Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ
Chương 1686
Nam Cung Tử Yên
13/11/2023
Chương 1736: Có tiền chính là tùy hứng
Chiến Hàn Quân chiều chuộng nhìn Linh Trang, cô có thể tha thứ cho Dư Thiên An vì đã làm tổn thương cô hết lần này đến lần khác, cô có thể làm ngơ trước những nhu cầu cá nhân ích kỷ của Anh Nguyệt…nếu không hiểu con người cô, còn cho rằng cô là một người mềm yếu.
Nhưng chỉ có anh mới biết Linh Trang cũng là một đại tiểu thư tôn quý, tính khí cũng rất lớn. Chỉ là tất cả sự dịu dàng đều dành cho những người xung quanh anh.
Còn anh, vì không thể bảo vệ cô thật tốt nên cảm thấy rất thất bại “Linh Trang, em có mệt không?” Chiến Hàn Quân nhẹ giọng hỏi.
Linh Trang nắm lấy cánh tay anh thật chặt lắc đầu: “Không mệt”
“Ngồi nghỉ một chút đi, anh đi mua cho em” Chiến Hàn Quân đề nghị.
Linh Trang chớp chớp đôi mắt ngây thơ như nai tơ: “Anh có biết kích thước ba vòng của em không?”
Chiến Hàn Quân ánh mắt tà ác rơi vào trên ngực Linh Trang : “Em nghĩ xem?”
Linh Trang đỏ mặt: “Anh đi đi, đi đi”
Nghiêm Hàn Mặc, Anh Nguyệt và Linh Trang ngồi trên chiếc ghế sofa êm ái, Anh Nguyệt muốn nói chuyện mấy lần rồi lại thôi, cuối cùng cô lấy hết can đảm thú nhận với Linh Trang: “Chị Linh Trang, chị không cần quay lại biệt thự Ngọc Bích. Anh trai nói đúng, sức khỏe của chị không tốt, Dư Thiên An vẫn sống trong Biệt thự Ngọc Bích, em không nên lấy sức khỏe của chị mạo hiểm”
Linh Trang cười và nói: “Anh Nguyệt, cơ thế của chị đã ổn rồi. Cho dù chị nhìn thấy Dư Thiên An, bà cũng không thể làm tổn thương cơ thể của chị nữa. Chị không trở lại biệt thự Ngọc Bích, không phải vì bản thân, mà là vì anh trai của em”
Linh Trang lộ vẻ buồn bã: “Bệnh của chị không gì khác ngoài hành hạ thể xác. Nhưng
anh trai của em, trong khoảng thời gian này, lại bị tra tấn về tinh thần. Anh ấy vừa phải điều trị cẩn thận cho chị, vừa thấy đầy tội lỗi với chị.
Mặt khác, anh ấy không còn có thể chịu đựng được đả kích từ việc chị rời đi nữa. Anh ấy đã có một cuộc sống khó khăn hơn bất kỳ ai khác”
Anh Nguyệt nước mắt lưng tròng.
Linh Trang nắm lấy tay Anh Nguyệt, cầu xin: “Đừng ép anh ấy, hãy để anh ấy làm tất cả những gì anh ấy muốn”
Anh Nguyệt vội vàng gật đầu: “Chị Linh Trang, em biết rồi. Từ nay về sau, cái miệng quạ của em hứa sẽ không thêm phiền phức cho hai người nữa”
“ừ Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy như trút được gánh nặng.
Không lâu sau, Chiến Hàn Quân trở về với hai bàn tay trống không.
Linh Trang tò mò hỏi: “Anh không mua sao?”
Chiến Hàn Quân nói: “Anh đã mua hết toàn bộ size của em.”
Linh Trang ngẩn người. Cười tủm tỉm nói: “Có cần đến mức đấy không?”
Chiến Hàn Quân gật đầu.
Nghiêm Mặc Hàn hơi kinh ngạc mở miệng…ồi chua chát nói: “Có tiền chính là tùy hứng”
Sau đó, anh ta nói với Anh Nguyệt một cách ngạo mạn: “Đợi sau khi em sinh em bé và cơ thể phục hồi xong, anh cũng sẽ mua chc em rất nhiều rất nhiều quần áo”
Anh Nguyệt vui vẻ gật đầu: “Vâng”
Khi Chiến Hàn Quân ra khỏi trung tâm mua sắm để lái xe, Nghiêm Hàn Mặc, Anh Nguyệt và Linh Trang đã đợi ở cổng trung tâm mua sắm.
“Nghiêm Linh Trang?”
Chợt có một giọng nói âm trầm truyền đến Linh Trang nghe theo tiếng nhìn qua, nhìn thấy cô Tú Hòa và Chu Mã đang đẩy Dư Thiên An đứng trước mặt cô Anh Nguyệt im như thóc, rồi chợt chạy đến trước mặt Linh Trang, nói: “Mặc Hàn, anh mau đưa chị Linh Trang đi”
Nghiêm Mặc Hàn cũng sợ hãi, trả lời một cách ngờ ngạc: “Ồ, Linh Trang, chúng ta đi”
“Hừ, sao thế, làm chuyện gì trái lương tâm hay sao mà phải sợ hãi khi nhìn thấy tôi như thế?” Dư Thiên An nhếch khóe môi cười lạnh lùng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.