Chương 13
ZuzuLinh
25/09/2015
CHƯƠNG V.A
Chương V: Quân Át chủ bài
A.
Nảy sinh một vài sơ suất, Vũ rơi vào tầm ngắm.
Một thời gian dài, Interpol hoàn toàn mất liên lạc với chàng mật vụ I1506, những thông tin về chú báo NeO cũng không được đề cập trong tổ chức nữa.
Tin nhắn duy nhất còn sót lại của anh gửi cho người đồng đội là dấu chấm. Một dấu chấm lửng lơ, không rõ là bắt đầu hay đã kết thúc.
Sau sai lầm đó, Interpol tiếp tục xuất quân bài thứ hai của mình. Sau ba năm hoàn thiện khả năng, Phong được gài vào khi câu chuyện về Vũ đã trôi vào dĩ vãng. Khác với NeO, Phong chinh phục lòng tin của tổ chức từng bước một, sáu tháng của NeO được chứng minh bằng chặng đường hai năm của Phong. Chậm mà chắc, Phong đã có cơ hội tiếp cận với những thành viên cấp cao của tổ chức, trong đó có Thằn lằn không chân Pygopod, Nhện góa phụ Lactro.
Trước khi nhúng bản thân dưới lớp dầu đen bẩn thỉu, Phong đã tự hứa với bản thân, với người anh em rằng: Anh sẽ chỉ bước trên con đường này một mình.
Vì sao ư? Một người che giấu cảm xúc giỏi như Vũ cuối cùng lại để cô bạn gái hờ chết thảm. Điều duy nhất Phong nghĩ mình có thể làm cho cậu ấy, là đưa gia đình cô gái vào diện bảo vệ nhân thân trinh sát. Tuy nhiên khi chưa kịp thực hiện, những thành viên trong gia đình của cô gái đó, cùng cô bạn thân đã bị tai nạn giao thông. Đó không thể là ý trời, tội ác của đám Quỷ Xám càng ngày càng lớn, chúng sớm muộn sẽ bị nhốt trong bốn bức tường.
Mối thù của Phong đã ngấm tới tận máu thịt. Năm năm, mười năm hay cả đời này anh quyết sống để vạch trần lũ vô nhân tính ấy.
*
Tàn thuốc rơi trong mùa đông giá lạnh, Goura giật lấy điếu thuốc dở của Morus và hút tiếp. Cô nàng dựa một phần vào người anh mà đong đếm một dòng suy nghĩ gì đó.
“Hút thuốc không tốt cho sức khỏe.” – Morus giật lại và quăng điếu thuốc lăn vào rãnh hè. Dù vậy, chính anh là một gã nghiện thuốc lá, chắc từ ngày tham gia vào trò chơi đầy nguy hiểm này.
Goura nhún vai nhìn anh chàng, cô quăng áo khoác vào trong xe và giục anh ta đi luôn.
“Có một mẻ bụi phấn mới bị triệt phá ngày hôm qua, chúng được giữ trong phòng tang vật của sở cảnh sát phía nam, trị giá lên tới sáu con số không. Anh muốn theo không?”
Morus đưa mắt nhìn cô gái bên cạnh. Ma túy trong sở cảnh sát mà chúng cũng không tha.
“Không. Tôi không thích.” – Anh cười và đưa tay xoa những cái râu con con trên cằm.
“Ok. Vậy cho tôi xuống ở đây.”
Morus dừng xe để Goura bước xuống, cô nàng sẽ tự lo liệu. Những việc lắt nhắt như thế không đáng để anh phải động tay vào. Goura bỏ quên chiếc áo trên xe, trước khi cô ả quay lại, anh vội vàng tìm tấm ảnh nhét trong túi, chân dung kẻ bị thanh trừ của tổ chức mà Nhện góa phụ đã giao cho cô nàng. Thật quá dễ để nhận ra đó là một chính khách, nhưng cái gì vốn dễ dàng thì đầy rẫy cạm bẫy. Morus mau chóng cất tấm ảnh lại. Anh rút phong kẹo cao su nhai cho đỡ buồn.
Một thành viên trong tổ chức, có mật hiệu Loăng Quăng đang bị cục cảnh sát của Hoa Kỳ USMS bắt giữ và hỏi cung. Y như mật danh, loài bọ gậy chỉ quăng quật trong vùng nước tù, thành viên này lo những việc “hành chính” của tổ chức, nhiệm vụ của hắn là cập nhật số lượng thành viên trong một bộ nhớ nhỏ bằng đốt ngón tay. Bản danh sách các thành viên Quỷ Xám từ trước tới giờ, tên gọi, lĩnh vực hoạt động của từng đối tượng, đó là thứ quý giá mà bất kỳ cảnh sát nước nào đều ao ước. Đó là những cập nhật hoàn hảo, cho Ông Lớn và những kẻ giúp việc nắm được thế mạnh của mọi thành viên để giao những công việc cụ thể, vì vậy, nếu cảnh sát có nó, họ sẽ tiên liệu được tỉ mỉ về khả năng và quy mô của Quỷ Xám.
Cảnh sát có dùng một vài biện pháp mạnh lấy lời khai nhưng tên Loăng Quăng vẫn tỏ ra phởn phơ với nụ cười đầy thách thức. Sự tự do của hắn cùng mạng sống của ba trăm con người tại sân ga vào thời điểm khu vực diễn ra lễ hội văn hóa được đặt lên ván cờ. Một toa tàu trong số cả đoàn tàu tốc hành, khi nó dừng đón trả khách, những con người lên xuống xung quanh, chẳng cần bom thật, chỉ một âm thanh đe dọa, sự hỗn náo đã đủ để có người bị thương. Đó là cuộc trao đổi buộc lòng USMS phải nhân nhượng.
Thật tiếc khi phải từ bỏ một thứ giá trị như con chip đó. Chính vì lẽ đó cảnh sát quốc tế nhập cuộc, họ yêu cầu giúp đỡ USMS, chàng trai của chúng ta cuối cùng đã có lúc thể hiện.
Morus đang ăn cơm một mình, chiếc điện thoại Nokia rung bên cạnh đĩa thức ăn và rơi xuống đất thành ba mảnh. Anh nhặt nó lên khởi động lại.
“Tôi nghĩ anh nên tìm nhà mới cho chiếc điện thoại của mình. Cái thùng rác kia được chứ?”
Goura xuất hiện nhẹ nhàng đến nỗi anh không nghe được một tiếng động nào. Morus thận trọng nhìn cô gái đi lại quanh phòng mình.
“Nhện góa phụ muốn có pháo hoa ở sân ga lúc chín giờ.” – Goura thậm chí đã mang quả bom tới, cô ta khá lười biếng nên muốn nhờ vả.
Morus giở hộp đàn guitar Goura mang tới, không nằm ngoài dự tính, nó chứa thuốc nổ TNT, liều lượng vừa phải.
“Sao? Chỉ cần để quên trên toa là được. Gọi tôi tham gia để làm gì chứ?”
“Đây là hàng dự phòng. Có một con nhỏ đã được lệnh gài bom trên toa thứ tư từ dưới lên. Nhưng tôi không tin nó, tôi muốn anh gài thêm một quả nữa.”
“Và cô sẽ làm gì?”
Goura khẽ nhếch môi, cô dừng lại nhìn chằm chằm vào ngăn kéo tủ, nó bị dính một ít bụi. Tự tiện mở ra, Goura đoán không sai trong đó chứa một khẩu súng bắn tỉa. Cô lắp ráp chúng lại.
“Tôi mượn.”
Và cô nàng đi.
Phong khẽ rít mắt lại, cô ả đáng phải đề phòng hơn anh nghĩ. Việc anh là một tay ngắm bắn của tổ chức không phải điều xa lạ, nhưng cô ta muốn mượn chính khẩu súng của anh cho thấy mọi chuyện không được như suy diễn. Thật quá xuất sắc, chỉ sáu tháng, Vũ có thể khiến cô ta đặt mọi niềm tin, trong khi anh đã qua vài năm, cô ả vẫn có những hoài nghi với người cộng sự. Có lẽ vì Goura đã đặt quá nhiều niềm tin nên rất khó để mở lòng thêm một lần nữa.
Chương V: Quân Át chủ bài
A.
Nảy sinh một vài sơ suất, Vũ rơi vào tầm ngắm.
Một thời gian dài, Interpol hoàn toàn mất liên lạc với chàng mật vụ I1506, những thông tin về chú báo NeO cũng không được đề cập trong tổ chức nữa.
Tin nhắn duy nhất còn sót lại của anh gửi cho người đồng đội là dấu chấm. Một dấu chấm lửng lơ, không rõ là bắt đầu hay đã kết thúc.
Sau sai lầm đó, Interpol tiếp tục xuất quân bài thứ hai của mình. Sau ba năm hoàn thiện khả năng, Phong được gài vào khi câu chuyện về Vũ đã trôi vào dĩ vãng. Khác với NeO, Phong chinh phục lòng tin của tổ chức từng bước một, sáu tháng của NeO được chứng minh bằng chặng đường hai năm của Phong. Chậm mà chắc, Phong đã có cơ hội tiếp cận với những thành viên cấp cao của tổ chức, trong đó có Thằn lằn không chân Pygopod, Nhện góa phụ Lactro.
Trước khi nhúng bản thân dưới lớp dầu đen bẩn thỉu, Phong đã tự hứa với bản thân, với người anh em rằng: Anh sẽ chỉ bước trên con đường này một mình.
Vì sao ư? Một người che giấu cảm xúc giỏi như Vũ cuối cùng lại để cô bạn gái hờ chết thảm. Điều duy nhất Phong nghĩ mình có thể làm cho cậu ấy, là đưa gia đình cô gái vào diện bảo vệ nhân thân trinh sát. Tuy nhiên khi chưa kịp thực hiện, những thành viên trong gia đình của cô gái đó, cùng cô bạn thân đã bị tai nạn giao thông. Đó không thể là ý trời, tội ác của đám Quỷ Xám càng ngày càng lớn, chúng sớm muộn sẽ bị nhốt trong bốn bức tường.
Mối thù của Phong đã ngấm tới tận máu thịt. Năm năm, mười năm hay cả đời này anh quyết sống để vạch trần lũ vô nhân tính ấy.
*
Tàn thuốc rơi trong mùa đông giá lạnh, Goura giật lấy điếu thuốc dở của Morus và hút tiếp. Cô nàng dựa một phần vào người anh mà đong đếm một dòng suy nghĩ gì đó.
“Hút thuốc không tốt cho sức khỏe.” – Morus giật lại và quăng điếu thuốc lăn vào rãnh hè. Dù vậy, chính anh là một gã nghiện thuốc lá, chắc từ ngày tham gia vào trò chơi đầy nguy hiểm này.
Goura nhún vai nhìn anh chàng, cô quăng áo khoác vào trong xe và giục anh ta đi luôn.
“Có một mẻ bụi phấn mới bị triệt phá ngày hôm qua, chúng được giữ trong phòng tang vật của sở cảnh sát phía nam, trị giá lên tới sáu con số không. Anh muốn theo không?”
Morus đưa mắt nhìn cô gái bên cạnh. Ma túy trong sở cảnh sát mà chúng cũng không tha.
“Không. Tôi không thích.” – Anh cười và đưa tay xoa những cái râu con con trên cằm.
“Ok. Vậy cho tôi xuống ở đây.”
Morus dừng xe để Goura bước xuống, cô nàng sẽ tự lo liệu. Những việc lắt nhắt như thế không đáng để anh phải động tay vào. Goura bỏ quên chiếc áo trên xe, trước khi cô ả quay lại, anh vội vàng tìm tấm ảnh nhét trong túi, chân dung kẻ bị thanh trừ của tổ chức mà Nhện góa phụ đã giao cho cô nàng. Thật quá dễ để nhận ra đó là một chính khách, nhưng cái gì vốn dễ dàng thì đầy rẫy cạm bẫy. Morus mau chóng cất tấm ảnh lại. Anh rút phong kẹo cao su nhai cho đỡ buồn.
Một thành viên trong tổ chức, có mật hiệu Loăng Quăng đang bị cục cảnh sát của Hoa Kỳ USMS bắt giữ và hỏi cung. Y như mật danh, loài bọ gậy chỉ quăng quật trong vùng nước tù, thành viên này lo những việc “hành chính” của tổ chức, nhiệm vụ của hắn là cập nhật số lượng thành viên trong một bộ nhớ nhỏ bằng đốt ngón tay. Bản danh sách các thành viên Quỷ Xám từ trước tới giờ, tên gọi, lĩnh vực hoạt động của từng đối tượng, đó là thứ quý giá mà bất kỳ cảnh sát nước nào đều ao ước. Đó là những cập nhật hoàn hảo, cho Ông Lớn và những kẻ giúp việc nắm được thế mạnh của mọi thành viên để giao những công việc cụ thể, vì vậy, nếu cảnh sát có nó, họ sẽ tiên liệu được tỉ mỉ về khả năng và quy mô của Quỷ Xám.
Cảnh sát có dùng một vài biện pháp mạnh lấy lời khai nhưng tên Loăng Quăng vẫn tỏ ra phởn phơ với nụ cười đầy thách thức. Sự tự do của hắn cùng mạng sống của ba trăm con người tại sân ga vào thời điểm khu vực diễn ra lễ hội văn hóa được đặt lên ván cờ. Một toa tàu trong số cả đoàn tàu tốc hành, khi nó dừng đón trả khách, những con người lên xuống xung quanh, chẳng cần bom thật, chỉ một âm thanh đe dọa, sự hỗn náo đã đủ để có người bị thương. Đó là cuộc trao đổi buộc lòng USMS phải nhân nhượng.
Thật tiếc khi phải từ bỏ một thứ giá trị như con chip đó. Chính vì lẽ đó cảnh sát quốc tế nhập cuộc, họ yêu cầu giúp đỡ USMS, chàng trai của chúng ta cuối cùng đã có lúc thể hiện.
Morus đang ăn cơm một mình, chiếc điện thoại Nokia rung bên cạnh đĩa thức ăn và rơi xuống đất thành ba mảnh. Anh nhặt nó lên khởi động lại.
“Tôi nghĩ anh nên tìm nhà mới cho chiếc điện thoại của mình. Cái thùng rác kia được chứ?”
Goura xuất hiện nhẹ nhàng đến nỗi anh không nghe được một tiếng động nào. Morus thận trọng nhìn cô gái đi lại quanh phòng mình.
“Nhện góa phụ muốn có pháo hoa ở sân ga lúc chín giờ.” – Goura thậm chí đã mang quả bom tới, cô ta khá lười biếng nên muốn nhờ vả.
Morus giở hộp đàn guitar Goura mang tới, không nằm ngoài dự tính, nó chứa thuốc nổ TNT, liều lượng vừa phải.
“Sao? Chỉ cần để quên trên toa là được. Gọi tôi tham gia để làm gì chứ?”
“Đây là hàng dự phòng. Có một con nhỏ đã được lệnh gài bom trên toa thứ tư từ dưới lên. Nhưng tôi không tin nó, tôi muốn anh gài thêm một quả nữa.”
“Và cô sẽ làm gì?”
Goura khẽ nhếch môi, cô dừng lại nhìn chằm chằm vào ngăn kéo tủ, nó bị dính một ít bụi. Tự tiện mở ra, Goura đoán không sai trong đó chứa một khẩu súng bắn tỉa. Cô lắp ráp chúng lại.
“Tôi mượn.”
Và cô nàng đi.
Phong khẽ rít mắt lại, cô ả đáng phải đề phòng hơn anh nghĩ. Việc anh là một tay ngắm bắn của tổ chức không phải điều xa lạ, nhưng cô ta muốn mượn chính khẩu súng của anh cho thấy mọi chuyện không được như suy diễn. Thật quá xuất sắc, chỉ sáu tháng, Vũ có thể khiến cô ta đặt mọi niềm tin, trong khi anh đã qua vài năm, cô ả vẫn có những hoài nghi với người cộng sự. Có lẽ vì Goura đã đặt quá nhiều niềm tin nên rất khó để mở lòng thêm một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.