Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn
Chương 1418
Châu Lan
11/07/2021
Để Anh Thy nhìn mà hơi xót xa trong lòng, nói: “Chú già đi rất nhiều.”
“Ừ” Tư Hải Minh dịu dàng nhìn Để Anh Thy: “Ông ấy nói gì với em?”
“Nói về bọn nhỏ thôi” Để Anh Thy lời ít ý nhiều.
Tư Hải Minh cũng không hỏi nữa, nói: “Sau này thường đưa bọn trẻ tới cùng ông ấy ăn cơm”
Giống như một gia đình bình thường, đưa vợ và các con đến thăm ba mẹ.
Chuyện trước kia anh không để tâm nay lại là chuyện khiến anh khát vọng đến vậy…
Để Anh Thy không lên tiếng, ý nói cô không từ chối.
Cánh tay cô buông thõng bên người đã rất gần, Tư Hải Minh đang muốn đưa tay qua thì Đế Anh Thy chợt rời đi. Chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Tay anh khẽ run lên, kiềm chế.
Lúc trở về dĩ nhiên là đến căn nhà ở Đỉnh Lâu.
Bọn nhỏ lần đầu tới đây, tò mò nhìn ngắm khắp nơi.
“Oa, mama, bên ngoài đẹp quá!” Bảo Vỹ dùng ngón tay nhỏ chỉ chỉ bên ngoài.
Để Anh Thy nhìn sang, cảnh đêm bên ngoài quả thật rất đẹp, đèn đuốc lấp lánh tựa như dải ngân hà.
“Cao quá!”
“Sau này chúng ta ở đây sao?” Bảo Long hỏi.
“Ừ, ở đây” Để Anh Thy cười
“Là cùng với baba và mama ở đây sao?” Bảo Hân lại hỏi. Tư Hải Minh nói: “Ừ, cùng nhau ở đây” Để Anh Thy cau mày trừng anh. Cô nói vậy khi nào, dựa vào gì mà anh tự tiện quyết định vậy? “Tốt quá rồi, chúng ta có thể ở cùng với baba và mama rồi” Bảo Long chạy tới chạy lui hoan hô. Bọn nhỏ vừa hưng phấn vừa kích động.
Để Anh Thy không khách khí kéo Tư Hải Minh đến sân thượng: “Anh ở đây sao?”
“Bọn nhỏ hỏi vậy chẳng lẽ anh nỡ lòng từ chối sao? Như vậy sẽ khiến bạn nhỉ buồn lắm!” Tư Hải Minh bày tỏ anh cũng không có cách nào khác: “Hơn nữa anh ở đây cũng an toàn, bảo vệ em, bảo vệ luôn cả bọn nhỏ. Đừng quên Cố Mạnh vẫn chưa bị bắt”
“Chẳng lẽ anh ta còn dư hơi chạy tới tận đây?”
“Em quên dì Thu chết thế nào rồi?”.
Để Anh Thy không quên những nơi này chắc chắn phải an ninh hơn phòng trọ đó của dì Thu chứ?
Tư Hải Minh nói: “Có an ninh hơn nữa cũng phải đề phòng”
Đế Anh Thy khó chịu cau mày, người này biết đọc suy nghĩ à?
“Em nếu không nghĩ cho mình thì cũng nên nghĩ đến tụi nhỏ. Lúc có chuyện có đến tận sáu đứa, sao e có thể xoay sở hết? Cố Mạnh bất cứ lúc nào cũng có thể quay lại trả thù, anh không cưỡng ép mọi người ở lại khu Minh Uyển đã là nhượng bộ lắm rồi” Tự Hải Minh nói.
Để Anh Thy cắn môi, cô đúng là không thể bảo vệ chu toàn được cả sáu đứa.
“Anh có thể sắp xếp bảo vệ.” Để Anh Thy nói.
“Bảo vệ không thể vào phòng
“Tôi… Biện pháp của Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh gắt gao loại bỏ khiến cô chẳng thể nào phản bác: “Bộ anh tưởng Cổ Mạnh là con thằn lằn hả, bộp một cái thì chui vào được tòa nhà cả trăm tầng này”
“Không phải chui vào mà là đường hoàng đi vào.” Tư Hải Minh tiếp tục.
“Ừ” Tư Hải Minh dịu dàng nhìn Để Anh Thy: “Ông ấy nói gì với em?”
“Nói về bọn nhỏ thôi” Để Anh Thy lời ít ý nhiều.
Tư Hải Minh cũng không hỏi nữa, nói: “Sau này thường đưa bọn trẻ tới cùng ông ấy ăn cơm”
Giống như một gia đình bình thường, đưa vợ và các con đến thăm ba mẹ.
Chuyện trước kia anh không để tâm nay lại là chuyện khiến anh khát vọng đến vậy…
Để Anh Thy không lên tiếng, ý nói cô không từ chối.
Cánh tay cô buông thõng bên người đã rất gần, Tư Hải Minh đang muốn đưa tay qua thì Đế Anh Thy chợt rời đi. Chỉ còn thiếu một chút nữa thôi.
Tay anh khẽ run lên, kiềm chế.
Lúc trở về dĩ nhiên là đến căn nhà ở Đỉnh Lâu.
Bọn nhỏ lần đầu tới đây, tò mò nhìn ngắm khắp nơi.
“Oa, mama, bên ngoài đẹp quá!” Bảo Vỹ dùng ngón tay nhỏ chỉ chỉ bên ngoài.
Để Anh Thy nhìn sang, cảnh đêm bên ngoài quả thật rất đẹp, đèn đuốc lấp lánh tựa như dải ngân hà.
“Cao quá!”
“Sau này chúng ta ở đây sao?” Bảo Long hỏi.
“Ừ, ở đây” Để Anh Thy cười
“Là cùng với baba và mama ở đây sao?” Bảo Hân lại hỏi. Tư Hải Minh nói: “Ừ, cùng nhau ở đây” Để Anh Thy cau mày trừng anh. Cô nói vậy khi nào, dựa vào gì mà anh tự tiện quyết định vậy? “Tốt quá rồi, chúng ta có thể ở cùng với baba và mama rồi” Bảo Long chạy tới chạy lui hoan hô. Bọn nhỏ vừa hưng phấn vừa kích động.
Để Anh Thy không khách khí kéo Tư Hải Minh đến sân thượng: “Anh ở đây sao?”
“Bọn nhỏ hỏi vậy chẳng lẽ anh nỡ lòng từ chối sao? Như vậy sẽ khiến bạn nhỉ buồn lắm!” Tư Hải Minh bày tỏ anh cũng không có cách nào khác: “Hơn nữa anh ở đây cũng an toàn, bảo vệ em, bảo vệ luôn cả bọn nhỏ. Đừng quên Cố Mạnh vẫn chưa bị bắt”
“Chẳng lẽ anh ta còn dư hơi chạy tới tận đây?”
“Em quên dì Thu chết thế nào rồi?”.
Để Anh Thy không quên những nơi này chắc chắn phải an ninh hơn phòng trọ đó của dì Thu chứ?
Tư Hải Minh nói: “Có an ninh hơn nữa cũng phải đề phòng”
Đế Anh Thy khó chịu cau mày, người này biết đọc suy nghĩ à?
“Em nếu không nghĩ cho mình thì cũng nên nghĩ đến tụi nhỏ. Lúc có chuyện có đến tận sáu đứa, sao e có thể xoay sở hết? Cố Mạnh bất cứ lúc nào cũng có thể quay lại trả thù, anh không cưỡng ép mọi người ở lại khu Minh Uyển đã là nhượng bộ lắm rồi” Tự Hải Minh nói.
Để Anh Thy cắn môi, cô đúng là không thể bảo vệ chu toàn được cả sáu đứa.
“Anh có thể sắp xếp bảo vệ.” Để Anh Thy nói.
“Bảo vệ không thể vào phòng
“Tôi… Biện pháp của Đế Anh Thy bị Tư Hải Minh gắt gao loại bỏ khiến cô chẳng thể nào phản bác: “Bộ anh tưởng Cổ Mạnh là con thằn lằn hả, bộp một cái thì chui vào được tòa nhà cả trăm tầng này”
“Không phải chui vào mà là đường hoàng đi vào.” Tư Hải Minh tiếp tục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.