Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Chương 269: Cháu đừng có mà ngậm máu phun người.
Nam Cung Tử Yên
23/02/2021
Lục Hạo Thành đưa mấy người họ đến bãi đậu xe dưới hầm lấy xe.
Lục Hạo Thành tự mình lái xe,cùng mọi người đến tập đoàn Lục Trăn.
Mộc Tử Hoành đã đến đó từ trước.
Anh ta trực tiếp đến văn phòng của Lục Dật Kha.
Trong phòng làm việc sang trọng sáng sủa, Lục Dật Kha đang xem tin tức tài chính một cách nhàn nhã cao quý.
Bỗng nhiên nhìn thấy Mộc Tử Hoành, ông ta khá ngạc nhiên và nói: “Tử Hoành, sao cháu lại ở đây? Lại còn đến sớm như vậy, có chuyện gì sao?” Ông ta rời khỏi bàn làm việc đứng dậy cười nói.
Mộc Tử Hoành cười nói: “Bác Lục, buổi sáng tốt lành!
Có một số việc gấp, nên cháu đến đây sớm.”
Làm sao anh có thể đến muộn được chứ?
Muộn hơn chút nữa là công ty của anh sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Ừm! Ngồi đi, có chuyện gì từ từ nói!” Lục Dật Kha chỉ vào chiếc ghế sô pha, nở nụ cười ôn hòa, nho nhã ngồi trên ghế sô pha, ra hiệu cho thư ký rót hai tách cà phê.
Mộc Tử Hoành giơ tay liếc nhìn đồng hồ, thấy thời gian không còn nhiều, Lục Hạo Thành lại không gọi điện thoại cho anh ta, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Lục Dật Kha nhìn Mộc Tử Hoành cười hỏi: “Tử Hoành, không phải tự nhiên cháu tìm đến công ty của bác, lại còn đến sớm như Vậy, có chuyện gì sao?”
Mộc Tử Hoành gật đầu nói thẳng : “Bác Lục, bác có biết về buổi ra mắt sản phẩm mới của công ty bác sáng nay không?”
“Biết chứ!” Lục Dật Kha gật đầu và mỉm cười hài lòng: “Các nhà thiết kế của công ty bác đã phát triển sản phẩm mới cho mùa này. Bác đã xem qua nó vào tối qua, thấy rất hài lòng và cũng rất ngạc nhiên. Hôm nay bác gái mới nói cho bác biết và quyết định ra mắt ngay trong ngày hôm nay luôn. “
Nhưng …
Lục Dật Kha nghi ngờ nhìn Tử Hoành, nói: “Khoan đã, Tử Hoành, buổi ra mắt sản phẩm mới của công ty bác còn chưa thông báo ra bên ngoài, truyền thông cũng không thể làm rò rỉ thông tin. Làm sao cháu biết được?”
Mộc Tử Hoành trầm ngâm nhìn ông ta một hồi lâu không lên tiếng.
Tác phẩm của Lam Hân đúng là rất tuyệt, ông ta chỉ xem qua thôi đã đánh giá rất cao rồi!
Một khi các sản phẩm mùa thu này được đưa ra thị trường, lợi nhuận mà Tập đoàn Lục Thị thu được là không thể tưởng tượng nổi?
Các tác phẩm thông thường của Lâm Hiểu Man phải được thảo luận và bàn bạc nhiều lần mới được thông qua.
Lần này, tác phẩm của Lam Hân một lần đã được thông qua, thật sự khiến ông không nói nên lời, ông cũng rất thích những tác phẩm đó.
“Tử Hoành, sao cháu không nói gì?” Lục Dật Hoành liếc mắt nhìn anh ta.
Ông ta hoàn toàn hiểu rõ bốn anh em tốt Mộc Tử Hoành, không có chuyện gì sẽ không đến đây, sắc mặt của Tử Hoành hôm nay rõ ràng là có chuyện muốn nói.
Mộc Tử Hoành cười một cách nho nhã: “Bác Lục, hay là chúng ta đợi thêm lát nữa.”
“Chờ cái gì?” Lục Dật Kha càng nghi ngờ.
Thư ký của Lục Dật Kha bưng hai cốc cà phê vào.
Mộc Tử Hoành lịch lãm cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm, nhưng những suy nghĩ trong lòng anh ta vẫn không hề nguôi xuống.
Nếu chuyện này thực sự do tập đoàn Lục Trăn làm, những sản phẩm thiết kế này chắc chắn sẽ công ty họ sẽ không được phép phát hành.
Ngành thiết kế vốn có tính cạnh tranh cao, tốc độ chạy theo xu hướng ngày càng gay gắt.
Lục Dật Kha vừa uống cà phê vừa suy nghĩ mục đích của Mộc Tử Hoành.
Mười phút trôi qua, Mộc Tử Hoành cũng có chút lo lắng.
Đột nhiên, điện thoại của anh ta rung lên, là cuộc gọi của Lục Hạo Thành, anh ta nhanh chóng bắt máy.
“Alô!”
“Tử Hoành, hãy ngăn buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của họ, Viên Viên đã khai hết rồi, chúng tôi sẽ đến ngay bây giờ.”
“Được!” Mộc Tử Hoành gật đầu, nhanh chóng cúp điện thoại.
Anh ta liền ngước mắt lên trầm ngâm nhìn Lục Dật Kha : “Bác Lục, cháu xin lỗi, bác không thể tổ chức buồi ra mắt sản phẩm mới mùa này.”
“Tại sao lại không thể tổ chức?” Vẻ mặt của Lục Dật Kha trở nên nghiêm nghị, giống như vẻ oai phong trên chiến trường, đang nhìn Mộc Tử Hoành bằng sự uy hiếp.
Mộc Tử Hoành cười một cách dửng dưng, trong nụ cười ấy tràn đầy sự lạnh lùng.
Nghe nói, hôm nay Nhạc Cần Nghiên sẽ đến tập đoàn Lục Thị, anh muốn gặp Lam Hân một lần.
Nhưng vừa đến công ty đã biết xảy ra chuyện như thế này, quả thực anh ta có đôi chút tức giận.
Có lẽ là do lần đầu tiên trong hai mươi máy năm qua, anh ta thích một cô gái. Cô ấy ăn mặc giản dị, không ăn chơi và điều anh ta thích nhất đó là thân hình nóng bỏng của cô, cô ấy chính là gu của anh tal Thật đáng tiếc …
Mộc Tử Hoành cỏ vẻ buồn rầu.
Anh ta thở nhẹ, sau đó nhìn Lục Dật Kha và trả lời ông ta: “Bởi vì, sản phẩm mới hôm nay của công ty bác là sản phẩm mới đã bị đánh cắp ở công ty cháu.”
“Cái gì? Sao lại như thế được?” Lục Dật Kha vô cùng tức giận. Ông đã lăn lộn trong giới thiết kế lâu vậy rồi, nhưng chưa bao giờ làm ra chuyện đáng xấu hỗ như Vậy.
“Mộc Tử Hoành, cháu đừng có mà ngậm máu phun người, một khi nói ra những lời này, cháu sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý.” Lục Dật Kha sắc mặt xanh mét và nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén của người trong giới kinh doanh từ lâu khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nhưng Mộc Tử Hoành hiểu con người Lục Dật Kha, nên lúc này bắt gặp ánh mắt của ông ta, anh không chút sợ hãi.
Anh ta cười nhạt: “Bác Lục, bác biết thương trường chính là chiến trường. Dù bác và Hạo Thành là cha con nhưng hai người có hai công ty riêng biệt. Vì vậy, sản phẩm của công ty chúng cháu bị công ty của bác lấy cắp, công ty của bác vẫn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
“Cộp!” Lục Dật Kha tức giận đặt mạnh cốc cà phê lên trên bàn, cà phê bắn tung tóe khắp nơi.
Mộc Tử Hoành nhìn ông ta chằm chằm, ông ta vẫn không thay đổi sắc mặt.
Mộc Tử Hoành vẫn ngồi ung dung và lịch sự.
“Mộc Tử Hoành, bác nói cho cháu biết, điều này là không thể. Công ty của bác cũng đang phát triển các sản phẩm mới. Nhà thiết kế của công ty bác, ví dụ như Ôn Như Ngọc, cũng là một nhà thiết kế nồi tiếng.”
“Lợi nhuận mà cô ấy đã mang lại cho công ty, tất cả mọi người đều biết, hơn nữa năng lực của cô ấy mọi người đều tận mắt chứng kiến, cháu dám nói công ty chúng tôi ăn cắp thiết kế của công ty cháu sao? “
“ Haha… “Mộc Tử Hoành cười nhạt vài tiếng, vẫn giữ thái độ bình tính.
“Nếu bác cứ cố chấp như vậy, hay là chúng ta cùng đến buỏi ra mắt sản phẩm mới rồi mới nói chuyện này sau! Nhân chứng cũng đang trên đường tới.” Mộc Tử Hoành đứng dậy, dùng đôi chân thon dài, uyễn chuyển bước ra ngoài.
Lục Dật Kha chau mày, sản phẩm mới lần này do Ninh Trăn phụ trách, ông cũng đã xem thành phẩm cuối cùng rồi, nhưng những thiết kế khiến ông rất hài lòng đó, yếu tố thời trang rất mạnh, ngay cả chát liệu vải được lựa chọn cũng khiến ông rất hài lòng.
Nếu đúng như lời của Mộc Tử Hoành, thì công ty của họ khó mà thoát tội hơn nữa danh tiếng và sự nghiệp của công ty cũng bị hủy hoại.
Ông nhanh chóng đi ra ngoài và gọi Vương Vĩ cùng đi theo.
Lúc này, Mộc Tử Hoành đã đi tới thang máy, liếc mắt nhìn đồng hồ, thật đúng lúc!
Tần Ninh Trăn trước giờ luôn âm thầm giở trò sau lưng, còn bác Lục thì lại không hề biết gì về điều đó.
Nếu ông không ra mặt ngăn chặn chuyện này, danh tiếng của tập đoàn Lục Trăn sẽ bị hủy hoại, và tệ hơn nữa, doanh thu của họ trên thị trường bị tổn hại, thị trường chứng khoán giảm mạnh và thậm chí đối mặt với nguy cơ phá sản.
Mộc Tử Hoành cũng đã nhắc trước là, trên thương trường, anh ta dám đối mặt với Lục Dật Kha rồi.
Lục Hạo Thành tự mình lái xe,cùng mọi người đến tập đoàn Lục Trăn.
Mộc Tử Hoành đã đến đó từ trước.
Anh ta trực tiếp đến văn phòng của Lục Dật Kha.
Trong phòng làm việc sang trọng sáng sủa, Lục Dật Kha đang xem tin tức tài chính một cách nhàn nhã cao quý.
Bỗng nhiên nhìn thấy Mộc Tử Hoành, ông ta khá ngạc nhiên và nói: “Tử Hoành, sao cháu lại ở đây? Lại còn đến sớm như vậy, có chuyện gì sao?” Ông ta rời khỏi bàn làm việc đứng dậy cười nói.
Mộc Tử Hoành cười nói: “Bác Lục, buổi sáng tốt lành!
Có một số việc gấp, nên cháu đến đây sớm.”
Làm sao anh có thể đến muộn được chứ?
Muộn hơn chút nữa là công ty của anh sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Ừm! Ngồi đi, có chuyện gì từ từ nói!” Lục Dật Kha chỉ vào chiếc ghế sô pha, nở nụ cười ôn hòa, nho nhã ngồi trên ghế sô pha, ra hiệu cho thư ký rót hai tách cà phê.
Mộc Tử Hoành giơ tay liếc nhìn đồng hồ, thấy thời gian không còn nhiều, Lục Hạo Thành lại không gọi điện thoại cho anh ta, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Lục Dật Kha nhìn Mộc Tử Hoành cười hỏi: “Tử Hoành, không phải tự nhiên cháu tìm đến công ty của bác, lại còn đến sớm như Vậy, có chuyện gì sao?”
Mộc Tử Hoành gật đầu nói thẳng : “Bác Lục, bác có biết về buổi ra mắt sản phẩm mới của công ty bác sáng nay không?”
“Biết chứ!” Lục Dật Kha gật đầu và mỉm cười hài lòng: “Các nhà thiết kế của công ty bác đã phát triển sản phẩm mới cho mùa này. Bác đã xem qua nó vào tối qua, thấy rất hài lòng và cũng rất ngạc nhiên. Hôm nay bác gái mới nói cho bác biết và quyết định ra mắt ngay trong ngày hôm nay luôn. “
Nhưng …
Lục Dật Kha nghi ngờ nhìn Tử Hoành, nói: “Khoan đã, Tử Hoành, buổi ra mắt sản phẩm mới của công ty bác còn chưa thông báo ra bên ngoài, truyền thông cũng không thể làm rò rỉ thông tin. Làm sao cháu biết được?”
Mộc Tử Hoành trầm ngâm nhìn ông ta một hồi lâu không lên tiếng.
Tác phẩm của Lam Hân đúng là rất tuyệt, ông ta chỉ xem qua thôi đã đánh giá rất cao rồi!
Một khi các sản phẩm mùa thu này được đưa ra thị trường, lợi nhuận mà Tập đoàn Lục Thị thu được là không thể tưởng tượng nổi?
Các tác phẩm thông thường của Lâm Hiểu Man phải được thảo luận và bàn bạc nhiều lần mới được thông qua.
Lần này, tác phẩm của Lam Hân một lần đã được thông qua, thật sự khiến ông không nói nên lời, ông cũng rất thích những tác phẩm đó.
“Tử Hoành, sao cháu không nói gì?” Lục Dật Hoành liếc mắt nhìn anh ta.
Ông ta hoàn toàn hiểu rõ bốn anh em tốt Mộc Tử Hoành, không có chuyện gì sẽ không đến đây, sắc mặt của Tử Hoành hôm nay rõ ràng là có chuyện muốn nói.
Mộc Tử Hoành cười một cách nho nhã: “Bác Lục, hay là chúng ta đợi thêm lát nữa.”
“Chờ cái gì?” Lục Dật Kha càng nghi ngờ.
Thư ký của Lục Dật Kha bưng hai cốc cà phê vào.
Mộc Tử Hoành lịch lãm cầm cốc cà phê lên nhấp một ngụm, nhưng những suy nghĩ trong lòng anh ta vẫn không hề nguôi xuống.
Nếu chuyện này thực sự do tập đoàn Lục Trăn làm, những sản phẩm thiết kế này chắc chắn sẽ công ty họ sẽ không được phép phát hành.
Ngành thiết kế vốn có tính cạnh tranh cao, tốc độ chạy theo xu hướng ngày càng gay gắt.
Lục Dật Kha vừa uống cà phê vừa suy nghĩ mục đích của Mộc Tử Hoành.
Mười phút trôi qua, Mộc Tử Hoành cũng có chút lo lắng.
Đột nhiên, điện thoại của anh ta rung lên, là cuộc gọi của Lục Hạo Thành, anh ta nhanh chóng bắt máy.
“Alô!”
“Tử Hoành, hãy ngăn buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của họ, Viên Viên đã khai hết rồi, chúng tôi sẽ đến ngay bây giờ.”
“Được!” Mộc Tử Hoành gật đầu, nhanh chóng cúp điện thoại.
Anh ta liền ngước mắt lên trầm ngâm nhìn Lục Dật Kha : “Bác Lục, cháu xin lỗi, bác không thể tổ chức buồi ra mắt sản phẩm mới mùa này.”
“Tại sao lại không thể tổ chức?” Vẻ mặt của Lục Dật Kha trở nên nghiêm nghị, giống như vẻ oai phong trên chiến trường, đang nhìn Mộc Tử Hoành bằng sự uy hiếp.
Mộc Tử Hoành cười một cách dửng dưng, trong nụ cười ấy tràn đầy sự lạnh lùng.
Nghe nói, hôm nay Nhạc Cần Nghiên sẽ đến tập đoàn Lục Thị, anh muốn gặp Lam Hân một lần.
Nhưng vừa đến công ty đã biết xảy ra chuyện như thế này, quả thực anh ta có đôi chút tức giận.
Có lẽ là do lần đầu tiên trong hai mươi máy năm qua, anh ta thích một cô gái. Cô ấy ăn mặc giản dị, không ăn chơi và điều anh ta thích nhất đó là thân hình nóng bỏng của cô, cô ấy chính là gu của anh tal Thật đáng tiếc …
Mộc Tử Hoành cỏ vẻ buồn rầu.
Anh ta thở nhẹ, sau đó nhìn Lục Dật Kha và trả lời ông ta: “Bởi vì, sản phẩm mới hôm nay của công ty bác là sản phẩm mới đã bị đánh cắp ở công ty cháu.”
“Cái gì? Sao lại như thế được?” Lục Dật Kha vô cùng tức giận. Ông đã lăn lộn trong giới thiết kế lâu vậy rồi, nhưng chưa bao giờ làm ra chuyện đáng xấu hỗ như Vậy.
“Mộc Tử Hoành, cháu đừng có mà ngậm máu phun người, một khi nói ra những lời này, cháu sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý.” Lục Dật Kha sắc mặt xanh mét và nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén của người trong giới kinh doanh từ lâu khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nhưng Mộc Tử Hoành hiểu con người Lục Dật Kha, nên lúc này bắt gặp ánh mắt của ông ta, anh không chút sợ hãi.
Anh ta cười nhạt: “Bác Lục, bác biết thương trường chính là chiến trường. Dù bác và Hạo Thành là cha con nhưng hai người có hai công ty riêng biệt. Vì vậy, sản phẩm của công ty chúng cháu bị công ty của bác lấy cắp, công ty của bác vẫn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.”
“Cộp!” Lục Dật Kha tức giận đặt mạnh cốc cà phê lên trên bàn, cà phê bắn tung tóe khắp nơi.
Mộc Tử Hoành nhìn ông ta chằm chằm, ông ta vẫn không thay đổi sắc mặt.
Mộc Tử Hoành vẫn ngồi ung dung và lịch sự.
“Mộc Tử Hoành, bác nói cho cháu biết, điều này là không thể. Công ty của bác cũng đang phát triển các sản phẩm mới. Nhà thiết kế của công ty bác, ví dụ như Ôn Như Ngọc, cũng là một nhà thiết kế nồi tiếng.”
“Lợi nhuận mà cô ấy đã mang lại cho công ty, tất cả mọi người đều biết, hơn nữa năng lực của cô ấy mọi người đều tận mắt chứng kiến, cháu dám nói công ty chúng tôi ăn cắp thiết kế của công ty cháu sao? “
“ Haha… “Mộc Tử Hoành cười nhạt vài tiếng, vẫn giữ thái độ bình tính.
“Nếu bác cứ cố chấp như vậy, hay là chúng ta cùng đến buỏi ra mắt sản phẩm mới rồi mới nói chuyện này sau! Nhân chứng cũng đang trên đường tới.” Mộc Tử Hoành đứng dậy, dùng đôi chân thon dài, uyễn chuyển bước ra ngoài.
Lục Dật Kha chau mày, sản phẩm mới lần này do Ninh Trăn phụ trách, ông cũng đã xem thành phẩm cuối cùng rồi, nhưng những thiết kế khiến ông rất hài lòng đó, yếu tố thời trang rất mạnh, ngay cả chát liệu vải được lựa chọn cũng khiến ông rất hài lòng.
Nếu đúng như lời của Mộc Tử Hoành, thì công ty của họ khó mà thoát tội hơn nữa danh tiếng và sự nghiệp của công ty cũng bị hủy hoại.
Ông nhanh chóng đi ra ngoài và gọi Vương Vĩ cùng đi theo.
Lúc này, Mộc Tử Hoành đã đi tới thang máy, liếc mắt nhìn đồng hồ, thật đúng lúc!
Tần Ninh Trăn trước giờ luôn âm thầm giở trò sau lưng, còn bác Lục thì lại không hề biết gì về điều đó.
Nếu ông không ra mặt ngăn chặn chuyện này, danh tiếng của tập đoàn Lục Trăn sẽ bị hủy hoại, và tệ hơn nữa, doanh thu của họ trên thị trường bị tổn hại, thị trường chứng khoán giảm mạnh và thậm chí đối mặt với nguy cơ phá sản.
Mộc Tử Hoành cũng đã nhắc trước là, trên thương trường, anh ta dám đối mặt với Lục Dật Kha rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.