_ Tiêu Nhã kỳ nhìn thấy Triệu Tử Long đang đứng mà phóng sát khí khắp nơi làm cô nhíu mày. Cô chỉ có hảo tâm bắt kiến giúp Bạch Thiên Tuyệt thôi chứ có làm cái gì đâu. Tiêu Nhã kỳ quay mặt đi cũng không thèm giải thích. Đứng dậy cô đi vào nhà. Khi đi ngang qua Triệu Tử Long thì bị anh nắm tay của cô lại. Giọng nói âm u vang lên.
_" Tiêu Nhã kỳ..... cô là yêu tinh phương nào mà hết lần này đến lần khác dụ dỗ anh em của tôi. Cô 10 phút không có hơi trai chịu không được phải không...... tránh xa anh em của tôi ra ". Triệu Tử Long giọng nói vì giận mà nghe giọng nói của anh âm u như chó tru cọp gầm vậy. Tay anh xiếc chắc lấy tay của cô. Lực đạo của anh xuất ra vì giận nên làm Tiêu Nhã kỳ ăn đau nhíu mày.
_" Buông ra.... Tiêu Nhã kỳ tôi làm gì không cần phải giải thích với cậu. Tôi đếm đến 3 nếu còn không buông ra thì đừng trách ". Tiêu Nhã kỳ nói. Triệu Tử Long có vẻ chọc giận Tiêu Nhã kỳ rồi. Sắc mặt của cô chẳng vui tí nào. Ánh mắt của cô cảnh cáo Triệu Tử Long nếu không buông tay thì tùy thời cô có thể đập thẳng vào mặt đẹp trai của anh bất cứ lúc nào vậy.
_" Hừ..... Tiêu Nhã kỳ. Cô còn biết liêm sỉ hay không. Cô chọc ghẹo An Nguyên, dụ dỗ Hàn Thần, quyến rũ Bạch Thiên Tuyệt.... còn cái gì cô không làm nữa không.... ". Triệu Tử Long tức giận lớn tiếng nói. Anh vì tức giận cả người rung lên bóp chặc lấy bả vai của cô nói.
" vì cái gì... vì cái gì cô đã hôn tôi rồi còn ve vãn anh em của tôi cơ chứ... vậy sao lúc đầu cô còn hôn tôi. Cô cho tôi hy vọng thật nhiều rồi cô làm tôi thật vọng về cô cũng thật nhiều vậy sao Tiêu Nhã kỳ ". Triệu Tử Long trong lòng nói không ngừng hỏi tại sao. Anh thấy tim mình đau lắm. Đau đến mức anh không thở nổi. Cảm giác này anh chưa từng nếm trải....
_" Triệu Tử Long.... cậu đừng đi quá giới hạn của tôi nghe rõ chưa ". Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nói.
_" Hừ.... biết xấu hổ rồi sao. Tôi thật xem thường cô Tiêu Nhã kỳ. Tránh xa tôi ra... Thật ghê tởm ". Triệu Tử Long giận quá mất khôn nói lớn tiếng. Đẩy mạnh Tiêu Nhã kỳ 1 cái rồi hừng hực đi vào nhà. " Tiêu Nhã kỳ. Tôi chửi cô 1 câu mà tim tôi đau hơn gấp 10 lần cô có biết không ". Đi 1 khoảng cách đủ xa anh mới nói thật nhỏ 1 câu như có như không.
_ Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nhìn theo bóng lưng của Triệu Tử Long. Anh ta nói đúng hình như cô đùa hơi quá chớn thì phải. Nhưng có đùa ai thì liên quan gì đến anh ta đâu mà. Anh ta nổi điên cái gì chứ. Tiêu Nhã kỳ cười lắc đầu 1 cái rồi nhớ ra Bạch Thiên Tuyệt bị kiến cắn nên cô lấy xe đi mua thuốc cho anh. Chuyện của Triệu Tử Long rất nhanh cô ném nó ra khỏi đầu.
_" Triệu Tử Long sao cậu không vui vậy. Giáo sư Tiêu đâu ". Vương An Nguyên vừa tắm xong đi ra thấy Triệu Tử Long sắc mặt không tốt nên hỏi.
_" Đừng nhắc đến cô ta nữa. Còn cậu nữa tránh xa cô ta ra đi ". Triệu Tử Long chỉ bỏ lại 1 câu hầm hực nằm xuống giường nhắm mắt lại. Anh cần 1 chút không khí để bình ổn lại cảm xúc lại.
_ " Tự nhiên lại nổi điên cái gì chứ ". Vương An Nguyên chửi nhỏ 1 câu. Anh thấy Bạch Thiên Tuyệt cái mặt nhăn nhó. Tướng đi thì khác thường Anh hỏi.
_" Cậu lại bị sao nữa vậy.... sao tôi tắm có 1 chút mà ai cũng khác hết vậy. Triệu Tử Long thì nổi điên, Hàn Thần thì cứ vuốt môi lúc cười lúc nhăn nhó. Cậu thì tướng đi khác thường. Giáo sư Tiêu thì không biết đi đâu rồi ". Vương An Nguyên vừa lau mái tóc ướt vừa nhiều chuyện nói.
_" Câu nói Triệu Tử Long đang nổi điên trong phòng sao ". Bạch Thiên Tuyệt nghe được trọng tâm nói.
_" ưm cậu vừa vào được 1 chút thì cậu ta cũng nổi điên bước vào ". Vương An Nguyên nói.
_" ưm... tôi biết rồi không có chuyện gì đâu. Tôi vào nói chuyện với cậu ta 1 chút. Giáo sư Tiêu chắc đi dạo quanh đây cậu đi tìm thử xem ". Bạch Thiên Tuyệt cười nói. Vỗ vai Vương An Nguyên 1 cái anh đi vào phòng Triệu Tử Long đang nằm. Vương An Nguyên nhúng vai chẳng hiểu gì hết. Cũng đi dạo 1 vòng xem có gặp Tiêu Nhã kỳ hay không.
_" Tử Long. Cậu không có chuyện gì chứ ". Bạch Thiên Tuyệt đứng gần đó nói.
_" Tôi không sao ". Triệu Tử Long không mở mắt trả lời. Nghe cái giọng thôi cũng đủ biết tâm trạng của anh ra sao rồi.
_" ưm.... Không sao thì tốt. Tôi chẳng qua ngồi trúng ổ kiến lửa nên Tiêu Nhã kỳ giúp tôi phủi kiến thôi ". Bạch Thiên Tuyệt chỉ bỏ lại 1 câu rồi đi ra. Có nhiều chuyện càng giải thích càng rối thôi. Triệu Tử Long là người thông minh nên không cần nói nhiều anh ta cũng hiểu. " Nhưng nói mới nhớ. Lúc nãy tối như vậy Tiêu Nhã kỳ có thấy rõ...... của mình không ta. Ôi trời ơi sao con không bị kiến cắn ban ngày cơ chứ. Lỡ cô ấy nhìn không rõ thì phải làm sao đây ". Anh đi ra khỏi phòng Triệu Tử Long đang nằm thì lẩm bẩm một câu.
_ Cánh cửa được đóng lại Triệu Tử Long mở mắt ra. Nghe xong những lời Bạch Thiên Tuyệt nói khóe miệng bất giác mỉm cười rồi rất nhanh chợt tắt. " chết rồi..... lúc nảy mình chửi cô ấy nặng lời như vậy thì giờ phải làm sao bây giờ...... Tử Long à Tử Long mày kỳ này xong rồi..... ". Anh nhanh chóng ngồi dậy gãi đầu 1 cái nói. Cái mặt hối hận làm gương mặt đẹp trai nhăn nhó.
_ Tiêu Nhã kỳ chạy 1 vòng tìm thuốc cho Bạch Thiên Tuyệt cũng quay trở về. Vừa mở cửa xe thì Vương An Nguyên đi đến. " Giáo sư Tiêu. Cô vừa đi đâu về vậy. Sao cô đi không rủ tôi đi với " Vương An Nguyên cười nói. Vương Tâm Lan cũng vừa về. Ba mẹ của cô thấy nhà nhỏ quá nên lên nhà bà nội của cô ngủ nhường chỗ lại cho nhóm người Tiêu Nhã kỳ.
_" Chị Nhã kỳ. Chị vừa đi đâu vậy ". Vương Tâm Lan cười nói. Cô còn mua chè, mua kem rất nhiều về.
_" Đi hóng gió 1 chút thôi. Vào nhà hết đi ". Tiêu Nhã kỳ cười nói tay con cầm theo 1 bịch thuốc bước lên trước. Thấy vậy Vương An Nguyên và Vương Tâm Lan nhanh chóng nói.
_" Giáo sư Tiêu, Chị Nhã kỳ. Cô cảm thấy không khỏe sao ". 2 người mỗi người cầm lấy 1 tay của cô hỏi.
_" Không có.... chỉ là Thiên Tuyệt cần thôi ". Tiêu Nhã kỳ thấy ấm áp nói. Chuyện của Triệu Tử Long bị Tiêu Nhã kỳ ném ra sau đầu rồi. Cái tên nắng mưa thất thường đó cô mới không thèm để tâm. Vừa Bước vào nhà thì gặp Bạch Thiên Tuyệt và Hàn Thần, Lý Minh Triết đang ngồi xem tin tức.
_" Thiên Tuyệt.... uống thuốc đi. Còn cái này là thuốc bôi. Cậu thoa vào nhanh đi không ngày mai cho cậu khóc mà đi 2 hàng a.... ". Tiêu Nhã kỳ ném bịch thuốc cho anh rồi nói. Nghe vậy cái mặt của Bạch Thiên Tuyệt đang tươi như hoa bỗng nhiên nhăn nhó lại, tỏ vẻ như đau đớn lắm vậy. Anh giả vờ đi từng bước tới chỗ Tiêu Nhã kỳ rồi nói.
_" Giáo sư Tiêu.... cô làm ơn khám cho tôi đi. Tôi lo kiến cắn để lại di chứng sau này sẽ ảnh hưởng đến đường con cái Sau này của tôi... cô làm bác sĩ khám lại cho tôi được không. Như vậy tôi mới yên tâm ngủ ngon được ". Bạch Thiên Tuyệt nhăn nhó nói. Nếu để ý kỹ sẽ thấy môi của anh khẽ nhếch lên tính kế.
_ Triệu Tử Long nghe tiếng Tiêu Nhã kỳ thì cũng ráng lếch cái mặt đi ra. Anh lượn qua lượn lại cố ý làm cái gì cũng thật mạnh để gây sự chú ý của cô. Nhưng thất bại Tiêu Nhã kỳ chẳng thèm nhìn anh 1 cái. Nghe Bạch Thiên Tuyệt nói vậy cái mặt anh không vui. Hàn Thần, Vương An Nguyên cũng quay qua nhìn Bạch Thiên Tuyệt và Tiêu Nhã kỳ không chớp mắt.
_ Tiêu Nhã kỳ nhìn Bạch Thiên Tuyệt cô nghe lời anh nói thấy có gì đó không đúng nhưng không biết sai ở chỗ nào. Phải rồi làm gì có vụ kiến gặm \*\*\* \*\*\*\* mà ảnh hưởng đến con đường sinh sản đâu. Chẳng qua nhất thời Tiêu Nhã kỳ bị gương mặt đẹp trai của anh nhăn nhó lừa đảo thôi. Cô gật đầu 1 cái rồi cùng Bạch Thiên Tuyệt bước vào phòng.
_" Mẹ kiếp..... tên Bạch Thiên Tuyệt phúc hắc này lại giở chiêu trò ra tranh thủ sự đồng tình của Giáo sư Tiêu. Tôi khinh ". Vương An Nguyên biết cái tính của Bạch Thiên Tuyệt nên tức giận nói ánh mắt như tia laser nhìn về phía cánh cửa. " Không được mình cũng phải tìm cách cho Tiêu Nhã kỳ xem hàng mới được. Nhưng mà phải làm sao đây... dùng dao, kéo hay cái gì làm bị thương nó mới được chứ.... điên thật mà.... ". Anh âm thầm suy nghĩ tính kế nhưng chưa tìm ra phương án nào tốt hết.
_" Hừ....... ". Hàn Thần và Triệu Tử Long chỉ biết hừ 1 tiếng. Bạn bè bao nhiêu năm tính của Bạch Thiên Tuyệt ai cũng biết tảy của anh hết rồi chỉ có Tiêu Nhã kỳ bị lừa thôi.
_" Con gái con đứa. Nghề gì Không học lại thích học khám nam khoa.... thích nhìn của con trai đến vậy sao... Đồ Tiêu thúi. Của tôi sao không thấy cô ngó ngàng gì tới nó ". Triệu Tử Long chửi nhỏ 1 câu.
_ Chuyện ở ngoài Tiêu Nhã kỳ vẫn không biết. Cô đeo bao tay, khẩu trang rồi đi lại khám cho Bạch Thiên Tuyệt. Nói không phải khen chứ cô thích hình thù \*\*\*\*\* \*\*\* của anh sau khi bị kiến gặm cắn a.... căng tròn bóng lưỡng, cực kỳ đáng yêu à nha.
_ Tiêu Nhã kỳ chỉ lo khám đâu để ý đến mộ nam cười như hồ ly giang chân ra tận hưởng cảm giác thư sướng do bàn tay ai kia mang lại. Xem ra anh bị kiến cắn chỗ hiểm cũng không phải là không có chỗ tốt. Anh thích cảm giác này rồi nha.... " Tiêu Nhã kỳ nếu cô làm bác sĩ nam khoa thì tôi nguyện làm bệnh nhân trung thành của cô suốt đời.... ". Anh mỉm cười nghĩ trong bụng 1 câu.
_ Tiêu Nhã kỳ mà biết anh nghĩ gì thì chỉ mỉm cười nói 1 câu. " liệt dương suốt đời cậu cũng chịu sao .... ". Nhưng cô làm sao biết anh nghĩ cái gì. Xem cho anh xong rồi sẵn tiện giúp anh bôi thuốc luôn.
_" A.... a.... a.. " Bạch Thiên Tuyệt mỉm cười phúc hắc rên lên vài câu gợi tình. Tiêu Nhã kỳ lại nghĩ là anh bị đau nên cũng không để ý đến anh. Chứ cô làm sao biết được cái tên này giả vờ chứ.
_" a..... a... a.... Giáo sư Tiêu cô nhẹ với người ta 1 chút đi ". Bạch Thiên Tuyệt nhăn mặt nói. Ánh mắt anh quang sát từng cử chỉ của Tiêu Nhã kỳ khẽ cười phúc hắc. Đứng bên ngoài 3 người Vương An Nguyên, Hàn Thần, Triệu Tử Long 2 tay nắm chặc lại. Bọn anh phải khống chế cảm xúc tốt lắm mới không phải vào đó mà đấm cho cái tên Bạch Thiên Tuyệt phúc hắc kia 1 cái cho bỏ ghét.
_ Tiêu Nhã kỳ liếc mắt nhìn Bạch Thiên Tuyệt 1 cái nói. " Bạch Thiên Tuyệt. Cậu còn rên rên cái kiểu tôi đang cưỡng bức cậu. Có tin báo sáng mai đưa tin Con trai của tập đoàn đá quý Bạch Thị bị cắt mất của quý hay không.... Rên rỉ nữa thì đừng trách tôi vô tình a...". Cô nhéo mắt nguy hiểm nói.
_ Bạch Thiên Tuyệt nghe vậy nhanh chóng ngậm miệng lại. Anh nuốt nước miếng 1 cái không dám rên lên nữa từ a hay từ ê nào nữa....
\_ \( T/ G : chúc các bạn ngày lễ vui vẻ\. Thanks các bạn myhanh1412\, takidorinanase\, Lee\_Sandy1409\, Serena\_Evans \,ChiHong900\, CiaraScarlet \,thoktt\, diepvodinh\, krinmiku\, Miyuka126 \.\.\.\.\. chúc sớm lễ 30/ 4 vui vẻ
_" Tiêu Nhã kỳ..... cô là yêu tinh phương nào mà hết lần này đến lần khác dụ dỗ anh em của tôi. Cô 10 phút không có hơi trai chịu không được phải không...... tránh xa anh em của tôi ra ". Triệu Tử Long giọng nói vì giận mà nghe giọng nói của anh âm u như chó tru cọp gầm vậy. Tay anh xiếc chắc lấy tay của cô. Lực đạo của anh xuất ra vì giận nên làm Tiêu Nhã kỳ ăn đau nhíu mày.
_" Buông ra.... Tiêu Nhã kỳ tôi làm gì không cần phải giải thích với cậu. Tôi đếm đến 3 nếu còn không buông ra thì đừng trách ". Tiêu Nhã kỳ nói. Triệu Tử Long có vẻ chọc giận Tiêu Nhã kỳ rồi. Sắc mặt của cô chẳng vui tí nào. Ánh mắt của cô cảnh cáo Triệu Tử Long nếu không buông tay thì tùy thời cô có thể đập thẳng vào mặt đẹp trai của anh bất cứ lúc nào vậy.
_" Hừ..... Tiêu Nhã kỳ. Cô còn biết liêm sỉ hay không. Cô chọc ghẹo An Nguyên, dụ dỗ Hàn Thần, quyến rũ Bạch Thiên Tuyệt.... còn cái gì cô không làm nữa không.... ". Triệu Tử Long tức giận lớn tiếng nói. Anh vì tức giận cả người rung lên bóp chặc lấy bả vai của cô nói.
" vì cái gì... vì cái gì cô đã hôn tôi rồi còn ve vãn anh em của tôi cơ chứ... vậy sao lúc đầu cô còn hôn tôi. Cô cho tôi hy vọng thật nhiều rồi cô làm tôi thật vọng về cô cũng thật nhiều vậy sao Tiêu Nhã kỳ ". Triệu Tử Long trong lòng nói không ngừng hỏi tại sao. Anh thấy tim mình đau lắm. Đau đến mức anh không thở nổi. Cảm giác này anh chưa từng nếm trải....
_" Triệu Tử Long.... cậu đừng đi quá giới hạn của tôi nghe rõ chưa ". Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nói.
_" Hừ.... biết xấu hổ rồi sao. Tôi thật xem thường cô Tiêu Nhã kỳ. Tránh xa tôi ra... Thật ghê tởm ". Triệu Tử Long giận quá mất khôn nói lớn tiếng. Đẩy mạnh Tiêu Nhã kỳ 1 cái rồi hừng hực đi vào nhà. " Tiêu Nhã kỳ. Tôi chửi cô 1 câu mà tim tôi đau hơn gấp 10 lần cô có biết không ". Đi 1 khoảng cách đủ xa anh mới nói thật nhỏ 1 câu như có như không.
_ Tiêu Nhã kỳ nhíu mày nhìn theo bóng lưng của Triệu Tử Long. Anh ta nói đúng hình như cô đùa hơi quá chớn thì phải. Nhưng có đùa ai thì liên quan gì đến anh ta đâu mà. Anh ta nổi điên cái gì chứ. Tiêu Nhã kỳ cười lắc đầu 1 cái rồi nhớ ra Bạch Thiên Tuyệt bị kiến cắn nên cô lấy xe đi mua thuốc cho anh. Chuyện của Triệu Tử Long rất nhanh cô ném nó ra khỏi đầu.
_" Triệu Tử Long sao cậu không vui vậy. Giáo sư Tiêu đâu ". Vương An Nguyên vừa tắm xong đi ra thấy Triệu Tử Long sắc mặt không tốt nên hỏi.
_" Đừng nhắc đến cô ta nữa. Còn cậu nữa tránh xa cô ta ra đi ". Triệu Tử Long chỉ bỏ lại 1 câu hầm hực nằm xuống giường nhắm mắt lại. Anh cần 1 chút không khí để bình ổn lại cảm xúc lại.
_ " Tự nhiên lại nổi điên cái gì chứ ". Vương An Nguyên chửi nhỏ 1 câu. Anh thấy Bạch Thiên Tuyệt cái mặt nhăn nhó. Tướng đi thì khác thường Anh hỏi.
_" Cậu lại bị sao nữa vậy.... sao tôi tắm có 1 chút mà ai cũng khác hết vậy. Triệu Tử Long thì nổi điên, Hàn Thần thì cứ vuốt môi lúc cười lúc nhăn nhó. Cậu thì tướng đi khác thường. Giáo sư Tiêu thì không biết đi đâu rồi ". Vương An Nguyên vừa lau mái tóc ướt vừa nhiều chuyện nói.
_" Câu nói Triệu Tử Long đang nổi điên trong phòng sao ". Bạch Thiên Tuyệt nghe được trọng tâm nói.
_" ưm cậu vừa vào được 1 chút thì cậu ta cũng nổi điên bước vào ". Vương An Nguyên nói.
_" ưm... tôi biết rồi không có chuyện gì đâu. Tôi vào nói chuyện với cậu ta 1 chút. Giáo sư Tiêu chắc đi dạo quanh đây cậu đi tìm thử xem ". Bạch Thiên Tuyệt cười nói. Vỗ vai Vương An Nguyên 1 cái anh đi vào phòng Triệu Tử Long đang nằm. Vương An Nguyên nhúng vai chẳng hiểu gì hết. Cũng đi dạo 1 vòng xem có gặp Tiêu Nhã kỳ hay không.
_" Tử Long. Cậu không có chuyện gì chứ ". Bạch Thiên Tuyệt đứng gần đó nói.
_" Tôi không sao ". Triệu Tử Long không mở mắt trả lời. Nghe cái giọng thôi cũng đủ biết tâm trạng của anh ra sao rồi.
_" ưm.... Không sao thì tốt. Tôi chẳng qua ngồi trúng ổ kiến lửa nên Tiêu Nhã kỳ giúp tôi phủi kiến thôi ". Bạch Thiên Tuyệt chỉ bỏ lại 1 câu rồi đi ra. Có nhiều chuyện càng giải thích càng rối thôi. Triệu Tử Long là người thông minh nên không cần nói nhiều anh ta cũng hiểu. " Nhưng nói mới nhớ. Lúc nãy tối như vậy Tiêu Nhã kỳ có thấy rõ...... của mình không ta. Ôi trời ơi sao con không bị kiến cắn ban ngày cơ chứ. Lỡ cô ấy nhìn không rõ thì phải làm sao đây ". Anh đi ra khỏi phòng Triệu Tử Long đang nằm thì lẩm bẩm một câu.
_ Cánh cửa được đóng lại Triệu Tử Long mở mắt ra. Nghe xong những lời Bạch Thiên Tuyệt nói khóe miệng bất giác mỉm cười rồi rất nhanh chợt tắt. " chết rồi..... lúc nảy mình chửi cô ấy nặng lời như vậy thì giờ phải làm sao bây giờ...... Tử Long à Tử Long mày kỳ này xong rồi..... ". Anh nhanh chóng ngồi dậy gãi đầu 1 cái nói. Cái mặt hối hận làm gương mặt đẹp trai nhăn nhó.
_ Tiêu Nhã kỳ chạy 1 vòng tìm thuốc cho Bạch Thiên Tuyệt cũng quay trở về. Vừa mở cửa xe thì Vương An Nguyên đi đến. " Giáo sư Tiêu. Cô vừa đi đâu về vậy. Sao cô đi không rủ tôi đi với " Vương An Nguyên cười nói. Vương Tâm Lan cũng vừa về. Ba mẹ của cô thấy nhà nhỏ quá nên lên nhà bà nội của cô ngủ nhường chỗ lại cho nhóm người Tiêu Nhã kỳ.
_" Chị Nhã kỳ. Chị vừa đi đâu vậy ". Vương Tâm Lan cười nói. Cô còn mua chè, mua kem rất nhiều về.
_" Đi hóng gió 1 chút thôi. Vào nhà hết đi ". Tiêu Nhã kỳ cười nói tay con cầm theo 1 bịch thuốc bước lên trước. Thấy vậy Vương An Nguyên và Vương Tâm Lan nhanh chóng nói.
_" Giáo sư Tiêu, Chị Nhã kỳ. Cô cảm thấy không khỏe sao ". 2 người mỗi người cầm lấy 1 tay của cô hỏi.
_" Không có.... chỉ là Thiên Tuyệt cần thôi ". Tiêu Nhã kỳ thấy ấm áp nói. Chuyện của Triệu Tử Long bị Tiêu Nhã kỳ ném ra sau đầu rồi. Cái tên nắng mưa thất thường đó cô mới không thèm để tâm. Vừa Bước vào nhà thì gặp Bạch Thiên Tuyệt và Hàn Thần, Lý Minh Triết đang ngồi xem tin tức.
_" Thiên Tuyệt.... uống thuốc đi. Còn cái này là thuốc bôi. Cậu thoa vào nhanh đi không ngày mai cho cậu khóc mà đi 2 hàng a.... ". Tiêu Nhã kỳ ném bịch thuốc cho anh rồi nói. Nghe vậy cái mặt của Bạch Thiên Tuyệt đang tươi như hoa bỗng nhiên nhăn nhó lại, tỏ vẻ như đau đớn lắm vậy. Anh giả vờ đi từng bước tới chỗ Tiêu Nhã kỳ rồi nói.
_" Giáo sư Tiêu.... cô làm ơn khám cho tôi đi. Tôi lo kiến cắn để lại di chứng sau này sẽ ảnh hưởng đến đường con cái Sau này của tôi... cô làm bác sĩ khám lại cho tôi được không. Như vậy tôi mới yên tâm ngủ ngon được ". Bạch Thiên Tuyệt nhăn nhó nói. Nếu để ý kỹ sẽ thấy môi của anh khẽ nhếch lên tính kế.
_ Triệu Tử Long nghe tiếng Tiêu Nhã kỳ thì cũng ráng lếch cái mặt đi ra. Anh lượn qua lượn lại cố ý làm cái gì cũng thật mạnh để gây sự chú ý của cô. Nhưng thất bại Tiêu Nhã kỳ chẳng thèm nhìn anh 1 cái. Nghe Bạch Thiên Tuyệt nói vậy cái mặt anh không vui. Hàn Thần, Vương An Nguyên cũng quay qua nhìn Bạch Thiên Tuyệt và Tiêu Nhã kỳ không chớp mắt.
_ Tiêu Nhã kỳ nhìn Bạch Thiên Tuyệt cô nghe lời anh nói thấy có gì đó không đúng nhưng không biết sai ở chỗ nào. Phải rồi làm gì có vụ kiến gặm \*\*\* \*\*\*\* mà ảnh hưởng đến con đường sinh sản đâu. Chẳng qua nhất thời Tiêu Nhã kỳ bị gương mặt đẹp trai của anh nhăn nhó lừa đảo thôi. Cô gật đầu 1 cái rồi cùng Bạch Thiên Tuyệt bước vào phòng.
_" Mẹ kiếp..... tên Bạch Thiên Tuyệt phúc hắc này lại giở chiêu trò ra tranh thủ sự đồng tình của Giáo sư Tiêu. Tôi khinh ". Vương An Nguyên biết cái tính của Bạch Thiên Tuyệt nên tức giận nói ánh mắt như tia laser nhìn về phía cánh cửa. " Không được mình cũng phải tìm cách cho Tiêu Nhã kỳ xem hàng mới được. Nhưng mà phải làm sao đây... dùng dao, kéo hay cái gì làm bị thương nó mới được chứ.... điên thật mà.... ". Anh âm thầm suy nghĩ tính kế nhưng chưa tìm ra phương án nào tốt hết.
_" Hừ....... ". Hàn Thần và Triệu Tử Long chỉ biết hừ 1 tiếng. Bạn bè bao nhiêu năm tính của Bạch Thiên Tuyệt ai cũng biết tảy của anh hết rồi chỉ có Tiêu Nhã kỳ bị lừa thôi.
_" Con gái con đứa. Nghề gì Không học lại thích học khám nam khoa.... thích nhìn của con trai đến vậy sao... Đồ Tiêu thúi. Của tôi sao không thấy cô ngó ngàng gì tới nó ". Triệu Tử Long chửi nhỏ 1 câu.
_ Chuyện ở ngoài Tiêu Nhã kỳ vẫn không biết. Cô đeo bao tay, khẩu trang rồi đi lại khám cho Bạch Thiên Tuyệt. Nói không phải khen chứ cô thích hình thù \*\*\*\*\* \*\*\* của anh sau khi bị kiến gặm cắn a.... căng tròn bóng lưỡng, cực kỳ đáng yêu à nha.
_ Tiêu Nhã kỳ chỉ lo khám đâu để ý đến mộ nam cười như hồ ly giang chân ra tận hưởng cảm giác thư sướng do bàn tay ai kia mang lại. Xem ra anh bị kiến cắn chỗ hiểm cũng không phải là không có chỗ tốt. Anh thích cảm giác này rồi nha.... " Tiêu Nhã kỳ nếu cô làm bác sĩ nam khoa thì tôi nguyện làm bệnh nhân trung thành của cô suốt đời.... ". Anh mỉm cười nghĩ trong bụng 1 câu.
_ Tiêu Nhã kỳ mà biết anh nghĩ gì thì chỉ mỉm cười nói 1 câu. " liệt dương suốt đời cậu cũng chịu sao .... ". Nhưng cô làm sao biết anh nghĩ cái gì. Xem cho anh xong rồi sẵn tiện giúp anh bôi thuốc luôn.
_" A.... a.... a.. " Bạch Thiên Tuyệt mỉm cười phúc hắc rên lên vài câu gợi tình. Tiêu Nhã kỳ lại nghĩ là anh bị đau nên cũng không để ý đến anh. Chứ cô làm sao biết được cái tên này giả vờ chứ.
_" a..... a... a.... Giáo sư Tiêu cô nhẹ với người ta 1 chút đi ". Bạch Thiên Tuyệt nhăn mặt nói. Ánh mắt anh quang sát từng cử chỉ của Tiêu Nhã kỳ khẽ cười phúc hắc. Đứng bên ngoài 3 người Vương An Nguyên, Hàn Thần, Triệu Tử Long 2 tay nắm chặc lại. Bọn anh phải khống chế cảm xúc tốt lắm mới không phải vào đó mà đấm cho cái tên Bạch Thiên Tuyệt phúc hắc kia 1 cái cho bỏ ghét.
_ Tiêu Nhã kỳ liếc mắt nhìn Bạch Thiên Tuyệt 1 cái nói. " Bạch Thiên Tuyệt. Cậu còn rên rên cái kiểu tôi đang cưỡng bức cậu. Có tin báo sáng mai đưa tin Con trai của tập đoàn đá quý Bạch Thị bị cắt mất của quý hay không.... Rên rỉ nữa thì đừng trách tôi vô tình a...". Cô nhéo mắt nguy hiểm nói.
_ Bạch Thiên Tuyệt nghe vậy nhanh chóng ngậm miệng lại. Anh nuốt nước miếng 1 cái không dám rên lên nữa từ a hay từ ê nào nữa....
\_ \( T/ G : chúc các bạn ngày lễ vui vẻ\. Thanks các bạn myhanh1412\, takidorinanase\, Lee\_Sandy1409\, Serena\_Evans \,ChiHong900\, CiaraScarlet \,thoktt\, diepvodinh\, krinmiku\, Miyuka126 \.\.\.\.\. chúc sớm lễ 30/ 4 vui vẻ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.