Một Nhà Chúng Tôi Đều Là Vai Ác

Chương 41:

Hàm Ngư Lão Nhân

06/02/2023

Tại trường học.

Nhìn thấy một chiếc Maybach đón hai chị em họ, Lưu Khải và đám bạn còn đứng lại ở đó bắt đầu bàn tán xôn xao.

"Nhìn con xe xịn nhà Tô Bối kìa, đây là xe bản giới hạn đó, đằng sau còn có vệ sĩ đi theo luôn." Lưu Khải vừa sờ cằm vừa nói.

"Đúng là đỉnh đấy. Mà rốt cuộc là hai đứa nó là con nhà ai thế? Tao đi hỏi thăm hết rồi, thành phố B làm gì có nhà nào họ Tô đâu chứ."

"Hay là từ tỉnh khác vừa đến thành phố B nhỉ? Hoặc cũng có thể là mới từ nước ngoài về?"

"Hai người họ không giống người mới từ nước ngoài về, gần đây tao cũng chẳng nghe có gia tộc hay công ty nào đến thành phố B mình cả."

Học sinh có thể học ở trường cấp hai Duy Minh không giàu cũng quý.

Dù chỉ là những đứa trẻ nhưng cũng hiểu biết ít nhiều những chuyện trong giới thượng lưu, người này nhà nào, người kia nhà nào, bọn nhỏ thường không nói ra nhưng trong lòng đều biết rõ.

Mà đương nhiên cũng sẽ có trường hợp ngoại lệ.

"Thì nhà giàu mới nổi chứ còn sao nữa." Trần Tử An xen ngang vào.

Cũng có vài kẻ nhà giàu mới nổi chen chân vào vòng quan hệ của giới thượng lưu, bỏ ra số tiền lớn để đưa con cái vào học ở trường này.

Trần Tử An vừa nói dứt lời, đám nhóc xung quanh đồng loạt nhìn về phía nó.

"Á đù, thiệt hả? Mày nghe ai nói vậy?" Đám nhóc kinh ngạc hỏi.

Nhà giàu mới nổi là những người không hề được hoan nghênh trong ngôi trường này.

Vì giới thượng lưu vẫn luôn có một vòng giới hạn riêng, đã vậy nhà giàu mới nổi còn nhất định sẽ cố gắng che giấu thân phận "nhà giàu mới nổi" của bản thân mình nữa.

"Tao nghe bọn con gái nói vậy đó."



"Thôi xin đấy, bọn con gái nhiều chuyện từ sáng đến tối, lời tụi nó nói mà mày cũng tin nữa hả?"

"Không có nha, chuyện này đồn ra khắp trường rồi cơ, nhiều người biết lắm."

"Đù, ai đồn đó? Ác dữ vậy?" Lưu Khải nói rồi quay sang nhìn Đỗ Nhất Minh: "Hay nữ thần Nhân Nhân nhà mày vì yêu sinh hận rồi đi đồn ác cho người ta thế?"

"Biến liền! Hoàng Nhân Nhân không phải người như vậy, với lại, chưa chắc đã là đồn ác mồm ác miệng, không có lửa làm sao có khói, lỡ Tô Bối với Tô Tiểu Bảo thật sự là nhà giàu mới nổi thì sao?"

"Không giống đâu."

"Giống hay không đến phiên mày nói hả? Vậy mày nói thử xem có nhà nào họ Tô ở đây không?"

Lưu Khải: ...

Từ Dương Dương: Nó nói cũng hợp lý phết đấy.

Trần Tử An: Tư tưởng lớn gặp nhau.

Tạ Dân Hiên: Ngu cả lũ với nhau.

Tạ Dân Hiên nhìn sơ qua bốn thằng ngu bên cạnh rồi cười giễu một tiếng, vứt bọn nó lại, cậu leo lên xe nhà mình rồi rời đi.

Cậu nhớ ra người đã đưa Tô Bối và Tô Tiểu Bảo đến trường làm khảo sát chính là Trần Đức - trợ lý chuyên dụng của Tần Thiệu.



Tô Bối và Tô Tiểu Bảo hoàn toàn không biết chuyện này.

Trong lúc đám nhóc Từ Dương Dương tám đến quên trời quên đất trước cổng trường thì hai người bọn họ đi thẳng một đường về tới Cảnh Viên.

Nhìn thấy Trần Đức xuất hiện trong biệt thự, Tô Bối có hơi ngạc nhiên.



"Hôm nay chú Trần đến sớm thế ạ? Chú không bận việc gì sao? Hay ba cháu ở bên kia có chuyện gì hả chú?" Nghĩ đến khả năng cuối cùng, Tô Bối thoáng căng thẳng cả lên.

“Anh Tần không sao cả, chú qua đây để báo các cháu mười ngày nữa ông Tần sẽ về thôi." Trần Đức vừa cười vừa nói.

"Thật ạ?"

Tuy cũng không quá mong chờ sẽ gặp mặt Tần Thiệu, nhưng khi nghe Tần Thiệu sắp về, Tô Bối vẫn rất vui.

"Vậy ba giải quyết xong việc cả rồi ạ?"

"Ừ, giải quyết hết rắc rối rồi, chút nữa thôi là kết thúc chuyến công tác rồi anh Tần sẽ về ngay."

"Ba cháu vẫn khỏe chứ ạ? Không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cũng không bị thương đúng không chú?"

Trần Đức: "..."

Vì sao Tô Bối lại lo lắng ba mình sẽ bị thương và xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhỉ?

Trần Đức nghĩ anh ấy cần dành chút thời gian để nói rõ với hai đứa nhỏ này mới được, phải nói cho chúng biết: Thế giới này tuy không an toàn tuyệt đối, nhưng cũng không đáng sợ như các cháu nghĩ đâu.

Hơn nữa, không phải ai cũng dám chọc vào ba của các cháu đâu.

Trần Đức vỗ đầu Tô Bối: "Yên tâm đi nhé, anh Tần vẫn khỏe, không có chuyện gì ngoài ý muốn cả."

"Hôm nay chú còn có một chuyện khác cần phải nói với các cháu đây này."

"Chuyện gì thế ạ?"

Tô Bối nhìn vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc của Trần Đức.

"Là thế này, anh Tần còn có một người mẹ ruột, trước đây bà ấy ở nước ngoài, nhưng tuần sau bà ấy sẽ trở về đây, có lẽ sẽ ở lại đây một khoảng thời gian..." Trần Đức nói chuyện về lão phu nhân cho hai đứa nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Một Nhà Chúng Tôi Đều Là Vai Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook