Chương 43: Nhịp Tim (H)
Kim Thiên Bất Cật Tố
09/08/2024
Mùi hương pheromone nồng nặc trong phòng tắm như muốn đánh gục chút lý trí ít ỏi còn sót lại của Tô Ngải Chân. Tạ Sở Ngọc vẫn giữ nguyên tư thế ôm cậu trực diện, côn th.ịt trong tay không hề có dấu hiệu mềm xuống, và sau khi cậu nói ra câu đó, alpha đã thẳng thừng từ chối.
“Vậy…em muốn anh tiếp tục thế này sao?” Tô Ngải Chân ghé sát tai Tạ Sở Ngọc, khẽ cọ xát môi, như đang tỏ ra yếu đuối, càng giống như đang lấy lòng. Cậu muốn alpha buông tha cho mình, tay cậu thực sự không còn chút sức lực nào nữa.
Tạ Sở Ngọc ngậm lấy nụ hoa đã sưng đỏ từ lâu của cậu, đầu lưỡi liếm láp quầng v.ú, há miệng mút lấy. Dòng sữa ngọt ngào thơm ngậy dễ dàng tuôn ra, hắn nuốt trọn không sót một giọt. Không có bé Tôm bú, sữa của omega rất dồi dào.
“Ừ, ra nữa đi.”
Trong chuyện chăn gối, Tô Ngải Chân không có nhiều kinh nghiệm, càng không biết đưa ra yêu cầu gì, Tạ Sở Ngọc nói như vậy, cậu liền không phản kháng nữa, ngoan ngoãn tiếp tục để hắn **. Nụ hoa vẫn bị alpha ngậm trong miệng, sữa tràn ra nhỏ xuống vài giọt, rơi trúng mu bàn tay cậu. Tô Ngải Chân ngẩn ra mấy giây, trong mắt ánh lên d.ục vọng nồng đậm không thể xóa nhòa.
Hậu huyệt vừa mới đạt cao trào lại bắt đầu ngập lụt, từng giọt dịch ái dịch rỉ ra, dính đầy tay Tạ Sở Ngọc.
“Tiểu… Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân có chút không chịu nổi, côn th.ịt trong lòng bàn tay liên tục cọ xát, q.uy đầu thỉnh thoảng lại đỉnh vào bụng nhỏ của cậu.
Tạ Sở Ngọc đỡ lấy cơ thể trần trụi của cậu nhấc lên một chút, hơi thở phả ra càng thêm nóng bỏng, phả hết lên lồng ng.ực ửng đỏ của omega. Hắn vừa cắn nhẹ nụ hoa bên trái đầy đặn đáng yêu của Tô Ngải Chân, vừa kéo nhẹ ra ngoài, lại vừa bất mãn vì cậu chậm chạp mà mô phỏng động tác gi.ao hợp ra vào.
“Rất giỏi, nắm chặt thêm chút nữa.” Thực ra lúc này có thể lên giường, tiếp nhận đề nghị của Tô Ngải Chân, hung hăng thao vào trong tiểu h.uyệt ướt át kia, nhưng lại luyến tiếc chút ấm áp mềm mại trong lòng bàn tay kia.
Nhiệt độ cơ thể vẫn không ngừng tăng cao, Tô Ngải Chân đã bắt đầu kiệt sức, cả người như treo trên người Tạ Sở Ngọc, tiếng rên rỉ trong miệng cũng đứt quãng. Cậu ngẩng đầu lên, trong cơn mê man nhìn thấy đầu lưỡi alpha vô thức thò ra, mang theo chút nước bọt trong suốt.
Hắn há miệng ngậm lấy đầu lưỡi ấy, nuốt trọn cả nước bọt, hạ thân dùng sức ** hai cái, bắn vào lòng bàn tay Tô Ngải Chân.
“Ưm…” Tô Ngải Chân giống như vừa trải qua một lần cao trào, ngẩng cổ rên rỉ, dịch từ nơi riêng tư trào ra càng nhiều, nửa thân trên bắt đầu co rút không ngừng. T.inh dịch vừa bắn ra của alpha dính cả lên bụng nhỏ cậu, hòa lẫn với t.inh dịch của chính cậu, gần như không phân biệt nổi là của ai.
Tạ Sở Ngọc đưa tay sờ lên bụng phẳng lì của cậu, t.inh dịch dính nhớp nháp bám đầy lên ngón tay hắn. Tô Ngải Chân cúi đầu nhìn hồi lâu, bụng dưới ngứa ngứa, cậu cắn môi khẽ rên vài tiếng, sau đó bàn tay dính đầy t.inh dịch kia lại di chuyển đến bên môi cậu.
“Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân khẽ gọi, có chút mơ hồ.
Ánh mắt Tạ Sở Ngọc rất sâu, giống như một đầm nước sâu hun hút, yết hầu lên xuống, dùng giọng khàn khàn gọi: “Anh Ngải Chân.”
Tim Tô Ngải Chân thắt lại, vô thức hé mở miệng, ngón tay Tạ Sở Ngọc liền tiến vào. Vị t.inh dịch không được thơm tho cho lắm, cậu ngây ngốc, luống cuống. Tạ Sở Ngọc lại gọi một tiếng “Anh Ngải Chân”, đồng tử trong suốt sáng ngời của cậu lóe lên, dường như nhận ra alpha muốn mình làm gì, gò má đỏ bừng lan đến tận mang tai. Sau đó cậu liền dùng đầu lưỡi quấn lấy ngón tay alpha, ngậm vào trong miệng, nuốt trọn t.inh dịch ở đó.
Tạ Sở Ngọc cảm giác bản thân giống như một con thuyền lênh đênh trên biển, sau khi bị sóng biển vỗ vào cuối cùng cũng đâm vào vách đá cứng rắn.
Hắn lập tức hôn lên môi Tô Ngải Chân, đầu lưỡi mang theo hương vị khiến người ta say mê, t.inh dịch đã sớm tan ra trong miệng, sự đan xen giữa tình d.ục và d.ục vọng khiến Tô Ngải Chân hoàn toàn chìm đắm.
“Lên…lên giường.”
Tô Ngải Chân cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp ai, chỉ vùi đầu nói được.
Hắn bế Tô Ngải Chân lên giường, mông omega ướt át dính vào làm ga trải giường loang lổ vệt nước. Tạ Sở Ngọc quỳ gối giữa hai chân Tô Ngải Chân, cởi quần áo, để lộ nửa người trên cường tráng.
Ánh sáng trong phòng khách sạn quá tốt, đến nỗi có thể nhìn rõ từng đường gân xanh trên người alpha. Tô Ngải Chân không dám nhìn thẳng vào hắn, quay mặt đi, Tạ Sở Ngọc cũng không ép buộc cậu, chỉ dang rộng hai chân cậu ra, ấn chặt đùi cậu, cúi đầu cắn lên bắp đùi mềm mại một cái.
Tô Ngải Chân không cảm nhận được cơn đau khi bị cắn, chỉ cảm thấy chỗ đó bị tóc Tạ Sở Ngọc cọ xát ngứa ngáy, nhịn không được đưa tay đẩy đầu hắn.
“Đừng…đừng mà…”
Sức chịu đựng của Tạ Sở Ngọc đã đến giới hạn, hung hăng mút lấy bắp đùi của Tô Ngải Chân, để lại một dấu hôn rõ ràng, in trên làn da trắng nõn trông vô cùng dâm mỹ. Hắn liếm môi, đứng dậy, đặt chân Tô Ngải Chân lên khuỷu tay mình, ngón tay vuốt ve huyệt khẩu. Tất cả đều là nước, cảm giác trơn trượt và huyệt khẩu không ngừng co rút mút lấy nửa ngón tay hắn. Tạ Sở Ngọc thọc vào trong vài cái, đổi lại tiếng rên rỉ khó nhịn của Tô Ngải Chân, sau đó rút ra, đổi thành côn th.ịt đâm thẳng vào trong.
“Ưm…”
Chân Tô Ngải Chân run rẩy vô thức, toàn bộ cơ thể đều phơi bày dưới ánh mặt trời chói chang.
Tạ Sở Ngọc ấn vào dấu hôn do chính hắn tạo ra trên bắp đùi omega, ra sức đâm vào trong, âm thanh va chạm giữa da thịt và tiếng nước nhớp nháp đều cho thấy sự cuồng nhiệt của cuộc h.oan ái. Côn th.ịt bị mút chặt trong động nhỏ, nóng ẩm, mỗi lần đều rất sâu, chạm đến nơi mẫn cảm nhất, Tô Ngải Chân liền nắm chặt ga trải giường run rẩy.
Tư thế này không được bao lâu, Tạ Sở Ngọc liền xoay người cậu lại, từ phía sau tiến vào. Lỗ nhỏ không thể khép lại cố gắng mở ra, lại bị lấp đầy. Hai mắt Tô Ngải Chân mất đi tiêu cự.
“A…nhẹ thôi…em…a…” Một câu hoàn chỉnh cũng không nói được, cổ họng đều là tiếng rên rỉ ngọt ngào mang theo hương vị hoa hồng. Bàn tay to lớn của alpha luồn vào trong khe hở giữa người cậu và ga giường, xoa nắn bầu ngực cậu, nhiệt độ nóng đến rợn người. Tô Ngải Chân thở dốc một tiếng, Tạ Sở Ngọc liền liếm tai cậu.
“Không thoải mái?”
Côn th.ịt thô to kia cứ ra vào trong cơ thể mình, Tô Ngải Chân cảm thấy cả thể xác lẫn linh hồn đều như bị nghiền nát, mặt đỏ bừng lắc đầu, chân mày nhíu chặt, mồ hôi túa ra ướt đẫm ga trải giường.
“Không… ưm…”
“Không là sao? Thoải mái? Hay là không thoải mái?” Tạ Sở Ngọc xấu xa đỉnh vào sinh sản khang của cậu, nơi đã từng sinh nở một lần nay mềm mại mong manh, Tô Ngải Chân ánh mắt mê ly, ý thức tan rã, nước mắt từ lâu đã giàn giụa.
Cậu muốn trả lời là không phải không thoải mái, nhưng vừa mở miệng lại là tiếng rên rỉ ái muội khiến chính mình nghe thấy cũng cảm thấy xấu hổ. Cậu hoàn toàn bị alpha áp dưới thân, cũng không biết hạ thân mình rốt cuộc đang trong tình trạng gì.
Hai tay bị đè trên đỉnh đầu, Tô Ngải Chân nhìn gân xanh nổi lên trên mu bàn tay Tạ Sở Ngọc đến ngẩn người. Thân thể bị ** đến cong lên, mặt nghiêng sang một bên, nhìn thấy quai hàm căng cứng của alpha, còn có hai chân vô lực của mình bị alpha dùng chân câu lấy quấn chặt. Cậu bỗng nhớ đến lần đầu tiên làm tình với Tạ Sở Ngọc ở nhà nghỉ ngoại ô, khi đó alpha lần đầu tiên nói với cậu rằng chân cậu rất đẹp.
Từ đó về sau, cậu dường như không còn sợ hãi việc để lộ chân trước mặt Tạ Sở Ngọc nữa, nơi không lành lặn, khiếm khuyết của cậu dường như đã được người khác tiếp nhận toàn bộ, không còn chỉ có một mình cậu tự ti mà giấu kín trong lòng.
“A… Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân gọi bừa tên Tạ Sở Ngọc, tuyến thể sau gáy cũng bị alpha cắn chặt, đầu lưỡi ướt át nóng bỏng liếm láp da thịt. Pheromone không thể khống chế được giải phóng ra, dương v.ật bên trong không ngừng cọ xát vào sinh sản khang, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm vào, điều này lại khiến Tô Ngải Chân sợ hãi.
“Không…đừng…quá sâu…”
“Em muốn đánh dấu anh.” Tạ Sở Ngọc một tay luồn vào trong chăn ôm lấy eo thon của cậu, răng nanh cắn nhẹ lên da thịt xung quanh tuyến thể. Tô Ngải Chân cả người như không còn sức lực, chiếc cổ thon dài buông thõng, mặc cho người kia cắn xé, cậu không thể nói ra bất kỳ lời phản kháng nào.
“Được.”
Cùng lúc cậu nói “được”, răng nanh đã đâm thủng tuyến thể, pheromone nồng đậm rót vào khiến toàn thân Tô Ngải Chân từ trong ra ngoài đều bị đóng dấu ấn ký thuộc về Tạ Sở Ngọc. Mùi hoa hồng và hoắc hương tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng.
Bụng truyền đến cơn đau dữ dội, cậu được Tạ Sở Ngọc ôm vào lòng, giống như đang chìm vào giấc ngủ say, có thứ gì đó chảy vào sinh sản khang, trong đầu như nổ tung, ánh mắt tan rã. Một dòng nước ấm phun ra từ nơi gi.ao hợp, trong ngoài đều bị lấp đầy.
Tô Ngải Chân không nhịn được bật khóc, từng giọt nước mắt rơi xuống, bị Tạ Sở Ngọc xoay người đối diện ôm vào lòng, hôn lên mặt cậu hết lần này đến lần khác.
“Rất khó chịu sao?”
“Anh…” Khuôn mặt Tô Ngải Chân đỏ ửng vì d.ục vọng, cậu chậm chạp đưa tay sờ bụng bị lấp đầy của mình, nơi đó phồng lên, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, “Có phải…lại có em bé rồi phải không?”
“Không đâu.” Tạ Sở Ngọc thở dốc vài tiếng, hôn lên chóp mũi lấm tấm mồ hôi của omega, sau đó ghé sát tai cậu nói.
Tô Ngải Chân sững người mấy giây, ánh mắt không chớp, qua hồi lâu mới có phản ứng, giọng nói khàn đặc vì bị dùng quá mức: “Sao em không nói cho anh biết?”
“Bây giờ không phải đã nói rồi sao?”
Tô Ngải Chân run rẩy đưa tay sờ nốt ruồi ở đuôi mắt Tạ Sở Ngọc, trái tim cũng theo cơ thể mà mềm nhũn, “Khi nào…khi nào thì…”
“Sau khi anh mang thai bé Tôm.”
Tô Ngải Chân chớp mắt mấy cái, qua hồi lâu mới phản ứng lại được, “Mệt quá, muốn ngủ.”
“Ừm.”
Tô Ngải Chân ngủ một giấc đến tận tối, cậu cũng không cảm thấy đói, trong tai nghe thấy tiếng động, mở mắt ra liền nhìn thấy Tạ Sở Ngọc đang quay lưng về phía mình thu dọn đồ đạc, bóng lưng rộng lớn khiến người khác an tâm. Mắt cậu rất xót, lại nhắm mắt lại, nhưng nhịn không được gọi tên Tạ Sở Ngọc.
“Tiểu Sở.”
Tạ Sở Ngọc quay đầu lại, “Em làm anh tỉnh giấc à?”
Tô Ngải Chân muốn nói không phải, nhưng vừa nghĩ lại chính mình là nghe thấy tiếng Tạ Sở Ngọc nên mới tỉnh, liền cười một tiếng, hiếm khi nào nghịch ngợm nói: “Không sao.”
Tạ Sở Ngọc đi tới ngồi xuống bên cạnh cậu, “Đói bụng chưa? Dậy ăn chút gì đi.”
“Một chút.”
Tạ Sở Ngọc bế cậu dậy, gọi người mang đồ ăn vào. Thực ra Tô Ngải Chân không có khẩu vị lắm, cơ thể vừa mới bị đánh dấu uể oải rã rời, nếu không phải Tạ Sở Ngọc đút cho cậu, có lẽ cậu một miếng cũng không ăn nổi.
“Khi nào chúng ta về nhà?”
“Ngày mai.”
Tô Ngải Chân hỏi: “Nhanh vậy sao?”
Tạ Sở Ngọc múc một thìa cháo đút cho cậu, nhướng mắt: “Không phải anh nhớ bé Tôm sao?”
“Cục cưng gọi là bé Táo.” Tô Ngải Chân sửa lại.
Tạ Sở Ngọc khẽ cười: “Bé Tôm nghe hay hơn.”
Tô Ngải Chân không tiếp tục tranh luận vấn đề này với hắn nữa, ngoan ngoãn ăn cơm, ăn chưa được mấy miếng đã no. Tạ Sở Ngọc lau miệng cho cậu, sau đó giúp cậu chỉnh lại quần áo rộng thùng thình. Tô Ngải Chân nhịn không được đỏ mặt, trên ngực toàn là dấu hôn ái muội, hai đầu nh.ũ hoa cũng rất đau.
“Bên bệnh viện em sẽ xử lý, còn chuyện phẫu thuật không cần gấp, em sẽ liên hệ, trong thời gian ngắn sẽ không phẫu thuật.”
“Ừ.” Đối với chuyện này, Tô Ngải Chân không có ý kiến gì, cậu chỉ muốn cùng Tạ Sở Ngọc về nhà.
“Cái này.”
Tạ Sở Ngọc vuốt tóc cậu, nhẹ nhàng xoa, Tô Ngải Chân nhìn vào mắt hắn, ánh mắt lướt qua hai chiếc nhẫn nằm gọn trong lòng bàn tay alpha.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, không ai lên tiếng, Tạ Sở Ngọc cầm một chiếc đeo vào cho cậu, “Không được tháo ra nữa.”
Tô Ngải Chân mắt nóng lên, mím môi ừ một tiếng. Tạ Sở Ngọc nâng cằm cậu lên, hỏi: “Còn nữa?”
“Còn gì nữa?”
“Không đeo cho em?”
Tô Ngải Chân lúc này mới ý thức được ngón áp út của alpha trống trơn, từ khi nào không đeo nữa? Cho nên là đang chờ cậu đeo cho hắn sao?
Giọng nói Tạ Sở Ngọc lạnh nhạt: “Không muốn? Vậy thôi.”
“Làm gì có.” Bị hắn nói xấu hổ, Tô Ngải Chân vội vàng cầm lấy chiếc nhẫn còn lại, nắm lấy tay Tạ Sở Ngọc, đeo vào ngón áp út trên bàn tay trái.
Vẫn là cặp nhẫn đôi năm đó, Tô Ngải Chân vẫn luôn rất thích, bây giờ lại được đeo trên tay, cậu nhớ rõ, lúc trước kết hôn cũng là do alpha tự tay đeo cho cậu.
Hai người chống tay đối mặt, Tô Ngải Chân nghiêng đầu nhìn, đầu ngón tay đan xen vào nhau, cậu ôm lấy tay alpha.
Cổ vẫn còn hơi đau, nhưng cậu nhịn không được rướn người ôm lấy Tạ Sở Ngọc.
Hương pheromone không còn xa cách, cậu cũng vĩnh viễn không cần phải đoán pheromone của alpha là mùi vị gì, cơ thể cậu đã hoàn toàn nhuộm mùi hương mà cậu yêu thích.
Lồng ng.ực dán sát vào nhau, đó chính là hai trái tim đang khao khát được gần kề.
“Vậy…em muốn anh tiếp tục thế này sao?” Tô Ngải Chân ghé sát tai Tạ Sở Ngọc, khẽ cọ xát môi, như đang tỏ ra yếu đuối, càng giống như đang lấy lòng. Cậu muốn alpha buông tha cho mình, tay cậu thực sự không còn chút sức lực nào nữa.
Tạ Sở Ngọc ngậm lấy nụ hoa đã sưng đỏ từ lâu của cậu, đầu lưỡi liếm láp quầng v.ú, há miệng mút lấy. Dòng sữa ngọt ngào thơm ngậy dễ dàng tuôn ra, hắn nuốt trọn không sót một giọt. Không có bé Tôm bú, sữa của omega rất dồi dào.
“Ừ, ra nữa đi.”
Trong chuyện chăn gối, Tô Ngải Chân không có nhiều kinh nghiệm, càng không biết đưa ra yêu cầu gì, Tạ Sở Ngọc nói như vậy, cậu liền không phản kháng nữa, ngoan ngoãn tiếp tục để hắn **. Nụ hoa vẫn bị alpha ngậm trong miệng, sữa tràn ra nhỏ xuống vài giọt, rơi trúng mu bàn tay cậu. Tô Ngải Chân ngẩn ra mấy giây, trong mắt ánh lên d.ục vọng nồng đậm không thể xóa nhòa.
Hậu huyệt vừa mới đạt cao trào lại bắt đầu ngập lụt, từng giọt dịch ái dịch rỉ ra, dính đầy tay Tạ Sở Ngọc.
“Tiểu… Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân có chút không chịu nổi, côn th.ịt trong lòng bàn tay liên tục cọ xát, q.uy đầu thỉnh thoảng lại đỉnh vào bụng nhỏ của cậu.
Tạ Sở Ngọc đỡ lấy cơ thể trần trụi của cậu nhấc lên một chút, hơi thở phả ra càng thêm nóng bỏng, phả hết lên lồng ng.ực ửng đỏ của omega. Hắn vừa cắn nhẹ nụ hoa bên trái đầy đặn đáng yêu của Tô Ngải Chân, vừa kéo nhẹ ra ngoài, lại vừa bất mãn vì cậu chậm chạp mà mô phỏng động tác gi.ao hợp ra vào.
“Rất giỏi, nắm chặt thêm chút nữa.” Thực ra lúc này có thể lên giường, tiếp nhận đề nghị của Tô Ngải Chân, hung hăng thao vào trong tiểu h.uyệt ướt át kia, nhưng lại luyến tiếc chút ấm áp mềm mại trong lòng bàn tay kia.
Nhiệt độ cơ thể vẫn không ngừng tăng cao, Tô Ngải Chân đã bắt đầu kiệt sức, cả người như treo trên người Tạ Sở Ngọc, tiếng rên rỉ trong miệng cũng đứt quãng. Cậu ngẩng đầu lên, trong cơn mê man nhìn thấy đầu lưỡi alpha vô thức thò ra, mang theo chút nước bọt trong suốt.
Hắn há miệng ngậm lấy đầu lưỡi ấy, nuốt trọn cả nước bọt, hạ thân dùng sức ** hai cái, bắn vào lòng bàn tay Tô Ngải Chân.
“Ưm…” Tô Ngải Chân giống như vừa trải qua một lần cao trào, ngẩng cổ rên rỉ, dịch từ nơi riêng tư trào ra càng nhiều, nửa thân trên bắt đầu co rút không ngừng. T.inh dịch vừa bắn ra của alpha dính cả lên bụng nhỏ cậu, hòa lẫn với t.inh dịch của chính cậu, gần như không phân biệt nổi là của ai.
Tạ Sở Ngọc đưa tay sờ lên bụng phẳng lì của cậu, t.inh dịch dính nhớp nháp bám đầy lên ngón tay hắn. Tô Ngải Chân cúi đầu nhìn hồi lâu, bụng dưới ngứa ngứa, cậu cắn môi khẽ rên vài tiếng, sau đó bàn tay dính đầy t.inh dịch kia lại di chuyển đến bên môi cậu.
“Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân khẽ gọi, có chút mơ hồ.
Ánh mắt Tạ Sở Ngọc rất sâu, giống như một đầm nước sâu hun hút, yết hầu lên xuống, dùng giọng khàn khàn gọi: “Anh Ngải Chân.”
Tim Tô Ngải Chân thắt lại, vô thức hé mở miệng, ngón tay Tạ Sở Ngọc liền tiến vào. Vị t.inh dịch không được thơm tho cho lắm, cậu ngây ngốc, luống cuống. Tạ Sở Ngọc lại gọi một tiếng “Anh Ngải Chân”, đồng tử trong suốt sáng ngời của cậu lóe lên, dường như nhận ra alpha muốn mình làm gì, gò má đỏ bừng lan đến tận mang tai. Sau đó cậu liền dùng đầu lưỡi quấn lấy ngón tay alpha, ngậm vào trong miệng, nuốt trọn t.inh dịch ở đó.
Tạ Sở Ngọc cảm giác bản thân giống như một con thuyền lênh đênh trên biển, sau khi bị sóng biển vỗ vào cuối cùng cũng đâm vào vách đá cứng rắn.
Hắn lập tức hôn lên môi Tô Ngải Chân, đầu lưỡi mang theo hương vị khiến người ta say mê, t.inh dịch đã sớm tan ra trong miệng, sự đan xen giữa tình d.ục và d.ục vọng khiến Tô Ngải Chân hoàn toàn chìm đắm.
“Lên…lên giường.”
Tô Ngải Chân cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp ai, chỉ vùi đầu nói được.
Hắn bế Tô Ngải Chân lên giường, mông omega ướt át dính vào làm ga trải giường loang lổ vệt nước. Tạ Sở Ngọc quỳ gối giữa hai chân Tô Ngải Chân, cởi quần áo, để lộ nửa người trên cường tráng.
Ánh sáng trong phòng khách sạn quá tốt, đến nỗi có thể nhìn rõ từng đường gân xanh trên người alpha. Tô Ngải Chân không dám nhìn thẳng vào hắn, quay mặt đi, Tạ Sở Ngọc cũng không ép buộc cậu, chỉ dang rộng hai chân cậu ra, ấn chặt đùi cậu, cúi đầu cắn lên bắp đùi mềm mại một cái.
Tô Ngải Chân không cảm nhận được cơn đau khi bị cắn, chỉ cảm thấy chỗ đó bị tóc Tạ Sở Ngọc cọ xát ngứa ngáy, nhịn không được đưa tay đẩy đầu hắn.
“Đừng…đừng mà…”
Sức chịu đựng của Tạ Sở Ngọc đã đến giới hạn, hung hăng mút lấy bắp đùi của Tô Ngải Chân, để lại một dấu hôn rõ ràng, in trên làn da trắng nõn trông vô cùng dâm mỹ. Hắn liếm môi, đứng dậy, đặt chân Tô Ngải Chân lên khuỷu tay mình, ngón tay vuốt ve huyệt khẩu. Tất cả đều là nước, cảm giác trơn trượt và huyệt khẩu không ngừng co rút mút lấy nửa ngón tay hắn. Tạ Sở Ngọc thọc vào trong vài cái, đổi lại tiếng rên rỉ khó nhịn của Tô Ngải Chân, sau đó rút ra, đổi thành côn th.ịt đâm thẳng vào trong.
“Ưm…”
Chân Tô Ngải Chân run rẩy vô thức, toàn bộ cơ thể đều phơi bày dưới ánh mặt trời chói chang.
Tạ Sở Ngọc ấn vào dấu hôn do chính hắn tạo ra trên bắp đùi omega, ra sức đâm vào trong, âm thanh va chạm giữa da thịt và tiếng nước nhớp nháp đều cho thấy sự cuồng nhiệt của cuộc h.oan ái. Côn th.ịt bị mút chặt trong động nhỏ, nóng ẩm, mỗi lần đều rất sâu, chạm đến nơi mẫn cảm nhất, Tô Ngải Chân liền nắm chặt ga trải giường run rẩy.
Tư thế này không được bao lâu, Tạ Sở Ngọc liền xoay người cậu lại, từ phía sau tiến vào. Lỗ nhỏ không thể khép lại cố gắng mở ra, lại bị lấp đầy. Hai mắt Tô Ngải Chân mất đi tiêu cự.
“A…nhẹ thôi…em…a…” Một câu hoàn chỉnh cũng không nói được, cổ họng đều là tiếng rên rỉ ngọt ngào mang theo hương vị hoa hồng. Bàn tay to lớn của alpha luồn vào trong khe hở giữa người cậu và ga giường, xoa nắn bầu ngực cậu, nhiệt độ nóng đến rợn người. Tô Ngải Chân thở dốc một tiếng, Tạ Sở Ngọc liền liếm tai cậu.
“Không thoải mái?”
Côn th.ịt thô to kia cứ ra vào trong cơ thể mình, Tô Ngải Chân cảm thấy cả thể xác lẫn linh hồn đều như bị nghiền nát, mặt đỏ bừng lắc đầu, chân mày nhíu chặt, mồ hôi túa ra ướt đẫm ga trải giường.
“Không… ưm…”
“Không là sao? Thoải mái? Hay là không thoải mái?” Tạ Sở Ngọc xấu xa đỉnh vào sinh sản khang của cậu, nơi đã từng sinh nở một lần nay mềm mại mong manh, Tô Ngải Chân ánh mắt mê ly, ý thức tan rã, nước mắt từ lâu đã giàn giụa.
Cậu muốn trả lời là không phải không thoải mái, nhưng vừa mở miệng lại là tiếng rên rỉ ái muội khiến chính mình nghe thấy cũng cảm thấy xấu hổ. Cậu hoàn toàn bị alpha áp dưới thân, cũng không biết hạ thân mình rốt cuộc đang trong tình trạng gì.
Hai tay bị đè trên đỉnh đầu, Tô Ngải Chân nhìn gân xanh nổi lên trên mu bàn tay Tạ Sở Ngọc đến ngẩn người. Thân thể bị ** đến cong lên, mặt nghiêng sang một bên, nhìn thấy quai hàm căng cứng của alpha, còn có hai chân vô lực của mình bị alpha dùng chân câu lấy quấn chặt. Cậu bỗng nhớ đến lần đầu tiên làm tình với Tạ Sở Ngọc ở nhà nghỉ ngoại ô, khi đó alpha lần đầu tiên nói với cậu rằng chân cậu rất đẹp.
Từ đó về sau, cậu dường như không còn sợ hãi việc để lộ chân trước mặt Tạ Sở Ngọc nữa, nơi không lành lặn, khiếm khuyết của cậu dường như đã được người khác tiếp nhận toàn bộ, không còn chỉ có một mình cậu tự ti mà giấu kín trong lòng.
“A… Tiểu Sở…” Tô Ngải Chân gọi bừa tên Tạ Sở Ngọc, tuyến thể sau gáy cũng bị alpha cắn chặt, đầu lưỡi ướt át nóng bỏng liếm láp da thịt. Pheromone không thể khống chế được giải phóng ra, dương v.ật bên trong không ngừng cọ xát vào sinh sản khang, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đâm vào, điều này lại khiến Tô Ngải Chân sợ hãi.
“Không…đừng…quá sâu…”
“Em muốn đánh dấu anh.” Tạ Sở Ngọc một tay luồn vào trong chăn ôm lấy eo thon của cậu, răng nanh cắn nhẹ lên da thịt xung quanh tuyến thể. Tô Ngải Chân cả người như không còn sức lực, chiếc cổ thon dài buông thõng, mặc cho người kia cắn xé, cậu không thể nói ra bất kỳ lời phản kháng nào.
“Được.”
Cùng lúc cậu nói “được”, răng nanh đã đâm thủng tuyến thể, pheromone nồng đậm rót vào khiến toàn thân Tô Ngải Chân từ trong ra ngoài đều bị đóng dấu ấn ký thuộc về Tạ Sở Ngọc. Mùi hoa hồng và hoắc hương tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng.
Bụng truyền đến cơn đau dữ dội, cậu được Tạ Sở Ngọc ôm vào lòng, giống như đang chìm vào giấc ngủ say, có thứ gì đó chảy vào sinh sản khang, trong đầu như nổ tung, ánh mắt tan rã. Một dòng nước ấm phun ra từ nơi gi.ao hợp, trong ngoài đều bị lấp đầy.
Tô Ngải Chân không nhịn được bật khóc, từng giọt nước mắt rơi xuống, bị Tạ Sở Ngọc xoay người đối diện ôm vào lòng, hôn lên mặt cậu hết lần này đến lần khác.
“Rất khó chịu sao?”
“Anh…” Khuôn mặt Tô Ngải Chân đỏ ửng vì d.ục vọng, cậu chậm chạp đưa tay sờ bụng bị lấp đầy của mình, nơi đó phồng lên, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, “Có phải…lại có em bé rồi phải không?”
“Không đâu.” Tạ Sở Ngọc thở dốc vài tiếng, hôn lên chóp mũi lấm tấm mồ hôi của omega, sau đó ghé sát tai cậu nói.
Tô Ngải Chân sững người mấy giây, ánh mắt không chớp, qua hồi lâu mới có phản ứng, giọng nói khàn đặc vì bị dùng quá mức: “Sao em không nói cho anh biết?”
“Bây giờ không phải đã nói rồi sao?”
Tô Ngải Chân run rẩy đưa tay sờ nốt ruồi ở đuôi mắt Tạ Sở Ngọc, trái tim cũng theo cơ thể mà mềm nhũn, “Khi nào…khi nào thì…”
“Sau khi anh mang thai bé Tôm.”
Tô Ngải Chân chớp mắt mấy cái, qua hồi lâu mới phản ứng lại được, “Mệt quá, muốn ngủ.”
“Ừm.”
Tô Ngải Chân ngủ một giấc đến tận tối, cậu cũng không cảm thấy đói, trong tai nghe thấy tiếng động, mở mắt ra liền nhìn thấy Tạ Sở Ngọc đang quay lưng về phía mình thu dọn đồ đạc, bóng lưng rộng lớn khiến người khác an tâm. Mắt cậu rất xót, lại nhắm mắt lại, nhưng nhịn không được gọi tên Tạ Sở Ngọc.
“Tiểu Sở.”
Tạ Sở Ngọc quay đầu lại, “Em làm anh tỉnh giấc à?”
Tô Ngải Chân muốn nói không phải, nhưng vừa nghĩ lại chính mình là nghe thấy tiếng Tạ Sở Ngọc nên mới tỉnh, liền cười một tiếng, hiếm khi nào nghịch ngợm nói: “Không sao.”
Tạ Sở Ngọc đi tới ngồi xuống bên cạnh cậu, “Đói bụng chưa? Dậy ăn chút gì đi.”
“Một chút.”
Tạ Sở Ngọc bế cậu dậy, gọi người mang đồ ăn vào. Thực ra Tô Ngải Chân không có khẩu vị lắm, cơ thể vừa mới bị đánh dấu uể oải rã rời, nếu không phải Tạ Sở Ngọc đút cho cậu, có lẽ cậu một miếng cũng không ăn nổi.
“Khi nào chúng ta về nhà?”
“Ngày mai.”
Tô Ngải Chân hỏi: “Nhanh vậy sao?”
Tạ Sở Ngọc múc một thìa cháo đút cho cậu, nhướng mắt: “Không phải anh nhớ bé Tôm sao?”
“Cục cưng gọi là bé Táo.” Tô Ngải Chân sửa lại.
Tạ Sở Ngọc khẽ cười: “Bé Tôm nghe hay hơn.”
Tô Ngải Chân không tiếp tục tranh luận vấn đề này với hắn nữa, ngoan ngoãn ăn cơm, ăn chưa được mấy miếng đã no. Tạ Sở Ngọc lau miệng cho cậu, sau đó giúp cậu chỉnh lại quần áo rộng thùng thình. Tô Ngải Chân nhịn không được đỏ mặt, trên ngực toàn là dấu hôn ái muội, hai đầu nh.ũ hoa cũng rất đau.
“Bên bệnh viện em sẽ xử lý, còn chuyện phẫu thuật không cần gấp, em sẽ liên hệ, trong thời gian ngắn sẽ không phẫu thuật.”
“Ừ.” Đối với chuyện này, Tô Ngải Chân không có ý kiến gì, cậu chỉ muốn cùng Tạ Sở Ngọc về nhà.
“Cái này.”
Tạ Sở Ngọc vuốt tóc cậu, nhẹ nhàng xoa, Tô Ngải Chân nhìn vào mắt hắn, ánh mắt lướt qua hai chiếc nhẫn nằm gọn trong lòng bàn tay alpha.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, không ai lên tiếng, Tạ Sở Ngọc cầm một chiếc đeo vào cho cậu, “Không được tháo ra nữa.”
Tô Ngải Chân mắt nóng lên, mím môi ừ một tiếng. Tạ Sở Ngọc nâng cằm cậu lên, hỏi: “Còn nữa?”
“Còn gì nữa?”
“Không đeo cho em?”
Tô Ngải Chân lúc này mới ý thức được ngón áp út của alpha trống trơn, từ khi nào không đeo nữa? Cho nên là đang chờ cậu đeo cho hắn sao?
Giọng nói Tạ Sở Ngọc lạnh nhạt: “Không muốn? Vậy thôi.”
“Làm gì có.” Bị hắn nói xấu hổ, Tô Ngải Chân vội vàng cầm lấy chiếc nhẫn còn lại, nắm lấy tay Tạ Sở Ngọc, đeo vào ngón áp út trên bàn tay trái.
Vẫn là cặp nhẫn đôi năm đó, Tô Ngải Chân vẫn luôn rất thích, bây giờ lại được đeo trên tay, cậu nhớ rõ, lúc trước kết hôn cũng là do alpha tự tay đeo cho cậu.
Hai người chống tay đối mặt, Tô Ngải Chân nghiêng đầu nhìn, đầu ngón tay đan xen vào nhau, cậu ôm lấy tay alpha.
Cổ vẫn còn hơi đau, nhưng cậu nhịn không được rướn người ôm lấy Tạ Sở Ngọc.
Hương pheromone không còn xa cách, cậu cũng vĩnh viễn không cần phải đoán pheromone của alpha là mùi vị gì, cơ thể cậu đã hoàn toàn nhuộm mùi hương mà cậu yêu thích.
Lồng ng.ực dán sát vào nhau, đó chính là hai trái tim đang khao khát được gần kề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.