Chương 57: Anh khoe ân ái
Xoa Thiêu Gia Phì Nhục
25/12/2024
"Cậu đoán đúng rồi, biện pháp chính là nhắn Wechat, gọi cậu ấy là ông xã?"
Lương Thu Thu híp mắt, mãnh liệt nghi ngờ cách mà Đa Đa nói.
Đa Đa nghe vậy liền lắc đầu, bắt đầu dụ dỗ cô: "Thu Thu, gọi ông xã không phải là chuyện đơn giản, đầu tiên cậu phải tập nhuần nhuyễn, kêu thật dịu dàng, đến khi cậu ấy nghe được liền hận không thể mang hết gia sản cho cậu thì mới thành công."
"Gì? Tặng tớ toàn bộ gia sản? Cái đó không chỉ là gọi ông xã mà còn là lừa đảo." Lương Thu Thu khinh thường nói.
"Cậu thử một lần xem sao, dù sao cũng chỉ là một xung hô mà thôi, đối với cậu không có hại, nói không chừng lại thành công."
"Bảo anh ta chụp ảnh bán khỏa thân, cậu nghĩ anh ta tùy tiện như vậy sao?"
Đa Đa lẩm bẩm: "Ai biết được."
"Hừ, nếu cậu không tin, tớ làm cho cậu xem."
Lương Thu Thu thấy Đa Đa không tin lời cô nói, vừa giơ điện thoại lên muốn gửi tin nhắn thoại
"Đợi đã." Đa Đa ngắt ngang cô.
Trong mắt Lương Thu Thu hiện lên tia đắc ý, thấy chưa, không thể nói được mà.
"Cậu kêu thử cho tớ nghe đã." Lương Thu Thu: "..."
"Nhanh lên." Đa Đa giục cô.
Hai người đang trên đường đến bệnh viện, Đa Đa lái xe, Thu Thu ngồi bên ghế phụ, phía trước là đèn đỏ, hai người nhàn rỗi chờ đợi,
vì thế liền thảo luận về nốt ruồi kia của J, nên liền xuất hiện đoạn hội thoại này.
Lương Thu Thu bĩu môi, không tình nguyện mà gọi: "Ông xã."
"Dừng, giọng điệu này của cậu mà gọi là dịu dàng? Cái này là tiếng gà gọi chó còn gì." Giọng điệu thiếu đòn này, đừng nói là chụp ảnh bán khỏa thân, không cho cậu một đòn đã nhẹ rồi.
"Sao lại không được, tớ thấy ổn mà."
"Giọng nhẹ nhàng một chút, âm cuối kéo dài ra." Đa Đa tận tình dạy dỗ cô.
"Ông xãa ~"
"Ờ, miễn cưỡng gọi là được, nhẹ nhàng hơn nữa." " Ông~ xã~"
"Đúng rồi, chính là như này, gọi đi." Đa Đa mười phần tin tưởng cô.
Lương Thu Thu nhìn màn hình, gian nan nuốt nước miếng, "Thật sự muốn tớ gửi như vậy sao?"
"Gửi đi, tin tớ."
Lương Thu Thu suy tu, hạ quyết tâm, cứ vậy đi, chết thì chết. Run rẩy ấn xuống nút ghi âm, "Ông~ xã ~ ơi"
Giọng ngọt như mật, da gà trên người cô đều lên hết.
"Không tồi, cậu câu dẫn chồng thật tốt, tớ mà là Học Thần, đừng nói chụp ảnh bán khỏa thân, tớ chụp cả người cũng được." Đa Đa rất vừa lòng với hành động của Thu Thu.
Không phải chứ, đàn ông đều thích dáng vẻ nũng nịu như này á hả? Lương Thu Thu hoàn toàn nghi ngờ cách mà Đa Đa chỉ mình.
Lúc lâu sau, khung thoại vẫn không có tin nhắn đến, khóe miệng Lương Thu Thu nhếch lên, biết ngay mà, Hứa Gia Ninh không thích dạng con gái này đâu.
"Thấy chưa, tớ bảo rồi " "Tích "
Tiếng điện thoại thông báo chuyển khoản, cô tập trung nhìn vào, người chồng tốt, chuyển khoản 5200.
"Thật luôn, Học Thần cũng hào phóng quá đi." Kêu hai tiếng ông xã liền có 5200, nếu là bạn trai của cô, Đa Đa có thể kêu đến lúc anh ta phá sản.
Lương Thu Thu trừng mắt nhìn tin nhắn chuyển khoản hồi lâu, trong lòng cũng theo Đa Đa nói một câu, thiệt luôn.
Không nghĩ tới anh ta thật sự thích kiểu con gái này, đồ đàn ông nông cạn.
"Thu Thu, tiếp tục nhắn, gọi ông xã~ em nhớ anh". Đa Đa đánh đòn phủ đầu, trong lòng nghĩ đến cảm nhận của Học Thần đối với những lời như này.
Phía bên kia, mọi người trong phòng hội nghị trong lúc vô tình liền được nghe thấy chỗ ông chủ nhà mình phát ra hai tiếng " ông xã~", biểu tình lạnh băng liền rạn nứt, có người kinh ngạc đến mức rơi cả bút, tay không tự giác thả lỏng, từ từ tên bàn xuống đất.
Phòng hội nghị vốn im lặng, hai tiếng gọi này phá lệ vang vọng.
"Gia Ninh, thời gian họp thì đừng làm việc riêng." Người đàn ông mặc tây trang ngồi bên cạnh xấu hổ nhắc nhở anh.
Hứa Gia Ninh cong môi nhìn màn hình hồi lâu chậm rãi ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn anh ta, qua hồi lâu, anh liền hừ lạnh một tiếng.
"Ghen tị với tôi chứ gì?"
Lương Thu Thu híp mắt, mãnh liệt nghi ngờ cách mà Đa Đa nói.
Đa Đa nghe vậy liền lắc đầu, bắt đầu dụ dỗ cô: "Thu Thu, gọi ông xã không phải là chuyện đơn giản, đầu tiên cậu phải tập nhuần nhuyễn, kêu thật dịu dàng, đến khi cậu ấy nghe được liền hận không thể mang hết gia sản cho cậu thì mới thành công."
"Gì? Tặng tớ toàn bộ gia sản? Cái đó không chỉ là gọi ông xã mà còn là lừa đảo." Lương Thu Thu khinh thường nói.
"Cậu thử một lần xem sao, dù sao cũng chỉ là một xung hô mà thôi, đối với cậu không có hại, nói không chừng lại thành công."
"Bảo anh ta chụp ảnh bán khỏa thân, cậu nghĩ anh ta tùy tiện như vậy sao?"
Đa Đa lẩm bẩm: "Ai biết được."
"Hừ, nếu cậu không tin, tớ làm cho cậu xem."
Lương Thu Thu thấy Đa Đa không tin lời cô nói, vừa giơ điện thoại lên muốn gửi tin nhắn thoại
"Đợi đã." Đa Đa ngắt ngang cô.
Trong mắt Lương Thu Thu hiện lên tia đắc ý, thấy chưa, không thể nói được mà.
"Cậu kêu thử cho tớ nghe đã." Lương Thu Thu: "..."
"Nhanh lên." Đa Đa giục cô.
Hai người đang trên đường đến bệnh viện, Đa Đa lái xe, Thu Thu ngồi bên ghế phụ, phía trước là đèn đỏ, hai người nhàn rỗi chờ đợi,
vì thế liền thảo luận về nốt ruồi kia của J, nên liền xuất hiện đoạn hội thoại này.
Lương Thu Thu bĩu môi, không tình nguyện mà gọi: "Ông xã."
"Dừng, giọng điệu này của cậu mà gọi là dịu dàng? Cái này là tiếng gà gọi chó còn gì." Giọng điệu thiếu đòn này, đừng nói là chụp ảnh bán khỏa thân, không cho cậu một đòn đã nhẹ rồi.
"Sao lại không được, tớ thấy ổn mà."
"Giọng nhẹ nhàng một chút, âm cuối kéo dài ra." Đa Đa tận tình dạy dỗ cô.
"Ông xãa ~"
"Ờ, miễn cưỡng gọi là được, nhẹ nhàng hơn nữa." " Ông~ xã~"
"Đúng rồi, chính là như này, gọi đi." Đa Đa mười phần tin tưởng cô.
Lương Thu Thu nhìn màn hình, gian nan nuốt nước miếng, "Thật sự muốn tớ gửi như vậy sao?"
"Gửi đi, tin tớ."
Lương Thu Thu suy tu, hạ quyết tâm, cứ vậy đi, chết thì chết. Run rẩy ấn xuống nút ghi âm, "Ông~ xã ~ ơi"
Giọng ngọt như mật, da gà trên người cô đều lên hết.
"Không tồi, cậu câu dẫn chồng thật tốt, tớ mà là Học Thần, đừng nói chụp ảnh bán khỏa thân, tớ chụp cả người cũng được." Đa Đa rất vừa lòng với hành động của Thu Thu.
Không phải chứ, đàn ông đều thích dáng vẻ nũng nịu như này á hả? Lương Thu Thu hoàn toàn nghi ngờ cách mà Đa Đa chỉ mình.
Lúc lâu sau, khung thoại vẫn không có tin nhắn đến, khóe miệng Lương Thu Thu nhếch lên, biết ngay mà, Hứa Gia Ninh không thích dạng con gái này đâu.
"Thấy chưa, tớ bảo rồi " "Tích "
Tiếng điện thoại thông báo chuyển khoản, cô tập trung nhìn vào, người chồng tốt, chuyển khoản 5200.
"Thật luôn, Học Thần cũng hào phóng quá đi." Kêu hai tiếng ông xã liền có 5200, nếu là bạn trai của cô, Đa Đa có thể kêu đến lúc anh ta phá sản.
Lương Thu Thu trừng mắt nhìn tin nhắn chuyển khoản hồi lâu, trong lòng cũng theo Đa Đa nói một câu, thiệt luôn.
Không nghĩ tới anh ta thật sự thích kiểu con gái này, đồ đàn ông nông cạn.
"Thu Thu, tiếp tục nhắn, gọi ông xã~ em nhớ anh". Đa Đa đánh đòn phủ đầu, trong lòng nghĩ đến cảm nhận của Học Thần đối với những lời như này.
Phía bên kia, mọi người trong phòng hội nghị trong lúc vô tình liền được nghe thấy chỗ ông chủ nhà mình phát ra hai tiếng " ông xã~", biểu tình lạnh băng liền rạn nứt, có người kinh ngạc đến mức rơi cả bút, tay không tự giác thả lỏng, từ từ tên bàn xuống đất.
Phòng hội nghị vốn im lặng, hai tiếng gọi này phá lệ vang vọng.
"Gia Ninh, thời gian họp thì đừng làm việc riêng." Người đàn ông mặc tây trang ngồi bên cạnh xấu hổ nhắc nhở anh.
Hứa Gia Ninh cong môi nhìn màn hình hồi lâu chậm rãi ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn anh ta, qua hồi lâu, anh liền hừ lạnh một tiếng.
"Ghen tị với tôi chứ gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.