Một Phần Hai Mươi Tư

Chương 34: Vung vẩy

Lữ Thiên Dật

22/12/2016

Linh hồn phiêu du giữa không trung, lập lòe tranh tối tranh sáng, tăng thêm màu sắc thần bí cho lời giải thích của Long Dực.

“Chắc hẳn các ngươi đã từng nghe qua lời tiên tri của Nostradamus”. Long Dực nói, “Hãy bắt đầu nói từ chuyện này”.

Yến Nhất hơi kinh ngạc: “Lẽ nào lời tiên tri là thật?”.

“Tất nhiên không phải”. Long Dực căm giận, “Đó chỉ là kẻ lừa đảo tầm bậy tầm bạ. Trong cuốn “Các thể kỷ” lão tiên đoán rằng thế giới loài người sẽ bị hủy diệt vào tháng 7 năm 1999, khi đó Ma vương khủng bố sẽ giáng thế, thực ra lúc ấy ta vẫn căn bản không hề có ý định giáng thế! Lão bảo ta giáng thì ta liền giáng sao, ta cứ không giáng đấy, hừ! Nhưng cuối thế kỷ đó lời tiên đoán ấy nhanh chóng lan truyền rộng rãi trong nhân gian, rất nhiều nhân loại ngu ngốc đều tin lão”.

Yến Nhất hiếu kì sờ một cụm linh hồn màu cam bay tới bên tay, linh hồn hư ảo, tựa như hình chiếu trong không khí, Yến Nhất giải thích: “Lời tiên đoán tận thế ấy, thực ra loài người chỉ thuận miệng nói vậy thôi, không phải thực sự tin tưởng”.

“Vốn là vậy”. Long Dực thở dài, “Nhưng vào những năm gần cuối thế kỷ, ước chừng bắt đầu từ năm 198x, khắp nơi trên thế giới lần lượt xảy ra nhiều sự kiện thần bí khó giải thích, như là, chuyện này và chuyện kia…”. Long Dực đang nói, chợt rơi vào sự im lặng xấu hổ, hiển nhiên là quên từ rồi.

Yến Nhất:…

Long Dực chạy vèo đến bên cửa sổ vẫy tay gọi Hydra ở lầu dưới, ra lệnh “Ngươi bò lên đây”.

Hydra:..

“Tôi đi mở cửa cho anh ta”. Mạnh Phồn 囧 một chút, chạy xuống dưới lầu mở cửa, dẫn Hydra lên.

Hydra cầm một quả cầu thủy tinh nho nhỏ, mái tóc dài chói như lửa cháy khiến khuôn mặt dị vực phong tình càng thêm tuấn mỹ.

“Cảm ơn”. Hydra rất phong độ, gật đầu lịch thiệp với Mạnh Phồn.

Yến Nhất không biết vô tình hay cố tình mà đứng chắn trước mặt Mạnh Phồn, mỉm cười nói: “Không có gì”.

Hydra:..

Dục vọng độc chiếm của Yến tiên sinh mãnh liệt đến nỗi khi nổi cơn ghen đến nhân cách phụ của mình cũng không bỏ qua thì sao có thể bỏ qua cho người khác!

“Đây là rắn chín đầu Hydra, thuộc hạ của ta”. Long Dực chỉ vào Hydra đầu tóc đỏ rực, khí thế bừng bừng, “Mau cho bọn họ xem chín cái đầu của ngươi đi!”.

Hydra nhất quyết duy trì hình dáng thanh niên nhân loại đẹp trai , lạnh lùng từ chối: “Không muốn, xấu lắm”.

Long Dực vẻ mặt kiêu ngạo khoe khoang: “Hydra có thể dùng hai cái cổ để thắt thành nơ bướm đó!”, thuộc hạ của ta có phải rất giỏi đúng không!

Nhưng Hydra vẫn giữ nguyên mặt than lạnh lùng.

Hơn nữa cả phòng không có ai tiếp lời.

“Ha ha ha, Hydra lại xấu hổ rồi!”. Long Dực lúng túng vỗ vỗ Hydra với vẻ mặt lạnh như băng, “Ngươi cho bọn họ xem một số sự kiện kỳ lạ của những năm 80 đi”.

“Vâng, bệ hạ”. Hydra chạm vào quả cầu thủy tinh vạn năng vài cái, chiếu màn sáng lên tường, trong hình là một đám ác ma cấp thấp có cánh dơi dài và sừng sơn dương, hình dạng của ác ma cấp thấp và nhân loại chỉ giống nhau năm phần, khắp người là cơ bắp rắn chắc màu đỏ máu, khuôn mặt dữ tợn, hơn nữa không mặc quần áo, vô cùng thông thoáng. Những ác ma cấp thấp trong hình có vẻ đang vây công một kiến trúc hình tháp, có thể nhìn thấy quân sĩ ở trên đỉnh kiến trúc hoảng sợ bắn liên tục xuống dưới.



“Đây là sự kiện ác ma bạo động ở một căn cứ quân sự của Nga vào năm 1984”. Hydra trầm giọng nói, “Hơn trăm con ác ma cấp thấp đột kích quân sĩ trú đóng căn cứ vào nửa đêm, đồng thời sau khi quân tiếp viện nơi đến tất cả đều tự bốc cháy, linh hồn tiêu tán, đến nay vẫn chưa tra rõ nguyên nhân”.

Long Dực nhanh chóng giải thích: “Không phải bọn ta làm, sau khi chuyện xảy ra bọn ta mới biết”. Hoàn toàn là dáng vẻ mù mờ!

Hydra lại vung tay, quả cầu thủy tinh chiếu hình một đám tiểu quỷ màu xanh lá da dẻ nhăn nheo, trong đoàn quân tiểu quỷ còn có vài tiểu quỷ thuật sĩ khoác áo choàng đen, tất cả đều là sản phẩm của thế giới địa ngục. Hydra thuyết minh: “Đây là đám tiểu quỷ thuật sĩ ở Bắc Âu, chúng đã gây nên nỗi khiếp sợ cho người dân bản xứ, nhưng rất nhanh đã bị thợ săn quái vật tiêu diệt. Tuy nhiên phía địa ngục bọn ta cũng không hay biết”.

Tiếp đó, Hydra lại phát rất nhiều tin tức và ảnh chụp khiến người người kinh sợ, Long Dực đau lòng nói: “Tình hình cơ bản chính là vậy, lúc ấy khắp nơi trên thế giới đột nhiên đồng loạt bùng nổ rất nhiều sự kiện tương tự, ác ma và tiểu quỷ địa ngục hại người, giết người, gây ra hỗn loạn, nhưng bọn ta căn bản không hề biết có chuyện này, đừng nhìn bọn ta là ác ma, thực ra bọn ta cũng rất có tinh thần khế ước, ác ma luôn luôn cùng con người thông qua phương thức ngôn linh để kí kết khế ước linh hồn, giúp con người thực hiện dục vọng của mình, ác ma cho đi sức mạnh, con người tự nguyện bán đứng linh hồn, giao dịch công bằng”.

“Nói cách khác, có người cố ý khơi mào rắc rối, sau đó chĩa mũi nhọn về phía địa ngục?”. Năng lực tiếp thu của Yến Nhất quả là rất nhanh, “Nếu kết hợp với sức lan tỏa của lời tiên đoán tận thế thì rất dễ gây nên khủng hoảng”.

Sau đó Long Dực nghiễm nhiên chịu tiếng xấu thay cho người khác!

“Không hổ là đệ đệ của ta, lĩnh hội rất nhanh”. Long Dực dựng ngón cái khen ngợi.

Yến Nhất tao nhã xua tay tỏ vẻ từ chối: “Đừng xưng hô như vậy, cảm ơn”.

Ma vương bệ hạ nhất thời bị tổn thương:…

Đệ đệ chẳng đáng yêu chút nào!

“Sau đó thì sao? Do đó mà hai mươi lăm năm trước thợ săn quái vật vây quét địa ngục?” Yến Nhất suy đoán.

Long Dực rưng rưng nước mắt: “Đúng vậy! Hiệp hội thợ săn quái vật tập hợp các cao thủ hàng đầu ở khắp nơi trên thế giới, tiến hành đột kích địa ngục, thật ra không riêng gì địa ngục, phi nhân loại của các chủng tộc cũng ít nhiều bị ảnh hưởng, nhưng hệ địa ngục vẫn là chịu thương vong nặng nề nhất. Tuy ác ma không thực sự chết đi, nhưng nếu bị thương nặng thì thân xác sẽ tiêu biến, ma lực của thân xác hồi sinh sẽ trở nên thấp kém, phải hấp thu tâm tư đen tối của loài người làm dinh dưỡng mới có thể từ từ khôi phục lại ma lực, nhưng đám thợ săn quái vật chết tiệt sau khi đuổi cùng giết tận quân chủ lực của bọn ta, còn dùng kết giới phong tỏa cửa vào giữa địa ngục và nhân gian, ác ma hồi sinh trong thế giới địa ngục không thể hấp thu dinh dưỡng đen tối từ nhân gian nên ma lực không thể khôi phục…Ví dụ như ta, nhìn ta giờ thế thôi nhưng trước đây rất lợi hại đó!”.

“Được được được”. Yến Nhất không hứng thú với chuyện này, “Vậy hai mươi ba nhân cách phụ của tôi…”.

Long Dực bật ngón tay tách một cái, bắt đầu thể hiện: “Hydra, chiếu một đoạn video chiến đấu”.

Hydra bất đắc dĩ dùng quả cầu thủy tinh chiếu một đoạn phim Long Dực năm ấy chiến đấu cùng thợ săn quái vật.

“Nhìn đi! Ta đang bay trên trời kìa!”. Long Dực hưng phấn thuyết minh cho Yến Nhất.

Yến Nhất:…

Nhưng mà nếu không xét cái lỗ mặt sau áo, Long Dực trong hình đúng là đẹp trai lóa mắt. Thân hình của hắn nhanh như điện xẹt, chạy khắp nơi trên vách đá tiêu đỏ rực của địa ngục, linh hoạt né tránh công kích của thợ săn quái vật, sau đó, sáu chiếc cánh màu đen cực lớn từ từ mở ra sau lưng Long Dực, toàn thân hắn như một cơn lốc màu đen bổ nhào xuống, công kích trận tuyến đám thợ săn quái vật tạo thành đến thất điên bát đảo, cánh đen được ma lực thấm vào sắc bén như dao, nơi nó quét qua không chừa mảnh giáp. Nhưng sau cơn hỗn loạn ngắn ngủi, thợ săn quái vật được huấn luyện bài bản lập tức chỉnh lại đội hình tập trung khai hỏa phản kích, đối diện với thế công hung mãnh của hỏa lực, thân thể Long Dực nháy mắt biến ảo thành vô số con dơi nhỏ màu đen, lẩn trốn bay đi khắp bốn phương tám hướng, trên mặt đất chỉ còn lại một bộ quần áo rách nát.

Sau khi thuận lợi tránh thoát một vòng thế công hung mãnh của lửa đạn, vô số con dơi trên không trung lại hợp thành một, giống như kỳ tích phục hồi thân thể Long Dực lại như cũ…

Nhưng mà…

Gió thổi JJ, trứng tung tăng.

Thân xác của ác ma cấp cao trong trạng thái khẩn cấp có thể tạm thời phân chia thành vô số dơi đen địa ngục sau đó khôi phục nguyên bản, nhưng chỉ có thể phân ra rồi hợp lại các bộ phận của bản thân ác ma, quần áo thì không được, thực sự là vô cùng khoa học vô cùng có lý, vì vậy kỹ năng bảo mệnh này bình thường ác ma không dám dùng bừa.

Thế là cuộc chiến sau đó, vì không có thời gian mặc quần áo, Ma vương bệ hạ tôn quý vẫn giữ trạng thái khỏa thân, “cái ấy” với kích thước tương đối lớn trong lúc chạy nhảy chiến đấu kịch liệt không ngừng vung vẩy, đập vào hai bên đùi trong, phát ra âm thanh ba ba thanh thúy…



“A a a a a dừng dừng dừng!”. Ma vương xấu hổ che mặt hét lớn, “Hydra! Dừng hình!”.

Hydra vội chọc chọc lên quả cầu thủy tinh, thái dương chảy ra mồ hôi lạnh: “Bệ hạ, hình như chết máy rồi”.

“Nà ní (*)!? Quả cầu thủy tinh mà cũng chết máy!?”. Long Dực xấu hổ nhào qua ấn quả cầu thủy tinh, định che chắn ánh sáng, nhưng thân là sản phẩm kinh điển của tộc người lùn, quả cầu thủy tinh phiên bản iBall6Plus vô cùng ngoan cố, để mang đến cho người sử dụng thể nghiệm quan sát tốt nhất, quả cầu thủy tinh được thiết kế sao cho chỉ cần có một khe hở siêu nhỏ cũng có thể tận dụng triệt để chiếu ra hình ảnh hoàn mỹ, thế là Ma vương đầu bốc khói xấu hổ đoạt lấy quả cầu thủy tinh ném ra ngoài cửa sổ!

(*) Nà ní là Nani, tiếng Nhật nghĩa là “Cái gì?”.

Hydra:…

Cái đó đắt lắm đấy đệt mẹ.

Ba người đang ở ban công lầu một hóng gió nói chuyện phiếm lặng lẽ nhìn hình ảnh tệ hại đột nhiên chiếu lên tường gara ô tô:…

“…Tôi không muốn sống nữa”. Yến Tử Hoàn cứ nghĩ đến việc linh hồn của mình vậy mà lại bị tên ngốc này lấy đi liền muốn nhảy lầu tự vẫn.

“Ôi chao”. Bé hamster ra vẻ thẹn thùng che mắt, sau đó nhòm qua khe hở ngón tay.

“…”. Tưởng Phi bình tĩnh chạy đi nhặt quả cầu thủy tinh, cởi áo ra bọc lại.

Mẹ nó quả thực là ô uế không thể tả!

“A ha! Một đoạn nhạc đệm thú vị!”. Long Dực lau mồ hôi lạnh, bầu không khí khó xử đậm đặc đến mức sắp ngưng tụ thành thể rắn rồi.

Còn Mạnh Phồn đang thề thốt với Yến Nhất: “Tôi không nhìn thấy gì hết!”.

Yến tiên sinh phát tác dục vọng độc chiếm cực kì vô lý, vẻ mặt không vui: “Rõ ràng là em nhìn thấy rồi, nói dối”.

Mạnh Phồn trợn trắng mắt: “Tôi cũng là đàn ông, cũng đâu phải không có thứ đó, nhìn một cái đã làm sao?”.

Yến Nhất nũng nịu phùng má: “Nếu nhìn một cái không làm sao, vậy sao em không nhìn của anh này?”.

Mạnh Phồn xù lông: “Yến tiên sinh! Bây giờ chúng ta thảo luận việc này thích hợp sao?”.

Yến Nhất cười: “Không chọc em nữa, đừng giận mà”.

Mạnh Phồn nghiêm mặt quay sang Long Dực: “Điều chúng tôi quan tâm nhất đó là hai mươi ba nhân cách phụ, bọn họ làm sao mà tới?”.

Long Dực vô cùng phối hợp nhanh chóng tiếp tục chủ đề này: “Năm ấy ta dẫn đầu quân đoàn địa ngục chống lại thợ săn quái vật, trước khi thế ào ạt và bất ngờ của chúng, bọn ta đã chuẩn bị tâm lý tất bại, khi ấy Ngạo Thiên…thân xác của Yến Nhất vừa tiêu tan chưa lâu, linh hồn chuyển sinh về trên cây tà ác biến thành một trái cấm, vẫn chưa kịp hồi sinh, thế là ta đem hắn lúc đó mới chỉ là một trái cấm nhỏ…”.

Yến Nhất lạnh lùng cắt lời: “Không được dùng ba chữ kia”.

Ai! Trái cấm nhỏ hung dữ quá đi! Long Dực ấm ức tiếp tục: “Một khi tất cả chúng ta thua trận, bị phong ấn ở địa ngục, không biết khi nào ma lực mới khôi phục hoàn toàn, chỉ sợ vĩnh viễn không có ngày vùng lên. Để bảo tồn thực lực của địa ngục, ta đem sinh mệnh của đệ đệ phân chia thành hai mươi ba thân thể ác ma, bọn chúng lần lượt là bảy Ma quân địa ngục và hai đội cận vệ Hydra dẫn đầu, sau đó…Ta bảo bọn chúng mang Yến Nhất đột phá vòng vây, từng người phân tán ở nhân gian, chỉ cần hai mươi tư người bọn chúng không chết hết, ma lực của Yến Nhất có thể được bảo tồn, một khi hai mươi tư sinh mệnh bị phân chia hợp lại làm một, sẽ có thể nháy mắt khôi phục lại sức mạnh thời kỳ cường thịnh…”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Một Phần Hai Mươi Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook