Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn
Chương 1320: (2317) tôi không muốn anh cứu tôi
Châu Lan
08/06/2021
Edit By Trà Nữ Lê
Chân Đế Anh Thy bị ngăn cản, thân thể bất ổn té xuống đất. Dọa nàng thở dốc vì kinh ngạc, vô ý thức đưa tay xuống đất
Nhưng mà ngón tay còn chưa chạm bọt biển trên sàn, bên hông đã bị xiết chặt, bị một bàn tay lực lưỡng ôm từ sau lưng…
“A…!” Đế Anh Thy trừng mắt, đầu óc như dừng lại. Bởi vì không chỉ thân thể nàng chạm lên người Tư Hải Minh mà miệng nhỏ cũng chạm vào nhau
Cảm xúc cực nóng, ập mờ lưu chuyển… Để hô hấp của nàng như ngừng lại!
Nàng có phải là quá xui xẻo…
Tư Hải Minh mắt đen nhìn, đôi môi mở ra, khát vọng đưa tới đôi môi nhỏ hương thơm mềm mịn…
“Ừm!” Đế Anh Thy hoàn hồn, lập tức lùi lại phía sau, hai tay chống trước ngực rắn chắn của anh “Tư Hải Minh, anh cố ý!”
“Thy, là em đạp phải chân anh, anh vì cứu em mới có thể té. Còn hôn là ngoài ý muốn” Tư Hải Minh bình tĩnh nói
Ngoài ý muốn? Đế Anh Thy sẽ cảm thấy ngoài ý muốn sao? Nhưng mà nàng không tìm ra vết tích!
“Tôi không muốn anh cứu tôi! Sau này có chuyện này xảy ra anh cứ nhìn tôi ngã chết là được!” Đế Anh Thy tức giận sửa sang lại váy, nhiệt độ thân thể thế nào đều không thể coi nhẹ
Tư Hải Minh đứng dậy, mắt đen am hiểu sâu mà nhìn nàng đang tức giận mặt ửng đỏ, khàn giọng nói “Làm không được”
Đế Anh Thy quay sang nhìn anh chằm chằm, cặp mắt trong veo lóe lên ngọn lửa phẫn nộ
“Chờ anh cả em muốn đi qua anh về trước” Tư Hải Minh nói xong liền đi
Thời điểm anh đi ngón tay đưa lên môi, dường như còn dính nước bọt của ai đó, ánh mắt càng tà ác
“…”Đế Anh Thy da đầu tê dại một hồi, cắn răng. Chờ đến Tư Hải Minh rời đi, cửa đóng lại nàng mới thở phào một cái, ngồi xuống ghế salon
Người đàn ông này khẳng định là có bệnh!
Đi đều muốn đi còn có hành động thế mới được!
Không chiếm chút vừa ý thì sẽ không đi đúng không?
Tư Hải Minh lên xe, xe trực tiếp lái rời khỏi chung cư
Tư Triều Vũ vừa ăn xong điểm tâm liền đi dạo nhàn nhã, phảng phất như đang làm chuyện gì vừa ý
Vẫn là muốn một chút khổ nhục kế à!
Người phụ nữ họ trương kia là do ông ta lừa gạt, biết bà ta là người đàn bà ác độc, sẽ đánh con trai. Chỉ cần Tư Thái Lâm không tốt Tư Hải Minh và Đào Anh Thy mới nhúng tay vào. Không đúng sao, Đào Anh Thy đối với Tư Thái Lâm rất tốt, thật sự kế hoạch rất thành công! Về sau muốn nhiều hơn thế thì thuận lợi hơn rồi!
Ông ta quả thật rất thông minh!
Vừa đắc ý, một cỗ xe màu đen Rolls Royce lái vào biệt thự, đằng sau còn có xe của bảo vệ, nhìn thấy từ trên xe bước xuống là Tư Hải Minh khiến ông ta bị dọa đến run rẩy
Tư Hải Minh thế nào…thế nào lại đến rồi?
Tư Hải Minh lạnh lùng trực tiếp hướng vào phòng, Tư Triều Vũ còn chưa kịp phản ứng đã bị bảo vệ kéo đi theo vào trong
“A…làm cái gì? Tôi không làm chuyện gì có gì tốt xấu thì nói đi…” Bảo vệ buông ông ta ra
Tư Triều Vũ nhìn người đàn ông ngồi trên ghế salon tựa như ma quỷ, muốn chạy mà chân không bước
“Bác, ba năm nay thông minh ra rồi, ở trước mặt tôi mà còn che mắt rồi?
“…” Tư Triều Vũ toàn thân mềm nhũn đổ mồ hôi lạnh, cái…ý gì? Tính toán, mưu trí, không ngoan? Dọa ông ta giật mình, sự việc lừa người đàn bà kia sẽ không bị phát hiện chứ? Ông ta giấu rất kĩ, người đàn bà kia cũng không hề hay biết, vậy mà đã bị Tư Hải Minh nhìn ra rồi? Không không không có khả năng, khẳng định là chuyện khác. Ông ta liền kiếm chế cảm xúc lại mà nói “Tôi…tôi không biết cậu đang nói cái gì? Người đàn bà kia sau này sẽ không liên lạc, tuyệt đối sẽ không!
Chân Đế Anh Thy bị ngăn cản, thân thể bất ổn té xuống đất. Dọa nàng thở dốc vì kinh ngạc, vô ý thức đưa tay xuống đất
Nhưng mà ngón tay còn chưa chạm bọt biển trên sàn, bên hông đã bị xiết chặt, bị một bàn tay lực lưỡng ôm từ sau lưng…
“A…!” Đế Anh Thy trừng mắt, đầu óc như dừng lại. Bởi vì không chỉ thân thể nàng chạm lên người Tư Hải Minh mà miệng nhỏ cũng chạm vào nhau
Cảm xúc cực nóng, ập mờ lưu chuyển… Để hô hấp của nàng như ngừng lại!
Nàng có phải là quá xui xẻo…
Tư Hải Minh mắt đen nhìn, đôi môi mở ra, khát vọng đưa tới đôi môi nhỏ hương thơm mềm mịn…
“Ừm!” Đế Anh Thy hoàn hồn, lập tức lùi lại phía sau, hai tay chống trước ngực rắn chắn của anh “Tư Hải Minh, anh cố ý!”
“Thy, là em đạp phải chân anh, anh vì cứu em mới có thể té. Còn hôn là ngoài ý muốn” Tư Hải Minh bình tĩnh nói
Ngoài ý muốn? Đế Anh Thy sẽ cảm thấy ngoài ý muốn sao? Nhưng mà nàng không tìm ra vết tích!
“Tôi không muốn anh cứu tôi! Sau này có chuyện này xảy ra anh cứ nhìn tôi ngã chết là được!” Đế Anh Thy tức giận sửa sang lại váy, nhiệt độ thân thể thế nào đều không thể coi nhẹ
Tư Hải Minh đứng dậy, mắt đen am hiểu sâu mà nhìn nàng đang tức giận mặt ửng đỏ, khàn giọng nói “Làm không được”
Đế Anh Thy quay sang nhìn anh chằm chằm, cặp mắt trong veo lóe lên ngọn lửa phẫn nộ
“Chờ anh cả em muốn đi qua anh về trước” Tư Hải Minh nói xong liền đi
Thời điểm anh đi ngón tay đưa lên môi, dường như còn dính nước bọt của ai đó, ánh mắt càng tà ác
“…”Đế Anh Thy da đầu tê dại một hồi, cắn răng. Chờ đến Tư Hải Minh rời đi, cửa đóng lại nàng mới thở phào một cái, ngồi xuống ghế salon
Người đàn ông này khẳng định là có bệnh!
Đi đều muốn đi còn có hành động thế mới được!
Không chiếm chút vừa ý thì sẽ không đi đúng không?
Tư Hải Minh lên xe, xe trực tiếp lái rời khỏi chung cư
Tư Triều Vũ vừa ăn xong điểm tâm liền đi dạo nhàn nhã, phảng phất như đang làm chuyện gì vừa ý
Vẫn là muốn một chút khổ nhục kế à!
Người phụ nữ họ trương kia là do ông ta lừa gạt, biết bà ta là người đàn bà ác độc, sẽ đánh con trai. Chỉ cần Tư Thái Lâm không tốt Tư Hải Minh và Đào Anh Thy mới nhúng tay vào. Không đúng sao, Đào Anh Thy đối với Tư Thái Lâm rất tốt, thật sự kế hoạch rất thành công! Về sau muốn nhiều hơn thế thì thuận lợi hơn rồi!
Ông ta quả thật rất thông minh!
Vừa đắc ý, một cỗ xe màu đen Rolls Royce lái vào biệt thự, đằng sau còn có xe của bảo vệ, nhìn thấy từ trên xe bước xuống là Tư Hải Minh khiến ông ta bị dọa đến run rẩy
Tư Hải Minh thế nào…thế nào lại đến rồi?
Tư Hải Minh lạnh lùng trực tiếp hướng vào phòng, Tư Triều Vũ còn chưa kịp phản ứng đã bị bảo vệ kéo đi theo vào trong
“A…làm cái gì? Tôi không làm chuyện gì có gì tốt xấu thì nói đi…” Bảo vệ buông ông ta ra
Tư Triều Vũ nhìn người đàn ông ngồi trên ghế salon tựa như ma quỷ, muốn chạy mà chân không bước
“Bác, ba năm nay thông minh ra rồi, ở trước mặt tôi mà còn che mắt rồi?
“…” Tư Triều Vũ toàn thân mềm nhũn đổ mồ hôi lạnh, cái…ý gì? Tính toán, mưu trí, không ngoan? Dọa ông ta giật mình, sự việc lừa người đàn bà kia sẽ không bị phát hiện chứ? Ông ta giấu rất kĩ, người đàn bà kia cũng không hề hay biết, vậy mà đã bị Tư Hải Minh nhìn ra rồi? Không không không có khả năng, khẳng định là chuyện khác. Ông ta liền kiếm chế cảm xúc lại mà nói “Tôi…tôi không biết cậu đang nói cái gì? Người đàn bà kia sau này sẽ không liên lạc, tuyệt đối sẽ không!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.